Đạo Chu

Chương 472: Hai nữ yêu tinh




Hai thành thịt g lỗ âm đ*o Minh Châu siết chặt làm cho Thiên Trạch hoàn toàn sướng đến mức d*ơng vật cương cứng. Hắn cảm giác được từng trận sảng khoái đến điên cuồng từ d*ơng vật truyền tới. Đôi gò bồng bao ngất Minh Châu mỗi lần đứng lên ngồi xuống đều xé nẩy lên mạnh mẽ, chúng đập vào mắt Thiên Trạch làm cho Thiên Trạch con ngươi không có cách nào dừng lại được.
Eo Minh Châu thon thả, đôi chân dài trắng nõn uyển chuyển hai bên hông Thiên Trạch làm cho hắn không có cách nào cực tuyệt những cú đứng lên và trực tiếp ngồi xuống. Minh Châu quả thực rất điêu luyện, nàng vừa dùng chân giữ lực lại vừa dùng trọng lực để dồn cơ thể xuống phía dưới. Đảm bảo mỗi cú đút mạnh d*ơng vật vào trong *m đạo nàng có thể cảm giác được sướng khoái nhất mà không gây tổn thương cho phía dưới.
“Ha.. ha...” Minh Châu ngửa đầu nhìn trời, hai tay trắng nõn thả nỏng. Nàng liên tục nhấp mông đứng lên ngồi xuống. Thi thoảng lại xoay xoay cặp mông cao vút trên người Thiên Trạch để đản bảo d*ơng vật to tướng kia đang khoắng trong *m đạo nàng làm cho nàng đạt được những trạng thái sướng khoái nhất.
“Hô...” Thiên Trạch cùng Minh Châu hộc ra một hơi, hắn muốn những động tác mạnh hơn. Lúc này, hai tay hắn đưa lên cầm lấy cặp vú to tướng và đang liên tục nảy lên nảy xuống kia. Bàn tay xoa bóp nhè nhẹ nơi này, nơi này mềm mại êm dịu cùng với vô cùng đẹp mắt. Cái cảm giác mềm những từ từ săn chắc trong tay Thiên Trạch làm cho hắn yêu thích không thôi. Rõ ràng Minh Châu là một kích cỡ hoàn toàn khác biệt. Bộ ngực nàng căng mọng rõ ràng tuổi đã không nhỏ nhưng trông nàng cũng chỉ hơn hai mươi. Minh Châu thực sự bảo dưỡng tốt.
“Ư... ha... A... a....” Minh Châu phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ. Nàng cố gắng dùng tay che đi miệng của mình để nàng không phải ra những tiếng rên to hơn đánh thức Hồ thái hậu dậy. Song nó càng làm cho Thiên Trạch kích thích hơn, Thiên Trạch lại dùng tay phối hợp với eo nàng. Khi mỗi lần nàng ngồi xuống hắn ra tăng lực đạo khiến cho cây d*ơng vật cắm nút cán. Mạnh đến mức thân thể Minh Châu khi đút nút cán d*ơng vật vào trong lỗ *m đạo nàng thì thân thể nàng nẩy mạnh lên do lực phản tác dụng.
“Ha... A Thiên... chàng thích sao?” Minh Châu đưa tay lên ngực của Thiên Trạch. Nàng ép sát vào lại một lần nữa hôn môi Thiên Trạch. Đồng thời không quên hẩy mông phối hợp với động tác Thiên Trạch. Lúc này d*ơng vật cùng với hạ thể Thiên Trạch đã ướt dầm dề.
“Minh Châu, nàng ướt át thật đấy!” Miệng Thiên Trạch mở miệng châm chọc nói: “Ha... nhưng rất tuyệt, rất điêu luyện...”
“Chàng... thích là tốt... rồi... ư...” Tiếng rên rỉ nho nhỏ từ miệng của Minh Châu phát ra, vừa làm tình nàng vừa châm chọc nói: “Chàng không chê ta đã ngủ với rất nhiều nam nhân sao? Không chê ta không sạch sẽ sao?”
“Đừng nói ngốc như vậy!” Thiên Trạch vẫn cố gắng hẩy mông của minh gia tăng tốc độ cắm vào *m đạo Minh Châu. Mỗi lần cây d*ơng vật mở ra hai cánh thịt, chúng đều vẩy ra một chút dịch nhơn trông vô cùng d*m mỹ. Thiên Trạch đưa tay đem Minh Châu kéo lại hôn lên môi nàng một lần nữa. Sau đó mở miệng nói: “Chỉ cần nàng từ bây giờ ngoài ta ra không có cùng nam nhân khác tiến hành ân ái. Ta sẽ thường xuyên đến thăm nàng.”
“...” Đôi mắt Minh Châu theo đó mở to hết cỡ nhìn về phía Thiên Trạch. Đôi môi ướt át và đôi mắt tràn đầy nhu tình hiến dâng cho Thiên Trạch. Một nụ hôn thật sâu lại diễn ra, hai người tách ra một tuyến nước bọt kéo dài giữa hai miệng mình. Đồng thời hơi thở gấp gáp để lấy thêm không khí. Hai người nhìn về phía nhau một cách thâm tình, Minh Châu mở miệng nói: “Chỉ cần ở bên chàng như vậy là đủ rồi. A Thiên, ta nào dám tìm nam nhân nào khác ngoài chàng nữa chứ?”
“Phì!” Thiên Trạch khẽ cười nhẹ một tiếng. Bàn tay hắn phát ra một loại chân khí màu xanh. Hai tay hắn đưa lên nhẹ nhàng túm lấy eo thon của Minh Châu. Ánh sáng như hoà chúng phát ra làm cho cảnh sắc trong phòng hơi sáng rõ. Cúi đầu nhìn thấy eo thon của mình bị Thiên Trạch cầm lấy, ánh sáng nhu hoà chiếu vào. Một thứ năng lượng gì đó truyền đến làm cho trong bụng nàng có cảm giác kỳ quái như có người vuốt ve và cảm giác ngữa ngứa. Nàng còn chưa mở miệng tò mò hỏi thì Thiên Trạch đã hỏi nàng: “A Châu, sinh cho ta một hài tử thế nào!?”
“Được a... A Thiên...” Đôi môi mọng nước Minh Châu khẽ kéo, âm thanh gấp gáp hộc ra từ miệng của nàng: “Ta sẽ giúp chàng sinh một hài tử. Nhưng là...” Minh Châu khẽ cười khiêu khích nói: “Việc này còn phải xem năng lực của chàng có thể làm ta hoài thai hay không?”
“Nàng đang nghi ngờ năng lực của ta sao?” Thiên Trạch vươn tay đem cánh tay Minh Châu túm lấy, hắn đem năm ngón tay xinh đẹp của nàng luồn vào cổ hắn. Minh Châu có chút hiểu ý Thiên Trạch, nàng vòng tay lấy cổ Thiên Trạch. Lúc này, thân mình Thiên Trạch cũng đứng dậy đem cả cơ thể Minh Châu nâng lên.
Minh Châu lại kề miệng trực tiếp hôn lên môi Thiên Trạch một nụ hôn thật sâu. Hai tay Thiên Trạch nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân dài trắng nõn của Minh Châu. *m đạo nàng vẫn mở ra và giữ chặt lấy cây d*ơng vật Thiên Trạch. Bàn tay Thiên Trạch cũng theo đó mạnh mẽ bế lên cả thân thể Minh Châu.
Ba, ba... Đôi chân làm cần bằng và giữ lực, đôi tay mạnh mẽ cùng hồng đẩy mạnh. Thân thể Minh Châu nảy lên không trung theo sau nó bị trọng lực mạnh mẽ rơi xuống. Một cú va đập mạnh mẽ phát ra âm thanh. Theo đó cây d*ơng vật cũng theo đó đâm ngập cán, một đám dịch lỏng từ *m đạo nàng bắn ra ngoài.
Cảm giác sướng đến muốn phát điên, não bộ Minh Châu như rơi vào mê mang. Toàn thân nàng đỏ bừng và hơi phập phồng. Mồ hôi trên người nàng nhễ nhại, mái tóc dài cũng bết lên trên lưng. Hai thành thịt khó siết lấy d*ơng vật do nó đâm vào quá mạnh. Cổ t* cung bị đầu d*ơng vật đâm mạnh vào làm cho nàng hơi đau đớn đồng thời cũng sướng rên. Nàng ngửa cả ra phía sau phát ra từng tiếng rên lớn mà không còn có cố kỵ nữa: “A... ư... A Thiên, mạnh nữa lên... yêu thiếp... A Thiên... yêu thiếp đi... làm cho thiếp chết vào d*ơng vật của chàng đi... làm chết thiếp đi... A... ư...”
“Hai người.... hai người...” Hồ thái hậu mở to đôi mắt, nàng hoàn toàn không tin tưởng được nhìn vào cảnh này. Thiên Trạch bế lên Minh Châu trong khi đôi tay Minh Châu vòng lên bá lên cổ Thiên Trạch. Mỗi lần đó là thân thể Minh Châu nảy lên không trung sau đó va đập mạnh xuống. Minh Châu ngửa đầu và phát ra tiếng kêu, nơi va đập cây d*ơng vật mãnh mẻ mở ra cánh thịt và đâm ngút cán. Dịch nhờn ướt át kéo dính bắn ra đầy giường và chăn màn.
“Hồ muội muội... Ha... ư... muốn tham gia sao?” Minh Châu khẽ liếc mắt, hai mắt nàng ướt át đầy mê tình khẽ liếc nhìn về phía Hồ thái hậu đang rúc trong chăn đó. Bất quá nàng đã mất đi lý trí làm sao còn lý trí để có thể để ý đến Hồ thái hậu nữa.
“Ha...” Tiếng thở dộc phát ra từ miệng Thiên Trạch. Giao hợp lâu như vậy hắn cũng có chút mệt mỏi. Hắn trực tiếp đặt Minh Châu xuống giường sau đó toàn bộ nâng đôi chân Minh Châu đặt lên hai vai nàng. Thân mình Minh Châu cực kỳ dẻo dai có thể uốn cong lại, Thiên Trạch gập cơ thể nàng hết mức có thể và bắt đầu gia tăng tốc độ giao hợp. Ra ra vào vào với tốc độ cực kỳ nhanh.
“Aaaa...” Minh Châu lại phản ứng như người động kinh. Toàn thân đỏ hồng và co giật liên tục. Hai má đỏ bừng và ướt át. *m đạo nàng co rút liên tục sau đó phun ra một đám dịch lỏng. Bất quá Thiên Trạch vẫn không có tiếp tục dừng lại mà ra tăng tốc độ.
“Ư...” Miệng Thiên Trạch cũng rên lên một tiếng sau đó thở ra một hơi. Cây d*ơng vật trong *m đạo nóng ẩm, ướt nhẹp của Minh Châu còn liên tục bị hai thành thịt thiết lấy mút lấy đã sớm không nhịn được. Hắn đem d*ơng vật cắm sâu vào nhất tận cổ t* cung sau đó bắn thẳng một đám dịch nhớp dính nóng hổi vào bên trong.
“Ha... ha...” Minh Châu phát ra tiếng thở hổn hển, nàng cảm nhận được một đám dịch nhờn ấm keo nhớp tiến thẳng vào trong bụng mình. Tuy nhiên dư vị cực sướng khiến cho nàng chỉ có thể nhắm mắt lại hưởng thụ.
Không biết qua bao lâu, Minh Châu từ từ mở mắt ra. Nàng đã thấy được Thiên Trạch dùng hai tay tách ra đôi chân dài thon thả của Hồ thái hậu. Hắn trực tiếp đẩy vào bên trong, Hồ thái hậu chỉ mở đôi môi hộc ra một tiếng rên: “A...” Sau đó Thiên Trạch trực tiếp cúi xuống hôn lên môi Hồ thái hậu, nàng ta cũng không phản kháng mà đưa tay cầm lấy đầu Thiên Trạch mà nhiệt tình đáp lại.
“A Thiên...” Hơi thở nhè nhẹ từ miệng Minh Châu phát ra. Nàng quay đầu nhìn về phía Thiên Trạch với ánh mắt châm chọc: “Bây giờ thì thiếp biết vì sao có nhiều nữ nhân vây quanh chàng như vậy. Xác thực kỹ thuật phòng the của chàng không tồi chút nào. Thiếp hoàn toàn mê thất trong đó. Thứ đó của chàng xác thật rất lớn.” Ngón tay Minh Châu hơi đưa lên môi, nàng tiếp tục mở miệng hỏi: “Trên người chàng còn tàn dư rất nhiều mùi hương của nữ nhân khác đi? Trước đó đến Minh Châu cung của thiếp, chàng đã lên giường với bao nhiêu nữ nhân rồi vậy?”
“A... a...” Hồ thái hậu phát ra từng tiếng rên, nàng nằm ngang lên thấy được Minh Châu mở miệng trêu chọc. Bất quá nàng cùng để ý đến việc này.
Hiên tại, Thiên Trạch đổi tư thế giao hợp với Hồ thái hậu. Hắn để nàng nằm ngang, một tay nâng lên chân nàng để ở trên vai. Không nghĩ tới thân thể Tiểu Hồ Ly còn rất dẻo dai đây. Hắn có thể từ tư thế này xâm nhập cực sâu vào trong *m đạo Tiểu Hồ Ly. Tiếng thở dốc Thiên Trạch phát ra: “Ha... ha... quan trọng sao? Hiện giờ ta không phải đang cùng ở với các nàng à!? Tiểu hồ ly, *m đạo nàng tuyệt lắm! Chân nàng cũng rất đẹp nữa...” Để chứng minh điều này, Thiên Trạch trực tiếp cầm chiếc chân thon dài với ngón chân trắng nõn Hồ thái hậu đưa lên miệng mình mà mút mát một cái.
“Thật đúng là không chê chúng ta dơ sao?” Minh Châu dùng tay đặt ở má mà làm chiếc gối. Ánh mắt nàng mang theo thâm tình nhìn về phía Thiên Trạch nói: “Xem ra Long Thiên Đế đại nhân thực sự muốn phá luật của chính mình đặt ra!” Thiên Trạch không có nói mà tiếp tục công việc của mình. Đôi mắt Minh Châu mở to thấy được Thiên Trạch cũng đặt tay lên phần bụng Hồ thái hậu, ánh sáng nhu hoà xuất hiện. Điều này làm cho Minh Châu tò mò hỏi: “A Thiên, chàng làm gì vậy? Chẳng lẽ chàng làm như vậy có thể giúp Hồ muội muội hoài thai!”
“Thật không dấu diếm điều gì được nàng. Ha... ha...” Thiên Trạch thở dốc trả lời, vừa giao hợp vừa kích thích buồng trứng Tiểu Hồ Ly làm Thiên Trạch hơi quá mệt mỏi. Nhưng những lời này làm cho Hồ thái hậu đang rên rỉ cũng tỉnh táo trong phút chốc.
Hơi thở gấp gáp từ miệng Hồ thái hậu phát ra: “A...a... ư...Ta... ta thực ...ưm... sự có thể hoài thai?” Bàn tay nàng đưa lên che mặt, hai má đỏ bừng không biết do xấu hổ còn là bắt đầu hưng phấn.
“Xác thực...” Thiên Trạch thở gấp gáp vẫn tiếp tục gia tăng tốc độ. *m đạo Tiểu Hồ Ly càng ngày càng ướt nên ra vào càng dễ dàng hơn. Hắn lại càng tăng nhanh tốc độ hơn, Thiên Trạch cũng khá mệt mỏi, hắn muốn kết thúc công việc sớm chút rồi trở về với hai người Tiểu Y và Hồng Liên. Hắn mở miệng đáp lời: “Ta kích thích buồng trứng, các nàng nghe có chút khó hiểu. Đơn giản là tạo ra một khí âm có thể kết hợp với khí dương của ta tạo ra một hài tử trong bụng nàng. Đơn giản vậy thôi!”
“Ư...” Không biết qua bao lâu Thiên Trạch rên lên một tiếng. Hắn cảm giác được Tiểu Hồ Ly cũng đạt được cực sướng, cả cơ thể nàng đỏ hồng như thoa một lớp phấn. Cả người Tiểu Hồ Ly ướt đẫm mồ hôi, tóc bết dính trên lưng và co giật như động kinh. *m đạo nàng cũng co giật và ào ạt bắn ra nước, Thiên Trạch cũng thuận thế theo đó bắn một lượng lớn tinh tr*ng vào bên trong bụng nàng.
“Xong rồi sao?” Đột nhiên bên tai Thiên Trạch phát ra âm thanh nho nhỏ. Hắn quay ra thấy được Minh Châu dùng ánh mắt thâm tình nhìn về phía hắn: “Bây giờ có phải hay không đến lượt thiếp rồi!” Con mắt Thiên Trạch theo đó kinh hãi mở to hết sức.
...
“Hít hít...” Mũi Thiên Trạch hưa lên hít vào hai vai mình. Hắn mở miệng lẩm bẩm nho nhỏ: “Hẳn không còn mũi đi! Minh Châu, nàng ta... đúng là yêu tinh mà...” Bàn tay đưa ra đẩy cánh cửa và tiến vào bên trong đem cánh cửa đóng lại.
Tiến vào bên giường thấy được hai người thiếu nữ đã nằm xuống, Thiên Trạch trực tiếp cởi quần áo tiến vào trong giường. Tiểu Y theo đó chớp chớp mở ra đôi mắt và dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía hắn. Riêng phần Hồng Liên mở miệng chất vấn hỏi: “Vô Vọng, chàng đi đâu lâu mà như vậy?”
“Ta đi tắm!” Thiên Trạch mở miệng nói: “Vì thấy các nàng đang luyện công hơn nữa không biết các nàng bao giờ mới kết thúc. Thế nên ta mới muốn như vậy mới trở về. Ta sợ mình làm phiền các nàng trong lúc tu luyện!”
“Thực sự như vậy!?” Hồng Liên nhăn mày hỏi lại. Thiên Trạch hiển nhiên liên tục gật gật đầu. Hồng Liên theo đó đưa mũi lên ngửi ngửi cơ thể Thiên Trạch. Sau khi không có mùi hương lạ thì nàng mới gật đầu nói: “Ân... không có mùi hương của con hồ ly tinh nào khác!”
“Nàng suy nghĩ nhiều rồi, Hồng Liên...” Thiên Trạch vội vã mở miệng chuyển đề tài: “Chúng ta vẫn là ngủ đi, đã muộn lắm rồi, Tiểu Y, Hồng Liên!” Hắn vội vã đem tay khoác lên hai người sau đó trực tiếp kéo hai người nằm xuống dưới chiếc nệm êm ái. Hắn không biết được ngày mai sẽ là ngày địa ngục của mình. Hắn quên mất một sự kiện quan trọng sau khi làm tình với vài nữ nhân như Lộng Ngọc, Tuyết Nữ, Phi Yên... Một sai sót vô cùng lớn đang chờ hắn ăn quả đắng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.