Đạo Chu

Chương 272: Tuổi thơ Uchiha Obito




Trên con đường cái lớn của làng Lá, một cậu nhóc khoảng sáu tuổi đang chạy vội vã trên con đường. Cậu nhóc có đôi mắt đen và mái tóc đen, ngắn, nhọn. Bên ngoài mặc đồng phục dài tay màu xanh và áo khoác màu xanh có cổ áo màu cam và trang trí. Chiếc áo khoác được buộc chặt vào phần còn lại của bộ trang phục bằng hai nút trên cổ áo và có huy hiệu quạt tròn chuyên biệt tộc Uchiha ở phía sau. Bên ngoài cũng đeo một chiếc thắt lưng trắng, dép shinobi và một cặp kính bảo hộ với tròng kính màu cam nối với bộ bảo vệ tai.
“Muộn rồi sao? Muộn rồi sao?” Cậu nhóc liên tục chạy và phát ra từng hơi thở hồng hộc. Cậu ngẩng đầu lên nhìn về phía những bức tượng Hokage. Ở trên đó tồn tại gôm ba khuôn mặt chính là Hokage đệ nhất, đệ nhị và đệ tam. Những người này chính là ước mơ mà cậu phấn đấu. Trong lòng cậu thầm hứa: “Mình nhất định sẽ trở thành Hokage đệ tứ! Nếu không được Đệ tứ mình hẳn sẽ được đệ ngũ và đệ lúc đi... Nhanh... nhanh...”
Thế nhưng cậu vừa tiến tới nhìn về phía học viện ninja, một đám những đứa nhóc cùng tuổi với cậu bé đi ra ngoài. Thấy được mọi người như vậy thì tất cả đối với cậu bé như một đêm đen u ám tiến tới. Đầu cậu nhóc gục xuống thật sâu. Một cậu nhóc tóc trắng đưa tay lên châm chọc nói: “Ngày hôm nay cậu cũng đi muộn. Mình thực sự chịu cậu rồi!” Lập tức lời này làm cho cậu nhóc đeo kính giận dữ nghiến răng nhìn về phía cậu nhóc tóc trắng. 
“Obito, mình biết cậu quên đăng ký nên đã đăng kỹ dùm cậu rồi đây!” Nở nụ cười là một cô bé có mái tóc nâu thẳng, được cắt theo kiểu ngang cằm. Cô bé có khuôn mặt hơi tròn và đôi mắt nâu. Trên mặt xăm một hình chữ nhật màu tím ở hai bên má. Bên ngoài mặc một bộ trang phục đơn giản gồm áo cánh sáng màu có nơ ở giữa và một chiếc haori đơn giản, không tay. Nụ cười cực kỳ thân thiện xuất hiện trên khuôn mặt cô bé.
“Tuyệt quá!” Uchiha Obito cười rạng rỡ chắp tay lại với người thiếu nữ: “Cảm ơn cậu, Rin!”
Thời gian trôi qua, cậu nhóc cũng trưởng thành và trở thành một ninja chân chính. Cậu tiến vào tổ đội với hai người bạn thân của mình là Hatake Kakashi cùng với Nohara Rin. Dưới sự dẫn dắt của tia chớp vàng làng Lá. Điều này làm cho Uchiha Obito vừa vui lại vừa buồn. Vui vì có sự tồn tại của Nohara Rin, buồn là tại sao trong đội lại tồn tại tên mắt cá chết Hatake Kakashi.
Không lâu sau khi Uchiha Obito trở thành ninja thì chiến tranh thế giới Shinobi lần thứ ba diễn ra. Trong cuộc chiến tranh này, điều làm cho Uchiha Obito càng thêm buồn bực là Hatake Kakashi đã trở thành Jounin khi mới mười hai tuổi. Trong khi đó Obito vẫn còn là Chuunin.
Trong rừng cây, Uchiha Obito thở hồng hộc. Hatake Kakashi cúi người nhìn xuống Uchiha Obito và dùng thái độ trách móc khi nói chuyện: “Sao cậu dám tới trễ cơ chứ!? Luật lệ của ninja phải chấp hành theo kế hoạch. Một ninja giỏi là người biết làm theo luật!” Hai tay ôm ngực, Kakashi khá khó chịu khi quan sát Uchiha Obito.
“Cậu toàn nói về luật với làm theo sách!” Trước sự chất vấn của Kakashi, Obito lại nhắm mắt làm ngơ: “Cậu không có lòng thương hại sao?”
“Những ninja thực sự sẽ không bao giờ phá bỏ luật lệ đã đặt ra!” Kakashi lại không cho là đùng chỉ nhìn chừng chừng về phía Obito: “Cậu cũng biết mà phải không?”
“Thôi nào! Thôi nào hai cậu. Đừng cái nhau nữa được chứ?” Cô bé tóc nâu vội vã đứng ra giảng hoà. Bàn tay nàng đưa lên phẩy phẩy: “Chúng ta là một đội mà phải không?”
“Rin, cậu quá dễ dãi với Obito rồi đấy!” Hatake Kakashi liếc mắt nhìn về phía cô bé tóc nâu mở miệng khuyên bảo: “Hôm nay là ngày quan trọng...”
“A Haha...” Nụ cười gượng gạo xuất hiện trên mặt Nohara Rin. Nàng nắm tay lại đặt ở miệng mình và cười: “Đúng rồi nhỉ!”
“Hả!?” Uchiha Obito ngạc nhiên hỏi: “Cái gì vậy!?”
“Hà...” Người thanh niên tóc vàng thở ra một hơi dài: “Chúng ta sẽ nói nó trên đường đi.” Sau khi nói xong thì người thanh niên dẫn theo đoàn người gồm ba người Hatake Kakashi, Nohara Rin và Uchiha Obito rời đi. Đang đi ở trên đường, người thanh niên nói: ”Ngày hôm nay, Kakashi đã trở thành một ninja cao cấp giống như thầy vậy. Nhiệm vụ lần này khá là quan trọng. Chúng ta sẽ chia làm hai đội do Kakashi và ta đứng đầu sẽ giúp chúng ta có cơ hội thành công cao hơn.” Đầu người quay về phía sau liếc mắt nhìn Obito: “Làng Lá đang bị thiếu nhiều ninja nhất từ trước đến nay.”
“Nhân tiên, Obito...” Cô bé Nohara Rin quay đầu lại nhìn về phía Uchiha Obito và đưa tay hướng về phía Kakashi: “Cậu có nhớ cuộc trò chuyện của chúng ta về việc tặng cho Kakashi một món quà không? Mình đã tặng cậu ấy một chiếc hộp cứu thương.”
“Con thầy đã tặng cậu ấy một chiếc kunai của thầy...” Người thanh niên cười và hơi nhắt mắt một cái. Ngón chỏ treo lơ lửng thanh kunai sắc nhọn: “Giống như cái thầy đang mang theo đây này.”
“Còn cậu thì sao, Obito!?” Nohara Rin lại quay ra tò mò nhìn về phía Uchiha Obito. 
“Xin lỗi!” Uchiha Obito dùng ánh mắt tránh né trốn tránh Hatake Kakashi: “Tớ quên mất!”
Vẻ mặt Nohara Rin kinh ngạc mở lớn mắt: “hả!?”
“Thôi!” Hatake Kakashi liếc mắt nhìn về phía Uchiha Obito: “Tôi cũng chẳng mong chờ quà cậu tặng. Nó có lẽ chỉ là rác rưởi. Mấy thứ vô dụng chỉ làm nặng thêm thôi!”
“Này...” Lời này rơi vào tai Obito làm cho Obito cực kỳ tức giận.
Không khí trở nên sặc mùi gươm đao, Nohara Rin vội vã chạy lên đưa tay ngăn cản: “Thôi nào! Đừng cái nhau nữa...”
Đoàn người đi được một quãng xa. Bốn người tụ tập ngồi trên một hòn đá lớn dưới một cái cây cổ thụ. Người thanh niên tóc vàng ở trên mở ra tấm bản đồ, vừa dùng ngón tay chỉ các nơi hắn vừa giải thích: “Nào, giờ thì thầy sẽ nói sơ qua nhiệm vụ. Các em đã biết là Thổ quốc đã phát động tân công vào làng Cỏ phải không?”
“Vâng, họ đã đến rất nhanh!” Nohara Rin tỏ ra nghiêm túc, sâu trong mắt cô bé mang theo lo lắng: “Chỉ còn vấn đề thời gian bao lâu trước khi họ sẽ vào Hoả quốc.”
“Chính vì vậy chúng ta phải chặn họ càng sớm càng tốt!” Người thanh niên gật đầu đồng ý, đôi mắt chăm chú quan sát vào tờ bản đồ: “Vì vậy nhiệm vụ lần này là chúng ta sẽ xâm nhập vào lãnh thổ của địch và phá huỷ chiếc cầu Kannabi, tuyến đường hỗ trợ của họ.”
“Vậy thì chúng ta sẽ phải cắt đứt tuyến đường của chúng...” Hatake Kakashi trầm giọng nói.
Cùng lúc đó, Uchiha Obito có chút lo lắng liếc mắt nhìn về phía người thanh niên tóc vàng: “Thầy thì sao, thầy Minato!?”
“Thầy sẽ tấn công và đánh lạc hướng bọn chúng!” Người thanh niên tóc vàng mở miệng đáp lại. Khuôn mặt Minato cũng trở nên cực kỳ nghiêm tục quay sáng quét mắt về phía ba người: “Hôm nay, Kakashi sẽ là đội trưởng.. Chúng ta sẽ đi cùng nhau đến biên giới. Khi đến đó nhiệm vụ sẽ bắt đầu.”
Mọi người bắt đầu lên đường. Họ tiến vào cánh rừng cổ kính với những thân cây khổng lồ. Những cây nấm to lớn so với người còn to hơn rất nhiều mọc ở trên cây. Ở một cái gốc cây khá lớn, một ninja làng Đá với nước da màu và ánh mắt sắc bén khẽ liếc thầm nghĩ: “Chúng nhận ra rồi thì phải? Ấn tượng đấy!”
Bốn người lấp dưới một cái cây đổ khổng lồ, Minato dùng ngón tay chạm đất khẽ nói: “Hãy cẩn thận các em!” Đầu Minato hơi ngẩng lên: “Có tất cả hai mươi người tất cả, dù thế thì vẫn có cơ hội thắng. Chúng sử dụng phân thân.”
“Em sẽ đi!” kakashi cực kỳ nghiêm túc nói: “hỗ trợ em!”
“Đừng hấp tấp, Kakashi!” Namikaze Minato hơi liếc mắt nhìn qua và khuyên bảo: “Em nên chờ chi viện.”
“Lúc nãy thầy không phải đã nói rồi sao!?” Vậy mà những lời này không rơi vào tai Kakashi. Kakashi trực tiếp phản bác lại: “Hôm nay em sẽ là đội trưởng...” Bàn tay cậu nhóc kết ấn nhanh chóng, lòng bàn tay bắt đầu loé ra từng tia chớp. Tiếng chi chi phát ra do lôi điện tạo thành. Chúng tạo ra một đám chớp lập loè khủng bố trong lòng bàn tay cậu nhóc: “Trong luật thì đội trưởng có quyền quyết định phải không thầy?” Vừa nói xong thì Kakashi vọt lên.
Namikaze Minato cảm giác đầu to như cái đấu. Hắn cúi đầu xuống đưa tay sờ trán và thở dài. Bộ mặt buồn bã hai người đập vào mắt Minato làm cho Minato chỉ có thể phân phó: “Được rồi, các em đi theo Kakashi!” 
“Vâng!” Hai người vội vã chạy theo sau lưng hatak Kakashi. Lúc này, Hatake Kakashi vọt lên với tốc độ cực nhanh. Một đám ánh phân thân trực tiếp bị Kakashi đánh nát. Chúng hoá thành một đám khói trắng biến mất.
“Khốn kiếp!” Một phân thân ninja làng Đá giận dữ hét lớn một tiếng. Bàn tay hắn cầm trong tay một thanh kunai sắc nhọn trực tiếp chém ra với tốc độ khá nhanh. Mặc dù chiêu thức Hatake Kakashi khá mạnh nhưng dường như đôi mắt cậu bé không có cách nào theo kịp tốc độ bản thân. Thế nên Kakashi thường phóng thẳng về phía trước.
Xoẹt! Vũ khí sắc bén cắt qua vai Hatake Kakashi mở ra một vòi máu nhỏ. Ngay lập tức Minato đã xuất hiện ở bên cạnh Hatake Kakashi bắt lấy cậu rồi trực tiếp biến mất.
“Đây là...” Bản thể ninja làng Lá lấp ở trong tối nhìn được tất cả cảnh này. Lúc này hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Hắn không biết rằng lúc này ở phía dưới chân hắn trực tiếp xuất hiện một đám ký tự giống hệt ký tự trên thanh kunai của người thanh niên tóc vàng. Chúng bó và dính lên trên người ninja làng Lá.
“Đứng im!” Một thanh kunai sắc nhọn kề sát cổ của ninja làng Đá.
“Ực...” Yết hầu người ninja làng Đá khẽ nuốt nước miếng một cái. Hắn mở miệng nói: “Ta đã từng nghe lời đồn về ngươi, tia chớp vàng của làng Lá. Họ từng nói rằng nếu như nhiệm vụ gặp phải tia chớp vàng của làng Lá, nhiệm vụ có thể trực tiếp từ bỏ, ninja cũng sẽ không vì từ bỏ nhiệm vụ mà bị xử phạt.”
Lúc này, Hatake Kakashi ngồi trên mặt đất, đôi mắt nhan lại vì đau đớn. Cô bé Nohara Rin đưa lòng bàn tay đặt lên cánh tay Kakashi. Năng lượng màu xanh tràn ngập lòng bàn tay, một năng lượng nhu hoà kích thích vết thương nhanh chóng liền lại. Kèm theo đó là giọng nói ôn hoà và quan tâm: “Cậu không sao chứ Kakashi?”
“Tốt... Không có dấu hiệu của chi viện!” Lúc này, Minato đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hai người. Con mắt hắn trở nên ngưng trọng khi quan sát ba người: “Kakashi đã thật sự mệt mỏi. Hãy rút lui lúc này và tập hợp lại.”
“Ha, ha...” Tiếng thở dốc từ miệng Kakashi phát ra: “Em ổn mà!”
“Ổn cái quái gì!?” Uchiha Obito tức giận chất vấn. Bàn tay chỉ về phía Kakashi, cánh tay còn lại nắm thật chắt lại. Giọng nói sặc mùi trách móc: “Đó là những gì cậu nhận được khi bỏ qua lời thầy và làm những gì mình cậu thích...”
Lập tức Obito phải đối mặt với con mắt cá chết của Kakashi: “Đó là lời của một con thỏ đế để giúp đỡ!?”
“Tớ... tiws không hề sợ hãi!” Obito đã nổi giận, hai hàm răng cắn chặt vào với nhau: “Chỉ là cậu biết đấy!” Ngón tay chỉ thẳng về phía Kakashi: “Tớ... tớ bị đau bụng. Tớ sẽ chiến đấu vào lần tới.”
“Đó là tất cả những gì cậu có thể nói sao?” hatake Kakashi dùng mắt cá chết quan sát Obito: “Biện hộ!”
“Đủ rồi, cả hai em!” Minato lập tức nhăn mày quát lớn. Cả đám ba người giật mình quay ra nhìn người thanh niên, họ nghe được Minato thuyết giảng: “Các em phải hợp tác với nhau kể từ bây giờ nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ. Ngay bây giờ, các em đang theo hai hướng đối lập nhau. Đúng vậy, Kkashi! Luật lệ và hiệu lệnh của ninja rất quan trọng nhưng chúng không phải tất cả. Giống như thầy đã dạy em. Đôi khi em phải tuân theo và đôi khi phải bẻ cong luật để thích hợp với hoàn cảnh.”
Tiếp tục, Minato quay sang nhìn về phía Uchiha Obito: “Và Obito, em vẫn chưa thật sự sẵn sàng để trở thành một ninja. Ý chí của em còn yếu. Đó là lý do em cảm thấy sợ hãi khi thật sự đối mặt với kẻ thù. Mặc dù thấy vẫn tin tưởng ở tất cả các em. Thầy biết các em có thể hoàn thành nhiệm vụ này một mình. Nhưng nếu các em không thể hợp tác và làm như một đội, các em sẽ thất bại. Trước khi thầy đi, còn một điều nữa...”
Ba người buồn bã cúi đầu, Minato tiếp tục khuyền giải bằng lời khá nhẹ nhàng: “Điều quan trọng nhất cảu bất cứ một ninja nào luôn phải nắm rõ là hành động như một đội. Rõ chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.