Đạo Chu

Chương 241: Gặp lại Uzumaki Naruto!




Bầu trời trở nên u ám, mặt trời cũng đã xuống núi. Người thần bí đeo mặt nạ ôm ngực ngẩng đầu nhìn trời. Bất ngờ từ dưới đất mọc lên người trắng toát như bệnh bạch tạng lại có hai cái lá như lá bắt ruồi. Hắn mở miệng nói: “Tobi, chúng tôi theo dõi Uchiha Sasuke thất bại!”
“Cái gì!?” Con mắt Sharingan co rụt lại mang theo vài phần kinh hãi: “Chuyện gì đã xảy ra?” Dưới mặt nạ là khuôn mặt mang theo ngạc nhiên và thắc mắc: “Ta không quá lạ lùng nếu Sasuke thoát ra khỏi dị giới của ta. Thế nhưng hắn làm sao có thể thoát được khả năng theo dõi của các ngươi. Các ngươi bị hắn phạt hiện?”
“Là Uzumaki Naruto...” Vẻ mặt Zetsu không mang theo bất cứ cảm giác hối lỗi nào mà bình thản nói chuyện với người thần bí đeo mặt nạ: “Cậu ta điều khiển uế thổ chuyển sinh hokage đệ nhị Senju Tobirama. Sau đó vận dùng Phi Lôi Thần Thuật đem đám người đó mang đi!”
“Xem ra ta coi thường cậu rồi, Naruto!” Hai tay Tobi ôm lấy tay của mình. Hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Không nghĩ tới Sasuke và cả Mangekyou Sharingan của Itachi cũng rơi vào trong tay Naruto.” Hắn cũng đã từng nghĩ đến việc Uzumaki Naruto sẽ cướp đoạt Mangekyou Sharingan nhưng không nghĩ tới mọi việc lại diễn biến khác hẳn hắn nghĩ.
“Tobi!” Zetsu ngẩng đầu nhìn xung quanh. Bộ dạng có chút trông ngu ngơ và giọng nói âm dương bất nam bất nữ vẫn vang lên khi nói chuyện: “Bây giờ, chúng tôi phải làm gì đây? Chúng tôi có cần tiếp tục giám sát Sasuke nữa không?”
“Tạm thời không cần!” Tobi lắc đầu quay ra nhìn Zetsu. Con mắt Sharingan nheo lại khi hắn khi lâm vào trầm tư thật lâu: “Bên kia thế nào rồi!?”
“Mọi việc vấn ổn!” Zetsu không suy nghĩ lập tức mở miệng đáp: “Họ đã tìm được đám người làng Lá rồi. Chỉ trờ tối nay thôi là chúng ta có thể thu về jinchuriki.” Tobi nghe thấy vậy gật đầu. Song Zetsu cũng không có ý định dừng lại câu hỏi ở đây mà hỏi tiếp: “Tobi, vì sao ngươi lại sử dụng Tượng Chuyển Thuật rồi lại sử dụng Sharingan. Sharingan của chúng ta không còn nhiều đâu!”
“Ta biết!” Tobi gật đầu phân phó: “Đi làm việc của ngươi đi!” Đáp lại đám người kia, Tobi cũng không có trả lời. Hắn thực sự có lý do cần như vậy. Điều này đề phòng cần thiết nếu như Naruto nhúng tay vào trận chiến muốn cướp đi Mangekyou Sharingan nhưng xem ra hắn đã thất bại. Giữa Sasuke và Naruto vốn đã có giao dịch nào đó.
Thuỷ Quốc, một hòn đảo tư nhân...
Vụt! Senju Tobirama mang theo đoàn người Uchiha Sasuke tới một khu vực có chút âm u. Ở nơi này mọi người đứng trước một hang động nhỏ. Bọn hỏ lẳng lặng đi theo phía sau Senju Tobirama. Suigetsu mở miệng lên tiếng nói: “Phi Lôi Thần Thuật cũng tiện lợi thật đấy. Chỉ cần trong tích tắc đã đến rồi!”
“Xác thực như vậy!” Senju Tobirama vừa đi vừa trả lời. Hiện giờ Naruto đang điều khiển Senju Tobirama trong khi nói chuyện: “Đáng tiếc nó cần người có thiên phú cực cao. Không những phải là ninja cảm nhận còn cần tinh thông phong ấn và có thiên phú về lĩnh vực không gian còn cần phải có lượng chakra không nhỏ nữa. Chỉ có Hokage đệ nhị Senju Tobirama mới đạt đủ tư cách này thôi!”
“Nga...” Hozuki Suigetsu ôm ngực của mình. Hắn tò mò và thắc mắc nhấc cái răng khểnh lên hỏi: “Không phải Hokage đệ tứ của làng Lá cũng nắm giữ Phi Lôi Thần Thuật sao?” Nói xong câu đó hăn đột nhiên cảm giác được không khí trở nên lạnh vài phần. Mọi người đồng thời dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía hắn. Điều này làm cho Suigetsu có cảm giác khó chịu: “Tôi nói gì sao?”
“Đúng là như vậy...” Senju Tobirama khẽ liếc mắt nhìn về phía Suigetsu. Hắn ngước đầu lên tiếp tục bước đi. Vừa đi, Senju Tobirama vừa nói: “Hokage đệ tứ chẳng qua là một tên thất bại mà thôi! Mấy đời Hokage đều là như thế. Đệ nhất chết trong tay bạn thân nhất của mình Uchiha Madara, Đệ nhị thì bị ám toán chết, đệ tam bị chính học trò mình giết chết, đệ tứ thì càng ngu nữa dùng cấm thuật tự sát. Đám Hokage thực sự làm cho ta cảm giác được buồn nồn.”
“Này,,,” Hozuki Suigetsu nhăn nhó mày lại liếc mắt nhìn về phía Senju Tobirama nói: “Cơ thể uế thổ chuyển sinh này không phải Hokage đệ nhị sao? Cậu dùng cơ thể ông ta khi nói chuyện này vẫn được chứ?”
“Hừ...” Senju Tobirama chỉ quay đầu lại hừ một tiếng. Mọi người tiếp tục đi vào đường hầm bên trong. Bọn họ tiến vào trong lòng đất khá sâu. Ở phía bên trung quanh có đặt các ánh đèn sáng vừa đủ để họ trông thấy mọi thứ ở trong đó. Phía hai bên đường đi cũng có vài căn phòng nhưng họ không có dừng lại.
“Vẫn cái loại không khí âm u này...” Suigetsu nãy giờ vẫn là người nói nhiều nhất: “Tôi không thì không khí như vậy chút nào. Nó làm cho tôi nhớ đến Orochimaru! Giống như hang động một con rắn lúc nào cũng lạnh lẽo và hôi hám vậy!”
“Không có cách nào!” Senju Tobirama nghiêng đầu nhìn về phía sau một cái. Hai vai Senju Tobirama mở miệng nói chuyện: “Tôi thí nghiệm một số cấm thuật có liên quan đến cơ thể người. Sẽ khá là phiền phức nếu như có người phát hiện. Mặc dù tôi không sợ hãi nhưng nó sẽ ảnh hưởng không tốt đến thanh danh Mei. Dù sao cô ấy cũng là Mizukage đệ ngũ. À...” Nói xong hắn thấy được cánh cửa lớn: “Đến rồi! Tôi đang ở bên trong đợi mọi người đó...”
Cạch!
Cánh cửa sắt mở ra, đoàn người Uchiha Sasuke tiến vào phía bên trong. Bọn họ lúc này thấy được một khu vực rộng khủng khiếp. Nó có diện tích to giống như một kho chứa hàng đủ để chứa hàng trăm người sống ở bên trong. Hai bên chằng chịt những bình thuỷ tinh và có những người đều ở bên trong.
Uzumaki Karin quen thuộc với nơi này. Nàng lẳng lặng ở phía trước dẫn đường. Trong khi dẫn đường thì Uzumaki Karin nói: “Những người này đều được Naruto sử dụng kỹ thuật sinh sản bằng ống nghiệm tạo ra. Mặc dù họ đều còn sống nhưng đều là người không có linh hồn. Nếu như rời khỏi nơi này không được cung cấp dinh dưỡng họ sẽ chết!”
“Ý cô là sao, Karin!?” Vẻ mặt Suigetsu càng trở nên tò mò hơn. Ngay cả Uchiha Sasuke không tự chủ được nghểnh tai lên nghe: “Cô nói bọn họ không có linh hồn!?”
“Ừm...” Karin dùng ngón tay nhắc lên mắt kính: “Vừa sinh ra họ đã được sử dụng thuật phong ấn tộc Uzumaki. Một loại cấm thuật nhằm vào thai nhi. Nó liên quan tới phương diện linh hồn. Nói đơn giản những đứa trẻ sinh ra không có linh hồn. Chúng chỉ như một cái xác sống mà thôi. Điều này tiện lợi cho việc thí nghiệm trên cơ thể họ.” Nói đến đây Karin cười nói: “Naruto, cậu ấy rất hạn chế thí nghiệm trên cơ thể người. Mặc dù có thí nghiệm trên cơ thể người thì đều dùng người nhân tạo hoặc những kẻ ác bá làm thí nghiệm cả.”
Mặc dù Karin đã nói rõ như vậy nhưng đám người đó hoàn toàn không tin những gì mà Karin nói. Naruto hiện giờ chẳng khác nào tên Orochimaru cả. Nếu có khác biệt một chút thì tên Orochimaru dùng bất cứ ai để thí nghiệm còn Naruto dùng người nhân tạo không có linh hồn và những kẻ ác ôn. Khác nhau ở mỗi chỗ này mà thôi. 
Một người thiếu niên tóc vàng đứng ở nơi đó đang ngước nhìn về phía một người thanh niên trong bình chất lỏng. Thân thể người thanh niên trần truồng và trên đó còn một đám chú ấn chằng chịt phong ấn cơ thể hắn. Mắt hắn cũng bị đeo một cái băng đeo phong ấn. Ánh sáng xanh lờ mờ làm cho mọi người khó nhìn rõ khuôn mặt người thanh niên. Thế nhưng ở đây có một người có thể nhìn rõ.
“Anh...” Uchiha Sasuke nhìn về phía lồng thuỷ tinh phát ra ánh sáng màu xanh nhè nhẹ và bọt khí nổi lên. Nơi đó một người thanh niên đang trôi lơ lửng trong đó. Hắn bị bịt mắt và những ống dẫn cắm vào cơ thể của hắn.
“Mọi người trở về rồi đấy hả?” Người thiếu niên tóc vàng xoay ra dùng ánh mắt màu xanh và nụ cười nhẹ nhàng nhìn về phía mọi người.
“Naruto...” Uzumaki Karin trực tiếp tiến tới dán sát vào người Naruto. Thế nhưng bị Naruto trực tiếp tránh ra và dùng cánh tay đẩy ra bên ngoài. Mặc dù như vậy thế nhưng cô vẫn dán lên lần nữa.
“Không nghĩ tới cậu lại thức tỉnh Rinnegan đấy!” Uzumaki Naruto mở miệng nở nụ cười: “Xem ra phỏng đoán của tôi hoàn toàn chính xác. Âm dương hoà hợp sinh ra vạn vật. Đại loại ý nghĩ chính là như vậy. Khi tối cấy ghép tế bào Senju Hashirama vào cơ thể cẩu không nghĩ tới cậu sẽ thức tỉnh Rinnegan. Cũng chẳng cần một đôi Mangekyou Sharingan khác mà trực tiếp tiến hoá lên luôn. Cậu nên cảm ơn tôi đấy nhé!”
Uchiha Sasuke không có trả lời vấn đề này mà nghiêng đầu nhìn về phía Naruto nói: “Naruto, tôi hy vọng cậu có thể đem di thể anh trai tôi, Uchiha Itachi trả lại cho tôi. Tôi muốn đem di thể anh ấy mai táng...”
“Cậu chắc chứ?” Khoé miệng Uzumaki Naruto hơi nhếch lên, hắn nghiêng đầu nhìn về phía người thanh niên phía sau hỏi lại: “Cậu thực sự muốn mai táng anh ta sao? Xem ra cậu đã biết toàn bộ về anh ta nhỉ? Tôi đoán xem ra anh ta không có quá xấu như những gì cậu nghĩ!”
“Cậu biết việc này từ trước!” Uchiha Sasuke nghe thấy vậy lập tức ngây dại. Ngay sau đó hắn biến thành giận dữ quát lên: “Vậy tại sao cậu lại không nói chuyện đó cho tôi!”
“Bình tĩnh đi!” Uzumaki Naruto cười nhún nhún vai rồi nói: “Phỏng đoán tôi mà thôi! Tôi cũng chưa chắc phỏng đoán tôi là chính xác. Hơn nữa...” Đầu hắn lại nghiêng đầu nhìn về phía Uchiha Itachi ở phía sau lưng: “Anh ta đã chết quái đâu mà cậu phải lo? Cậu thực sự muốn mai táng anh ta thật sao? Vậy tôi không ngại giúp cậu việc này đâu!”
“Cái gì!?” Không chỉ Uchiha Sasuke mà Suigetsu cũng kinh ngạc hô lên. Chỉ có Karin không có lạ lùng gì dùng ngón tay nâng lên mắt kính. Tỏ ra bình thường nhất ở đây lại là Jugo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.