Đạo Chu

Chương 197: Đồng thuật và máy phục chế!




“Được rồi!” Một tiếng quát lớn làm cho đám người ở đây sửng sốt. Ngay khi họ quay ra nhìn về phía âm thanh thì thấy được một cậu nhóc xách theo hai cái xác chết trong đó một cái là thây khô. Đến lúc này cậu đã nổi giận đỏ bừng lại và quát lên: “Ngừng ngay cảnh hôn hít ngay tại đây đi!”
“...” Terumi Mei khuôn mặt đỏ bừng lại trực tiếp đẩy ra Uzumaki Naruto. Hai má nàng ửng hồng như trái đào chín. Bàn tay không nhịn được đưa lên vuốt vuốt mái tóc đem mái tóc điều chỉnh lại để tránh cho bản thân mình quá xấu hổ.
Hiển nhiên lời này rơi vào trong tai Uzumaki Naruto làm cho hắn giận tím mắt. Lúc này, hắn quả thực muốn điên rồi. Đáng lúc gay cấn nhất lại có người phá ngang làm cho hắn không có cách nào chịu nổi. Khi hắn quay ra thấy được thằng nhóc thì mặt hắn méo lại. Âm thanh non nớt từ miệng cậu nhóc phát ra: “Hai người này... ngươi định xử lý thế nào đây? Họ vừa mới chết mà thôi!”
Naruto thực sự bất đắc dĩ. Hắn chỉ có thể đưa tay phất phất, bộ dạng mười phần không tình nguyện. Với Dan, hắn đã hoàn toàn cạn lời: “Đem cho ta đi! Ta biết xử lý thế nào.”
Vụt, vụt... Hai cái xác trực tiếp bị cậu nhóc ném về phía Uzumaki Naruto. Ngay lập tức bàn tay Uzumaki Naruto đưa lên dễ dàng tiếp lấy hai cái xác. Lúc này, Terumi Mei mới tò mò nhìn về phía hai cái xác. Trong đó một cái xác chính là một thiếu nữ với hộ ngạch làng Lá đeo trên trán. Vẻ mặt Mei mang theo kinh hãi nói: “Ninja làng Lá!”
“Ừm...” Bàn tay Naruto đưa lên sờ cằm của mình một chút. Ánh mắt hắn quét về phía cái xác hai người đặt ở dưới chân mình. Giống như xuất hiện một suy nghĩ sáng ý. Đến cuối cùng tất cả hoá thành một nụ cười nhè nhẹ: “Bà xã, hôm nay anh sẽ có tin mừng dành cho em. Không chỉ cái thứ này đâu!” Ánh mắt hắn quét về phía toà thành bay rồi quay ra nhìn về phía hai cái xác chết nói: “Có lẽ sẽ có niềm vui lớn cho em nữa đấy!”
Giọng nói dấu dấu diếm điếm Naruto làm cho Mei vô cùng khó hiểu. Nàng khẽ nhăn mày lại một cái. Đến cuối cùng muốn nói cái gì đó lại thôi. Khi mà nàng quay đầu nhìn về phía toà pháo đài bay ở trên mặt đất cách đó không xa. Nàng lại quay đầu nhìn về phía Naruto đã chẳng thấy hắn đâu nữa. Đến đây nàng bất đắc dĩ quy về phía cậu nhóc Dan thì thấy cậu bé nhún nhún vai mở rộng hai tay giống như muốn nói việc này không liên can gì đến hắn.
Ở trong căn phòng u tối được thắp lên bởi những ngọn nến. Orochimaru nằm ở trên giường, khuôn mặt hắn lúc này trắng bệch. Hắn muốn nắm chặt nắm đấm nhưng không có cách nào làm được. Cánh tay truyền tới đau đớn làm cho cả người hắn lại đẫm mồ hôi. Hắn chỉ có thể thống khổ kêu lên một tiếng: “Aaaa...” Đem toàn bộ tích xúc trong lòng hắn phát ra.
“Ngài Orochimaru...” Người thanh niên tóc trắng lập tức chạy vào. Hắn vươn bàn tay ra trực tiếp chộp lấy một đám thuốc và một cốc nước vọt tới bên cạnh Orochimaru. Cánh tay đem ly nước và thuốc uống lập tức đưa ra trước mặt Orochimaru rồi vội vã nói: “Ngài Orochimaru, ngài đừng kích động ảnh hưởng tới vết thương. Ngài mau uống thuốc!”
Xoẹt! Bàn tay Orochimaru lập tức vươn ra gạt phăng đám cốc và thuốc. Ly nước rơi xuống mặt đất phát ra một âm thanh tan vỡ: Choang! Âm thanh này giống như thấu thẳng tâm gan của Orochimaru trong lúc này. Vẻ mặt Orochimaru trở nên cực kỳ doạ người.
Yakushi Kabuto liếc mắt nhìn về phía đám thuốc vương vãi cùng với đám nước đổ khắp nơi cùng với những mảnh sành. Đến cuối cùng với Kabuto nâng lên mắt kính hỏi lại: “Ngài Orochimaru... dường như ngài không giống với thường ngày. Có chuyện gì xảy ra sao?”
“Gừ...” Tiếng gầm gừ giận dữ từ miệng Orochimaru phát ra. Điều này làm cho con mắt Kabuto co rụt lại. Hiển nhiên điều này cho thấy được Orochimaru đã vô cùng tức giận. Sắc mặt Orochimaru lúc này trắng bệch và trên trán hắn xuất hiện mồ hôi to như hạt đỗ: “Sasuke đã chết!”
“Cái gì!?” Yakushi Kabuto kinh ngạc. Chính hắn cũng không tin được chuyện này. Kabuto lập tức hỏi lại: “Ngài Orochimaru, chúng ta đều biết thực lực của Sasuke. Cậu ấy không có dễ dàng chết như vậy? Ngay cả những Jounin tinh anh nhất muốn giết Sasuke khi mà cậu ta có được lực lượng ngài ban cho và Sharingan thì cũng là chuyện không thể nào?”
“Ta cũng cho rằng như thế!” Orochimaru mở miệng cười gằn nói: “Thế nhưng sự thực Sasuke đã chế! Chú ấn trên cổ Sasuke cũng đã hoàn toàn biến mất. Trước khi chết, ta toàn bộ nhận được tin tức này từ chú ấn trên cổ Sasuke truyền tới. Sasuke đã thực sự chết!”
“Vậy...” Yakushi Kabuto tỏ ra lo lắng với chính Orochimaru: “Vậy thân thể thay thế của ngài...” Bản thân hắn cũng hơi sợ hãi Orochimaru trong lúc này sẽ nổi điên. Hắn không tự nhiên mà đi lùi về phía sau nửa bước: “Thời gian sắp đến, nếu là ngài không đổi cơ thể e rằng!”
Orochimaru chỉ dùng đôi mắt rắn khẽ liếc một cái. Hắn mở miệng với giọng khàn khàn: “Không quan trọng. Ta có thay thế phẩm so với Sasuke còn tốt hơn!”
Ngón tay chỏ đưa lên gẩy mắt kính theo thói quen, đôi mắt Kabuto trở nên nghiêm túc nhìn thẳng về phía Orochimaru. Cả người Orochimaru lúc này hơi run run và trên mặt lấm tấm mồ hôi. Bộ dạng mệt mỏi của Orochimaru cũng không làm cho Kabuto dám thả lỏng chút nào. Hắn vội vã hỏi: “Ngài muốn nói đến Naruto sao?”
“Naruto sao? Xác thật là một thân thể thay thế tốt!” Âm thanh khàn khàn từ tính từ miệng Orochimaru phát ra. Giọng nói Orochimaru trong lúc này lại mang theo vài phần tiếc hận: “Muốn bắt lấy Naruto cũng không dễ chút nào. Hiện giờ thằng nhóc rất có thể đạt được đến cấp bậc thần nhẫn Senju Hashirama, chúng ta cơ bản là không có cách nào đạt được thằng nhóc. Cho dù đôi tay ta có khôi phục đi nữa.”
“Ngài đáng lý không lên tiêm tế bào Đệ Nhất vào thằng nhóc!” Yakushi Kabuto mở miệng nói: “Nếu ngài không tiêm tế bào đệ nhất vào cơ thể thằng nhóc như vậy nó cơ bản không thể nào đạt được loại sức mạnh đáng sợ đó!”
“Ngươi đang nghi ngờ quyết định của ta sao?” Âm thanh khàn khàn phát ra từ miệng Orochimaru kèm theo đó là đôi mắt rắn nheo lại quan sát Yakushi Kabuto.
“Tôi không dám!” Yakushi Kabuto mở miệng đáp. Hắn vẫn có thói quen nâng lên mắt kính của mình: “Chỉ là ngài đã mất đi cơ thể chuyển sinh nếu muốn tìm một cơ thể hoàn mỹ như Sasuke cần thời gian không ngắn. Hơn nữa muốn bồi dưỡng cơ thể như vậy cũng rất tốn thời gian mà mong ước chưa chắc được như ý!”
“Không cần!” Lời Orochimaru nói ra làm cho Yakushi Kabuto lập tức kinh ngạc. Hắn nghe được Orochimaru nói ra một tin tức cực kỳ kinh người: “So với Sasuke, ta dường như tìm được một cơ thể tiềm lực còn mạnh hơn nhiều. Mạnh hơn Sasuke quá nhiều...”
Hoả quốc, trong một cái hàng động...
Thiếu nữ có mái tóc màu đen dài từ từ mở ra đôi mắt mình. Nàng cảm giác được đầu mình choáng váng. Cảnh sắc trung quanh mờ ảo dần dần trở nên vô rõ ràng hơn. Đôi mắt với đồng tử màu trắng ngơ ngác nhìn xung quanh. Nàng cố gắng gượng dậy thân mình của mình nhưng toàn thân mệt mỏi khiến cho làng trở nên mệt mỏi.
Bàn chân lảo đảo bước ra khỏi hàng động, ánh sáng đập vào mắt nàng làm cho nàng cảm giác đôi mắt đau nhói. Cảnh sắc này làm cho nàng có cảm giác vô cùng quen thuộc. Nơi này hình như là Hoả quốc, làng Lá cách nơi này đã không xa. Chỉ là, nàng nhớ được mình không phải đang ở trong toà pháo đài bay của Không quốc sao. Thế nào nàng lại ở nơi đây.
“A...” Hyuuga Hinata còn chưa có phản ứng được chuyện gì xảy ra thì một đám ninja làng Lá đã đuổi tới nơi này.
Ánh sáng âm u trong phòng thí nghiệm, một người thiếu niên tóc vàng ôm ngực mình nhìn về phía thiếu niên tóc đen vẫn hôn mê. Ở xung quanh đặt một đám thiết bị y tế. Vài chiếc bình trong đó có đặt Byakugan. Trong đó lại không thiếu những chiếc bình trong suốt có đặt Mangekyou Sharingan với hình bông hoa đỏ sáu cánh và chấm đen ở giữa, viền ngoài màu đen.
Một cậu nhóc cầm trong tay chiếc bình chứa Mangekyou Sharingan này rồi lẩm bẩm nói: “Dùng cách này cũng có thể phục chế hàng tá Mangekyou Sharingan. Đây là lần đầu ta biết được đấy!”
“Hê...” Người thiếu niên tóc vàng đưa tay lên vuốt mắt của mình nói: “Một trong các đặc điểm Mangekyou Sharingan đó là nó sẽ theo nguyện vọng sâu trong nội tâm người mà tiến hoá ra tương ứng động thuật! Giống như ta đạt được hai đồng thuật thôn phệ và phục sinh giống nhau. Chỉ cần là chakra và vật còn sống ta đều có khả năng thôn phệ. Hễ thời gian chết không quá lâu đều có thể phục sinh. Ngay cả bộ phận mất đi cũng có thể khôi phục chỉ tốn thêm kha khá chakra mà thôi.”
“Ngươi dùng Sasuke giống như một cái máy cung cấp Mangekyou Sharingan thật được chứ?” Cậu nhóc Dan lắc lắc chiếc bình chứa Byakugan sau đó lại đặt xuống: “Dù sao hai người cũng là bạn từ thủa nhỏ?”
“...” Naruto trầm mặc một chút: “Có lẽ đi!” Giọng nói khá là khó hiểu: “Thế nhưng bây giờ cậu ta đối với ta chẳng khác nào là máy sản xuất Mangekyou Sharingan cả. Hơn nữa, cậu ta còn là thực nghiệm tốt nhất. Nếu phỏng đoán ta không sai thì Mangekyou Sharingan vẫn có thể tiến hoá tiếp.” Nói đến đấy khoé miệng hắn kéo lên nhìn về phía Dan nói: “Chỉ đáng tiếc ngươi chưa mở ra Mangekyou Sharingan. Nếu không chúng ta có thể có được vô hạn máy sản xuất Byaku-Mangekyou Sharingan.”
“Ngươi...” Dan liên tục co giật khoé miệng mình nhưng không có nói thêm gì nữa. Hắn xoay người rời đi để Naruto và Sasuke ở lại trong phòng.
“Ư...” Sasuke khẽ rên một tiếng. Hắn chớp chớp đôi mắt từ từ mở ra đôi mắt của mình. Hắn cảm giác được đầu đau và cả cơ thể mệt mỏi. Cảnh sắc hôn mê trầm trầm trở nên rõ ràng hơn. Một khuôn mặt quen thuộc đập vào đôi mắt Sasuke: “Na... Naruto!” Đối với người thiếu niên tóc vàng này, Sasuke chắc chắn hắn chính là người mà mình cực kỳ quen thuộc Uzumaki Naruto.
“Đã lâu không gặp, Sasuke!” Naruto nở nụ cười không mấy thân thiện với Sasuke.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.