Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 372:




Chương 372

Tiêu tổng gật đầu, với thái độ ngạo mạn, khinh bỉ, nói: “ Ba trăm vạn mà muốn trở thành thành thành viên của Thính Phong Đình, thì danh tiếng của Thính Phong Đình. này sẽ không lớn  đến vậy đâu. Ở tin phố I Hoa này có thể lẫy! ra ba trăm vạn có rất nhiều người.

Sau đó, hắn dừng lại nói với một cách nói ngạo mạn hơn: “Nếu muốn là một thành viên của Thính Phong Đình, phải nạp vào ít nhất là năm.

trăm vạn! Và năm trăm vạn này đều được dùng làm phí hội viên, sau khi trở thành thành viên đến tiêu tiền thì phải nạp thêm phí khác.”

“Chúa ơi! Năm trăm vạn! Gía của Thính Phong Đình này quá cao đi!”

Thư kí lập tức sốc hét lên, trọn mắt, giờ cô ta nhìn Tiêu tông với một trái tim đỏ trong mắt, cô ta nóng lòng muôn lao vào vòng tay Tiêu tông ngay lập tức.

Đên Sở Phi nghe xong cũng ngạc nhiên, nạp vào năm trăm vạn là chỉ phí đê trở thành một thành viên? Câu lạc bộ kiêu gì thế này? Thật là khoa trương mài Cần phải biết, rất nhiều công ty. kiếm được ít hơn năm trăm vạn mỗi năm.

Mặc dù bây giờ cô là chủ tịch của công ty Thịnh Khao, nhưng bản thân cô không có nhiều tiền, khiến cô bỏ ra năm trăm vạn đề trở thành một thành viên của Thính Phong Đình, cô nhất  định sẽ không đông ý.

Bây giờ cô ấy có thể thầy răng thanh niên tên Tiêu tổng này rất giàu, đó là một điều tốt, cho thấy sự hợp tác của cô càng có giá trị hơn.

Tiêu tổng cứ nhìn vào Sở Phi để quan sát phản ứng của cô, cô ý đưa Sở Phi đến đây chỉ để khoe khoang bản thân mình trước mặt cô, đề lây được sự cảm nhận tốt đẹp của cô.

Nhưng hắn ta đã thất vọng, trên mặt của Sở Phi không có tí gì là sủng bái hết, chỉ là bị sốc một chút, giống như thờ ơ vậy. Nói thiệt tình, làm cho hắn cảm thầy rất không thoải mái, đương nhiên hãn cũng không cảm thấy ‘SỞ Phi dang thờ ơ mà là cô đang cố tỏ ra không quan tâm như vậy mà thôi.

Hãn đã điêu tra rồi, bây giờ công ty Thịnh Khoa đang huy động thêm một tỷ đầu tư để công ty sông sót lại, nhưng mà để công ty trở nên có giá một tỷ trên thị trường thì vẫn còn một chặng đường dài.

Thậm chí không lâu trước đây Sở Phi đã ngồi lên vị trí chủ tịch của công ty Thịnh Khoa, nhưng bản thân Sở Phi cũng chỉ là một người thường, Sở Phi cho đến bây giờ chưa bao giờ nhìn  thấy nhiều tiền như thế.

Phân tích tâm lý của phụ nữ, Tiêu Thành tuyệt đôi có tự tin, hắn +a nghĩ rất ít người trên thế giới có thể sánh với hắn ta.

“Sở tổng, cô có thể yên tâm rằng khách hàng có quyên riêng tư tuyệt đối trong khi nghe Thính Phong Đình, chúng ta bàn bắt kì chuyện kinh doanh bí mật nào đêu sẽ không bị lộ ra ngoài.” Tiêu Thành nói một Sách tự tin, nói ra cái tên Thính Phong Đình đều rất tự hào.

Trên thực tế, trong lòng của Sở Phi không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, khi cô nghe nói. phải nạp vào đó năm trăm vạn mỗi người, cô vẫn còn rất sốc. Bởi vì Tiêu Thành đoán không sai, cô vẫn là chủ tịch của công ty nhưng cô không kiếm được nhiều tiên đến thê, vê phần tâm trạng vẫn là tâm trạng của một người bình thường.

“Khiên Tiêu tổng tốn kém rồi.” Sở Phi cô ép bản thân giữ được thái độ bình thường, cũng may cô là chủ tịch của một cồng ty, tự mình đến đây đề bàn chuyện kinh doanh, lỡ như thể hiện có chỗ nào sai sót để đối phương phật ý có hình ảnh không tót đẹp, thì: chuyện kinh doanh cũng sẽ không có lợi.

“Không tốn kém, không tốn kém.”

Tiêu Thành bát thình lình nhìn Sở Phi nói với một nụ cười: “Sở tổng, chúng ta đều là những người củng tuổi, cứ gọi tổng mãi cũng có chút kỳ lạ, tôi không thoải mái khi nghe nó.Nếu cô không phiền, cứ gọi tôi là Tiểu Thành, tôi sẽ gọi cô là Sở Phi, cô thấy thế nào?”

Những lời hắn nói rất ấm áp thân thiện, khiến mọi người cảm thấy thoải mái.

Sở Phi đông cứng một lúc, rồi cổ gật đầu nói: “Được rồi.”

Cô ây không quan tâm nhiêu đên việc xưng hô như thê nào, quan trọng là chuyện kinh doanh, phải thật thuận lợi mới được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.