CHƯƠNG 286
Nên là trong mấy ngày nay hắn thành con mọt rượu, mắt bình tĩnh. Hắn không bao giờ nghĩ răng với cái thực lực của hắn, thực sự có thê điều khiển được công ty Thịnh Khoa ư?
Hơn nữa dù cô phân của hắn bị cắt giảm nhưng tiền họa hồng mỗi năm Ìại cao hơn rất nhiều mà, hắn nên cảm ơn Lâm Tử Minh và Sở Phi mới đúng.
Trong số bảy tội ác, đó là đố kị, người ta luôn làm những chuyện hệt sức cực đoan khi đề kị.
Có một ngày, Sở Hạo đã uống rất nhiều rượu, trước khi được bạn bè giới thiệu, hắn có quen biết một người cùng nhau đi Bar uống rượu, không ngờ lại gặp được ông chủ lớn Hoàng Văn Hoa.
Vừa kịp lúc, Hoàng Văn Hoa cũng uông rượu uống ở đó, hai mỹ nhân nóng bỏng đang ngồi uống với hắn.
“Hoàng tổng, là anh à?.”
Sở Hạo nheo nheo mắt nhìn thật kĩ thật sự là Hoàng Văn Hoa, hắn đã rất giật mình, chủ động đến nói chuyện với Hoàng Văn Hoa.
Hoàng Văn Hoa nhìn thấy hắn , cũng rất sửng sót nói: “Sở Hạo, là cậu phải không?”
“Phải, phải, là tôi Sở Hạo đây.” Sở Hạo rất hào hứng, không ngờ lại gặp được Hoàng Văn Hoa ở đây, thật là quá tốt rồi.
Thật ra hắn cũng không thể nói ra được là tốt ở đâu, tình hình hiện tại của công ty Thịnh Khoa cũng không có cần đến vốn đầu tư của Hoàng Văn Hoa nữa.
Ngược lại Hoàng Văn Hoa nhìn thấy Sở Hạo, tâm trí của hắn lập tức hoạt động trở lại……
Kể từ ngày xảy ra sự việc đó, Hoàng Văn Hoa đã đề lại một nút thắt trong tim, luôn muôn tìm cớ gây rắc rồi cho Lâm Tử Minh, nhưng mà hắn ta không tìm được cơ hội nào hết khiến hắn rất phiền lòng, hôm nay đặc biệt đến đây uông đề giải tỏa nỗi lòng, không ngờ lại gặp được Sở Hạo ở đây.
Nói thật chứ hắn cũng quên béng mắt Sở Hạo, bay giờ nhìn thây Sở Hạo điều đầu tiên hắn nhớ đến là Sở Phi.
Rồi đầu óc hắn. ta cũng kích hoạt luôn, đúng rôi tại sao không ra tay Sở Phi?
Trong hai ngày qua, tâm trí anh ta đày những hình ảnh của Lâm Tử Minh và Quách Quận Nhi, sắp thành ma quỷ luôn rôi, môi khi nghĩ đến, hắn ta cảm thấy không có tự tại, vô cùng khó chịu. Trong trường hợp này, hắn ta có thê lấy lại cuộc sống theo cách riêng: của hắn. Hơn nữa, Sở Phi cũng là một trong ba mỹ nhân của thành phố Hoa này, so về diện mạo, không có gì là kém Quách Quân Nhi hết.
Trước kia hắn bỏ qua cho Sở Phi, là vì nễ mặt Tư Đồ, Nam, bây giờ hắn ta đã có đủ lý do để trả thù Lâm Tử Minh, tin là Tư Đồ Nam có biết được cũng sẽ không nói gì hết!
Chỉ trong vài giây, Hoàng Văn Hoa đã nghĩ ra được điêu gì đó, thể hiện ra nhìn Sở Hạo cũng thuận mắt hơn, vẫy vẫy tay nói: “ Thì ra là Sở Thiệu à, nhanh nhanh qua đây uông rượu.”
Tiếng gọi Sở Thiệu này khiên cho Sở Hạo toàn thân thoải mái, vô cùng kích động, Hoàng Văn Hoa vân như lúc nãy gọi hắn là Sở Thiếu, làm tăng thêm sự hãnh diện cho hắn.
” Không dám không dám, Hoàng tổng khách sáo rôi, gọi tôi Sở Hạo, là được rồi.” Sở Hạo câm ly rượu , cầm bằng hai tay, đặc biệt thâp hơn Hoàng Văn Hoa một chút thê hiện sự tôn trọng.
Sau ba vòng uống rượu, họ ngày càng thích thú hơn, cũng bắt đầu nói chuyện.
Hoàng Văn Hoa hỏi về tình hình gần: đây của Sở Phi, Sở Hạo vỗn dĩ đã có những bực tức trong lòng, nói hết tần tật những chuyện đã sảy ra gân đây, ˆ Hoàng tổng, anh đừng nói nữa hễ nói là tôi lại điên lên! Sở Phi là chủ tịch của công ty chúng tôi, bây giờ cô ta uy phong rôi, đuôi tất cả những người mở đường như chúng tôi ra khỏi hội đồng quản trị!
“Không phải chứ ? Không phải công ty của cậu đóng cửa rôi sao? Sao Sở Phi lại là chủ tịch rồi?” ,Hoàng Văn Hoa rất ngạc nhiên, hắn có điều tra qua công ty Thịnh Khoa, cũng sắp đóng cửa đến nơi rồi mà tại sao Sở Phi lại trở thành chủ tịch vậy?