Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 254:




Chương 254

Hoàng Văn Hoa trong mắt một vẻ lo lắng, năm chặt năm tay, răng ! rắc răng rắc, biêu tình dữ tợn, thập phần đáng Sợ.

Hắn là một người dục vọng khống chế rất mạnh, ở phương diện phụ nữ, tâm mắt đặc biệt nhỏ, cho dù là phụ nữ bị hắn chơi đùa, hắn cũng không cho phép đàn ông khác nhúng chàm, lại càng không nói đến Quách Quân Di. Trong cảm nhận của hắn, Quách Quân Di đã là hắn người phụ nữ của hắn, mà Quách Quân Di cùng đàn ông khác đi khách sạn, chính là phản bội hắn, đây là hắn chuyện hắn tuyệt đổi không thể tha thứ!

“Đối phương là ai?”Hoàng Văn Hoa ‘ thanh âm cực kỳ âm lãnh.

Tư Đồ Nam nghe xong không có chút sợ hãi, ngược lại cười càng thêm vui vẻ, tôt lắm, Hoàng Văn Hoa càng phẫn nộ, tình cảnh Lâm Tử Minh lại càng nguy hiểm, hắn lại càng Vui vẻ.

Lâm Tử Minh sớm hay. muộn cũng bị bắt đi, nhưng mà, có thể nhìn Lâm Tử Minh chết trước, xem bộ dạng hắn bị người giáo huấn, sao lại không làm?

“Lâm Tử Minh.”Tư Đồ Nam ý vị thâm trường nói.

“Ai?”Hoàng Văn Hoa không quá nhận thức tên này.

Tư Đồ Nam tiếp tục nói: Lâm Tử Minh, chính là chồng Sở Phi, ở rễ tại Sở. Cũng là đoạn thời gian trước, tại biệt thư của cậu, cái tên xúc phạm cậu đấy.”

“Là hắn?”Hoàng Văn Hoa lập tức nghĩ tới, ân tượng hắn đối Lâm Tử Mình vẫn rất sâu, lập tức nghiền răng nghiên lợi, trong lòng một đoàn lửa, hắn không có nhúng chàm Sở Phi, hiện tại người kia, lại dám nhúng chàm người phụ nữ của hắn, thất li, không thê tha thứ!

“Đúng vậy.”Tư Đồ Nam ý vị sâu xa nói: “Hoàng thiếu, hiện tại bọn họ đi vào khách sạn đã quá ba phút, cậu nêu tới chậm một Si chỉ sợ cũng thật sự phải xanh cả người thôi.”

Trong điện thoại Hoàng Văn Hoa hô hấp rõ ràng là ồ ồ rất nhiều. hắn bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, một chữ một chữ nói: “Đôi cầu nam nữ này ở khách sạn gì, tôi hiện tại liền qua.

Tư Đồ Nam nói tên khách sạn tên, Hoàng Văn Hoa liên lập tức cúp điện thoại.

Thu hôi điện thoại, khóe miệng Tư Đồ Nam nhéch lên, lộ ra một cái tươi cười đắc ý, hắn đang muốn đem ảnh chụp này phát cho Sở Phi, để cho Sở Phi cũng thây rõ ràng bộ mặt thật của Lâm Tử Minh, chính là hắn lập tức nghĩ, buộng tha cho hành động này.

Đây là bằng chứng quan trọng, không cần sốt ruột, chờ thời điểm thích hợp, cho Sở Phi xem, hiệu quả đạt được lại càng tốt.

Lâm Tử Minh ở bên này, hắn cùng Quách Quân Di tìm được rồi chỗ ngồi ngồi xuống, bắt đầu gọi món ăn.

Quách Quân Di gọÏ món xong, đối với Lâm Tử Minh nói: “Anh đổi với chuyện vừa rồi, một chút cũng không đề ý.”

Lâm Tử Minh nói: “Có cái gì mà phải đề ý, Trần Hào chỉ là tên nhảy nhót diễn hài kịch mà thôi.”

“Nhưng ngay từ đầu. người nhiều như vậy trào phúng anh, đôi với anh chỉ trỏ, anh cũng thật bình tĩnh.”

Quách Quân Di tò mò hỏi han: “Anh làm như thê nào vậy?”

Đây là chỗ cô luôn tò mò, tình cảnh như vừa rồi, tuy cô không phải đương sự, đều cảm thấy rất khó chịu đựng, hận không thê tìm cái ke hở mà chui vào. Chính là Lâm Tử Minh làm đương sự, lại một chút sự tình cũng không có, bình tĩnh thật sự, hơn nữa không phải giả vờ, mà là thật sự bình tính như vậy, Quách Quân Di cảm thấy không tin lắm.

Lâm Tử Minh cười, hán nhẹ nhàng uống một ngụm trà nhỏ, thực nhẹ nhàng nói: “Loại trường hợp này tôi sớm đã thành quen, cũng không có chuyện gì ghê gớm. Nhưng thật ra cô, vừa rồi bị dọa sợ rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.