Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 25:




Chương 25

Vương Tổng, với tư cách là người quản lý của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh, khi nghe tin này, cả người chết lặng. Phải biết rằng tiền đồ của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Từ Quỳnh bày giờ không tốt. Các công ty cạnh tranh quả nhiều Lợi nhuận một chút một chút đều bị thu hẹp lại. Tại thời điểm này, có người thực sự đã chỉ hơn 500 triệu đểcó được Phim và Truyền Hình Tử Quỳnh?

Dù tầm mắt của ông chủ mới là gì đi chăng nữa, ít nhất thì chắc chắn ông chủ mới phải là một người siêu giàu!

Một người siêu giàu như vậy phải phục vụ tốt.

Rồi hắn chợt nghĩ đến, tối nay một người phụ nữ xinh đẹp trong Sở Gia sẽ qua đêm với hắn, liệu có thể …

Làm Tử Minh không biết rằng các giám đốc điều hành cấp cao của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh đã lên sẵn kế hoạch lấy lòng mình. Bây giờ đã hoàn tất các thủ tục bàn giao, anh ta dự định đến Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh để xem xét . Vừa mới đến nơi, vừai đậu xong xe của mình thì nghe được ‘Boom’ anh thấy rằng chiếc xe điện của mình đã bị đổ

“Xe điện của ai đây? Hại xe của tao bị xước rồi !”

Một người đàn ông bước ra khỏi xe, cau có giận dữ, cau mày.

Nhân viên bảo vệ chạy đến cúi đầu xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi anh, do sự sơ suất của tôi.”

Người đàn ông chọc vào đầu nhân viên bảo vệ la mắng: “Mày làm bảo vệ kiểu gì vậy, để cái xe đạp điện đi vào tận trong này? Có biết xe tao là xe gì không? Volkswagen Touareg hàng trăm ngàn giờ xe xước như thế này, tốn hàng ngàn đô la để sửa chữa, xứng đáng với mức lương hai tháng của mày đó! ”

Nhân viên bảo vệ cúi thấp hơn nữa, liên tục xin lỗi, sau đó hét lên với khuôn mặt mơ hồ: “Cái xe điện này là xe của ai đây! Ai! Hãy đứng ra đây cho tao!”

Rất nhiều người xung quanh đó mà chả có ai đứng ra thừa nhận điều đó.Nhân viên bảo vệ càng giận giữ: “Dám làm không dám chịu đúng không ! Cái thằng oắt con này ! Nếu mày không chịu bước ra ngoài, tao sẽ đập nát chiếc xe điện của mày!”

Nói rút lời, Hắn lấy cái gậy sắt ra chuẩn bị đập xe “Đây là xe của tôi.” Lâm Tử Minh bước ra khỏi đám đông.

Nhân viên bảo vệ thấy rằng anh mặc quần áo rất chi là tầm thường, thoạt nhìn đã biết rằng đó là một người làm công ăn lương bình thường, chỉ vào mặt anh và mắng: “Ai cho mày đậu xe ở đây?”

Lâm Tử Minh hỏi ngược lại: “Thế ai không được phép đậu xe ở đây? Không phải bên cạnh có cả đống chỗ trống hay sao?”

Nhân viên bảo vệ đã bị anh hỏi ngược lại liền làm cái vẻ mặt nghiêm túc nói :”Ở đây không được phép đỗ xe điện?”

Trong lúc anh đag đờ đẫn suy nghĩ thì người đàn ông đứng bên cạnh đó cứ nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Minh cao giọng nói: “Tao quy định đó rằng không được phép đậu xe điện ở đây! Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mày có phải là Giám đốc điều hành của hãng phim và truyền hình Tử Quỳnh không? Mày nói khôngđược đậu là không được đậu à?” Lâm Tử Minh cau mày. Anh ấy rất không vui, anh vừa mới bỏ ra 2,5 tỷ đồng để thu mua Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh. Lần đầu qua đây lộ mặt, đã gặp một điều khó chịu như vậy rồi.

Đối phương tỏ ra khinh thường nói, “Tao là Lí Kiến Huy, trưởng phòng nhân sự của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh. Tao nói không được đậu ở đây, là không được đậu ở đây mày có ý kiếngì ?”

Nghe thấy điều này, nhiều người xung quanh kêu lên.

“Wow, anh chàng ấy đẹp trai quá, hình như chưa đến 30 tuổi, mà đã là giám đốc của Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh, thật là giỏi giang mà.

“À, tạo cũng có nghe nói rằng giá trị thị trường của phim và truyền hình Tử Quỳnh cao tới 2 tỷ nhân dân tệ. Là một trưởng của bộ phận nhân sự, thu nhập của mày chắc phải vượt quá một triệu mỗi năm!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.