Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 244:




Chương 244

Người trong nước có một đặc điểm, chính là thích xem náo nhiệt, vô luận ở đâu cũng đều như thế.

Quách Quân Di sửng sốt một chút, cô rốt cục ý thức được, quản lí tiêu thụ Trần Hào trước mắt này, hiển nhiên là quen biết Lâm Tử Minh.

Hơn nữa, xem Trần Hào cái dạng này, hay là trên người Lâm Tử Minh có bí mật gì không thể cho ai biết?

Nàng thân mật kéo tay Lâm Tử Minh, cũng theo bản năng thả lỏng một ít.

Lâm Tử Minh hơi hơi nhíu mày, đối Quách Quân Di nói: “Đi thôi, đi của hàng 4S khác nhìn xem.”

Nhưng mà biểu hiện này của hắn, ở trong mắt mọi người, liền biến thành biểu hiện chột dạ.

Quách Quân Di do dự trong chốc lát, vẫn là gật gật đâu, đi theo Lâm Tử Minh.

Chính là Trần Hào thật vắt vả mới có cơ hội báo thủ, làm sao sẽ dễ dàng như vậy để Lâm Tử Minh đi, hắn lấp tức lén tiếng nói: “Lâm Tử Minh, như thế nào, mày chột dạ 2 Mày làm con rễ Sở gia, lại dám lưng ở sau lưng Sở Phi bên ngoài hái hoài bắt bướm, mày thật đúng là lợi hại!”

Lời này vừa nói, lập tức, ánh mắt không thích hợp của mọi người nhìn về phía Lâm Tử Minh.

Ngay cả biêu tình của Quách Quân Di cũng có chút mắt tự nhiên, cô biết Lâm Tử Minh đã kết hôn, là con rễ ở rê tại Sở gia, nhưng cô hiện tại lấy thân phận bạn là con gái xuất hiện ở bên người Lâm Tử Minh, người ngoài đều dùng ánh mắt không. đứng đắn nhìn cô, khiến cô cảm thấy lúng túng.

Bởi vậy cô buông cánh tay Lâm Tử Minh ra.

Hành động nhỏ này của cô không có tránh được ánh mắt của Lâm Tử Minh, Lâm Tử Minh cũng không có trách cô, hoặc là không vui, đây là nhân chỉ thường tình, dù sao Quách Quân Di vẫn là cô gái chưa có chồng, lại xuất thân từ nhà đại phú, da mặt khẳng định rất mỏng.

Tủùy tiện đi mua xe, lại gặp được Trần Hào, Lâm Tử Minh là thật không ngờ tới, bắt quá nêu đã gặp phải, Lậm Tử Minh cũng không lùi bước, hắn lộ ra tươi CƯỜI, nói: “Trần Hào, cậu không phải mở công ty sao, còn nói răng một năm thu vào mây trăm vạn, như thế nào chạy đến nơi này bán xe 2”

Lâm Tử Minh không đề cập tới còn tốt, nhắc tới liền chọc vào tử huyệt của Trần Hào, làm cho vẻ mặt hắn nghiện răng nghiên lợi, rât muôn chửi âm lên, nhưng hắn nhìn đến dáng vẻ cười như không cười của Lâm Tử Minh, tùy thời đều có thể động thủ đánh hãn, trong lòng [ hắn lại sôi sục , nặng nề mà hừ một tiếng nói: “Chuyện của tao Mi cân mày xen vào! Trái lại mày..

Lâm Tử Minh đánh gãy lời nói của hắn, trêu chọc nói: “Nói như vậy, công ty của cậu phá sản, sẽ không , phải chính là từ đêm đó chứ, cậu bắt đầu từ con số không đi?”

Trần Hào mặt đen thui, biểu tình của Lâm Tử Minh thật sự là rất hèn hại Tức giận đến mức mặt hẳn đều lệch, “Cái tám! Ai nói công ty của tao đóng cửa? Tao chỉ là tam thời làm ở đây, đổi công việc, thê nghiệm một chút cuộc sông mà thôi!”

Hắn rõ ràng là đang luống cuống, bắt đầu nói năng lộn xôn, chuyện tình nới ra không ăn khớp, người sáng suốt vừa thây, cũng biết Lâm Tử Mình nói đúng, Trân Hào là nghèo túng thật, theo trước là ông chủ, bây giờ lưu lạc đến mức đi bán xe.

Lại nói tiếp, bán xe cũng không phải chuyện gì dọa người, dù sao công việc không phân sang hèn, chính là đôi với Trần Hào mà nói, chuyện này rất mất mặt . Cho nên hắn tới đây làm quản | lí bán hàng, cũng chưa nơ giờ nói đến chuyện trước kia hắn mở công ty.

Lúc này, ánh mắt nhân viên bán hàng nhìn hắn, nhiều ít đều mang biêu tình cho vui sướng khi người gặp họa, làm trong long hắn khó chịu tới cực điểm! Rất nhanh năm tay, hận không thể một q quyền tên chán ghét Lâm Tử Minh này đánh khắp nơi, nhưng là hắn không dám, một khi hắn động thủ trước, Lâm Tử Minh đánh hắn chỉ là tự vệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.