Đan Vũ Càn Khôn

Chương 996: Bất ngờ nghe tin dữ




- Chỉ có một người?

Hai mắt của Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, trong lòng có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh, trong miệng hắn ngạc nhiên nói:

- Ồ? Không phải Đại Lý thành Ô gia, cái này hình như là Đại Ly Hồng gia Võ Thánh...

Đại Ly Hồng gia, đúng là gia tộc của Kim Dương Võ Thánh.

- Đại Ly quốc Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Đại Ly Hồng gia đến.

Quả nhiên, sau một lát, một chỗ khác của hồng thảm truyền đến thanh âm.

Bởi vì Đại Ly quốc cùng Đại Càn Quốc cách nhau khá xa, tầm đó còn cách hai quốc gia Đại Khôn quốc cùng Đại Cấn Quốc, coi như là Võ Thánh phi hành, qua lại một chuyến cũng cần một tháng thời gian, cho nên lúc này Tần Phàm lập gia đình cũng không có nghĩ Đại Ly Hồng gia cũng sẽ có người tới chúc mừng.

Siêu cấp cường giả như Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn, bình thường sẽ an vị trấn một phương, muốn tự mình đến là thập phần khó khăn, nhưng với tư cách siêu cấp đại thế gia trên Vũ Thiên đại lục, có thể có người đến chúc mừng, cái kia đối với Nam Phong Tần gia mà nói cũng là một loại vinh dự.

- Đại Ly Hồng gia này là gia tộc của Vũ Thiên đại lục đệ nhất cường giả, có danh xưng Vũ Thiên đại lục Thủ Hộ Giả Kim Dương Võ Thánh?

Ở bên trong bầy người vây xem, không khỏi lần nữa phát ra trận trận thanh âm sợ hãi thán phục.

- Đúng vậy, chính là một siêu cấp gia tộc, Đại Ly Hồng gia thậm chí được xưng tụng là Vũ Thiên đại lục đệ nhất gia tộc, không thể tưởng được thậm chí ngay cả bọn hắn cũng ngàn dặm xa xôi phái người đến chúc mừng!

Kim Dương Võ Thánh cùng Đại Ly Hồng gia danh khí thật lớn, trong đám người lập tức sôi trào.

Đợi người tới rơi xuống, Tần Phàm tập trung tư tưởng suy nghĩ nhìn lại, phát hiện người tới cùng mình cũng xem như quen biết, chính là Đại Ly Hồng gia Luyện Đan Sư Hồng Hải.

Hai người cùng một chỗ luyện qua đan dược, cũng từng luận bàn giao thủ.

- Ha ha, Hồng Hải tiền bối, không thể tưởng được lão nhân gia ngài sẽ đến, không có tiếp đón từ xa, xin hãy tha lỗi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đại Ly Hồng gia có thể phái ra một gã Võ Thánh ngàn dặm xa xôi đến chúc mừng, Tần Phàm cũng cảm thấy thập phần ngoài ý muốn, hắn vội vàng mang theo dáng tươi cười nghênh đón tiếp lấy.

Bất quá theo hắn và Hồng Hải tới gần, hắn lại phát hiện lúc này sắc mặt Hồng Hải tựa hồ cũng không khá lắm, cái này làm cho trong lòng của hắn đột nhiên nổi lên một tia dự cảm bất hảo.

- Tần Phàm, không thể tưởng được còn có thể tới chúc mừng ngươi đại hôn chi hỉ, chúc mừng ngươi rồi.

Hồng Hải thấy Tần Phàm đến gần, lúc này mới miễn cưỡng nổi lên dáng tươi cười chắp tay nói ra. Nhưng mà thậm chí ngay cả hạ lễ tựa hồ cũng không có chuẩn bị.

Đương nhiên, Đại Ly Hồng gia địa vị tôn quý, có thể phái người đến cũng đã thập phần không tệ rồi. Cho nên ngược lại là không có người đối với cái này nghị luận.

- Hồng Hải tiền bối, có phải có chuyện gì phát sinh hay không?

Bất quá thần kinh mẫn cảm của Tần Phàm vào lúc này lại lập tức sụp đổ, lông mày của hắn không khỏi có chút nhíu lại, sau đó trầm giọng cúi đầu hướng Hồng Hải hỏi.

- Chúng ta trước qua một bên nói chuyện.

Trên mặt Hồng Hải mịt mờ hiện lên một vòng đắng chát. Sau đó hắn hướng bốn phía nhìn nhìn, cũng trầm giọng đáp lại nói.

Tần Phàm cảm giác được sự tình có chút ngưng trọng. Vì vậy liền phân phó tộc nhân nghênh đón khách nhân, sau đó hắn mang theo Hồng Hải tiến nhập trong gia tộc, tìm một gian mật thất che giấu đi vào. Mà thẳng đến trước khi đóng cửa mật thất lại, hai người một mực đều không nói gì.

Bởi vì Hồng Hải đến từ Đại Ly Hồng gia địa vị cao cả, thuộc về khách nhân thân phận thập phần tôn quý, Tần Phàm một mình tiếp đãi, tuy mọi người cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng thật cũng không có quá mức kinh ngạc.

- Hải thúc, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trong mật thất ngắn ngủi trầm mặc, Tần Phàm rốt cục nhịn không được lần nữa hỏi.

- Tần Phàm, chuyện này ngươi ngàn vạn lần không thể có nửa điểm tiết lộ đi ra ngoài, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Lúc này Hồng Hải nhìn xem Tần Phàm, hít sâu một hơi, sau đó mới chậm rãi nói.

Nghe vậy, trong nội tâm Tần Phàm lập tức lộp bộp một tiếng, trái tim vào lúc này không khỏi đề cao, loại dự cảm bất hảo kia lộ ra càng thêm mãnh liệt rồi.

- Lão tổ hắn... bị thương.

Tiếp theo trong nháy mắt, Hồng Hải cúi đầu, giống như bỏ ra khí lực rất lớn, mới đem lời nói nói ra, sau đó hắn lại ngẩn đầu lên nhìn Tần Phàm, bổ sung nói ra:

- Lúc này đây, thương thế rất nặng, chỉ sợ là không cách nào khỏi hẳn rồi.

- Tại sao có thể như vậy?

Hồng Hải vừa mới nói xong, Tần Phàm lập tức biến sắc. Tuy đã có chút dự cảm rồi, nhưng thật sự nghe được tin tức này, hắn vẫn cảm giác được trong khoảng thời gian ngắn khó có thể chịu đựng được, cả người trong lúc nhất thời đều tựa hồ mất đi hồn phách, có chút ngốc trệ.

Kim Dương Võ Thánh, chính là Võ Thánh đệ nhất nhân ngoại trừ trong Chân Vũ Thánh Điện!

Đối với đại bộ phận dân chúng trên Vũ Thiên đại lục mà nói, hắn là Thủ Hộ Giả của đại lục này! Mà đối với người biết, thật giống như Tần Phàm mà nói, hắn thập phần tinh tường, Kim Dương Võ Thánh giống như là trụ cột của Vũ Thiên đại lục!

Thời điểm trụ cột mới còn không có phát triển, cái trụ cột này khẽ ngã xuống, như vậy cái Vũ Thiên đại lục này biểu hiện ra coi như an ổn có lẽphải nghênh đón nguy cơ hủy diệt!

Tần Phàm tuyệt đối không thể tưởng được, ở ngày mình đại hôn, vậy mà nghe được tin tức trầm trọng như vậy.

- Trước đó lần thứ nhất lão tổ cùng Cửu cấp yêu thú kia chiến đấu lưu lại thương thế vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, thời điểm ở Cửu Long cốc lại tăng thêm một ít, hơn nữa bởi vì trợ giúp ngươi trùng kích Võ Thánh chi cảnh, thương thế của lão tổ đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, lần trước mặc dù ngươi có giúp lão tổ trị liệu qua, nhưng trên thực tế căn bản của lão tổ vẫn không thể khôi phục thực lực đỉnh phong.

Hồng Hải chứng kiến bộ dáng này của Tần Phàm, trên mặt cũng hiện lên vẻ bi thống, sau khi thở dài một hơi, hắn mới tiếp tục nói:

- Mà sau khi ngươi ly khai không lâu, lão tổ hắn cũng cảm giác được ở chỗ sâu trong Yêu Thú Hoang Nguyên có gợn sóng, hắn không thể không đi đến Yêu Thú Hoang Nguyên một lần, kết quả... lúc này đây sau khi lão tổ trở về, một mực hôn mê đến bây giờ, trong lúc đó hắn gần kề chỉ tỉnh lại qua một lần.

- Ngươi nói là Kim Dương Võ Thánh tiền bối hắn... bây giờ còn đang trong hôn mê?

Tần Phàm hít sâu một hơi, thật vất vả lại để cho mình bình tĩnh lại, trong miệng có chút rung động nói ra.

- Phải, thời điểm ta ly khai Đại Ly Hồng gia, trạng thái của lão tổ đã thập phần không tốt rồi, thậm chí hiện tại... có khả năng đã...

Hồng Hải im lặng nói ra, trên mặt lộ vẻ vẻ đau thương.

- Cái này, sẽ không đâu...

Sắc mặt của Tần Phàm trở nên có chút khó coi, vào lúc đó hắn cảm giác toàn thân mình cũng có chút khuyết thiếu khí lực, nghĩ đến khuôn mặt nhân từ kia, lúc này thậm chí ở trong hốc mắt của hắn dần dần có chút ướt át.

Kim Dương Võ Thánh ngã xuống!

Cái tin tức trầm trọng này, đối với Tần Phàm mà nói giống như là sấm sét giữa trời quang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.