Đan Vũ Càn Khôn

Chương 972: Dược Đỉnh Không Gian




Mà cái hố sâu này ở dưới hai Bát cấp Võ Thánh nhiều lần oanh kích, cũng lộ ra thập phần thâm thúy, hai người đã rơi xuống trăm trượng, vẫn không có trông thấy đáy hố. Thẳng đến trọn vẹn gần 300 trượng chi sâu, bọn hắn mới mượn quy tắc chi quang trên người chiếu rọi, mơ hồ thấy được mặt đất phía dưới.

Cũng đúng vào lúc này, hai người đều trở nên càng thêm cẩn thận rồi, bọn hắn vừa đề phòng lấy đối phương vì cướp đoạt Đan Vũ Thần Đỉnh mà ra tay, kỳ thật trong nội tâm cũng ẩn ẩn có chút bận tâm Tần Phàm còn chưa chết, sợ hãi Tần Phàm lại đột nhiên từ phía dưới đánh lén.

Tuy cái này đối với bọn hắn mà nói đã là một kết quả hẳn phải chết rồi, coi như là thay đổi bất luận một người nào trong bọn hắn, ở dưới công kích như vậy cũng sẽ không có khả năng còn sống, huống chi Tần Phàm đã bị trọng thương?

Bất quá dù sao Tần Phàm đã từng sáng tạo qua nhiều kỳ tích để cho người không thể tin được như vậy, bọn hắn cũng thập phần lo lắng Kỳ Tích Chi Tử này còn có thể lại sáng tạo một lần.

May mắn một mực đáp xuống, còn hoàn toàn cảm giác không thấy một tia khí tức của Tần Phàm.

- Không cần khẩn trương, ta nghĩ Kỳ Tích Chi Tử này hẳn là bị chết không thể lại chết rồi, đừng nói thân thể hắn đã bị trọng thương, dù là hắn ở dưới trạng thái hoàn hảo đi nữa, bị hai người chúng ta công kích mạnh như thế, cũng quyết không có khả năng còn sống.

Lúc này, Ly Hỏa Đan Vương lộ ra một vòng vui vẻ nhẹ nhõm nói ra, tựa hồ cũng có ý tứ muốn tê liệt Hỏa Tông, làm cho Hỏa Tông buông lỏng cảnh giác.

Bất quá Hỏa Tông lại là mặt âm trầm, không có trả lời với hắn.

Thấy vậy, Ly Hỏa Đan Vương nhìn như cũng không thèm để ý, trên mặt y nguyên mang theo vui vẻ, chỉ là ở chỗ sâu trong ánh mắt lại có một vòng ngoan độc âm lãnh càng lúc càng nồng nặc, vì Đan Vũ Thần Đỉnh, hắn đã tùy thời chuẩn bị trở mặt cùng Hỏa Tông rồi.

Lúc này, cách đáy hố ước còn có hơn 10m khoảng cách.

Cũng nhưng vào lúc này, Ly Hỏa Đan Vương cùng Hỏa Tông hai người đều là đột nhiên cảm giác dưới phương truyền đến một cổ nhàn nhạt ấm áp, cái này làm cho bọn hắn trong lòng có chút xiết chặt, lập tức đều là không thể chờ đợi được địa phóng nhãn dõi mắt hướng về đáy hố nhìn lại.

Mà xem xét phía dưới, hai người đều là ám hít một hơi, đôi mắt ở chỗ sâu trong không khỏi đồng thời tuôn ra hiện ra một cổ cuồn cuộn nóng rực.

Ở dưới đáy hố, cũng không có chứng kiến thi thể của Tần Phàm, chỉ có thể mơ hồ chứng kiến một ít huyết dịch cùng thịt nát, trong lòng hai người Ly Hỏa Đan Vương cùng Hỏa Tông cảm thấy người phía trước khả năng đã là chết không toàn thây rồi!

Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là vào lúc này bọn hắn chứng kiến một cái dược đỉnh hỏa hồng sắc đang sừng sững tở dưới đáy hố, tản ra một loại khí tức hấp dẫn để cho người nhiệt huyết sôi trào! Đây chính là Đan Vũ Thần Đỉnh mà bọn hắn đau khổ truy tìm!

Đan Vũ Thần Đỉnh!

Ở trong hố sâu, vô luận là Ly Hỏa Đan Vương hay là Dược Vương Cốc Hỏa trưởng lão, hai người này ở bình thường đều là thế hệ thanh danh hiển hách, nhưng ở dưới hấp dẫn của dược đỉnh trong đáy hố kia, vào lúc này hô hấp của bọn hắn cũng đều không khỏi trở nên nóng rực, thậm chí bọn hắn đều cảm thấy tim mình đập sao mà gấp gáp như vậy.

Trên trăm năm tu hành, ở trước mặt Đan Vũ Thần Đỉnh này, bọn hắn vậy mà không thể bảo trì tâm bình tĩnh của mình rồi!

- Cái này là Đan Vũ Thần Đỉnh trong truyền thuyết?

Bọn hắn gắt gao nhìn lấy dược đỉnh trong đáy hố kia, trong khoảng thời gian ngắn, trong toàn bộ hố sâu lộ ra thập phần yên tĩnh, chỉ phân biệt nghe được thanh âm hô hấp ồ ồ của hai người bọn họ, lại không có thanh âm gì khác rồi.

Ồ…

- Cái này là của ta!

Mà ở trong yên tĩnh ngắn ngủi, đột nhiên, hai người Chư Cát Lăng cùng Hỏa Tông cơ hồ là đồng thời di động, bọn hắn cắn răng một cái, đồng dạng là hết sức bình sinh của mình, dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Đan Vũ Thần Đỉnh trong đáy hố bay đi.

Hai đạo tàn ảnh ở trong hố sâu xẹt qua, khoảng cách hơn 10m kia, lập tức liền đến!

Hai người đồng thời vươn tay về Đan Vũ Thần Đỉnh!

Cùng nhau chạm tới!

Bảo vật động nhân tâm!

Ở thời điểm cơ hồ là đồng thời đụng phải Đan Vũ Thần Đỉnh kia, hai người bọn họ đều cảm giác được một hồi nhiệt huyết quay cuồng trong thể nội, bọn hắn phảng phất như thấy được mình đã trở thành bá chủ võ đạo ở trên đại lục, tâm tình vô cùng kích động. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Cút ngay!

Nhưng mà, bọn hắn cũng đồng thời phát hiện được bên dược đỉnh còn có một người khác, sau đó đều là mặt mang tức giận hét lớn một tiếng, lập tức phân biệt một quyền ở khoảng cách gần đánh tới đối phương.

Oanh!

Nắm đấm ở trong không khí đụng lại với nhau, lập tức phát ra một tiếng nổ cực lớn, ở trong toàn bộ hố sâu quanh quẩn lấy, đinh tai nhức óc! Thực lực của hai người bọn họ đều là không sai biệt nhiều, hai quyền này đối bính lại với nhau, kình khí giao đụng để cho lẫn nhau đều cảm giác được nắm đấm nóng rát, nhưng cũng không có thể công phá được phòng ngự của đối phương.

- Đi chết đi!

Một kích không có kết quả, bọn hắn liền giao phong lần thứ hai!

Oanh!

Lúc này đây hai đấm của bọn hắn đối bính cùng một chỗ lần nữa, quy tắc chi quang bạo tạc nổ tung, làm cho hai người bị một cổ cường lực kia phản chấn, đồng thời rút lui hướng tới vách tường hai bên.

Mà bởi vì khí lực của hai người trùng kích, trong toàn bộ hố sâu chấn động mãnh liệt, không ngừng có đất đá rơi xuống. Nhưng những đất đá này tự nhiên là không thể tạo thành ảnh hưởng đối với siêu cấp cường giả như Chư Cát Lăng cùng Hỏa Tông, khẽ dựa gần bọn hắn sẽ hóa thành nát bấy, hoàn toàn không có lưu lại.

Về phần Đan Vũ Thần Đỉnh kia, thì ở bên trong một lần giao kích vừa rồi kai của bọn hắn, liền bị kình khí bạo tạc nổ tung trùng kích lâm vào ở trong mặt đất thật sâu, trong khoảng thời gian ngắn, thậm chí đã nhìn không tới rồi.

- Chư Cát Lăng, lúc này đây vì Đan Vũ Thần Đỉnh này, đồ đệ giống như nhi tử của ta đã bị chết ở nơi này! Nếu như người dám tranh giành cùng lão phu, đừng trách ta không khách khí!

Lúc này Hỏa Tông lạnh lùng nhìn xem đối diện, trong đôi mắt là lửa giận đốt cháy, tựa hồ muốn nhắm người mà phệ.

- Hừ, lúc này đây hai bằng hữu như huynh đệ của bản Đan Vương không phải cũng bị chết ở trong tay Tần Phàm sao, Đan Vũ Thần Đỉnh này không giao cho ta, ta không có cách nào hướng bọn hắn nhắn nhủ! Nếu như ngươi lại không rời đi, chúng ta đây chỉ có tranh giành ngươi chết ta sống!

Ly Hỏa Đan Vương Chư Cát Lăng đồng dạng là thần sắc vô cùng âm lãnh nhìn đối thủ, trong miệng hừ lạnh một tiếng nói ra.

- Chỉ bằng ngươi, cũng muốn đấu cùng bản trưởng lão? Quá ngây thơ rồi!

Hỏa Tông lại lạnh lùng nói ra.

- Vậy hãy để cho ta nhìn Dược Vương Cốc Trưởng Lão ngươi lại có chỗ gì hơn người đi!

Ly Hỏa Đan Vương không chút nào nhường cho, đối chọi gay gắt.

Hai người thấy đối phương là sẽ không còn có khả năng nhượng bộ, cũng không có nói thêm nữa, sau đó đều cắn răng một cái, nhìn hằm hằm lấy lẫn nhau, sau đó lực ngưng tụ lượng, lần nữa hướng về đối thủ phát động tiến công.

Ở trước mặt bảo vật Đan Vũ Thần Đỉnh, hơn nữa đã không có địch nhân lớn nhất là Tần Phàm kia, bọn hắn rốt cục có thể buông tay ra tranh giành cái ngươi chết ta sống rồi, ở thời điểm này thậm chí bọn hắn đều quên thân thế của mình, đánh mất ý chí.

Trong nội tâm bọn hắn chỉ có một thanh âm, cái kia chính là giết chết đối phương, lấy được Đan Vũ Thần Đỉnh!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Một lần lại một lần giao đụng ở trong hố sâu quanh quẩn chấn động lấy, đất đá bốn phía ở dưới loại này chấn động này không ngừng rơi xuống, thậm chí là muốn đem đáy hố hoàn toàn chôn vùi. Tuy những đất đá kia đều không thể rơi xuống trên người Chư Cát Lăng cùng Hỏa Tông, nhưng đánh nhau như vậy dù sao cũng sẽ cảm giác được có hạn chế, cho nên cuối cùng bọn hắn đều lần nữa về tới trên mặt đất.

Ở phía trên một mảnh núi rừng này, bởi vì vừa rồi đại chiến, đều trở nên một mảnh bừa bộn không thôi, cơ hồ là muốn hoàn toàn sụp đổ tản ra. Cũng may bọn hắn chiến đấu là tiến hành ở trên bầu trời, nếu như ở trên mặt đất trực tiếp quyết đấu, như vậy đoán chừng mảnh núi rừng này cũng không tồn tại nổi.

- Đi chết đi!

Quy tắc lực lượng của hai người không ngừng ở trên không trung giao đụng, như là pháo hoa sáng lạn ở trên bầu trời không ngừng tách ra, bọn hắn ai cũng không muốn nhường nhau. Trước khi không có quyết định sinh tử thắng bại, bọn hắn ai cũng sẽ không cho phép đối phương lại rơi xuống mặt đất!

...

Mà ở dưới mặt đất.

Dưới tình huống hai người Chư Cát Lăng cùng Hỏa Tông hoàn toàn chưa phát giác ra, Đan Vũ Thần Đỉnh bị đất đá chôn vùi kia, vào lúc này đang có biến hóa vi diệu.

Tần Phàm, tự nhiên là không có giống bọn hắn tưởng tượng chết không toàn thây như vậy.

Trên thực tế, tuy công kích của hai người bọn họ rất mạnh, vốn lấy cường độ khí lực của Tần Phàm, tin tưởng toàn bộ Vũ Thiên đại lục cũng khó có ai có trình độ đánh thân thể hắn thành nát bấy! Cho dù hắn đã chết, Ma chủng cũng không có khả năng sẽ nát bấy!

Bất quá, thời điểm vừa mới từ Kỳ Lân chi thân khôi phục đến nhân thể đã bị công kích trình độ này, cho dù là Tần Phàm, trọng thương là khó có thể tránh khỏi.

Khi đó cả người hắn đều là huyết nhục mơ hồ, cũng gần kề chỉ còn lại có một hơi mà thôi, nếu như không phải là vì có Thanh Long Chi Tâm vào lúc này cực hạn cung cấp sinh cơ, bảo vệ lục phủ ngũ tạng của hắn, hắn có khả năng cứ như vậy tắt thở rồi!

Mà ngay khi đó, hắn chui xuống dưới mặt đất, sau đó hắn vốn là muốn trực tiếp truyền tống đến bên trong Cửu Long Tháp, chỉ là ở thời điểm này hắn ở đâu còn đề được lực lượng triệu hồi ra thần khí chi linh!

Vì vậy, sau khi biến mất khỏi ánh mắt của Chư Cát Lăng cùng Hỏa Tông, hắn lập tức đem Đan Vũ Thần Đỉnh ra. Hắn biết rõ đồ vật hai người này muốn có nhất chính là cái dược đỉnh này, bọn hắn nhất định sẽ bị bảo vật này hấp dẫn chú ý, khi đó hắn sẽ tranh thủ được thời gian chữa thương.

Đón lấy, hắn thoáng do dự một chút, liền trực tiếp tiến nhập không gian trong Đan Vũ Thần Đỉnh mà Cổ Mặc đã từng sống nhờ qua.

Cái Dược Đỉnh Không Gian này, trước đây hắn vẫn cho là chỉ có linh hồn thể mới có thể tiến nhập trong đó, cho nên hắn chưa từng có thử qua, chỉ là bình thường sẽ đem một ít vật phẩm bỏ vào trong đó, coi nó trở thành không gian tồn trữ mà thôi.

Cho nên, lúc này đây vẫn là lần thứ nhất Tần Phàm tiến vào trong đó.

Thời điểm mới vừa tiến vào, thân thể của hắn đích thật là nhận lấy một ít trở ngại, có tầng tầng sương mù tựa như cách trở hắn ở bên ngoài. Nhưng một lát sau, những sương mù này tựa hồ lại tự động mở ra một thông lộ, để cho hắn tiến nhập trong đó.

Mà vừa tiến vào Dược Đỉnh Không Gian kia, Tần Phàm liền phát hiện bên trong không gian hoàn toàn chính xác thập phần rộng rãi, thậm chí như không gian Kim Liên lúc trước, ở trong đó tự thành một thế giới!

Ở trong thế giới này, mặc dù không có sơn thủy hữu tình như trong Huyền Chi Không Gian, nhưng bốn phía không có tối đen như mực như trong tưởng tượng của hắn, mà là lộ ra thập phần sáng ngời, thậm chí linh quang phổ chiếu, ẩn ẩn cảm giác có một loại hoa lệ.

- Tại đây linh khí... thật không ngờ dồi dào như vậy! Thậm chí so với Linh Huyệt nồng độ linh khí hai nghìn lần lúc trước ở trong Chân Vũ Thánh Địa còn muốn dồi dào hơn nhiều lắm! Nhưng sao lão đầu hắn lại chưa từng có nói cho ta biết?

Sau đó Tần Phàm âm thầm cả kinh, bởi vì hắn phát hiện ở bên trong không gian Đan Vũ Thần Đỉnh này ẩn chứa thiên địa linh khí vô cùng phong phú, các loại Thiên Địa quy tắc cũng là thập phần rõ ràng, vừa nhìn liền biết chính là một Thánh Địa tu luyện!

Lúc này Tần Phàm đứng ở trong không gian Đan Vũ Thần Đỉnh, hết sức kinh ngạc đánh giá hoàn cảnh bốn phía, hắn cảm giác được có chút khó tin.

Lúc trước, hắn chưa từng có nghĩ tới dược đỉnh gia truyền của mình sẽ có địa vị lớn như vậy, cũng không nghĩ ra trong dược đỉnh này sẽ tồn tại một không gian thần kỳ như vậy, càng không thể tưởng được Cổ Mặc vậy mà sẽ một mực đều chưa nói với hắn!

- Có một không gian linh khí vô cùng dồi dào như vậy, tu hành ở chỗ này, thậm chí so với ta ở trong Chân Vũ Thánh Địa tu hành còn tốt hơn, lão đầu hắn như thế nào sẽ không nói cho ta?

Tần Phàm trăm mối vẫn không có cách giải, cảm tình của hắn và Cổ Mặc trải qua vài năm ở chung, bọn hắn đối với đối phương đều thập phần tín nhiệm.

- Chẳng lẽ bởi vì lão đầu là linh hồn thể, cho nên không có cảm giác đến tình huống linh khí nơi đây?

Trong nội tâm Tần Phàm cho mình một lời giải thích, nhưng rất nhanh hắn lại tự mình không nhận, chối bỏ nói:

- Sẽ không, lão đầu hắn từng nói qua hắn đã từng là một Võ Thánh, làm sao có thể sẽ cảm giác không ra? Hay là hắn còn có nổi khổ tâm riêng nhỉ?

Sau đó Tần Phàm lại nghĩ mấy cái giải thích, cuối cùng đều là lắc đầu.

- Được rồi, xem ra chỉ có thể trở về gặp lão đầu hỏi lại hắn rồi, hiện tại vẫn là mau chóng khôi phục thương thế quan trọng hơn.

Tần Phàm lại hướng bốn phía nhìn nhìn, hắn cảm giác được không gian dược đỉnh này thập phần to lớn, nhưng lại ẩn ẩn cảm giác được còn có thể cất dấu một ít Huyền Cơ khác.

Bất quá hắn cũng không có thời gian đi nghiên cứu nhiều hơn nữa, hắn biết bên ngoài hai người Ly Hỏa Đan Vương cùng Hỏa Tông đang liều cái ngươi chết ta sống, tranh đoạt cái Đan Vũ Thần Đỉnh này, hắn phải mau chóng khôi phục thương thế, bằng không đợi đến dược đỉnh này bị một người trong bọn hắn nắm bắt tới tay thì phiền toái lớn.

Thanh Long Chi Tâm một mực đều đang trị liệu lấy thương thế của hắn, chỉ là công kích của Bát cấp Võ Thánh không phải chuyện đùa, tăng thêm hắn vừa mới kích phát huyết mạch Bất Tử Chu Tước, lại hóa thân Kỳ Lân, khí lực suy yếu, ở trong khoảng thời gian ngắn là rất khó khôi phục lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.