Đan Vũ Càn Khôn

Chương 683: Phong Bạch Vũ (1)




Tần Phàm vốn nghĩ còn phải dây dưa thêm một lát, nhưng hiện tại nhìn thấy Vạn Độc Vương Xà đã không còn tia sinh cơ, không khỏi mỉm cười, biết mình đã nhặt được tiện nghi.

Vì thế hắn dự tính đi qua đem thi thể độc xà thu trở lại.

- Tít…

Nhưng đúng vào lúc này, Tần Phàm liền mẫn tuệ cảm giác được trong hư không phía sau bỗng nhiên truyền tới tiếng kình khí ba động, vô cùng bí mật, nhưng cũng đủ mạnh mẽ sắc bén, bên trong ẩn chứa uy lực công kích vô cùng khủng bố!

Hắn không khỏi cả kinh, bất chấp thu lấy thi thể độc xà, lập tức giẫm mạnh một bước, cực nhanh lướt ngang sang bên.

- Phốc!

Thanh âm tiếng va chạm cực nhỏ truyền đến, Tần Phàm dùng mắt thường có thể thấy được nơi địa phương hắn vừa đứng xuất hiện một kẽ đất sâu không thấy đáy! Thật giống như bị người dùng một kiếm hung hăng đâm xuống!

- Chậc chậc, không hổ là kỳ tích chi tử!

Ngay sau đó cách đó không xa bên trong một bụi cây rậm rạp, một thân ảnh chậm rãi xuất hiện!

Tần Phàm vừa thối lui sang một bên, vừa nghe được thanh âm kia trong lòng không khỏi chấn động, nhất thời liền có loại cảm giác kinh hồn bất định.

Trên thực tế ngũ giác của hắn đã sớm vô cùng mẫn tuệ, hơn nữa hắn cũng biết rõ Yêu Thú bình nguyên thật hung hiểm, cho nên dù đã đánh chết đầu Vạn Độc Vương Xà cũng không dám có chút thả lỏng, nhưng dù là như thế lần này có người ẩn núp sau lưng hắn ở vị trí gần như vậy mà hắn cũng không phát hiện!

Có thể nghĩ ra người kia có công phu che giấu inh tới cỡ nào!

Thanh âm hô hấp còn có thể ẩn nấp làm cho người ta vô tri vô giác, tựa hồ hoàn toàn dung hợp thành một thể với hoàn cảnh khắp bốn phía!

Nếu không phải người kia vừa rồi ra tay xuất thủ tạo thành nguyên khí ba động mỏng manh, rất có thể Tần Phàm đã bị đánh lén đắc thủ!

Nhìn nhìn hố sâu không thấy đáy do kình khí vừa rồi tạo thành, có thể dễ dàng nhìn ra, uy lực công kích lần này cực mạnh! Nếu dừng trên người Tần Phàm, nói không chừng cũng rơi vào kết cục máu đẫm đương trường!

Tần Phàm suy đoán một chút, nếu bị một kích kia đánh trúng vị trí yếu hại, cho dù không chết ít nhất cũng phải trọng thương!

Người kia am hiểu phương thức ám sát thật mạnh!

Tần Phàm hít sâu một hơi, âm thầm đề phòng, trạng thái toàn thăng đề thăng lên tới đỉnh, nếu đối phương có chút dị động hắn lập tức có thể dùng công kích lôi đình tiến hành phản kích! Đối phương là cường giả tuyệt đối, thậm chí ở phương diện khác còn inh hơn Mộc Thiên Hùng rất nhiều!

Ít nhất, Mộc Thiên Hùng không biết che giấu khí thế trầm ổn tới như vậy!

Ở đối diện, tuy rằng người kia chậm rãi hiện ra thân hình trong bụi cỏ rậm rạp, nhưng thoạt nhìn vẫn che giấu bên trong bóng đêm, ngay cả khuôn mặt cũng không hiện rõ ràng, hơn nữa tựa hồ như theo gió đêm lay động, thân hình có vẻ thập phần nhẹ nhàng, làm cho người ta có loại ảo giác chỉ cần gió đêm thổi mạnh hơn chút nữa thì hắn cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

- Ngươi là Đại Chấn quốc Phong Bạch Vũ?

Con ngươi của Tần Phàm co rụt lại, nương theo ánh trăng nhận ra trang phục của đối phương giống như đến từ Đại Chấn quốc, hơn nữa theo tin tức mà hắn nhận được, bên trong đại hội có một gã nửa bước võ thánh tu luyện công pháp phong hệ đặc thù, đặc biệt am hiểu ẩn nấp, tựa hồ phù hợp với người đứng trước mắt.

Phong hệ nguyên khí không thuộc ngũ hành nguyên khí, đó là loại nguyên khí đặc thù, chỉ ít người có thể cảm nhận được đến, nhưng nghe nói phàm là cảm ứng được nguyên khí đặc thù này phần lớn đều là người kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa có thể phát huy ra năng lực đặc thù thực lực đều mạnh hơn những võ giả cùng cảnh giới rất nhiều!

Ngoài ra ngoại trừ phong hệ nguyên khí, còn có lôi hệ, quang hệ đều thuộc về nguyên khí đặc thù, thậm chí còn có người hấp thu cả tử khí để tu luyện, tóm lại đại thế giới chuyện gì cũng có, có thật nhiều sự tình hiện tại Tần Phàm cũng không hề biết tới.

- Ha ha, không thể tưởng được đường đường kỳ tích chi tử cũng nghe qua danh hào của tại hạ, thật sự là vinh hạnh vô cùng.

Phong Bạch Vũ cười âm lãnh, thân hình tựa hồ theo gió đêm nhẹ nhàng lay động, tiếp theo lại giống như một chiếc lá rụng, từ trong bóng tối chậm rãi bay ra ngoài.

Lúc này Tần Phàm rốt cục nhìn thấy người kia thật rõ ràng, trường bào trắng theo phong cách của Đại Chấn quốc, mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt phượng sáng ngời, đôi mày cong như liễu, làn da trắng nõn, đúng là có dung nhan mà ngay cả nữ tử cũng phải hâm mộ.

Trong tin tức mà Tần Phàm nhận được, người này đến từ Đại Chấn quốc Phong gia, từ nhỏ lại có vẻ yểu điệu liễm diễm, nghe nói cũng giống như Vân Phi Dương chỉ mới hai mươi bảy hai mươi tám đã đột phá tới võ tôn cảnh giới!

Nhưng hiện tại hắn đã dừng lại ở nửa bước võ thánh được ba năm, hiện nay đã ba mươi chín tuổi vẫn chưa đột phá võ thánh, vẫn còn kém hơn đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương.

Cảnh giới võ thánh đột phá khó khăn hơn cảnh giới võ tôn rất nhiều.

- Phong Bạch Vũ, không biết ngươi vì sao lại đánh lén ta? Chẳng lẽ chỉ là vì đầu Vạn Độc Vương Xà này sao?

Tần Phàm không trả lời câu nói của Phong Bạch Vũ, chỉ thản nhiên nhìn thẳng vào hắn, lạnh giọng hỏi.

Hắn nhìn ra được người trước mắt rất khó đối phó.

- Hắc hắc, một đầu Vạn Độc Vương Xà còn chưa đáng để Phong Bạch Vũ này ra tay, kỳ tích chi tử, mục tiêu của ta là ngươi! Còn chưa đầy hai mươi tuổi đã là võ tôn cường giả, hơn nữa hiện giờ xem ra ngươi đã không phải là nhất cấp võ tôn, tốc độ tu luyện biến thái như vậy tuy rằng ngươi còn chưa đột phá tới cảnh giới võ thánh, nhưng tuyệt đối có thể tiên đoán được nếu như ngươi không vẫn lạc, ngày sau ngươi sẽ siêu việt cả Vân Phi Dương, trở thành đệ nhất thiên tài Vũ Thiên đại lục!

Phong Bạch Vũ chợt cười nói.

- Thì tính sao, ngươi rốt cục muốn như thế nào?

Tần Phàm không chút phản ứng, chỉ thản nhiên tiếp tục hỏi.

- Nói thật ra ta là người không thể chấp nhận có người còn giỏi hơn ta, Vân Phi Dương huynh đệ đè trên đầu đã làm cho ta hết sức khó chịu, hiện tại còn xuất hiện một kẻ quái thai như ngươi, điều này đối với ta mà nói chính là một loại vũ nhục!

Thanh âm Phong Bạch Vũ truyền đến, mà dần dần biến thành âm lãnh:

- Vốn nếu như ngươi không tới Anh Hùng bình nguyên, ta nghĩ hết thảy chỉ là lời đồn đãi, nhưng hiện giờ ngươi lại xuất hiện ở đây, còn để cho ta nhìn thấy, hắc hắc, kỳ tích chi tử, vậy để cho ta tới chung kết kỳ tích này đi!

- A, vậy sao? Ngươi có biết ngươi là người thứ mấy nói với ta lời này không?

Nghe đến đây, Tần Phàm cười lạnh nói, mặc dù hắn biết được Phong Bạch Vũ đích thật là một gã siêu cấp thiên tài nhưng hắn cũng không ngờ người này lại có tâm tính hẹp hòi như vậy, thật sự là khiến người ngoài ý muốn.

- Hắc hắc, là người thứ mấy nói cũng không trọng yếu, quan trọng là…rất nhanh ngươi sẽ biết ta có được thực lực này. Không biết sau khi đem ngươi đánh chết xong, ta có được danh hào chung kết giả kỳ tích hay không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.