Đan Vũ Càn Khôn

Chương 155: Thập đại triêu thánh giả




- Ngươi nói ngươi biết rõ thực lực của toàn bộ triêu thánh giả của các đại gia tộc tham dự ngày triêu thánh lần này?

Ba người Tần Phàm đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn, cũng không thể tưởng được Tô Dương thậm chí có được năng lượng lớn như vậy, đủ khiến kẻ khác hoảng sợ.

- Ha ha, cho dù là thực lực của triêu thánh giả của nhất phẩm chân võ thế gia ta cũng có thể biết, mà ta muốn nói cho chư vị chính là thập đại triêu thánh giả có thực lực cao nhất trong lần triêu thánh này. Đương nhiên, đây chỉ là lời bình phán của Tô gia chúng ta, cũng không phải tuyệt đối chuẩn xác, dù sao có chút đại thế gia luôn che giấu thực lực nên chúng ta không cách nào biết đến, nhưng độ chuẩn xác cũng phải ngoài 80%.

Tô Dương cười nói, đối với mạng lưới tình báo của gia tộc mình thật có chút tự tin.

- Ách, vậy không biết tin tức này của Tô huynh có cần lấy tiền hay không?

Tiết Tuấn thử hỏi.

- Hắc hắc, Tiết huynh thật sự là người biết chuyện, nếu như là người khác có thể cần phải lấy tiền, bất quá lần này ba vị đã cung cấp một tin tức không tệ cho tại hạ, hơn nữa tin tức này có thể giúp tại hạ kiếm được không ít tiền, cho nên lần này ta cung cấp tin tức cho ba vị cũng không cần lấy tiền, chỉ xem như là trao đổi tin tức.

Tô Dương tiếp tục cười nói, nhưng lại không hề có vẻ xấu hổ, trong nhận thức của hắn, bán tin tức kiếm tiền cũng là một cách kinh doanh, tuy rằng vừa rồi hắn tiếp cận ba người Tần Phàm là có mục đích.

- Ha ha, vậy chúng ta thật cần chăm chú lắng nghe.

Tần Phàm đối với cách làm của Tô Dương có thể hiểu được, Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của hắn làm "Đại Kiền Phong Vân" kỳ thật cũng là một cách kinh doanh tin tức kiếm tiền, nhưng chỉ là kinh doanh một ít tin tức không tính là bí mật, chỉ từ dân gian cùng các thành thị lớn thu thập sửa sang lại mà thôi, tương lai làm tốt mới xem như trở thành đối thủ cạnh tranh với Tô gia.

- Theo Tô gia chúng ta dò xét, lần này trong ngày triêu thánh các triêu thánh giả đạt tới tiên thiên võ sư cảnh giới tổng cộng có mười hai người! Đương nhiên, đây là những người mà chúng ta đã biết, khẳng định sẽ có người còn che giấu thực lực làm cho chúng ta không dò xét đến!

Tô Dương nói tới đây thanh âm có chút khàn khàn, liền uống ngụm rượu thông cổ họng.

- Mười hai tiên thiên võ sư? Còn chỉ là công khai biết trước mà thôi?

Tiết Tuấn cùng Điền Mông nhìn nhau, đều âm thầm nuốt ngụm nước bọt, phải biết rằng tuổi tác của triêu thánh giả đều phải thấp hơn hai mươi hai tuổi, mà ở trước hai mươi hai tuổi đạt tới tiên thiên, thật sự là yêu nghiệt bao nhiêu chứ! Hai người bọn họ từ nhỏ được gia tộc mạnh mẽ bồi dưỡng, cộng thêm thiên phú không kém, nhưng tới nay thật khó khăn mới đạt tới cảnh giới võ sư lục cấp mà thôi!

Về phần Tần Phàm lúc này chợt cúi đầu thoáng rơi vào trầm tư. Lần này triêu thánh chỉ tính tiên thiên võ sư còn có tới mười hai người, hơn nữa phỏng chừng thêm người che giấu thực lực cũng phải lên tới hai mươi người, số lượng này đích thật có chút vượt ngoài dự liệu của hắn. Phải biết rằng như Điền Mông cùng Tiết Tuấn mới hai mươi tuổi đã đạt tới lục cấp võ sư cảnh giới, như vậy ở tại Nam Phong Thành đã được xem như thiên tài, nhưng so sánh với Kiền Kinh đại thế gia vậy thì cái gì cũng không phải.

Đây là chênh lệch nội tình giữa các thế gia, thậm chí không quan hệ tới thiên phú.

Nhưng vẫn còn thời gian một tháng mới chính thức tới ngày khai mạc triêu thánh, một tháng này đối với người khác mà nói có lẽ cũng không sinh ra bao nhiêu thay đổi, nhưng đối với Tần Phàm mà nói khí lực hiện tại của hắn đã đủ cường đại, một tháng thời gian nói không chừng đủ cho hắn đột phá tới tiên thiên cảnh giới!

Mà đột phá tới tiên thiên võ sư cảnh giới, như vậy cho dù phải chống lại thập đại triêu thánh giả hắn cũng có đủ tự tin của mình.

- Lần này thập đại triêu thánh giả đều đến từ cả khu Trung Châu tập trung những chân võ thế gia cấp cao của Đại Kiền quốc. Trong đó bài danh thứ nhất chính là đến từ nhất phẩm chân võ thế gia Lạc Thành Thái gia Thái Hiên, đứng hàng thứ hai là đến từ nhất phẩm chân võ thế gia Kiền Kinh Tần gia Tần Hạo Dương, thứ ba đồng dạng đến từ Kiền Kinh Tần gia Tần Nguyệt Minh, thứ tư đến từ nhất phẩm chân võ thế gia Vọng Thành Đông Phương gia Đông Phương Vũ…thứ mười là đến từ nhị phẩm chân võ thế gia Lạc Thành Lý gia Lý Hóa…

- Trong mười người này trừ bỏ sắp xếp thứ nhất là Thái Hiên đã đạt tới tứ cấp tiên thiên võ sư, chín người khác đều là tam cấp tiên thiên võ sư. Mà sắp xếp cuối cùng là Lạc Thành Lý gia lại khá đặc thù, chính là nhị phẩm chân võ thế gia duy nhất trong mười người xếp hàng đầu, bất quá nghe nói vũ kỹ phi đao của bọn họ hết sức lợi hại, tuy rằng xuất thân từ nhị phẩm chân võ thế gia nhưng thực lực so sánh với nhất phẩm chân võ thế gia cũng không kém hơn một chút nào.

Tô Dương đặt chén rượu xuống, chậm rãi đem tin tức về thập đại triêu thánh giả lần này kể ra từng người.

- Kiền Kinh Tần gia? Nhất phẩm chân võ thế gia?

Khi Tần Phàm nghe được sắp xếp vị trí thứ hai là Kiền Kinh Tần gia thì trong lòng chợt cả kinh, hắn nhớ lại ban đầu ở Yêu Thú sơn mạch từng đánh chết Tần Hạo Bạch, lại liên hệ tới Tần Hạo Dương, không khó tưởng tượng bọn hắn xuất thân từ cùng một thế gia! Hơn nữa còn là nhất phẩm chân võ thế gia!

- Ha ha, các vị cũng biết ngũ phẩm chân võ thế gia nhiều nhất có thể phái ra ba gã đại biểu triêu thánh, mà lần này Kiền Kinh Tần gia có thể chiếm được hai vị trí trong thập đại triêu thánh giả chứng thực là thực lực mạnh mẽ!

Tô Dương cười nói, sau đó chuyển hướng Tần Phàm hỏi:

- Mặt khác thứ cho tại hạ mạo muội hỏi một câu, không biết Kiền Kinh Tần gia cùng Nam Phong Tần gia của Tần huynh có quan hệ thế nào?

Tần Phàm chợt ngây ra, sau đó vội vàng lắc đầu, nở nụ cười khổ nói:

- Tô huynh nói đùa, Nam Phong Tần gia chúng ta chỉ là cửu phẩm chân võ thế gia, người ta lại là nhất phẩm chân võ thế gia, quả thực là bé nhỏ không đáng kể, làm sao có thể nhấc lên được quan hệ gì.

- Ha ha, nói vậy cũng đúng, cho dù là chi thứ của bọn họ cũng đã sớm dời qua Kiền Kinh rồi đi, gia tộc của Tần huynh nếu ở Nam Phong, dĩ nhiên là không có quan hệ gì với bọn họ. Chẳng qua nếu như Tần huynh là người của nhất phẩm chân võ thế gia, Tô mỗ thật đúng là không có cơ hội kết bạn với ngươi đâu, ha ha, đến, cạn một chén!

Tô Dương cười cười nói, tiếp theo giơ chén kính ba người.

Tần Phàm mỉm cười, đối với vẻ thẳng thắn thành khẩn của Tô Dương cũng nhiều hơn một phần hảo cảm.

Đặt chén rượu xuống, tiếp theo thấy Tô Dương lấy trong trữ vật giới chỉ ra một quyển sổ nhỏ, đưa cho ba người tiếp tục nói:

- Đây là do ta thấy ba vị thật sự ăn ý nên ngoài định mức đưa cho ba người. Bên trong quyển sổ nhỏ này ghi chép lại một ít tư liệu của triêu thánh giả lần này, đương nhiên, dù sao cả Đại Kiền quốc có tới mấy ngàn triêu thánh giả, chúng ta cũng không khả năng đều viết xuống đầy đủ, hơn nữa các vị xem cũng phải tốn sức, cho nên chúng ta chỉ trích lục một ít triêu thánh giả có đặc thù hoặc là lợi hại mà thôi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Ha ha, thật giống như trình độ như những người chúng ta đây, bên trong đương nhiên là không có tên rồi. Nhưng bởi vì ta muốn tìm hiểu tin tức về Ô Vân trại bị tiêu diệt cho nên mới đem chuyện của các vị ghi chép xuống mà thôi.

Tô Dương chỉ chỉ bản thân mình cùng ba người Tần Phàm cười nói, nhưng lại có vẻ thập phần thản nhiên:

- Ha ha, bất quá mục tiêu của ta chỉ là bảo vệ danh hiệu phẩm cấp mà thôi, cho nên tuy rằng lần này triêu thánh giả nào có thành tích xuất sắc nhất sẽ nhận được khen thưởng thật lớn, nhưng đây chỉ là chuyện của thập đại triêu thánh giả, dù sao ta không có cách nào tranh đấu với bọn họ được rồi.

Tiết Tuấn biết thực lực của chính mình, chỉ bất đắc dĩ cười khổ, mà Điền Mông tuy rằng lỗ mãng nhưng cũng tự mình hiểu lấy, tuy rằng trong lòng có chút khó chịu nhưng không biểu hiện ra cảm xúc gì bất phục. Mục tiêu của hai người họ kỳ thật chỉ muốn bảo vệ phẩm cấp của gia tộc mình, có cơ hội tăng lên một phẩm cấp đã xem như niềm vui lớn, thập đại triêu thánh giả đích xác là cách bọn họ thật xa xôi.

- Mặt khác ta muốn hỏi thăm Tô huynh một chút, ngươi có biết Phiền Thành Mạnh Thần cùng thực lực của Hầu Vũ Bạch có thể sắp xếp ở vị trí nào trong những triêu thánh giả lần này không?

Lúc này Tần Phàm có vẻ tò mò nhìn Tô Dương hỏi, hắn phỏng chừng thực lực hiện tại của bản thân mình không sai biệt bao nhiêu với hai người kia, chỉ cần biết được tình huống thực lực của họ như vậy hắn có thể biết được đại khái vị trí của mình trong những triêu thánh giả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.