Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1506: Ngũ sắc thực vật bên trong Nguyên Giới




Oanh!

Thời gian chậm rãi đi qua, thời gian tựa hồ không dài, nhưng từng đảo chủ đều cảm giác được khẩn trương bất an, thẳng đến nghe một tiếng bạo tạc, không ít đảo chủ đều là thần sắc biến đổi, cho rằng Tần Phàm đã chết trong đó.

- Ha ha, các vị Thiên Thần, thật sự là cám ơn trợ giúp của các ngươi rồi.

Bất quá lúc này, tiếng cười hưng phấn của Tần Phàm lại bỗng nhiên ở trong đó truyền ra, xuyên vân xông lên trời, làm cho tất cả mọi người không khỏi khẽ giật mình.

Ở dưới năm ngón tay kim sơn cường đại khủng bố kia, cả người Tần Phàm đều bị trấn áp ở trong đó, bên ngoài thoạt nhìn, chỉ còn lại có kim quang nồng đậm, thần quang sáng chói, ngay cả bóng người cũng đã nhìn không tới.

Mọi người cơ hồ đều cho là hắn đã không có khả năng xoay người.

Lúc này Bạch Trường Thiên cùng chúng Thiên Thần đã lộ ra vui vẻ tàn nhẫn.

Nhưng mà, cũng vào lúc này, tiếng cười hưng phấn kia lại bỗng nhiên ở trong đó truyền đến.

Chúng đảo chủ giật mình.

Chúng Thiên Thần cũng giật mình.

- Tần Phàm còn chưa có chết?

Nguyên một đám đảo chủ đều là ngoài ý muốn cùng kinh hỉ, vốn bọn hắn cho rằng lúc này đây hi vọng cuối cùng của bọn hắn đã dập tắt, bây giờ nghe đến thanh âm này, không thể nghi ngờ là làm cho tinh thần bọn hắn chấn động lần nữa.

- Không chỉ có không có chết, hơn nữa tựa hồ còn chiếm được chỗ tốt gì.

Có đảo chủ thì từ trong tiếng cười hưng phấn của Tần Phàm suy đoán nói ra. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Cuối cùng giống như trông thấy hắn lấy ra rất nhiều Thần Thạch, không biết là có tác dụng gì, vậy mà có thể làm cho hắn cuối cùng vượt qua một kiếp này.

Có Đảo chủ thì không rõ ràng cho lắm.

- Hắn hiện tại còn không có thoát ly hiểm cảnh, có phải vui vẻ quá sớm hay không?

Cũng có đảo chủ lại lo lắng.

Tuy nghe được tiếng cười của Tần Phàm, nhưng lúc này Tần Phàm còn bị trấn áp ở giữa kim quang không có giãy giụa đi ra.

- Vùng vẫy giãy chết mà thôi.

Mà nghe được tiếng cười của Tần Phàm, Bạch Trường Thiên vốn là thần sắc lạnh lẽo, sau đó hừ lạnh một tiếng nói ra, chỉ thấy cánh tay hắn huy động lần nữa, một cổ thần lực cuồn cuộn từ trong Phong Thần đại trận lao ra, lần nữa điệp gia đến trên năm ngón tay.

Long long long…

Năm ngón tay Kim Sơn này không ngừng phát ra tiếng nổ huyền bí, sau đó sơn thể lồng lộng nga nga kia không ngừng hướng về phía dưới áp buộc, tựa hồ là muốn trực tiếp đè nát Tần Phàm.

Ở dưới năm ngón tay kim sơn kia, lúc này Tần Phàm cảm giác được mình đang đứng ở bên trong một loại lột xác.

Năm ngón tay Kim Sơn này uy lực hoàn toàn chính xác thập phần khủng bố, nhưng mà ở dưới loại tình hình này, hắn lại cảm giác được Ma chủng của mình lúc này bị áp bức cực hạn, bắt đầu chuyển động. Cái kia ẩn núp ở chỗ sâu trong Ma chủng tựa hồ trời sinh đối với thần lực có một loại phản kháng rất mạnh, Bạch Trường Thiên thi triển thần lực càng cường, cái kia kích phát Ma chủng chi lực sẽ càng cường.

Bởi như vậy, Ma chủng thần thông cùng ma thân của Tần Phàm đều được đến cường hóa lớn nhất, lực phòng ngự cùng khôi phục sức khỏe đều gia tăng lên rất lớn.

Tuy thân thể của hắn cũng bị lực lượng trong đó kích thương không ngừng. Nhưng lực lượng thần thông không ngừng quấn quanh toàn thân. Đặc biệt là Thanh Long thần thông, chỉ cần không phải một lần qua hoàn toàn hủy diệt khí lực của hắn, thì rất nhanh liền có thể để cho hắn khôi phục lại. Cái này kỳ thật ở lúc trước thời điểm hắn đột phá đến Lục kiếp Bán Thần đã thử qua rồi.

Hắn bị Phệ Hồn kim lôi kia đánh đến cơ hồ nghiền nát, nhưng sau khi cảm ứng được Thanh Long thần thông, lại vạn mộc trọng sinh, lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

Hiện tại cũng giống như vậy, tuy hắn cảm giác được thân thể của mình đang không ngừng bị phá hư, nhưng không có lo lắng tính mạng, vì vậy liền tập trung cảm ứng thần lực.

Có thần lực tự nhiên thúc dục, hắn tá trợ lấy Thần Thạch không ngừng cảm ngộ, ẩn ẩn tầm đó hắn tựa hồ cảm giác được ở chỗ sâu trong trí nhớ của mình có nhiều thứ thời gian dần qua hiển hiện đi ra, loại cảm giác quen thuộc kia làm cho hắn đã bàng hoàng lại ngạc nhiên.

Cũng theo một loại cảm giác quen thuộc này, hắn rất nhanh cảm ứng đến, lĩnh ngộ lấy, đạt được, hắn cảm giác được tinh thần lực của mình lần nữa đã lấy được một lần tăng lên.

Mà tốc độ cảm ứng càng nhanh, Thần Thạch tiêu hao cũng càng nhanh.

Rốt cục, thời điểm còn thừa lại ba khối Thần Thạch cuối cùng.

Ba.

Tần Phàm bỗng nhiên cảm giác được bên trong Nguyên Giới của mình, tựa hồ vào lúc này truyền đến một tiếng vang thanh thúy, sau đó toàn bộ Nguyên Giới tựa hồ là trong nháy mắt này đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ngũ Hành nguyên tố không ngừng vận chuyển. Sơn thủy rừng rậm đại địa, còn có mặt trời ở trên bầu trời có lẽ đã muốn hoàn toàn thành hình. Vào lúc đó bỗng nhiên biểu hiện ra một đồ vật thần bịt kín bí.

Vật này không có cách nào trông thấy, nhưng cũng có thể chân thật cảm giác được nó tồn tại.

- Cái này là thần lực sao?

Trong nội tâm Tần Phàm kích động, hắn rốt cục cảm ứng được thứ này rồi, bất quá hiện tại xem ra cái này còn không phải thần lực hoàn toàn, tuy tính chất lực lượng thập phần tương tự như thần lực của Bạch Trường Thiên, thần lực của Lôi Thần, nhưng lại có chút bất đồng.

Hoặc là nói, hiện tại thần lực của Tần Phàm tự hồ chỉ là tồn tại ở giai đoạn chưa thành thục.

Bất quá Tần Phàm có thể cảm giác được loại lực lượng này so với lực lượng Nguyên Giới của hắn thì mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa dùng để điều khiển Phiên Thiên Ấn hẳn là không có bất cứ vấn đề gì.

- Đúng rồi, vừa rồi ta nghe được một tiếng nổ kia là cái gì?

Sau đó trong nội tâm hắn bỗng nhiên lại khẽ động, thần thức ở trong Nguyên Giới sưu tầm lấy. Hắn ẩn ẩn cảm giác mình sở dĩ có thể hấp thu đến thần lực bên trong Thần Thạch, hẳn là có quan hệ cùng một tiếng nổ này.

Đã tìm được.

Rốt cục, ở địa phương Ngũ Hành nguyên tố giao hội nồng nặc nhất trong Nguyên Giới, hắn đã tìm được ngọn nguồn.

Đó là một cây thực vật ngũ sắc thần bí chỉ cao có ba thước, cây thực vật này tổng cộng có năm phiến lá màu sắc bất đồng, theo thứ tự là đại biểu cho Ngũ Hành nguyên tố, Kim mà vàng ròng, Mộc màu xanh lá, Thủy màu lam, Hỏa hồng sắc, Thổ màu vàng đất.

Trong đó bốn phiến lá cây Mộc màu xanh lá, Thủy màu lam, Hỏa hồng sắc, Thổ màu vàng đất thoạt nhìn càng thêm thành thục, có lẽ đã là trưởng thành, mà lá cây Kim Sắc thoạt nhìn hơi đơn bạc, so với bốn phiến khác thì nhỏ hơn rất nhiều.

Mà ở trên ngọn ngũ sắc thực vật này lại thai nghén một Thần Quả hỗn hợp ngũ sắc huyền bí, thượng diện có hào quang trong suốt tản ra, Ngũ Hành nguyên tố như là tiểu Tinh Linh quấn quanh, làm nổi bật ra một loại tình cảnh hài hòa mà tự nhiên.

Tần Phàm suy đoán, có lẽ vừa rồi là cây ngũ sắc thực vật này chui từ dưới đất lên, cho nên mới phát ra tiếng vang thanh thúy này.

Lúc này, ngũ sắc thực vật kia tựa hồ còn chậm chạp tản ra một loại khí đặc thù, cũng là loại khí này, hiện đầy toàn bộ Nguyên Giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.