Đan Vũ Càn Khôn

Chương 14: Kích thích




Trước khi đột phá tới cảnh giới vũ sư, võ khí còn chịu sự trói buộc của bản thân, không thể thoát ly thân thể, mà võ khí ly thể đó là dấu hiệu của cảnh giới vũ sư!

Tần Phàm không khỏi há miệng thở dốc, sau đó cười khổ lắc lắc đầu, hôm nay hắn vừa mới đột phá tới Võ Đồ lục cấp, không thể tưởng được Tần Li cũng đã đột phá tới cảnh giới vũ sư, chênh lệch của hai người chẳng những không kéo gần, ngược lại càng kéo càng lớn.

Trong gia tộc vẫn cho rằng trong giới tuổi trẻ có tu vi cao nhất là con trai của đại trưởng lão Tần Tiến, năm nay mười bảy tuổi, võ giả cửu cấp! Không ai biết năm nay Tần Li chỉ mới mười sáu tuổi đã đột phá tới cảnh giới vũ sư!

Sau khi đột phá vũ sư, vô luận tố chất thân thể hay là vận dụng võ khí đều đã đạt tới trình độ cực cao, đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục chân chính, rất nhiều vũ kỹ cũng cần phải đạt tới vũ sư cảnh giới mới có thể bắt đầu tu luyện được.

Một đường võ đạo, càng đi về sau thì càng gian nan.

Vũ sư cảnh giới đối với người bình thường mà nói xem như là thành tựu không nhỏ, thậm chí rất nhiều người đạt tới trình độ này đã hơn ba mươi tuổi, mà cả cửu phẩm chân vũ thế gia như Nam Phong Tần gia, có được mấy ngàn tộc nhân, mà tộc nhân đạt tới vũ sư cảnh giới cũng không đủ trăm người!

Ngay cả tiêu chuẩn thấp nhất để tham gia hành hương Chân Vũ thánh điện cũng chỉ là cảnh giới vũ sư mà thôi.

- Mười sáu tuổi đạt tới vũ sư cảnh giới, thiên phú như vậy phỏng chừng ở cả Nam Phong Thành thậm chí là Đại Kiền quốc đều không có được mấy người đi!

Nhìn nữ tử tuyệt sắc đang tu luyện đến quên mình trước mặt, Tần Phàm cũng không đi ra quấy rầy, chỉ xoay người yên lặng đi về sân của mình.

Trên đường đi yên tĩnh, Tần Phàm không nói một lời.

Hắn biết trong cơ thể hắn, Tần Phàm ngày trước còn lưu lại một tia chấp niệm cuối cùng chính là bảo hộ Tần Li, nhưng hiện giờ, tu vi của Tần Li còn cao hơn bản thân mình tới hai cảnh giới, còn nói gì tới bảo hộ đây? Đổi lại vị trí bảo hộ còn đúng hơn, hơn nữa lòng tự trọng của Tần Phàm cũng thật mạnh, đường đường thân nam nhi, sao có thể kém hơn một nữ tử?

Đích xác, hắn cảm nhận được một chút áp lực.

Tuy rằng hắn có được kỹ thuật luyện đan cao siêu, nhưng phải biết rằng phàm là luyện dược dùng đề cao cảnh giới, đều nhất định phải có được khí lực cường đại mới có thể đi hấp thu. Với thân thể tố chất hiện tại của Tần Phàm, trước khi đạt tới vô thượng ma thân theo lời nói của Cổ Mặc, muốn dựa vào việc dùng thật nhiều đan dược tăng lên cảnh giới không thể nghi ngờ là người si nói mộng.

Hơn nữa bây giờ là võ đồ cảnh giới, tốc độ còn tăng lên nhanh hơn được một chút, một viên Trúc Cơ Hoàn có thể giúp hắn tăng lên được ba cấp. Nhưng ngày sau đột phá tới võ giả muốn đạt được cơ hội như vậy quả thật rất khó!

- Tiểu tử, như thế nào? Bị đả kích sao?

Đúng lúc này, thanh âm có vẻ nghiền ngẫm lẫn châm biếm của Cổ Mặc truyền đến.

Khóe miệng Tần Phàm co rút, không nói gì, chỉ yên lặng hướng sân viện của mình đi đến.

- Hắc hắc, nghe nói quan hệ giữa ngươi cùng tiểu nữ tử kia có điểm đặc thù đi…

Cổ Mặc cũng không chịu buông tha, tiếp tục nói bên tai hắn:

- Lại là tỷ tỷ còn là vị hôn thê, thật sự là đủ phức tạp, đúng rồi, còn giống như nghe nói ngươi có một tình địch, hiện giờ đã là Võ Giả cửu cấp, tuy rằng còn không xứng với tiểu nha đầu kia, nhưng sức cạnh tranh tựa hồ là lớn hơn ngươi rất nhiều đó.

- Câm miệng!

Tần Phàm không kiên nhẫn quát:

- Còn tiếp tục ồn ào hôm nay ta không luyện đan!

- Hắc hắc, ta chỉ là muốn nhắc nhở ngươi, có áp lực mới có thể càng thêm cố gắng thôi…

Nghe Tần Phàm đưa ra đại sát khí, Cổ Mặc chỉ đành cười mỉa nói.

Như vậy một đường không nói chuyện, Tần Phàm rất nhanh đã đi ra khỏi rừng cây sau núi, bên tai truyền tới tiếng nước chảy, ở phía trước không xa là hồng kiều đi thông nơi ở sau núi. Mà con sông dưới hồng kiều được Tần gia xưng là Bạch Thủy hà, xuyên qua hơn phân nửa lãnh địa Tần gia.

Lúc này có một nhóm người hầu đang giặt quần áo ở Bạch Thủy hà vừa nói chuyện phiếm, bởi vì thường xuyên tụ cùng một chỗ, có một ít việc lớn nhỏ trong tộc chỉ có những người hầu này là biết được nhiều nhất.

- Tiểu Quyên, nghe nói Tần Tiến thiếu gia của nhà đại trưởng lão đã hướng Tần Li tiểu thư cầu hôn, chuyện này có thật không?

Một tỳ nữ vóc người mập mạp vừa giặt quần áo vừa hỏi một tỳ nữ có vẻ thanh tú ngồi bên cạnh.

- Việc này tự nhiên là thật, ngày đó ta tận mắt thấy đại trưởng lão mang theo quà tặng đi tới sân viện của tộc trưởng, không biết tộc trưởng có đáp ứng hay không mà thôi.

Tỳ nữ gọi là tiểu Quyên gẩy gẩy sợi tóc, nhẹ nhàng nói.

- Ha ha, Tần Tiến thiếu gia tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ đã là Võ Giả cửu cấp, nếu như là ta thì ta đã sớm đáp ứng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tỳ nữ mập mạp kia xê dịch thân thể, có chút say mê nói.

- Nhưng Tần Li tiểu thư cũng không kém đâu, là mỹ nhân nổi danh cả Nam Phong Thành, hơn nữa đã sớm tu luyện tới cảnh giới võ giả, người như vậy, kẻ bình thường thật đúng là không xứng đáng với nàng.

Một tỳ nữ khác cũng gia nhập thảo luận.

- Các ngươi biết cái gì, nói cho các ngươi biết một tin tức, Tần Tiến thiếu gia ngày hôm qua đột phá tới cảnh giới vũ sư! Vũ sư mười bảy tuổi! Ta xem lần này tộc trưởng nhất định là đáp ứng, Tần Tiến thiếu gia tuổi trẻ tài cao, ngày sau khẳng định tiền đồ vô lượng, hoặc là còn có thể trở thành tộc trưởng của Tần gia đâu…

Lúc này một tỳ nữ nói ra một tin tức nổ mạnh.

- Thật sự sao? Sao lại thế này, nói nhanh đi…

Tỳ nữ khác quả nhiên liền bị hấp dẫn.

Những lời này theo gió truyền vào trong tai Tần Phàm vừa đi ra khỏi khu núi rừng.

- Tần Tiến thế nhưng đã đột phá tới cảnh giới vũ sư!

Nghe được tin tức này, trong lòng Tần Phàm không khỏi lại trầm xuống. Nếu như vậy Tần Tiến đã có tư cách làm người thừa kế gia tộc! Địa vị trong tộc có thể rất cao, mà phụ thân của Tần Phàm dù làm tộc trưởng, muốn cự tuyệt lời cầu hôn của hắn càng nhận áp lực lớn hơn nữa.

Đồng thời áp lực càng lớn hơn nữa đổ xuống trên người Tần Phàm.

Hơn nữa hắn cũng không quên chuyện Tần Tiến đã vũ nhục tôn nghiêm của hắn!

Vũ nhục như vậy hắn không muốn tiếp tục chịu đựng thêm lần thứ hai!

Cần nhặt lên tự ái của mình, nhất định phải đánh ngã Tần Tiến. Nhưng hiện giờ xem ra, tuy rằng hắn dùng dược lực của Trúc Cơ Hoàn đạt tới cảnh giới Võ Đồ lục cấp, nhưng chênh lệch giữa đôi bên cũng không thể kéo gần hơn.

Ở trước mặt Tần Tiến, hắn vẫn không có được lực lượng đánh một trận!

- Hắc hắc, xem ra tình địch của ngươi cũng không phải ngọn đèn cạn dầu!

Thanh âm của Cổ Mặc từ trong giới chỉ truyền đến, theo hắn xem ra ngẫu nhiên kích thích thiếu niên luôn bình tĩnh này một chút cũng rất có niềm vui.

Tần Phàm thoáng cau mày, không để ý tới Cổ Mặc, làm như không có việc gì hướng sân của mình đi tới, khi đi ra rừng cây, lại thấy một đường nhỏ làm từ bạch thạch kéo dài tới Bạch Thủy hà.

- Thiếu gia Tần Phàm.

Khi đi qua hồng kiều, đám người hầu liền cung kính đứng lên hành lễ. Ở trong chân vũ thế gia, yêu cầu lễ nghi giữa chủ tớ thập phần nghiêm khắc, cho dù là Tần Phàm bị xưng là phế vật so với những đệ tử khác trong gia tộc, những người hầu cũng không dám làm vẻ mặt khinh thị hắn.

Tần Phàm chỉ thản nhiên gật đầu, không nói gì thêm.

Đi thêm một đoạn đường, khi sắp trở lại sân của mình, lúc này vốn hắn không thể nghe được lời nghị luận của những người hầu kia, nhưng chẳng biết tại sao bên tai hắn vẫn vang lên tiếng nhỏ giọng bàn tán của bọn họ.

- Nghe nói Thiếu gia Tần Phàm cùng Tần Li tiểu thư ngày trước từng có hôn ước, hiện tại Tần Tiến thiếu gia cũng tới cầu hôn, không biết Tần Li tiểu thư sẽ làm sao lựa chọn?

- Ha ha, còn làm sao lựa chọn? Nếu thay đổi là ngươi sẽ chọn ai đây?

- Vậy thì không cần nói, đương nhiên là Tần Tiến thiếu gia…

- Hắc hắc…

Lúc này tiếng cười có chút đắc ý của Cổ Mặc truyền đến, Tần Phàm mới biết lão nhân kia không biết đã sử dụng phương pháp gì đem những thanh âm kia truyền tới tai hắn.

- Lão nhân, ngươi không cần nghĩ nhiều, ta không yếu ớt như vậy.

Trong lòng Tần Phàm tuy kích động, nhưng trong miệng vẫn thản nhiên nói:

- Chỉ là vũ sư cảnh giới mà thôi, trong ba năm ta nhất định vượt qua hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.