Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1380: Thiên Tài Đảo (2)




Những kiến trúc có chút vật thể đều dùng một loại tài liệu, tỷ như kim chúc, mộc chất, thổ chất thậm chí là băng cùng lửa! Có chút là ngũ hành giao hợp, phối hợp phong phú, nhưng vô luận là từ chất liệu hay hỗn hợp những tài liệu kia đều không phải là tài liệu thiên nhiên, chỉ do bán thần cường giả ngưng kết nguyên giới lực tạo thành!

Một vị đảo chủ am hiểu năng lực của một hệ nào thì có thể theo hệ đó kiến tạo ra kiến trúc riêng của mình.

Ngoài ra những vị cường giả cấp đảo chủ đều cực kỳ chú ý thể diện, cho nên bọn họ kiến tạo kiến trúc đều tận hết khả năng, càng thêm hùng vĩ thì càng đại biểu thực lực người kiến tạo càng mạnh mẽ.

- Những cường giả cấp đảo chủ kia không ngờ có thể dùng nguyên giới lực ngưng kết thành vật chất, hơn nữa còn lưu lại tồn tại trong thời gian dài, đây là năng lực tạo hóa tiếp cận với thần linh mất rồi.

Tần Phàm nhìn dãy kiến trúc rộng lớn, cảm thụ được khí tức cường đại bên trong, trong lòng hướng tới.

Rất nhanh hắn cũng ngừng lại như Mạc Thiên Dương.

Quan sát công trình của những vị đảo chủ, làm cho hắn mơ hồ cảm giác được mình như nhập ma, ánh mắt khó thể chuyển dời.

Mà lúc này cảm ngộ của hắn về nguyên giới cùng cách vận dụng nguyên giới lực lại không ngờ thăng lên thật nhanh. Đặc biệt chứng kiến mấy tòa kiến trúc hùng vĩ nhất tận sâu bên trong, đoán chừng là thuộc về những vị đảo chủ có danh hiệu "Thần" cải tạo, bên trong ẩn chứa cách vận dụng nguyên giới lực đã tới đăng phong tạo cực, làm cho hắn cảm giác mình có chút nhỏ bé, dẫn dắt cùng cảm ngộ cũng là lớn nhất.

Ngoại trừ Tần Phàm, bốn người còn lại cũng bị công trình trước mắt hấp dẫn.

Kỷ Huyên Nhi nhìn thấy một tòa kiến trúc thật lớn do thủy hỏa kiến tạo mà thành, hai mắt bình tĩnh, khí lưu lãnh nhiệt không ngừng bộc phát, hào quang quanh chung quanh thân thể nàng, bản thân nàng hoàn toàn đắm chìm bên trong.

Lực chú ý của Mộ Thanh Thanh dừng trên kiến trúc hình kiếm, bên trong bảy mươi hai đảo chủ cũng có vài đảo chủ tu luyện kiếm đạo, bên trong thậm chí còn có danh hiệu Kiếm Thần, Kiếm Đế cùng Kiếm Hoàng, kiếm khí cùng kiếm ý bàng bạc khiến cho nàng vừa tiếp xúc liền cảm giác được ích lợi không nhỏ.

Lúc này năm người không tiếp tục đi tới mà ngừng lại nhìn thẳng lên công trình phía trước, phảng phất như tiến nhập vào một thế giới khác, trong khoảnh khắc thật khó thể kiềm chế, chỉ yên lặng nhìn vào dãy kiến trúc xa xa thật lâu không đi tới một bước.

Trên thực tế ngoại trừ công trình lộng lẫy trước mặt, cũng có thể nói đây là ban thưởng không nhỏ cho những người có tư cách tới tham dự cuộc thi. Bởi vì cơ hồ mỗi một người dự thi trở về đều đạt được thực lực đề thăng.

Về phần đề thăng nhiều hay ít, phải xem thiên phú của người đó.

Nói thế này, lần đầu tiên sau khi kiến thức được công trình trước mặt, càng hiểu được thời gian càng dài thì thu hoạch sẽ càng nhiều, cũng nói người đó thiên phú càng cao.

Mạc Lợi đảo chủ tựa hồ sớm biết như thế, hắn nhìn thấy năm người tiến vào trạng thái cảm ngộ liền rời đi trước.

Trong Thiên Tài Đảo đã sớm có ước định, trước cuộc chiến phát sinh bị cấm đoán tranh đấu, không được quấy nhiễu cảm ngộ của người dự thi, nếu không nhẹ thì cướp đoạt tư cách tham dự, nặng thì bị đánh chết tại chỗ.

Cho nên Mạc Lợi đảo chủ cũng không cần lo lắng cho năm người bọn họ.

- Thoạt nhìn hắn là người lâm vào trạng thái cảm ngộ sâu nhất, hắn có thể hiểu được bao lâu?

Nhưng trong lòng hắn vẫn đặc biệt chờ mong, đặc biệt ký thác kỳ vọng đối với một người trong năm người.

Mà ánh mắt hắn nhìn tới, chính là Tần Phàm.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Những người đi tới dự thi càng ngày càng nhiều, mà khi những người này đáp xuống Thiên Tài Đảo nhìn thấy được dãy kiến trúc không có người nào không giống như năm người Tần Phàm đều tiến nhập vào trạng thái như ngộ đạo.

Ở khu vực nơi này thật nhanh đã đông đúc vô cùng.

Những thiên tài đều đang tự cảm ngộ, mỗi người đều tự có đạt được, nhưng không ai can thiệp lẫn nhau.

Mà những cường giả đảo chủ dẫn dắt bọn họ lên đảo đều tự đi tới tòa nhà của mình, từ trên cao nhìn xuống những người dự thi, âm thầm phỏng đoán thực lực của bọn họ.

Lúc này ở trên một tòa nhà không cao lớn lắm nhưng lại rất có đặc sắc, có hai người đang đứng, mà ánh mắt của họ lại đang dừng lại chỗ năm người Tần Phàm đang đứng.

Tòa nhà này chỉ do bùn đất màu đen kiến thành, bên trong hỗn hợp chút màu vàng sáng bóng, ý nghĩa đảo chủ kiến tạo tòa nhà này là người am hiểu thổ hệ nguyên giới cùng chút ít về kim hệ năng lực.

Trên tòa nhà có hai người đang đứng, không phải ai khác mà chính là Mạc Lợi đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ, hai người này vẫn có lui tới riêng tư, sau khi đi tới nơi này gặp mặt mới hợp đến cùng nhau.

- Mạc Lợi huynh, lần này thực lực năm người của Mạc Lợi thần đảo như thế nào?

Xa xa nhìn năm người Tần Phàm, Thái Hư đảo chủ cười hỏi.

- Ha ha, ta cũng không giấu Thái Hư huynh, tuy rằng lần này ta chỉ mang tới năm người, hơn nữa bên trong chỉ có hai người là lục kiếp bán thần thực lực, nhưng ta lại rất có tin tưởng đối với bọn họ, trong đó có hai người thậm chí là có được thực lực tiến vào trước ngàn thậm chí là năm trăm!

Nghe được câu hỏi của đối phương, Mạc Lợi đảo chủ lộ ra nụ cười hiếm thấy nói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Theo lần này xem ra, trên mặt Mạc Lợi hiện lên vẻ vừa lòng cùng ôn hòa, hoàn toàn khác hẳn lúc hắn đối diện cùng năm người Tần Phàm.

- Nga? Thật khó được lần này Mạc Lợi huynh lại có lời khen ngợi bọn họ cao như vậy, đây là chưa từng thấy được trong những lần thi trước.

Nghe vậy Thái Hư không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, cũng có vẻ hứng thú:

- Nữ tử đeo cầm kia là lục kiếp bán thần? Xem ra là che giấu thực lực, ngươi nói có khả năng tiến vào trước năm trăm là nàng sao?

- Không sai, nàng tên là Lăng Cầm, chính là hậu nhân của một gia tộc đã xuống dốc tại thần đảo của ta, gia tộc này ngày trước từng đắc tội cha ta, toàn gia đều bị phân phát, không cho phép tiến vào trong bất kỳ tòa thành nào trên thần đảo. Ta từng đáp ứng với nàng, nếu nàng có thể chiếm được thành tích tốt trong cuộc thi, ta sẽ xem xét đặc xá cho gia tộc của nàng!

Mạc Lợi đảo chủ gật đầu nói.

- Còn một người nữa là ai? Hay là hậu bối của Mạc gia ngươi? Ta nhớ được hình như ngươi từng giới thiệu qua, người kia tên là Mạc Thiên Dương đúng không, ta nhớ được ngươi từng truyền thụ một môn chung cực cấp bán thần kỹ cho hắn, xem ra ngươi thập phần coi trọng hắn đi!

Thái Hư lại hỏi.

- Cũng không phải hắn!

Nhưng Mạc Lợi đảo chủ chợt lắc đầu nói:

- Không dối gạt Thái Hư huynh, tuy rằng Thiên Dương là lục kiếp bán thần có cảnh giới cao nhất trong năm người tham dự lần này, nhưng ta cũng không quá xem trọng hắn, có lẽ ngoại trừ tứ kiếp bán thần tu luyện lãnh nhiệt cực trí chi đạo kia, tiềm lực của hắn là thấp nhất!

- Ta xem vừa mắt chính là thanh y nam tử kia, tên là Tần Phàm!

Nói xong hắn giơ tay chỉ vào phương xa nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.