Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1286: Thứ tư! (2)




Trong quảng trường Mạc Lợi thành, mọi người nhìn xem tình hình trên Sát Lục Bí Cảnh mà không khỏi khiếp sợ, mà ở phía trên kiến trúc cao lớn bên cạnh, mấy Hoa phục lão giả thông qua màn sáng thấy được một màn Tần Phàm đánh chết hung thú đầu lĩnh, lúc này càng là khiếp sợ nói không nên lời.

Miểu sát!

Tần Phàm này một chiêu giết chết con hung thú đầu lĩnh kia, mà không phải như những người trên quảng trường kia suy đoán là đụng phải một con hung thú đầu lĩnh trọng thương, con hung thú này là xuất phát từ trạng thái toàn thịnh, hơn nữa là lấy khỏe đánh mệt, nhưng vẫn bị miểu sát rồi! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Một màn như vậy, chính thức là rung động.

Đương nhiên, dùng thực lực của mấy Hoa phục lão giả này, hoàn toàn chính xác có thể không xem Tần Phàm ở trong mắt, nhưng Tần Phàm dùng thực lực một Tứ kiếp Bán Thần có thể làm được một bước này, mới là để cho bọn hắn khiếp sợ.

Thay đổi bọn hắn, cho dù là thời điểm bọn hắn ở Lục kiếp Bán Thần chỉ sợ cũng khó có thể làm được tốt hơn Tần Phàm.

Hơn nữa bọn hắn cũng xem qua tình cảnh Mạc Thiên Dương cùng Mộ Thanh Thanh đánh chết hung thú đầu lĩnh, chính là hai người hiện tại bài danh vẫn còn trước Tần Phàm kia, thời điểm hai người bọn họ đánh chết đều không có gọn gàng mà linh hoạt như Tần Phàm vậy.

Đương nhiên, cũng không bài trừ hai người kia còn không có đem hết toàn lực.

Bất quá thực lực của Tần Phàm đã đầy đủ để cho bọn hắn vô cùng coi trọng lên, lúc này bọn hắn lại nhìn Mạc Lợi, trong ánh mắt đều là khâm phục, bởi vì Mạc Lợi từ rất sớm đã nhìn ra Tần Phàm có được thực lực trùng kích Top 5 thậm chí Top 3.

Lúc trước, thật sự là bọn hắn đã từng hoài nghi Mạc Lợi phỏng đoán, nhưng hôm nay, bọn hắn thậm chí cảm thấy được Tần Phàm trùng kích đệ nhất của tuyển bạt thi đấu lần này cũng có thể!

Thậm chí, bọn hắn cũng ẩn ẩn có chút chờ mong...

Nếu một Tứ kiếp Bán Thần lấy được thứ nhất của tuyển bạt thi đấu lần này, vậy khẳng định là sẽ rung động toàn bộ Mạc Lợi Đảo.

- Hắn quả nhiên không để cho ta thất vọng, bất quá như vậy còn không có đạt tới kỳ vọng lớn nhất của ta, hi vọng hắn lại sáng tạo chút kỳ tích a...

Lúc này Mạc Lợi Đảo chủ vẫn là một bộ thần bí khó lường, hắn nhìn xem Tần Phàm bên trong màn sáng, khóe miệng hiện ra mỉm cười.

Bên trong Sát Lục Bí Cảnh.

Sau khi Tần Phàm đi ra thông đạo Đông khu, là một mực hướng về phương bắc chạy đi.

Dọc theo con đường này, hắn cơ hồ không có nghỉ ngơi quá nhiều, trong lòng của hắn một mực có một loại bất an, hắn cảm thấy Kỷ Huyên Nhi tựa hồ là ở vào trong nguy hiểm càng lúc càng lớn. Căn cứ lấy tâm linh tương liên cùng đối phương trong nội tâm, rốt cục càng ngày càng tới gần rồi, nhưng càng tới gần, bất an kia lại càng nghiêm trọng, làm cho hắn cơ hồ phát điên.

Cái này cũng khiến cho tính tình của hắn cũng tùy theo trở nên có chút táo bạo, phàm là hung thú ngăn cản ở trước mặt hắn, toàn bộ đều là chết rất bi thảm. Mà những người dự thi khác, nếu dám trêu đến hắn, cũng hoàn toàn không có khả năng cò kè mặc cả, đều là không nói hai lời trực tiếp bị hắn đuổi giết.

Trên đường hắn đã từng gặp phải qua một người dự thi muốn cùng hắn hợp tác, sau khi bị hắn cự tuyệt còn dây dưa không ngớt, thậm chí khẩu phóng cuồng ngôn, kết quả liền bị hắn một quyền đánh chết.

Dọc theo con đường này, điểm tích lũy quang văn của hắn tăng lên rất nhanh, bất quá hắn cũng không có tâm trạng đi chú ý, lúc này trong lòng của hắn chỉ có một cách nghĩ, là mau chóng tìm được Kỷ Huyên Nhi.

Một đường chạy như điên.

Mà cũng ở thời điểm hoàng hôn ngày này tiến đến.

- Đại khái còn có mười dặm! Huyên Nhi, nàng phải cố gắng chịu đựng!

Cảm ứng được Kỷ Huyên Nhi cách mình càng ngày càng gần, hai mắt của Tần Phàm bỗng nhiên ngưng tụ nhìn về phương xa, sau đó tốc độ nhanh đến cực hạn xông về trước.

Sát Lục Bí Cảnh, Bắc khu, bên trong một bình nguyên.

Cơ hồ có mấy trăm đầu yêu thú tụ tập ở trong này, tuy không thấy có hung thú đầu lĩnh thực lực Lục kiếp Bán Thần, nhưng trong đó hung thú thực lực đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần cũng chí ít có trên trăm con, lộ ra vô cùng hung mãnh.

Lúc này những con hung thú kia đang gào thét liên tục, đang một mực đuổi theo một nữ tử mặc y phục dạ hành màu đen.

Lúc này cô gái mặc áo đen kia giống như đã chạy rất lâu, trên người có chút đổ mồ hôi đầm đìa, y phục dạ hành vốn đã lộ ra thập phần bó sát người, lúc này càng là chăm chú dán chặt lấy thân thể mềm mại của nàng, đem dáng vẻ thướt tha mềm mại kia của nàng hiện ra vô cùng tinh tế, hết sức hấp dẫn.

Chỉ là tuy sau lưng bị một đám hung thú đuổi theo, nhưng trên mặt của nàng vẫn mang theo một loại bình tĩnh trong trẻo nhưng lạnh lùng, gương mặt tựa hồ như Tiên Tử không ăn nhân gian khói lửa, nhưng dáng người ma quỷ hết lần này tới lần khác lại hấp dẫn thế gian, tuy vô ý Khuynh Thành, nhưng hết lần này tới lần khác lại điên đảo chúng sinh.

Nữ tử giống như vậy, tuyệt đối có thể được xưng là nhân gian vưu vật.

Tin tưởng vô luận là có nam tử nào chứng kiến quang cảnh như vậy, chỉ sợ cũng sẽ nhịn không được trong lòng nóng rực vô cùng, sinh ra một loại dục vọng muốn đem nữ tử như vậy chiếm thành của mình.

Chỉ là, những con hung thú phía sau nàng kia lại không biết thương hương tiếc ngọc, ở trong mắt của bọn nó nữ tử này chỉ là một con mồi mà thôi, chúng đuổi theo sau lưng nữ tử này đã có nửa ngày thời gian, nhưng y nguyên vẫn là theo đuổi không bỏ.

Nữ tử này không phải người khác, dĩ nhiên là Kỷ Huyên Nhi.

Tuy Kỷ Huyên Nhi chỉ có Tam kiếp Bán Thần cảnh giới, nhưng kỳ thật cũng có được thực lực không tệ, có thể đánh gục hung thú thực lực Ngũ kiếp Bán Thần. Mỗi lần có vài đầu hung thú truy tới gần nàng, liền sẽ bị nàng rất nhanh giải quyết hết.

Đương nhiên, mặc dù thực lực của nàng đối phó trên mười đầu hung thú Ngũ kiếp Bán Thần cũng không có vấn đề gì, nhưng sau lưng kia là trọn vẹn gần ngàn con hung thú, trong đó hung thú Ngũ kiếp Bán Thần trên trăm đầu, là không phải thực lực như nàng có thể đối phó, cho nên nàng cũng chỉ có thể một bên chạy trốn một bên đánh chết hung thú.

Nếu như một khi bị nhiều hung thú như vậy vây quanh, hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi.

Dọc theo con đường này, nàng cũng ít nhất đánh chết trên trăm đầu hung thú rồi. Trong đó hung thú thực lực Ngũ kiếp Bán Thần chiếm đại bộ phận, bởi vì chỉ có hung thú thực lực Ngũ kiếp Bán Thần mới có thể đuổi đến bên cạnh nàng.

Không xong chính là, trải qua gần nửa ngày chạy trốn, bởi vì một mực đều không có được nghỉ ngơi nguyên vẹn, nàng cũng đã rõ ràng lộ ra thập phần kiệt lực rồi, hơn nữa tu luyện lạnh nóng Cực Hạn Chi Đạo nàng. Tuy lợi hại, nhưng mà chịu không được thời gian dài tiêu hao như vậy, huống hồ thể lực nữ tử nếu so với nam tính thì yếu hơn một ít.

Lúc này hai chân của nàng giống như tưới chì, bộ pháp lộ ra gian nan.

Nàng biết rõ, mình có lẽ kiên trì không được bao lâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.