Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1184: Vạn niên nhất ngộ




Tựa như Mộ Thanh Thanh, nghe nói lúc trước nàng đột phá đến Bán Thần chi cảnh, Mộ Chấn chính là cố ý tìm một truyền thừa Bí Cảnh cùng truyền thừa chi hồ, để cho người phía trước có thể thuận lợi đột phá. Kế tiếp, Mộ Thanh Thanh có thể ở trong vài năm trở thành ngũ kiếp Bán Thần, đoán chừng cũng là có những kỳ ngộ không nhỏ khác.

Có thể nói, ở bên trong tân thế giới, có các loại kỳ ngộ cùng khiêu chiến. Thời thời khắc khắc đều có thể có một thiên tài mới sinh ra hoặc là một thiên tài vẫn lạc, Tần Phàm hắn bây giờ đang ở bên trong những thiên tài này, còn chưa hẳn có thể sắp xếp thượng đẳng.

- Ta vừa mới lợi dụng Nhất Kiếp Đan tăng lên cảnh giới, còn không hoàn toàn vững chắc, cho nên còn không thích hợp lập tức phục dụng Dẫn Kiếp Đan. Hiện tại ta vẫn là trước đi tìm Kỷ Huyên Nhi, đem Lãnh Nhiệt cực tinh kia giao cho nàng, như vậy cũng có thể để cho nàng nhanh chóng tăng thực lực lên, có thể có lực bảo vệ mình.

Sau đó Tần Phàm từ trên mặt đất đứng lên, thu thập thoáng một phát liền trực tiếp đi tìm Kỷ Huyên Nhi.

Lần trước hắn và Kỷ Huyên Nhi tách ra, cũng là bởi vì Kỷ Huyên Nhi chỉ có Võ Thánh cảnh giới, thực lực không đủ, không thích hợp hành tẩu ở bên ngoài.

- Nghe nói Lãnh Nhiệt cực tinh này thập phần hiếm thấy, đối với người tu luyện Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo thập phần hữu dụng, hi vọng một khối như vậy đầy đủ cho Kỷ Huyên Nhi nàng thành công đột phá đến Bán Thần chi cảnh.

Tần Phàm sờ lên trữ vật giới chỉ trong tay, trong nội tâm thầm suy nghĩ nói.

Khối Lãnh Nhiệt cực tinh này ngược lại là đủ lớn, chỉ là tác dụng như thế nào còn cần Kỷ Huyên Nhi tự mình nghiệm chứng.

Cùng người Mộ gia chào hỏi một tiếng, Tần Phàm liền dựa vào trí nhớ hướng khách sạn mà Kỷ Huyên Nhi ở lại đi đến. Ở bên trong Hoàng Hôn Thành cấm đánh nhau, chính là quy củ do hai nhà Mộ gia cùng Hạ gia định ra, cho nên hắn ngược lại là không sợ Hạ gia kia ở trong thành sẽ đối với hắn thế nào.

Hơn nữa ở trong thành, thất kiếp Bán Thần Mộ Chấn có năng lực xuyên không gian, cũng tùy thời có thể tới cứu hắn.

- Kỷ Huyên Nhi, ta là Tần Phàm.

Đi thẳng tới khách sạn, tới gian phòng mà Kỷ Huyên Nhi ở lại, Tần Phàm gõ cửa, mở miệng nhẹ giọng kêu.

Bất quá qua một hồi lâu, bên trong lại không có phản ứng.

- Chuyện gì xảy ra? Kỷ Huyên Nhi chạy đi đâu rồi? Chẳng lẽ nàng cũng mất tích?

Tần Phàm không khỏi nhướng mày, sau đó hắn cẩn thận cảm ứng trong phòng, vậy mà không có phát hiện bóng dáng Kỷ Huyên Nhi.

Đứng ở ngoài cửa, lúc này Tần Phàm cau mày.

Oanh!

Do dự một hồi, hắn trực tiếp một chưởng đánh vào trên cửa gian phòng kia. Nguyên giới chi lực bám vào bàn tay, mạnh mẽ vỗ vào trên cửa kia, sau đó có vết rạn như mạng nhện xuất hiện ở phía trên, chỉ chốc lát cái cửa kia đã hoàn toàn hóa thành đá vụn.

Cửa đá vỡ vụn, Tần Phàm có chút lo lắng bước vào trong phòng. Sau đó hai mắt đảo qua trong phòng, chỉ thấy hết thảy bầy đặt hoàn hảo, nhưng chỉ là không thấy tung tích của Kỷ Huyên Nhi.

- Vị công tử này, ngươi làm gì? Nếu như muốn gây chuyện trong Thuận Lai khách điếm của chúng ta, ngươi tốt nhất suy nghĩ một chút.

Tiểu nhị nghe tiếng mà đến đi vào gian phòng này, chứng kiến gian phòng bị Tần Phàm làm hư hao, hắn biến sắc, lập tức quát hỏi.

- Người trong gian phòng đó chạy đi đâu rồi.

Tần Phàm không có giải thích cái gì, chỉ là mạnh mẽ thò ra một tay, trực tiếp đem điếm tiểu nhị kia bắt tới trước mặt, trong miệng lạnh lùng hỏi thăm.

- Ta... ta không biết.

Điếm tiểu nhị kia phát hiện sắc mặt Tần Phàm bất thiện, chỉ phải nói ra. Từ đối phương ra tay đến xem, hắn biết rõ mình không phải là đối thủ, cho nên cũng không dám phản kháng.

- Vậy ngươi bao lâu không có trông thấy nàng?

Tần Phàm lại hỏi.

- Khả năng vị khách nhân này một mực đều tu luyện, sau khi tiến đến gian phòng này, ta tựa hồ chưa từng có trông thấy qua nàng đi ra. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lúc này điếm tiểu nhị kia nói.

- Thần tinh này là bồi thường cho cánh cửa phòng này, còn lại khen thưởng cho ngươi, nếu như người trong gian phòng kia trở về, ngươi liền đến Mộ gia cho ta biết, ta sẽ có khen thưởng.

Sắc mặt Tần Phàm có chút tái nhợt buông điếm tiểu nhị ra, sau đó lấy ra ước chừng một trăm thần tinh đưa cho điếm tiểu nhị, sắc mặt âm trầm nói.

Vốn là Tiểu Chiến mất tích, sau đó ngay cả Kỷ Huyên Nhi cũng không thấy rồi, cái này làm cho tâm tình của hắn bởi vì vừa mới đạt đến nhất kiếp Bán Thần đỉnh phong mà vui vẻ, lúc này không còn sót lại chút gì. Đương nhiên, hắn biết rõ cùng điếm tiểu nhị trước mắt này không quan hệ, cũng sẽ không cùng hắn so đo.

- Dạ dạ, đa tạ công tử. Nếu có tin tức, ta nhất định trước tiên thông tri công tử.

Điếm tiểu nhị kia tiếp nhận thần tinh, vội vàng kích động cảm tạ nói ra. Tài liệu cánh cửa đá này tuy đặc thù, chắc chắn hơn nữa có hiệu quả cách âm, nhưng cũng không quá đáng là giá trị mười thần tinh, Tần Phàm cho hắn những thần tinh này, thậm chí đầy đủ hắn ở chỗ này công tác nhiều năm rồi.

Phải biết người bình thường nếu không có kỹ năng đặc thù, thực lực cũng không cao mà nói, ở bên trong tân thế giới này, thần tinh là thập phần khó có thể đạt được.

- Hi vọng không phải Hạ gia kia biết quan hệ của ta cùng Kỷ Huyên Nhi, cho nên để cho người đến bắt đi nàng a.

Lại ở trong phòng nhìn lướt qua, nhưng vẫn không có phát hiện gì khác lạ, Tần Phàm cũng chỉ có thể sắc mặt khó coi đi xuống dưới lầu.

- Nếu quả thật cùng Hạ gia kia có quan hệ, ta sẽ dùng hết mọi thủ đoạn đến báo thù.

Sờ lên Lãnh Nhiệt Cực Tinh trong trữ vật giới chỉ, nhớ tới những ngày cùng Kỷ Huyên Nhi chung một chỗ kia, hắn hung hăng nắm chặt lại nắm đấm.

Kỷ Huyên Nhi vì hắn mới đi đến bên trong tân thế giới này, nếu quả thật xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn sẽ làm ra một ít sự tình mất đi lý trí.

Lo lắng đi ra khách sạn, Tần Phàm lại ở phụ cận khách sạn tìm một phen, vẫn không có đạt được kết quả. Cuối cùng hắn đành phải lần nữa hướng Mộ gia đi đến, ý định mượn nhờ lực lượng Mộ gia tìm kiếm Kỷ Huyên Nhi.

Bất quá, ngay thời điểm Tần Phàm sắp sửa trở lại Mộ gia.

Trước mắt bỗng nhiên có một đạo khí tức quen thuộc xuất hiện, hắn ngẩng đầu lên xem xét, ở trước mặt của hắn ước chừng trăm mét, bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh hắc y kinh diễm.

Người này không phải Kỷ Huyên Nhi thì là ai.

- Tại sao nàng lại ở chỗ này.

Trong nội tâm Tần Phàm lập tức thở dài một hơi, nắm đấm nắm chặt kia cũng buông lỏng ra, thân ảnh lóe lên, lập tức lướt qua một đoạn khoảng cách đi tới trước mặt Kỷ Huyên Nhi, trong miệng ân cần hỏi thăm.

- Ta nghe nói ngươi trở về rồi, cho nên mới tới nhìn xem, nhưng bọn hắn nói ngươi không có trong phủ.

Kỷ Huyên Nhi vẫn là bộ dáng lãnh diễm như vậy, nhưng chứng kiến Tần Phàm vì mình mà khẩn trương lo lắng, trong lòng của nàng vẫn là không khỏi có một dòng nước ấm thỏa mãn chảy qua.

- Đúng vậy, bởi vì những ngày này ta đều dưỡng thương, cho nên hôm nay mới đi tìm nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.