Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1172: Đổ máu (2)




Hạ Trung lui!

Lục kiếp Bán Thần bị một gã Ngũ kiếp Bán Thần bức lui mười bước!

Chứng kiến một màn rung động này, phía dưới không khỏi là một mảnh xôn xao, tuy Mộ Thanh Thanh còn không có thật sự làm Hạ Trung bị thương, nhưng chỉ mới năm kiếm đã bức lui Hạ Trung, đây đã để cho tất cả mọi người cảm giác được kinh ngạc không thôi rồi.

- Nói không chừng nàng thật sự có thể dùng lực lượng Ngũ kiếp Bán Thần làm bị thương một gã Lục kiếp Bán Thần a?

Thậm chí vừa rồi một ít người cho rằng Mộ Thanh Thanh hoàn toàn không có phần thắng, lúc này cũng nhịn không được có chút cải biến cách nhìn.

Có thể nghĩ, Hạ Trung lui ra phía sau mười bước này sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng.

- Tiểu nha đầu, đã năm chiêu rồi.

Lúc này sắc mặt Hạ Trung vô cùng âm trầm, lúc trước hắn cũng căn bản là không thể tưởng được mình sẽ bị đánh lui, đây không thể nghi ngờ là để cho hắn cảm giác được trên mặt có chút nóng rát, bắt đầu trở nên càng thêm ngưng trọng.

Hôm nay trước Hoàng Hôn Thành có nhiều người như vậy nhìn thấy, nếu như hắn thật sự thua ở mười chiêu ước hẹn của hậu bối như Mộ Thanh Thanh, như vậy đối với thanh danh của hắn tuyệt đối sẽ là đả kích không nhỏ, cho nên cái này làm cho hắn không dám không chăm chú.

Nghe vậy, Mộ Thanh Thanh vẫn không nói một lời, kiếm của nàng sóng xanh nhộn nhạo, giống như là ở trên bầu trời tùy ý lột xuống một đạo thanh sắc, kiếm thứ sáu ở thời điểm Hạ Trung vừa dứt lời, cũng đã lần nữa đâm ra.

Kiếm quang lộ ra, phong vân tuôn trào.

Kiếm khí động, thiên địa biến.

Một kiếm này vừa ra, vô số người xem phía dưới đột nhiên cảm giác được hô hấp của mình cũng trở nên gian nan, ánh mắt của bọn hắn vào lúc đó bỗng nhiên cảm giác được một hồi u ám, tựa như là bị một loại vật chất thần bí cản trở ánh mắt vậy.

Mà thời điểm ánh mắt của bọn hắn khôi phục lại thanh minh lần nữa, liền trông thấy lúc này một kiếm của Mộ Thanh Thanh đã xuyên qua không gian trùng trùng điệp điệp, bỗng nhiên đột ngột xuất hiện ở trước ngực Hạ Trung.

Một kiếm này, so với năm kiếm trước đều muốn lộ ra lợi hại hơn rất nhiều, ở thoáng qua tầm đó đã phá vỡ đệ nhất trọng phòng ngự của Hạ Trung, trận trận sóng xanh rung động đẩy ra, sau đó dĩ nhiên là xuất hiện vết nứt không gian giống như vừa rồi Lục kiếp Bán Thần thi triển vũ kỹ mới có!

Vết nứt không gian màu đen giống như là Mạn Đà La tách ra trong nửa đêm, tử vong hủy diệt ở trong đó càng không ngừng lan tràn.

Ở dưới một kiếm này ảnh hưởng, dù là Tần Phàm cũng không khỏi cảm giác được lưng một hồi lạnh buốt, nếu như thay đổi là mình nghênh đón một kiếm này, có khả năng còn mạng sống hay không? Kết quả là chính bản thân hắn cũng không dám khẳng định.

Xì xì…

Kiếm quang không ngừng trùng kích lấy ở trước mặt Hạ Trung, hào quang chói mắt như là sao băng trên bầu trời rơi xuống, muốn đoạt tầm nhìn.

- Vung ra cho ta!

Mà tiếp theo trong nháy mắt, trong miệng Hạ Trung quát khẽ một tiếng, sau đó song chưởng của hắn đẩy về phía trước, Nguyên Giới chi lực cường hoành thuộc về Lục kiếp Bán Thần giống như bài sơn đảo hải dũng mãnh lao về phía trước.

Thân hình của Mộ Thanh Thanh bị buộc rút lui, mà kiếm thứ sáu công kích này của nàng còn không có lấy được thành quả. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Bất quá kế tiếp, Mộ Thanh Thanh lại không có dừng chút nào, thân hình của nàng ở trên bầu trời xoay mình, dùng một loại xu thế sét đánh không kịp bưng tai lần nữa đánh ra ba kiếm, ba kiếm này, uy lực mỗi một kiếm đều không chênh lệch so với kiếm thứ sáu vừa rồi kia.

Kiếm thứ bảy!

Kiếm thứ tám!

Kiếm thứ chín!

Ở phía trên giữa không trung khắp nơi giăng lấy kiếm quang cùng kiếm khí, quả thực là để cho người muốn hoa mắt.

Ồ! Ồ! Ồ!

Tiếng xé gió bén nhọn vang lên, từng đạo bóng kiếm trùng trùng điệp điệp trùng kích ở phòng ngự phía trên của Hạ Trung, thật giống như có vô số quân đoàn trùng kích lấy thành lũy, liên tục không ngừng, cuồn cuộn không ngớt!

PHỐC!

Rốt cục ở kiếm thứ ba này, cũng là kiếm thứ chín trong mưới chiêu, sóng xanh trường kiếm của Mộ Thanh Thanh đã hoàn toàn công phá phòng ngự của Hạ Trung, tuy cũng không tính là dễ dàng thế như chẻ tre, nhưng cuối cùng là toàn bộ thông qua, mũi kiếm đâm vào trên cánh tay của hắn.

Xoẹt…

Ngay sau đó, liền trông thấy một giọt máu đỏ tươi ở trong đó bay ra...

Xoẹt…

Một giọt máu đỏ tươi kia tựa hồ cũng không phải rất lớn, nhưng lại phảng phất như nhuộm hồng cả toàn bộ bầu trời, tại thời khắc này, biểu lộ của tất cả mọi người phía dưới đều ngưng lại rồi.

Mộ Thanh Thanh thật sự làm bị thương Hạ Trung!

Thậm chí còn không đủ mười chiêu, chỉ là chiêu thứ chín, nàng liền đâm bị thương Hạ Trung. Ngũ kiếp Bán Thần, vượt qua khoảng cách cực lớn công phá phòng ngự của Lục kiếp Bán Thần, tuy ở trong đó Hạ Trung cũng không có hoàn thủ như thế nào, nhưng cái này giống như là Hậu Nghệ ở trên mặt đất cách vạn dặm không trung, một mũi tên bắn trúng mặt trời, coi như là mặt trời vẫn không nhúc nhích, nhưng y nguyên cũng để cho người cảm giác được không thể tưởng tượng nổi.

- Điều này sao có thể! Hạ Trung chảy máu! Hạ Trung hắn thật sự bị thương!

- Trời ạ, Mộ Thanh Thanh thật lợi hại!

- Lục kiếp Bán Thần, bị Ngũ kiếp Bán Thần khiêu chiến thành công!

- Kết quả như vậy hoàn toàn chính xác là để cho người có chút không dám tin tưởng, nhưng vừa rồi chín kiếm kia của Mộ Thanh Thanh đích thật là quá mạnh mẽ, ta là tứ kiếp Bán Thần, nhưng ta ngay cả tin tưởng tiếp được một kiếm cũng không có! Không, không phải một kiếm, thậm chí nửa kiếm, gần kề chỉ là dư ba kiếm khí kia cũng đầy đủ giết chết ta rồi!

- Bất quá vô luận như thế nào, Tần Phàm có lẽ xem như tạm thời tránh được một kiếp rồi, chậc chậc, có một hồng nhan như vậy che chở, thật là làm cho người hâm mộ ah. Nếu như Mộ tiểu thư có thể liếc nhìn ta nhiều một cái, ta liền thỏa mãn.

Mắt thấy một màn này, đám người phía dưới không khỏi lộ ra trận trận bạo động, một đôi ánh mắt khiếp sợ nhìn xem giữa không trung, lúc này Mộ Thanh Thanh một thân áo trắng, chói mắt giống như là Nữ Thần.

- Sẽ không, không có khả năng...

Mà mọi người Hạ gia ở phía sau Hạ Trung kia, lúc này đều là lộ ra trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn không dám tin, Lục kiếp Bán Thần Hạ Trung ở trong Hạ gia bọn hắn được xưng tụng là siêu cấp cường giả, vậy mà sẽ bị một Ngũ kiếp Bán Thần làm bị thương rồi!

- Cái này... đến tột cùng là chuyện gì xảy ra!

Trong đó Hạ Thiên kia càng là sắc mặt thoáng cái khó coi như là khóc tang, hắn từ trước đến nay cùng Mộ Thanh Thanh đồng xưng là thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, nhưng lúc này hắn mới biết được chênh lệch ở giữa bọn hắn lớn đến loại trình độ này.

Chín kiếm kia, tùy tiện một kiếm đều có thể để cho hắn trọng thương thậm chí tử vong!

Dù là Tần Phàm, lúc này cũng không khỏi động dung, Cửu Kiếm kia của Mộ Thanh Thanh có thể nói là đã đem kiếm pháp thi triển đến xuất thần nhập hóa rồi, vô luận là tốc độ hay là lực công kích đều thập phần cường đại, hơn nữa kiếm khí, kiếm thế, Kiếm Ý, Kiếm Vực đều dung hợp nhất thể, công kích liên tục không ngừng, một kiếm hợp với một kiếm, hơn nữa mỗi một kiếm đều rơi vào chỗ yếu nhược trên phòng ngự của Hạ Trung, có thể nói nhãn lực vô cùng cao minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.