Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1163: Giành giật từng giây (2)




Trong sơn động rất yên tĩnh, chỉ có trận trận khí lưu lạnh nóng hỗn tạp gào thét.

- Ở phía trước!

Lại đi một khoảng cách, Tần Phàm cảm giác độ ấm lạnh nóng kia biến hóa mãnh liệt hơn, thậm chí là hắn cũng có chút nhịn không được khó chịu, thậm chí phải dùng Nguyên Giới chi lực bảo vệ một ít bộ vị trọng yếu.

Hắn biết rõ hẳn là càng ngày càng tới gần chỗ có lạnh nóng cực tinh rồi.

Trong lòng tim đập mạnh một cú, thân ảnh của Tần Phàm lóe lên, sau khi cảm ứng xác nhận đã không có trận pháp. Thân hình của hắn xẹt qua một đoạn khoảng cách, đi tới ở trong một đại sảnh rộng rãi. Vừa mới dừng lại, sau đó hắn trông thấy ở trung tâm đại sảnh đằng kia, một khối tinh thạch thần bí óng ánh sáng long lanh, hơn nữa ẩn ẩn có hào quang đỏ trắng lộ ra, đang dựng thẳng đứng ở bên trong.

Luồng khí xoáy cùng chấn động lạnh nóng đặc thù, đúng là ở trong đó tán phát ra.

- Cái này là lạnh nóng cực tinh?

Tần Phàm không khỏi là hai mắt sáng ngời, vào lúc đó hắn cũng cảm giác được toàn thân cực độ khó chịu nói không nên lời, tựa hồ muốn nhập vào cơ thể mà ảnh hưởng đến lục phủ ngũ tạng của hắn.

Dù là khối tinh thạch này đại khái chỉ dài rộng nửa thước, nhưng dĩ nhiên là ảnh hưởng đến cả sơn động biến hóa.

- Thứ này nhất định sẽ hữu dụng đối với Kỷ Huyên Nhi nàng.

Sau đó Tần Phàm vui vẻ, đang muốn trực tiếp tiến lên mang đi lạnh nóng cực tinh này.

Rống…

Nhưng đúng lúc này, một tiếng hung thú gào thét cực lớn vang lên trong dự liệu, một bóng dáng cự đại không dấu hiệu xuất hiện ở trước mặt của hắn, một cổ lực lượng lạnh nóng mãnh liệt ở trước mặt tịch cuốn mà tới.

- Cái này là thủ hộ thú sao? Thằng này có lẽ canh giữ ở bên cạnh lạnh nóng cực tinh này trong thời gian cực dài, cho nên đã hoàn toàn nhiễm đến khí tức lạnh nóng cực hạn, trên người có được năng lực điều khiển độ ấm lạnh nóng.

Nhìn đầu hung thú trước mắt này, Tần Phàm không chút kinh hoảng, mà âm thầm phân tích.

Trên người đầu hung thú này có hai loại lông đỏ trắng, trên đầu thì có thêm hai cái Cự Giác một đỏ một trắng, thượng diện ẩn ẩn có hai loại năng lượng lạnh nóng cực lớn chấn động truyền ra, để cho người xem xét phía dưới, sẽ có cảm giác lúc lạnh lúc nóng quỷ dị.

Rống!

Đầu hung thú cực lớn kia vào lúc đó phát ra một tiếng gào thét cực lớn, mở ra miệng lớn như huyết bàn hướng về Tần Phàm táp tới, trong miệng kia cũng có khí tức lạnh nóng chấn ra, đập vào mặt, để cho toàn thân người cứng ngắc.

Xì xì…

Vốn là một cổ khí lưu lạnh như băng ở trong miệng kia phát ra, giống như là một đầu băng hà hướng về Tần Phàm tịch cuốn tới, độ ấm ở trong đó có thể trực tiếp băng đoạn sắt thép. Nếu là Bán Thần cường giả dính vào, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị đông cứng thành mảnh vỡ.

Đối mặt băng hà kia vọt tới, Tần Phàm trực tiếp một quyền oanh ra về phía trước, không tới một lát, cả đầu cánh tay của hắn hoàn toàn bị đông lạnh trở thành băng côn, thậm chí có xu thế hướng về toàn thân của hắn lan tràn.

Thời điểm này đầu hung thú kia đã mỡ ra miệng khổng lồ, muốn trực tiếp cắn xuống cánh tay đóng băng kia của Tần Phàm.

Bất quá vào lúc này.

Ông!

Ở trên người Tần Phàm xuất hiện một loại chấn động đặc thù, sau đó liền thấy phía sau hắn có hai đạo hỏa diễm màu đỏ thắm phun ra, liền có một loại nhiệt độ cực cao lập tức truyền khắp toàn thân của hắn.

Gần kề chỉ là trong nháy mắt, ngoại trừ cánh tay, toàn thân của hắn đều khôi phục bình thường tự nhiên.

Ngao…

Yêu thú kia vẫn là không bỏ qua, tiếp tục cắn tới cánh tay của Tần Phàm.

Bất quá đáng tiếc, người nó đối mặt là Tần Phàm.

Vào lúc này, hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, cánh tay Kỳ Lân hiện ra, lân giáp màu xanh lá cây dữ tợn bao trùm ở cánh tay.

- Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể cắn đứt cánh tay của ta hay không.

Sau đó hắn không chút do dự, trực tiếp duỗi cánh tay phải ra, nắm đấm bao khỏa một tầng Nguyên Giới chi lực, một quyền đánh vào trong miệng đầu hung thú đỏ trắng này.

Kỳ Lân gào thét!

Oanh!

Bỗng nhiên có một cổ sức lực khủng bố cường hoành đem Nguyên Giới chi lực trong thể nội Tần Phàm mạnh mẽ hấp thu qua, ngưng tụ ở chỗ nắm đấm kia, sau đó một cổ khí bạo cường đại ở trong miệng hung thú bộc phát ra.

Đầu lâu của con hung thú đỏ trắng này cứ như vậy trực tiếp lên tiếng nổ bung, huyết nhục rơi đầy đất, khủng bố vô cùng. xem tại TruyenFull.vn

Chỉ có luồng khí xoáy lạnh nóng kia còn không ngừng xoay quanh Tần Phàm, bất quá cũng không có đối với hắn tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng.

Nếu như hai gã tam kiếp Bán Thần trước kia nói cho Tần Phàm tin tức lạnh nóng cực tinh thấy một màn như vậy, tất nhiên sẽ lộ ra khiếp sợ vạn phần, bọn hắn đã từng giao thủ cùng đầu hung thú này, mới biết nó có thực lực tứ kiếp Bán Thần.

Nhưng một đầu hung thú cường đại như vậy, nhưng ở dưới một quyền của người trẻ tuổi chỉ có nhất kiếp Bán Thần kia đánh chết.

- Kỳ Lân gào thét này uy lực cũng không tệ a.

Tần Phàm mỉm cười, sau đó cũng không để ý tới đầu hung thú đã ngã xuống kia, mà xoay người rất nhanh hướng về lạnh nóng cực tinh kia chạy vội mà đi.

Một chiêu Kỳ Lân gào thét này, tự nhiên là sau khi hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh, ở bên trong Kỳ Lân Ma chủng ngộ ra Ma chủng kỹ, một chiêu Ma chủng kỹ này, có thể lập tức bộc phát ra năng lượng thật lớn, coi như là phòng ngự của tứ kiếp Bán Thần cũng khó có thể ngăn cản.

Vừa rồi vũ kỹ này ở trong cổ họng yếu ớt nhất của con hung thú kia bộc phát, tự nhiên là có được uy lực đánh chết nó rồi.

- Tê…

Đi tới trước lạnh nóng cực tinh kia, Tần Phàm vừa mới muốn thò tay đi đem bảo vật kia nắm bắt tới tay, nhưng còn không có đụng phải, chỉ là mới vừa tới gần, lại phát hiện ở trong đó truyền đến độ ấm lạnh nóng, cơ hồ muốn đem toàn bộ cánh tay của hắn phế bỏ.

Dùng năng lực chống cự cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm còn không tiếp thụ được, có thể nghĩ bên trong khối tinh thạch ẩn chứa năng lượng sao mà to lớn.

- Chỉ có thể trực tiếp thu vào trong Trữ Vật Giới Chỉ.

Sau đó Tần Phàm ý định trực tiếp thu vào trong không gian giới chỉ, nhưng thí nghiệm mấy cái giới chỉ đều cơ hồ báo hỏng, cuối cùng dùng tới không gian của Đan Vũ Thần Đỉnh mới thành công thu được lạnh nóng cực tinh này.

Tinh thạch đến tay, lúc này chấn động bên ngoài lộ ra càng lúc càng lớn, thậm chí là ảnh hưởng tới trong sơn động này.

Tần Phàm không dám dừng lại, lập tức thi triển tốc độ nhanh nhất hướng về lối ra chạy đi, đây đã đến thời điểm giành giật từng giây, thậm chí hắn cũng không có mười phần nắm chắc đủ thời gian ly khai...

Toàn bộ truyền thừa chi cảnh chấn động ở lúc này đã vô cùng kịch liệt, thời điểm Tần Phàm dùng tốc độ nhanh nhất lao ra sơn động, thậm chí hư không bên ngoài tựa hồ đã bắt đầu có một loại cảm giác hoảng hốt, phong vân không ngừng biến đổi đột ngột, lộ ra giống như là thiên kiếp đã đến, áp lực vô cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.