Đan Thần

Chương 148: Muốn chiếm tiện nghi của bản đại thiếu!!





Thời điểm nói tin tức tốt thứ nhất, Tô Liệt ngồi ở trong phòng Vân Đan Tông cũng nhíu mày, đan dược Địa cấp trung phẩm đối với Vân Đan Tông bọn hắn mà nói tuy trân quý, nhưng thực sự không coi vào đâu. Nhưng mà một lần ba trăm khỏa, đối với Vân Đan Tông mà nói cũng là áp lực rất lớn, hơn nữa phẩm chất còn có thể so với Địa cấp thượng phẩm. Không ngờ còn phân ba mươi lần đấu giá, sắc mặt Tô Liệt đã thay đổi.
Này nếu không phải ở Nhất Chùy Định Âm Đường, thay đổi một địa phương khác hắn đã sớm phát nổ, nào có loại phương thức đấu giá này, bán đấu giá như vậy, viên Liệu Thương Đan Địa cấp thượng phẩm của mình còn có ai đi để ý. Đáng giận, thật sự quá ghê tởm, người kia chẳng lẽ không có đầu óc sao, bán như vậy sẽ làm tất cả mọi người chờ đợi, giá cả khẳng định nâng không nổi.
Mà khi tin tức thứ hai nói ra, Tô Liệt mạnh mẽ đứng dậy, Trú Nhan Đan, vậy mà thật sự có Trú Nhan Đan xuất hiện. Không phải đan phương Trú Nhan Đan đã sớm tuyệt tích sao, coi như là Đan sư liên minh cũng không có, tại đây sao lại xuất hiện Trú Nhan Đan.
- Oanh!
Phía dưới nghe xong tin tức này càng là loạn thành một bầy.
- Trú Nhan Đan, trên đời thật sự có loại đan dược này sao?
- Nói nhảm, Tăng Thọ Đan cũng có huống chi Trú Nhan Đan, chỉ là đan phương Trú Nhan Đan đã sớm thất truyền. Chỉ là Tăng Thọ Đan cùng Trú Nhan Đan là người bình thường mua không nổi, cho dù đế vương phú khả địch quốc cũng chưa hẳn có thể cầu được Tăng Thọ Đan, mà một cái khác thì đã sớm thất truyền.
- Đúng vậy, đó là đan dược có thể làm cho dung nhan người ta không già, nam nữ đều thích hợp. Nếu như ngươi muốn cho dung nhan người ngươi thích không già, vĩnh bảo thanh xuân, Trú Nhan Đan là lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên, đan dược này cũng không phải vạn năng, đan dược bây giờ chúng ta muốn đấu giá chỉ có thể duy trì mười năm, sau mười năm sẽ hết tác dụng. Bất quá mỗi lần chúng ta đấu giá năm viên, tuy phục dụng Trú Nhan Đan này lần thứ hai, dược hiệu giảm phân nửa, nhưng nếu như có thể làm tuế nguyệt xa cách mình, nhiều một ít luôn đỡ một ít. Tổng cộng mười lăm khỏa Trú Nhan Đan, với tư cách nhóm vật phẩm đầu tiên tiến hành đấu giá, loại điều chỉnh nhỏ thì là bốn chi Hoang Thú Bút cùng tất cả Linh Đài Thánh Mặc xác nhập cùng một chỗ đấu giá, tốt, hiện tại chúng ta bắt đầu...
- Xác nhập đến cùng một chỗ?
Chu Dật Phàm chậm rãi đứng dậy đi về bên cửa sổ, tuy Trú Nhan Đan rất thần kỳ, nhưng hứng thú của bọn hắn đối với thứ này lại không lớn, bọn hắn quan tâm chỉ có Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Tại sao có thể như vậy?
Âu Dương Ngọc Bảo cũng rất giật mình, dù sao giá cả Hoang Thú Bút, Linh Đài Thánh Mặc này vốn cao không hợp thói thường, không phải người bình thường có thể nuốt vào. Nếu như xác nhập đến cùng một chỗ, bình thường ngược lại sẽ bán không ra giá cao.
Trình Lam ngồi cùng Âu Dương Ngọc Bảo nghe xong chỉ có chút ngoài ý muốn, lập tức vô cùng tự tin bình tĩnh nói:
- Vô luận như thế nào lần đấu giá này ta đều là tình thế bắt buộc, Âu Dương huynh cũng không cần phải lo lắng, ta được đến tự nhiên sẽ chia cho ngươi.
Hoang Thú Bút, Linh Đài Thánh Mặc ai cũng biết là bảo bối, thứ tốt, nhất là thời điểm đang đến kỳ thi cuối năm. Nhưng có thể sử dụng được thứ này, ở Vân Ca Thành cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong nhà có tiền chưa hẳn có người tham gia kỳ thi cuối năm, tham gia kỳ thi cuối năm tuyệt đại đa số nghĩ cũng không dám nghĩ loại vật này. Kỳ thật từ lúc có Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc xuất hiện, còn đến bốn căn Hoang Thú Bút, có người mĩm cười nói cái này căn bản là là chuẩn bị cho tứ đại tài tử.
Mà ngay cả Nhất Chùy Định Âm Đường cũng quyết định muốn bỏ cái này, vì đã sớm cân nhắc tốt kỳ thi cuối năm này trong sĩ tử tối đa chỉ có năm sáu người có thể tới tranh đoạt Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc này. Trong đó như Lôi Hạo Uy còn thuộc về cái loại căn bản sẽ không tới, có lẽ người nhà của hắn sẽ giúp hắn đập, nhưng ngoại trừ tứ đại tài tử ra, thì có hai ba người có thể tranh đoạt đã là cực hạn. Mà căn cứ Nhất Chùy Định Âm Đường phân tích, hai ba người này hiển nhiên là không có biện pháp tranh đoạt đến cuối cùng cùng Chu Dật Phàm, Trình Lam, Lôi Hạo Uy, Âu Dương Ngọc Bảo. Lúc ấy nếu như kết hợp lại, dùng thông minh cùng quan hệ của tứ đại tài tử bọn hắn, có lẽ càng không ai dám tranh đoạt, sẽ để cho bọn hắn dùng một cái thấp hơn rất nhiều mua đi, sau đó chia đều.
Cuối cùng trải qua cân nhắc cẩn thận, Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc này mới tách ra đấu giá, nhưng tình huống bây giờ thì rất bất đồng, bởi vì Trình Cung xuất hiện hết thảy đều thay đổi.
- Hai triệu sáu trăm ngàn lượng hoàng kim, Trú Nhan Đan này ta định rồi.
Thời điểm Chu Dật Phàm, Âu Dương Ngọc Bảo bởi vì phương thức đấu giá Hoang Thú Bút, Linh Đài Thánh Mặc cải biến mà động tâm, đấu giá Trú Nhan Đan cũng đã đến giai đoạn lửa nóng nhất.
Khởi điểm một triệu lượng hoàng kim, rất nhanh đã thăng lên tiếp cận ba triệu lượng hoàng kim, quan trọng nhất là tham dự cạnh tranh chừng hơn mười nhà. Bọn hắn đối với đấu giá Hoang Thú Bút, Linh Đài Thánh Mặc như thế nào căn bản không có hứng thú, cả đám đều đánh giống như gà chọi.
Vốn là có một ít còn không hiện sơn lộ thủy, thậm chí một ít dị tộc ở trong ngõ ngách, rõ ràng không phải người Lam Vân Đế Quốc giờ phút này cũng bắt đầu chuyển động. Mặc dù giá cả mỗi lần chỉ nâng lên mười vạn lượng, nhưng thanh âm hô giá liên tiếp, giá cả đều không tới phiên đấu giá sư hô một lần đã lại biến hóa.
- Những người này đều điên rồi a, Trú Nhan Đan này chỉ có công hiệu mười năm, căn bản kém rất nhiều trong truyền thuyết, tối đa chỉ là đan dược Nhân cấp thượng phẩm hoặc là siêu phẩm mà thôi, đâu cần phải đến loại trình độ này a, một đan dược Nhân cấp có tất yếu sao?
Chứng kiến tràng diện phía dưới lập tức nóng nảy lên, Nam Tuấn Anh vô cùng đại, rất khinh thường nói. Hắn cùng đệ tử thế gia bất đồng, thời điểm hắn đến chỉ có thể ở đại sảnh, về phần ghế lô Vân Đan Tông chỉ có tông chủ Vân Đan Tông mới có thể sử dụng, thậm chí một ít trưởng lão đến cũng không thể sử dụng, từ đó có thể thấy được địa vị cùng lực khống chế của Tô Liệt ở Vân Đan Tông.
- Ngươi biết cái gì, cho dù Trú Nhan Đan này so với bình thường kém gấp mười lần, gấp trăm lần, chỉ là đan dược trình độ Nhân cấp thượng phẩm hoặc là Nhân cấp siêu phẩm, nhưng giá trị thậm chí vượt qua một ít đan dược Địa cấp trung phẩm. Cái này là giá trị đặc thù của đan dược, những người này có rất nhiều là ở một ít tiểu quốc gia chung quanh Nam Chiêm Bộ Châu, thậm chí là thương đoàn từ Đồ Đằng Đế Quốc, Thảo Nguyên Vương Đình, trừ mình ra mà nói, nếu như bọn hắn đem loại vật này đưa cho hoàng hậu, công chúa quốc gia mình, ngươi ngẫm lại sẽ là hiệu quả gì, đó là bao nhiêu tiền cũng không có biện pháp mua nổi.
Tô Liệt vừa nói Nam Tuấn Anh, một bên lưu ý tình huống trong phòng đấu giá.
- Hô ba triệu lượng, phải lấy được Trú Nhan Đan này, nói cho bọn hắn biết, năm hạt này Vân Đan Tông chúng ta đã muốn, bọn hắn nguyện ý tranh giành thì đi tranh đoạt mười khỏa còn lại. Nếu như Vân Đan Tông chúng ta có thể nghiên cứu ra đan phương Trú Nhan Đan này, về sau chúng ta không chỉ có được địa vị cao thượng ở Lam Vân Đế Quốc, tất cả quốc gia toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu đều cầu Vân Đan Tông chúng ta.
Chứng kiến giá cả không sai biệt lắm, Tô Liệt cũng muốn xuất thủ trước. Hiện tại ra tay là có lợi nhất, chỉ muốn báo ra Vân Đan Tông tất cả mọi người sẽ cố kỵ, quan trọng nhất là phía sau còn có mười khỏa, trong nội tâm càng dễ dàng dao động, kể từ đó Vân Đan Tông sẽ dùng giá thấp nhất đạt được năm khỏa mười năm Trú Nhan Đan này.
- Vân Đan Tông ta ra ba triệu lượng, mọi người chuẩn bị tranh đoạt mười khỏa phía sau đi. Vân Đan Tông mua sắm Trú Nhan Đan này chỉ là vì nghiên cứu, nếu như về sau có thể nghiên cứu ra, đan dược này sẽ không ngừng cung ứng tạo phúc thiên hạ, phúc trạch muôn dân trăm họ.
Loại chuyện này Nam Tuấn Anh thích nhất làm, thanh âm vang vọng toàn bộ Nhất Chùy Định Âm Đường. Giờ phút này trong nội tâm Nam Tuấn Anh vô cùng trôi chảy, thoải mái, có sư phụ làm chỗ dựa, làm việc gì cũng trôi chảy, một câu liền đè tất cả mọi người lại. Ở đây cũng không chỉ là người Lam Vân Đế Quốc, còn có người đến từ quốc gia khác, nhưng sau khi hắn nói xong, phát hiện toàn trường lặng ngắt như tờ, lập tức đắc chí vừa lòng.
- Gia hỏa vô sỉ, đây không phải là uy hiếp chúng ta sao, nếu chúng ta lại ra giá sẽ đắc tội Vân Đan Tông.
- Được rồi, phía sau còn có, không cần phải đắc tội bọn hắn. Bọn hắn là muốn chiếm tiện nghi lấy đi một phần, chúng ta tranh đoạt phía sau vậy.
- Sớm nghe nói Vân Đan Tông Lam Vân Đế Quốc rất bá đạo, không nghĩ tới thật sự là như thế, bất quá cũng không cần phải đắc tội bọn hắn.
Phía dưới là không thanh không âm, nhưng có rất nhiều người đang thông qua phương thức bí mật nói chuyện với nhau.
- Móa!
Tất cả mọi người như vậy, nhưng không kể cả Trình đại thiếu, người có thể chiếm tiện nghi của bản đại thiếu còn chưa ra đời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.