Trình Cung không cần nhiều lời, hắn ở trong mười vạn tướng sĩ đã triệt để dựng nên hình tượng cùng địa vị của mình. Thái độ của Trình Cung rất rõ ràng, lão tử là thu mua nhân tâm, mà giờ khắc này tướng sĩ phía dưới thì rất vui vẻ bị hắn thu mua.
- Phòng ở Đế đô mắc như vậy, còn tưởng rằng cả đời không có biện pháp đem người nhà lên, như thế rất tốt.
- Con mẹ nó, tiểu tử ngươi đủ tiền mua phòng ốc, ta còn chưa đủ.
- Xéo đi, ngươi còn không biết dừng a, hai lần phát tiền thưởng này, là bằng hai mươi năm quân lương của ngươi đó.
- Không có truy cầu, lão tử trở lại sẽ đi tìm tên đứng đầu bảng nổi tiếng nhất Di Hồng Viện.
- Hắc hắc, có thể nói cùng ta mẹ, rốt cục có thể cưới vợ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vnRất có trật tự xếp thành hơn mười hàng đi lĩnh tiền, cả đám đều hưng phấn khó có thể khống chế, một ít tướng sĩ tầng giữa được tiền cũng đủ để mua phòng ốc ở đế đô, đối với bất kỳ người nào mà nói đều là một số tiền lớn. Thậm chí ngay cả Bạch Khải Nguyên một mực đứng ở bên kia, ngẫm lại mình được phân tiền mấy lần, so với vài thập niên tích súc cũng nhiều hơn, nghĩ đến có thể dùng số tiền này mua một kiện Nguyên khí tốt, có thể mua sắm nhiều Đan dược, làm một vài sự tình, hắn cũng khó có thể ức chế hưng phấn trong nội tâm, huống chi những người khác.
Lãnh binh chiến tranh nhiều năm như vậy, sự tình phóng túng các tướng sĩ đánh cướp Bạch Khải Nguyên cũng đã từng làm, dù sao ở cảnh nội địch nhân, chỉ cần có thể kích phát ý chí chiến đấu cùng lực lượng để các chiến sĩ giết địch, mặt khác hết thảy đều không trọng yếu. Nhưng ở loại tình huống này, còn dám chia tiền ra, chuyện này Bạch Khải Nguyên tuyệt đối không dám làm. Vốn Bạch Khải Nguyên lo lắng muốn nhắc nhở Trình Cung thoáng một phát, nhưng lập tức nghĩ đến sự tình Trịnh Tam Nguyên, La Phù Kiếm Phái, còn có câu nói kia của Trình lão gia tử.
- Đám ngu ngốc bọn hắn nào biết cháu của ta lợi hại, nói cho ngươi biết, cho dù Trình Cung muốn đốt Trình phủ, chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp chuyển củi lửa cho hắn, không nên hỏi bất luận lý do gì.
Không nên hỏi bất luận lý do gì, không nên hỏi bất luận lý do gì, trong nội tâm Bạch Khải Nguyên suy nghĩ những lời này cả buổi, cuối cùng vẫn buông tha khuyên bảo Trình Cung.
- Đại thiếu, về sau làm gì nhớ mang theo chúng ta.
- Đại soái, về sau chúng ta sẽ theo ngươi lăn lộn.
- Đã biết rõ nam nhân Trình gia một đời so một đời mãnh liệt, quả nhiên không nhìn lầm.
- Đại thiếu, lần sau có sự tình lên núi đao xuống biển lửa gì nhớ rõ kêu chúng ta một tiếng, chúng ta cũng không kém cỏi hơn đám người kia.
Binh sĩ bình thường lĩnh tiền xong đều hướng về phía Trình Cung hành lễ, mà một số sĩ quan cùng lão binh càng già càng lão luyện thì chào hỏi cùng Trình Cung, nhất là một ít thân tín tuyệt đối của Bạch Khải Nguyên, cũng là dòng chính của Trình gia thì càng tùy ý. Có một ít đã trải qua chuyện Trịnh Tam Nguyên, La Phù Kiếm Phái, người thảo nguyên truy sát vạn dặm thì càng thân mật khăng khít cùng Trình Cung, hoàn toàn có thể vì một câu của Trình Cung mà đi làm bất cứ chuyện gì.
Mặc dù xếp hơn mười hàng đồng thời phát tiền, nhưng cũng phát tới khi trời tối đen, sau đó Trình Cung trực tiếp cho người mang lên vô số rượu thịt, tuy trận chiến này không thảm liệt giống như chém giết cùng thiết kỵ Thảo Nguyên Vương Đình, nhưng tử thương cũng vượt qua hai ngàn người. Sau chém giết thảm thiết lại có sự tình phát tiền kích thích như vậy, hiện tại cũng là thời điểm để cho mọi người thư giãn một tí.
Mà một ít mã tặc ở trong thị trấn trước kia, còn có chút ít mã tặc bị bắt, sau đó trực tiếp xử quyết toàn bộ, điểm này ngay cả Trình Cung nghe xong cũng rất chấn kinh, trách không được Bạch Khải Nguyên hung như vậy. Hình dạng hung thần trời sinh, ngàn năm khó gặp là một phương diện, sát lục chi khí cũng rất trọng yếu, chuyện này hắn căn bản không có thương lượng cùng Trình Cung, Trình Cung cũng không đi nói cái gì.
Bây giờ không phải là niên đại chiến loạn, bị ép bất đắc dĩ làm mã tặc là không có khả năng, mà một khi làm mã tặc, thì không có kẻ nào là không nhuộm máu tươi.
Toàn bộ quá trình phát tiền Trình Cung một mực đứng ở nơi đó, cái hắn muốn là hiệu quả cùng mục đích như vậy, sau khi phát tiền xong, Trình Cung lập tức đi vào căn phòng còn sót lại mới vừa quét dọn sạch, một nữ tử bị trói vào cây cột, mà tiểu Cửu vẫn đứng ở nơi đó sử dụng kiếm chỉ vào cổ họng nữ tử này.
Xem ra trước kia nữ thi này triển Thuấn Ma Sát triệt để làm tiểu Cửu kinh sợ, nhưng mà Thuấn Ma Sát coi như là Siêu Phàm kỳ thi triển cũng không dễ dàng, hiển nhiên nữ tử này còn chưa có đạt tới Siêu Phàm kỳ, bởi vì nàng ra tay còn không có pháp lực chấn động, có chỉ là nguyên cương chi khí hùng hậu.
- Đừng khẩn trương như vậy, trong thời gian ngắn nàng muốn thi triển lần thứ nữa là rất khó, huống chi nàng đã bị Bạch thúc phong bế lực lượng.
Trình Cung phát hiện không chỉ là tiểu Cửu, ngay cả Trình Trảm đi theo mình vào cũng như lâm đại địch, đao đã ra khỏi vỏ, bên trên ẩn chứa pháp lực cường đại, thời khắc chuẩn bị xuất chiêu. Thấy bọn hắn như thế Trình Cung cười nói đi tới, lấy ra một viên giải dược từ trong không gian giới chỉ của Phùng Tuấn Kiệt.
Ma Đan không giống Khôi Lỗi Đan, một khi phục dụng Khôi Lỗi Đan là rất khó nghịch chuyển, nhưng mà Ma Đan lại có thể tùy thời khống chế, chỉ cần có giải dược là có thể tùy thời thanh tỉnh. Trình Cung cho nàng uống giải dược, nhưng mà từ đầu đến cuối không có mở khăn che mặt của nữ tử này, bởi vì theo hắn nhận ra Thuấn Ma Sát thời điểm hắn liền nghĩ đến một đầu kỳ quái quy củ. Mỗi một thời đại Nguyên Thủy Ma Tông đều có Thánh nữ truyền thừa, một khi vạch khăn che mặt của Thánh nữ chỉ có hai kết quả, một là không chết không ngớt cùng Nguyên Thủy Ma Tông, một loại khác là đạt được Thánh nữ cùng Nguyên Thủy Ma Tông thừa nhận, cưới Thánh nữ này.
Cũng không biết Phùng Tuấn Kiệt kia có vạch hay không, nhưng mà hiển nhiên Trình Cung không muốn tìm phiền toái này, cho nên hắn cũng không có hiếu kỳ vạch cái khăn che mặt này. Hơn nữa sau khi cho nàng phục dụng dược vật còn cởi bỏ dây thừng, thấy Trình Trảm cùng tiểu Cửu đều đứng trước người mình, Trình Cung chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.
- Các ngươi... là ai?
Thần sắc nữ tử có chút hoảng hốt, nhưng hiển nhiên đã dần dần khôi phục thần trí, con mắt chuyển động, cẩn thận đề phòng nhìn chung quanh.
- Không biết ngươi còn có thể nhớ được bao nhiêu, bình thường người bị Ma Đan khống chế sẽ không nhớ được xảy ra chuyện gì.
Trình Cung nói xong vỗ tay phát ra tiếng, Trình Trảm đã lấy đầu của Phùng Tuấn Kiệt ra:
- Phong Vân Kiếm Tông Phùng Tuấn Kiệt, không biết ngươi còn có ấn tượng hay không, lúc trước hắn bắt ngươi, hơn nữa còn lợi dụng ngươi thi triển Thuấn Ma Sát ám sát ta, cũng may vận khí ta không tệ. Về phần hắn, hiện tại đã bị ta giết chết, mà ngươi, thì được ta cứu.
- Phong Vân Kiếm Tông... Phùng Tuấn Kiệt.
Hiển nhiên nữ tử kia nhận biết Phùng Tuấn Kiệt, rốt cục thần sắc cũng có biến hóa, trong mắt tràn đầy lửa giận:
- Tên hỗn đản này, sau khi âm thầm hạ dược, còn cho thủ hạ vây khốn ta, không ngờ cho ta phục dụng Ma Đan... Bầm thây vạn đoạn hắn cũng khó tiêu mối hận này.
Đã giết Phùng Tuấn Kiệt, cũng đắc tội Phong Vân Kiếm Tông, tự nhiên Trình Cung sẽ không để cho Hoàng đế ở một bên xem náo nhiệt. Hắn cũng quyết định nộp Phùng Tuấn Kiệt này lên với tư cách quân công, đến lúc đó mọi người cùng đau đầu, mình là phụng chỉ tiễu phỉ. Trình Cung dùng lời nói ngắn gọn nhất, nhìn bộ dạng kích động của nữ tử, tay có chút nhúc nhích, tựa hồ muốn bóp nát đầu Phùng Tuấn Kiệt, nhưng liền phát hiện lực lượng của mình đã bị phong bế, sau đó lập tức tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn Trình Cung.
- BA~!
Trình Cung lại vỗ tay một cái, Trình Trảm phối hợp thu đầu Phùng Tuấn Kiệt lại, Trình Cung cười cười nhìn nữ tử này:
- Tuy cứu ngươi là ngoài ý muốn, nhưng nói như thế nào ta cũng là cứu được ngươi a. Giết Phùng Tuấn Kiệt lại giúp ngươi báo thù, nhân tình này ít nhiều ngươi cũng nhận đúng không, cộng thêm trước kia ngươi sử dụng Thuấn Ma Sát thiếu chút nữa giết chết ta, cho dù ta giết chết ngươi cũng không đủ, như vậy tính toán ngươi thiếu ta hai cái mạng cộng thêm một thiên đại nhân tình. Nguyên Thủy Ma Tông ở Nam Chiêm Bộ Châu được xưng đệ nhất Ma tông, Thánh nữ thiếu hai cái mạng cộng thêm một cái thiên đại nhân tình, kia cũng có chút giá trị a.
Thánh nữ? Làm sao hắn biết mình là Thánh nữ, còn nữa, sao hắn biết mình thi triển chính là Thuấn Ma Sát? Hơn nữa nghe hắn nói gần nói xa, ý tứ kia giống như hiểu rất rõ Nguyên Thủy Ma Tông, làm sao có thể. Thân là Thánh nữ thế hệ này của Nguyên Thủy Ma Tông, Hách Liên Hồng Liên vẫn là lần đầu gặp được người kỳ quái như thế. Vừa lên là nói mình thiếu hắn hai cái mạng cùng một cái thiên đại nhân tình, hơn nữa lời hắn nói làm mình không có biện pháp phản bác.
Mặc dù là Ma tông, nhưng mà rất chú trọng ân oán rõ ràng, tuy Hách Liên Hồng Liên chỉ có mười bảy tuổi, nhưng cũng đã trải qua vô số chém giết. Đã đạt tới Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đạt tới Siêu Phàm kỳ, rời tông môn chính là lịch lãm rèn luyện, lại không nghĩ tới ngoài ý muốn bị Phùng Tuấn Kiệt ám toán, vừa mới thanh tỉnh lại gặp được một tên tuổi cũng không lớn, lại rất biết tính sổ sách như vậy.
- Ngươi muốn bao nhiêu tiền?
Người Ma tông ân oán rất rõ ràng, thiếu là thiếu, Hách Liên Hồng Liên cũng không đi nói cái khác.
- Tiền?
Trình Cung cười chỉ chỉ bên ngoài nói:
- Bên ngoài ta có mười vạn đại quân, vừa rồi thưởng bọn hắn cũng mấy ngàn vạn lượng bạc, coi như Nguyên Thủy Ma Tông các ngươi có thể xuất ra nhiều tiền hơn, nhưng ngươi cho rằng ta sẽ cần sao? Trước nói một chút ngươi tên là gì?
Từ nơi này có thể nhìn thấy bên ngoài, tuy mười vạn đại quân không có lên một lượt, nhưng mà phóng nhãn nhìn lại đều là từng đống lửa, vô số tướng sĩ vui vẻ ăn mừng.
Mười vạn đại quân? Người này đến cùng là người nào, thoạt nhìn tuổi của hắn cũng chỉ như mình, sao có thể thống lĩnh mười vạn đại quân, nơi này là chỗ nào? Giờ phút này Hách Liên Hồng Liên triệt để trợn tròn mắt, nàng vừa thanh tỉnh, sự tình trước kia căn bản không nhớ rõ, giờ phút này mới phát giác đại quân bên ngoài, thoáng cái nàng cũng bị cảnh tượng này làm rung động. Quan trọng nhất là, người trẻ tuổi này lại là Chủ soái của mười vạn đại quân, đây quả thực bất khả tư nghị.
- Vậy ngươi muốn cái gì? Nói đi!
Hách Liên Hồng Liên lạnh lùng nhìn Trình Cung, ý tứ kia là ngươi có yêu cầu gì cứ nói.
Vốn nghe được Trình Cung trực tiếp hỏi danh tự của mình, nàng còn sửng sốt một chút, nhưng nghĩ đến vừa rồi Trình Cung nói hai cái mạng cùng một cái thiên đại nhân tình, nàng mặc kệ Trình Cung là cố ý hay là vô tình, nếu như không phải bây giờ nàng sợ còn có thể bị Ma Đan khống chế, hậu quả như thế nào còn rất khó đoán trước, cho nên lạnh lùng nói một câu, lại bổ sung một câu.
- Hách Liên Hồng Liên.
- Đừng nóng vội, ta nhớ được Phật tông có câu nói gọi là tiễn Phật tiễn đến Tây Phương, bây giờ chỉ cần nàng nói đường trở về, còn lại ta sẽ thương lượng với trưởng bối nhà nàng.
Hách Liên Hồng Liên tỉnh táo, quyết đoán, Trình Cung lại càng lạnh nhạt nói. Giống như là nhặt được một hài tử đi lạc, muốn đưa đối phương trở về, nói xong quay người đi ra ngoài, trước khi đi vẫn không quên dặn dò tiểu Cửu một câu:
- Xem xét cũng là người nóng tính, hiện tại tuy lực lượng bị phong bế, nhưng ngươi cũng đừng khi dễ nàng, một hồi cho người đưa các thứ tốt đến cho ngươi. Hảo hảo dụ dỗ nàng một chút, đến lúc đó tất cả mọi người mới có lợi.