Đan Đại Chí Tôn

Chương 277: Bái Tổ Tông




277: Bí Mật Bái Phỏng


Đinh Linh Lung lại đụng đụng về phía trước, hai tay rất tự nhiên chen lấn ở giữa, cố ý trêu đùa Khương Phàm.
Khương Phàm âm thầm ngăn chặn hỏa khí.
- Nghĩa phụ cũng nói như vậy, cho nên ta mới đến đại hội Đan Tông.
Lục Tử Ngâm hỏi tới câu:
- Ngươi là đơn thuần muốn gia nhập Đan quốc, hay là mang theo mục đích khác?
Khương Phàm trầm mặc một lát, nói.
- Ta đã hiểu ý của các ngươi, Nạp Lan gia nuôi ta ba năm, ta muốn báo ân!
- Tuổi còn nhỏ, lại biết được đội ơn, khó thấy.
Lục Tử Ngâm cười khẽ, đã hiểu ý tứ lời này.
Gia hỏa này không phải thật sự muốn gia nhập Đan quốc, mà là vì Nạp Lan gia.
Cái này cũng mang ý nghĩa, nếu như bọn hắn cố gắng tranh thủ một chút, hắn hẳn có khả năng gia nhập Kỳ Thiên điện.
Sở Uyên cũng nghe ra, nhưng không tiếp tục chủ đề này mà cởi mở cười to:
- Tới tới tới, hôm nay không bàn bạc những chuyện này, chỉ là nói lời xin lỗi, cùng nhau làm quen.
Chờ sau khi Khương Phàm rời khỏi, dáng tươi cười chất đống trên mặt ba người từ từ tản ra, đều mang tâm tư riêng của mỗi người.
Sát Lục Chi Hỏa xác thực cường đại, nếu như có thể được Kỳ Thiên điện bồi dưỡng, tất nhiên sẽ thành tựu phi phàm. Cứ như vậy, Kỳ Thiên điện sẽ có được tam đại Thánh linh văn, đủ để tăng lên uy tín với hoàng thất, chấn nhiếp tứ đại cương vực.
Đối với hoàng thất, đối với Kỳ Thiên điện, đều là tin vui to bằng trời
Nhưng, đối với bọn hắn mà nói là, lại không phải là tin tức tốt gì, nhất là Sở Uyên.
Kỳ Thiên điện trước đây, hắn là một độc tôn, nhận chuyên sủng, bất luận là con em thế gia hoàng thành, hay là hoàng tử công chúa hoàng thất đều tấp nập cùng kết giao.
Mặc dù một thời gian trước cưỡng ép nhận Đinh Linh Lung, Bắc Cương, từ chỗ hắn phân đi không ít chú ý. Nhưng Đinh Linh Lung dù sao cũng là nữ tử, Sở Uyên thậm chí xem nàng như thành nữ tử của mình mà chờ đợi. Cho nên, không có ảnh hưởng gì.
Nếu như lại nhiều thêm một tên Nạp Lan Thanh Diệu loá mắt lại mạnh mẽ, địa vị của hắn liền sẽ bị khiêu chiến, thậm chí còn có thể cùng mình đoạt Đinh Linh Lung.

Đinh Linh Lung cũng cảm thấy uy hiếp.
Nàng từ bỏ Cửu Tiêu cung, gia nhập Kỳ Thiên điện, chủ yếu cân nhắc là hi vọng tiếp cận hoàng thất, nói không chừng có thể mượn cơ hội này, gả vào hoàng thất. Lấy tên Thánh văn hoàng phi, uy chấn hoàng triều.
Sát Lục Chi Hỏa vừa xuất hiện, Kỳ Thiên điện nhiều đến ba vị thánh văn, Cửu Tiêu cung vô cùng có khả năng cưỡng ép yêu cầu nàng trở lại Bắc Cương. Mộng đẹp của nàng liền sẽ bị phá.
Lục Tử Ngâm càng không hi vọng lại đến một tên Thánh linh văn khác. Trước đây, Sở Uyên là người mạnh nhất trong Võ Điện, hắn mặc dù không phải là Thánh linh văn nhưng lại là thiên phú mạnh nhất Đan Điện. Hai người một mực độc bá một điện. Nếu như Nạp Lan Thanh Diệu sẽ đi qua, Kỳ Thiên điện chẳng khác nào có được tam đại thánh văn, hắn còn có địa vị gì?
Nghĩ tới đây, sắc mặt Lục Tử Ngâm liền khó coi.
Lúc nào Thánh linh văn còn có thể đứng xếp hàng xuất hiện?
Trước đây một đời xuất hiện ba bốn tên đã có thể để hoàng triều kiêu ngạo thẳng tắp cái eo, bây giờ thì mấy tên rồi?
Lục hoàng tử, Sở Uyên, Thường Lăng, Đinh Linh Lung. Tính cả Nạp Lan Thanh Diệu. Năm tên!
- Các ngươi thấy thế nào?
Đầu ngón tay của Sở Uyên nhẹ nhàng linh hoạt bàn.
- Nếu như có thể thu, đương nhiên phải thu. Nhưng... Ta thấy người này không dễ khống chế.
Lục Tử Ngâm có ý riêng nói.
- Ta cũng cảm giác người này, không đơn giản.
Đinh Linh Lung cũng mịt mờ biểu đạt cái nhìn, nói bóng gió, không thể để cho hắn tiến vào Kỳ Thiên điện.
- Các ngươi đều đã nói như vậy, ta đi bẩm báo các trưởng lão. Nạp Lan Thanh Diệu mâu thuẫn với Kỳ Thiên điện, đối với hoàng thất không có hảo cảm, hắn kiên trì muốn thay Nạp Lan gia liên minh với Đan quốc.
Sở Uyên đứng lên nói.
- Về phần các trưởng lão tiếp tục mời chào hay là diệt trừ hắn, không phải là chúng ta có thể quyết định.
Lục Tử Ngâm nhàn nhạt một câu:
- Vi Thừa Long của Thiên Hoa hội hình như đang ở trên đường.

Nạp Lan Thanh Lạc nhìn thấy Khương Phàm trở về, nhẹ nhàng thở ra:
- Bọn hắn muốn mời chào ngươi?
- Quá nhiệt tình, quá giả.
Khương Phàm lắc đầu, cảm giác có chút kỳ quái.
Bọn người Sở Uyên nếu đều mang hắn đi ra ngoài dự tiệc, mục đích riêng phần mình đều biết rõ lòng dạ. Nhưng mình cũng chủ động đưa ra ý tứ, bọn hắn từ đầu đến cuối đều không nhắc tới lời mời chào nào.
- Kỳ Thiên điện khẳng định muốn có ngươi, nhưng bọn hắn, chưa hẳn hi vọng ngươi đi đến đó.
Nạp Lan Thanh Lạc nghe hắn nói kiểu này liền hiểu.
Bọn người Sở Uyên công nhiên mời chào, thái độ lại nhiệt tình, rất có thể chỉ là làm bộ làm dáng cho trưởng lão Kỳ Thiên điện. Khương Phàm yên lặng đi vài bước trong phòng
- Sắp xếp người, đem tin tức đưa ra Tây Cương truyền đến hoàng thành.
- Ngươi muốn làm gì?
- Để Kỳ Thiên điện, hoàng thất đều biết ta tồn tại.
Mục đích chân chính chuyến này của Khương Phàm chính là Đại hoàng tử.
- Ngươi không sợ phiền phức nên cố tình làm lớn chuyện sao? Ngươi thật muốn vào Kỳ Thiên điện?
Nạp Lan Thanh Lạc mơ hồ cảm giác Khương Phàm có chút mục đích khác.
- Trong lòng ta đã nắm chắc, sẽ bứt ra rời khỏi ngay thời khắc mấu chốt
Khương Phàm chắc chắn chờ đến khi Đại hoàng tử chạy tới, Vương gia cũng không sai biệt lắm, ngài cũng nên tới rồi.

Thành Bát Bảo.
Trời tối người yên, Lương Nghĩa đi theo đội xe bí mật về tới Nạp Lan gia.
- Ta cùng Dạ Thiên Lan làm ước định. Dùng thời gian năm năm, giúp Thiên Sư tông trở lại Tam Tôn. Năm năm sau, chúng ta sẽ rời khỏi Thiên Sư tông, sáng lập tông môn của mình, cũng tiến vào mười tám tông, cùng Thiên Sư tông hợp tác với nhau. Nhưng, ước định này nhìn có chút khó khăn, cục diện La Phù so với những gì ta mong muốn còn phức tạp hơn. Nếu như vào lúc này Nạp Lan gia có thể tiến vào La Phù, đối với hai bên chúng ta đều quá quan trọng, chúng ta khẳng định đều là vô cùng hoan nghênh. Đương nhiên, chúng ta cũng khẳng định sẽ dùng hết khả năng là cung cấp các phương diện duy trì cho Nạp Lan gia. Tương lai La Phù sẽ bị Nạp Lan gia, Khương gia, Thiên Sư tông tạo thành chân vạc, cùng tiến cùng lui.


278: Bái Tổ Tông


Khương Hồng Võ vô cùng thành khẩn cho thấy thái độ.
- Có lời nói này của Khương huynh, trong lòng ta nắm chắc.
Không nghĩ tới, thời gian qua đi hai trăm năm, hai nhà chúng ta còn có thể lại lần nữa dắt tay nhau.
Nạp Lan Sóc đối với lần hợp tác này không có lo lắng, dù sao hắn cần hai nhà duy trì, hai nhà lại càng cần sự gia nhập của bọn hắn hơn.
Lấy tình thế trước mắt, ba nhà cùng nói là đôi bên cùng có lợi, càng giống là gom đoàn sưởi ấm nhau.
Quan hệ cũng nhất định sẽ vô cùng vững chắc!
Khó khăn duy nhất chính là bọn hắn có thể an toàn rút lui khỏi Tây Cương hay không, lại có thể rút khỏi bao nhiêu.
Dù sao thương hội không giống với gia tộc, nghiệp vụ phức tạp, người của đông đảo, càng quan trọng hơn là nhiều người nhiều miệng.
- Không biết Nạp Lan gia chủ chuẩn bị như thế nào?
Khương Hồng Võ cần hiểu rõ tình huống của Nạp Lan gia.
- Còn một tháng nữa chính là hội bán đấu giá mỗi năm một lần của Tử Vi thương hội.
Ta đã sớm phát ra bông báo.
Muốn tất cả thương hội ngay bây giờ sẽ bắt đầu chuẩn bị đem vật phẩm quý giá chỗ bọn hắn phân làm hai phe chuyển đến nơi này.
Ta cho bọn hắn bông báo là muốn tổ chức hội đấu giá thịnh đại nhất một lần gần trăm năm nay để thể hiện rõ ràng thực lực của thương hội.
- Ta còn muốn cầu tất cả người phụ trách thương hội chủ yếu tới theo nhóm bảo vật đầu tiên.
Đến lúc đó ta sẽ trực tiếp tỏ thái độ cùng bọn hắn, nguyện ý theo rời khỏi thì bí mật chuẩn bị.

Không nguyện ý theo rời khỏi thì sẽ bắt giam lại, sau khi nhóm bảo bối đầu tiên đến, ta sẽ an bài Lương Nghĩa đưa vào La Phù.
Nạp Lan Sóc đều đã suy tính rất kỹ càng.
Khó khăn nhất chính là làm sao đem toàn bộ bảo bối di chuyển ra ngoài, cùng làm sao ổn định tất cả người phụ trách thương hội.
Nhưng suy đi nghĩ lại, cảm giác cái này đều không thực tế, cho nên nếu muốn ổn, trước tiên phải bảo đảm nhóm bảo bối đầu tiên, thuận lợi di chuyển rời khỏi.
Còn vấn đề khó khăn phía sau, phải nguyện ý phối hợp với người phụ trách, để bọn hắn trở về di chuyển nhóm thứ hai.
Không nguyện ý phối hợp, cưỡng ép giam, lại an bài những người khác đi di chuyển nhóm thứ hai.
- Trong gia tộc thì sao?
Khương Hồng Võ quan tâm hơn chính là tình huống gia tộc Nạp Lan.
Không ổn định nơi này, vô cùng có khả năng xuất hiện đại loạn.
- Từ nô bộc đến thị vệ, từ cung phụng đến tộc nhân, gia tộc từ trên xuống dưới hơn năm ngàn nhân khẩu, muốn hoàn toàn che giấu, không khả thi.
Mà, phía sau Thiên Hoa hội nếu quả thật có bóng dáng hoàng thất, rất có thể đã thẩm thấu đến tới bên trong gia tộc ta.
Nạp Lan Sóc lắc đầu, đây là khó khăn nhất.
Bọn người Khương Hồng Võ trên đường tới cũng đã thương lượng qua, cũng nhức đầu về vấn đề này.
Gia tộc này quá lớn, bất luận là thủ đoạn cường ngạnh, hay là thủ đoạn lôi kéo đều có tai hại.
Yến Tranh hỏi:
- Tiên tổ Nạp Lan gia có thể nhìn thấu lòng người.
Hậu đại các ngươi không có người kế thừa nửa điểm năng lực này sao?
Nạp Lan Sóc cười khổ:
- Tiên tổ chúng ta có thể nhìn thấu lòng người, càng có thể khống chế lòng người, nhưng chuyện này cần có Thánh phẩm linh văn mới có thể làm được.
Chúng ta ngoại trừ trăm năm trước từng xuất hiện qua một vị thánh văn, cao nhất đều là lục phẩm.
Trong mật thất hậu viện gia tộc.
Một thị nữ thừa dịp đưa cơm, đi tới giam giữ gian phòng Nạp Lan Thanh Xuyên.
Bên ngoài tất cả đều là thân vệ của Nạp Lan Sóc, đem nơi này giám sát cực kỳ chặt chẽ.
Thị nữ thừa dịp cơ hội loay hoay đồ ăn, lặng lẽ nói nhỏ:
- Công tử, một nhóm người lạ tới gia tộc ta
- Người lạ gì
Nạp Lan Thanh Xuyên nhíu mày nhìn nàng.
- Bọn hắn theo thương đội tới, nhìn rất bình thường, nhưng ta tận mắt thấy, gia chủ lại tự mình nghênh đón tại cửa.
Ta là lần đầu tiên nhìn thấy gia chủ nhiệt tình như vậy.
Đám người kia khí tức rất quái lạ, nói như thế nào đây, giống như có cỗ sát khí.
Gia chủ mời bọn hắn đến mật thất, đến bây giờ còn không có đi ra.
Thị nữ nhỏ giọng nói nhỏ.
- Người Đan quốc đến?
- Không thể nào, coi như Đan quốc muốn hợp tác, cũng sẽ nghĩ sâu tính kỹ, sẽ không tùy tiện quyết định, càng sẽ không trực tiếp tới nơi này.
Nạp Lan Thanh Xuyên lắc đầu, mặc kệ những chuyện kia.
- Thiên Hoa hội có ý tứ gì, làm sao còn không đưa ta ra?
- Bọn hắn đang một mực nghĩ biện pháp, nhưng lần này trông coi rất nghiêm mật.
Hôm nay bọn hắn đề nghị để cho ngươi giả trang thành ta, rời khỏi nơi này, bọn hắn sẽ ở bên ngoài chờ lấy.
Thị nữ đưa lưng về phía thị vệ ở cửa ra vào, đưa cho Nạp Lan Thanh Xuyên một cái mặt nạ đặc thù.
- Chỉ có biện pháp này?
Nạp Lan Thanh Xuyên nhíu mày, đóng giả thành nữ tử?
- Không chỉ có thị vệ bên ngoài viện ngài nhiều gấp hai, thủ vệ trong toàn gia tộc cũng tăng lên rất nhiều.
Thiên Hoa hội thực sự vào không được.
Thị nữ lắc đầu.
Lúc này, thị vệ ngoài cửa nhắc nhở thị nữ.
- Ngươi có thể đi.
- Công tử, xin mời dùng từ từ.
Thị nữ hạ thấp mình rời khỏi.
- Chờ một chút! Ta đều đã nhẫn nhịn đã mấy ngày, nàng ở lại giúp ta.
Nạp Lan Thanh Xuyên đứng dậy, ôm lấy thị nữ.

- Đại công tử...!
Thị vệ đang muốn tiến đến.
- Biến ra ngoài, đóng cửa lại, ai dám nhìn lén, ta móc mắt của hắn.
Nạp Lan Thanh Xuyên ôm thị nữ ném tới trên giường.
Bọn thị vệ vội vàng cúi đầu, lui đến bên ngoài.
Bọn thị vệ cảm thấy xấu hổ, đều đã lùi đến bên ngoài viện.
Ước chừng nửa giờ, thị nữ khom người rời khỏi cửa phòng, vội vã rời khỏi.
Y phục lộn xộn, tóc dài rối tung, đi trên đường đều có chút quái lạ.
Bọn thị vệ lẫn nhau trao đổi ánh mắt, lộ ra nụ cười quái dị.
Thân hình Nạp Lan Thanh Xuyên không cao, lại hơi gầy, sau khi thành công hất lên y phục thị nữ liền rời khỏi viện.
Hắn đang chuẩn bị đi ra cùng Thiên Hoa hội bên ngoài, nhưng đang đi tới thì chuyển hướng tới mật thất.
Kỳ quái, rốt cuộc là ai tới?
Phụ thân lúc này tiếp đãi người xa lạ, khẳng định là có kế hoạch gì.
Cho đu rời đi, hắn cũng phải hiểu rõ tình huống, thuận tiện đưa độc dược đến cho sau bếp.
Ngoài mật thất, các cung phụng, tâm phúc của Nạp Lan Sóc tự mình trấn giữ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.