Đến lúc đó, cùng lắm thì phân cho người hầu một cái, để hắn im miệng không nói ra bí thuật truyền thừa.
Nhưng... Khi hắn tìm tới người hầu, cảnh tượng trước mắt lại làm cho hắn khẩn trương.
Hai lão nhân mặc áo bào đen, một trước một sau tập trung vào người hầu của hắn.
- Ngươi đi đâu?
Người hầu nhìn thấy Diệp Trục Thiên, sắc mặt lạnh lùng, nhưng tiếp tục cảnh giác hai lão nhân đột nhiên ngăn hắn lại.
- Bọn họ là ai?
Diệp Trục Thiên cũng cảnh giác, hai lão nhân này khí tức quá mạnh, lại tương xứng cùng người hầu của hắn.
- Bọn hắn không nói lời nào.
Người hầu vô cùng cảnh giác.
Bởi vì hai cái lão nhân không chỉ có thực lực quá mạnh, trong miệng còn giống như ngậm lấy thứ gì đó, tràn ngập uy thế cường đại nhiếp phách kinh hồn.
- Hai vị, tại sao lại muốn cản đường đi của chúng ta?
Diệp Trục Thiên vuốt khẽ đầu ngón tay, sẵn sàng trận địa.
Ngụy Thiên Thu cùng Giang Thành Tử đều không nói lời nào, chỉ là tản ra khí thế cường đại, uy hiếp lấy bọn hắn, nhất là Thánh huyết trong miệng, tùy thời chuẩn bị kích phát.
Lúc trước Kiều Vô Hối đưa thánh huyết cho thánh địa, Thánh Chủ không có độc chiếm, cũng chia sẻ cho bọn hắn rất nhiều. Bọn hắn cũng đều để lại mấy giọt, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Diệp Trục Thiên ra hiệu với người hầu, chuẩn bị dịch chuyển không gian.
Nhưng, toàn thân Ngụy Thiên Thu dâng lên cơn khí lạnh mãnh liệt, đông kết mảnh không gian này, nghiêm cấm bọn hắn rút lui.
- Hai vị tiền bối, các ngươi có biết chúng ta là ai? . Có gì hot? Chọt thử t𝙧a𝗇g _ t 𝙧u𝘮t𝙧uye𝗇.V𝙽 _
Sắc mặt Diệp Trục Thiên trầm xuống.
Bọn người Ngụy Thiên Thu vẫn không nói lời nào, chỉ là nhìn chằm chằm, tản mát ra khí thế cường đại, cũng kích hoạt lấy thánh uy của thánh huyết như vậy.
- Vô Hồi thánh địa?
Diệp Trục Thiên đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Hẳn là Khương Phàm mời người của Vô Hồi thánh địa lo ở phía sau?
Không sai! Chỉ có thể là bọn hắn!
Nếu như là Kiều gia, hoặc là người của Ác Nhân Cốc đuổi tới liền không chỉ giằng co cùng bọn hắn, mà là trực tiếp ra tay.
Xem ra hôm nay không đi được, chỉ có thể chờ đợi chính bọn hắn rời khỏi.
- Không cần khẩn trương, bọn hắn không dám làm gì chúng ta.
Diệp Trục Thiên trầm tĩnh lại, mặc dù tiếc nuối, nhưng không có vội vàng xao động.
Hai người này ngăn bọn hắn quá lâu không được, chỉ cần thú triều Tử Vi thánh địa quét tới, bọn hắn liền phải rút lui.
Sưu sưu sưu...
Khương Bân huy động cánh, dùng tốc độ cao nhất lao vùn vụt.
Khương Phàm ngồi ở trên lưng nó, hấp thu linh hồn Lãnh Văn Thanh, toàn lực kích thích linh hồn Chu Tước, triển hiện tiềm lực, chờ đợi Thương Sinh Tạo Hóa truyền thừa.
Nhưng, chờ lại chờ, vẫn không có phản ứng.
Vẻ mặt Khương Phàm dần trở nên nghiêm trọng, chẳng lẽ bỏ qua?
Thương Thiên không có chọn hắn?
Không phải nói ưu tiên cân nhắc sao?
Nếu như không chiếm được tán thành, Thương Sinh Tạo Hóa sẽ chuyển dời đến trên thân những người khác, cũng chính là truyền nhân thánh địa khác.
Ví dụ như Diêu Chính Lâm, ví dụ như thánh địa đại lục khác.
Nếu thật là như thế, hắn bận rộn nửa ngày, chẳng phải làm áo cưới cho người khác sao?
- Tỉnh táo, không nên gấp gáp.
Giọng Đan Hoàng xuất hiện hợp thời, an ủi Khương Phàm:
- Thương Thiên cảm ứng cần thời gian, quốc vận vạn ức của ngươi hẳn là có thể mang theo truyền thừa.
Khương Phàm bình phục tâm tình, tiếp tục kích ra linh hồn Chu Tước, triển hiện mình với Thương Thiên.
Đan Hoàng lại nói:
- Tận lực áp chế Sơn Hà Đại Táng, để tránh sinh ra xung đột cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo.
Khương Phàm lập tức làm theo, chặt đứt cảm ứng cùng Sơn Hà Đại Táng, cố gắng phóng thích uy lực Chu Tước, hồi tưởng đến thần triều kiếp trước, thử cảm ứng quốc vận đã bị phủ bụi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua...
Bọn người Dương Biện lần lượt ngăn chặn Thần Binh, rơi xuống trên thân Khương Bân, cảnh giác xung quanh dãy núi, cũng kỳ quái nhìn Khương Phàm.
Khương Phàm đắm chìm bên trong cảm ngộ, giống như thời gian qua rất ngắn, lại hình như là chờ đợi dài dằng dặc, một cơn ba động kỳ diệu đột nhiên chợt hiện trong đầu.
Ban đầu giống như là một chút giọt mưa, rơi vào ý thức hải bình tĩnh, tạo nên gợn sóng, nở rộ ánh sáng nhàn nhạt.
Rất bình tĩnh, rất yếu ớt.
Nhưng ngay sau đó, Giọt mưa nở rộ, gợn sóng rung chuyển, gợn sóng nhanh chóng oanh minh, giống như sóng lớn lao nhanh không dứt.
Ánh sáng nhạt tăng vọt, giống như mặt trời, rọi khắp nơi trên đại dương mênh mông.
- A!!
Khương Phàm ngẩng đầu gào lên đau đớn, ý thức hải kịch liệt rung chuyển, giống như là bị năng lượng nào đó triệt để lấp đầy.
Trong lúc hỗn loạn, ở bên trong ánh sáng, nhiều loại bóng dáng thoáng hiện.
Không phải mấy trăm mấy ngàn, mà là mấy trăm ngàn, mấy triệu, mấy ngàn vạn, thẳng tới hàng trăm triệu.
Cái này còn chưa kết thúc, chục tỷ... Trăm tỷ... hàng trăm triệu vạn...
Những bóng dáng kia có rừng rậm vùng núi thợ săn, có quân tốt trấn thủ thành trì, có bề thương nhân bộn nhiều việc sinh kế, còn có tông chủ, thành chủ, quốc quân, thậm chí là Thánh Nhân ảnh hưởng một phương.
Những bóng dáng kia có ruồi trùng suy nhược, có mãnh thú nóng nảy, có linh điểu bay lượn.
Có Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc tuyệt đối của thế gian.
Có dân chúng, tạo hóa vô tận, tại thời khắc này tuôn ra mà tới, chật ních ý thức Khương Phàm, đánh thẳng vào linh hồn Khương Phàm.
Thương Sinh Tạo Hóa!
Truyền thừa chính thức!
Khương Phàm cố nén đau đớn, ngồi xếp bằng trên lưng Khương Bân, nhận lấy truyền thừa.
Toàn thân hắn phát sáng, dáng vẻ trang nghiêm, ba động kỳ diệu xông ra ngoài thân thể, cuồn cuộn không dứt, giống như thủy triều, phấp phới giữa đất trời.
Bọn người Dương Biện lộ kinh sợ, đây là thế nào?
Muốn đột phá sao?
Hô hấp Khương Phàm dồn dập, toàn thân căng cứng, tiếp nhận Thương Sinh Tạo Hóa truyền thừa, cũng nhận lấy năng lượng Vĩnh Hằng Lục Đạo mênh mông.
Truyền thừa cuồn cuộn tại ý thức, năng lượng lại khuấy động toàn thân.
Mặc dù Khương Phàm đang ở vào Sinh Tử cảnh nguy hiểm, nhưng huyết khí linh hồn lại không có vì vậy mà xao động, ngược lại càng bình ổn dung hợp năng lượng. Giống như đạt được dân chúng chúc phúc.
Nhưng... Khương Phàm không nghĩ tới, Đan Hoàng cũng không nghĩ tới, Thương Thiên Cảm ứng khảo nghiệm hắn mạnh mẽ, tàn khốc xa so với hắn tưởng tượng.
Thương Thiên Đại Đạo xác thực như Đan Hoàng suy đoán, sau khi Khương Phàm thôn phệ Lãnh Văn Thanh sẽ ưu tiên cân nhắc đến hắn.
Nhưng, cân nhắc chính là kiểm tra đo lường, kiểm tra đo lường chính là xác minh.
Chỗ dựa lớn nhất của Khương Phàm chính là Thiên Hậu cưỡng ép phong ấn ‘quốc vận vạn ức’.
Thương Thiên Đại Đạo... Kiểm tra đo lường đến... Cũng đánh thức!