Có thể dung hợp hoàn mỹ cùng không gian, tùy ý tiến về bất kỳ nơi nào. Còn có thể ghi chép hoàn cảnh xung quanh, bảo tồn mấy tháng. Hung Linh Hầu đặt Tinh Hồn Trùng ở bên miệng, nhẹ nhàng vài câu, bỏ vào trên lưng Tác Ngọc Đường.
Tinh Hồn Trùng có chút run run thân thể, dung nhập trong y phục của hắn.
- Thế nào?
Bọn người Khương Phàm đều nghênh đón.
- Trước hết để cho hắn cuồng mấy ngày, sau khi tra ra người phía sau hắn, cùng một chỗ xử trí.
Khương Phàm nói:
- Ta đã nhắc nhở qua ngài, nhanh chóng xử trí lão tặc này, ngài nhất định phải chờ hắn khôi phục, kết quả suýt chút nữa chính mình cũng góp đi đến. Lần này, ngài cũng không thể lại mềm lòng.
- Ta chỗ này không có mềm lòng vững tâm, chỉ có cân nhắc lợi hại. Từ hôm nay trở đi, mấy người các ngươi giả chết cho ta, ai cũng không được bước ra nơi này nửa bước.
Bá Vương phủ!
Bá Vương ngồi trong phòng, trên khuôn mặt nghiêm túc lộ ra nụ cười thản nhiên.
Vừa mới nhận được tin tức, ngọn núi của Tác Ngọc Đường lại bị Hung Linh Hầu tự mình kéo về, Tác Ngọc Đường cũng được sống tiếp. Mang ý nghĩa Giới Chủ đã thỏa hiệp với Tác Ngọc Đường!
Đây là kết quả trong dự liệu.
Dù sao thanh danh của Tác Ngọc Đường cũng quá lớn, đưa mắt nhìn khắp Nam Bộ, mọi người đều biết tới hắn.
Trước đó Giới Chủ vì để thu nhận hắn vào Sí Thiên giới, cũng đã huyên náo oanh oanh liệt liệt. Nếu như không có nguyên nhân đặc biệt mà trực tiếp cưỡng ép xử tử, ảnh hưởng đối với loại thế lực như Sí Thiên giới này quá ác liệt.
Mặc dù Hung Linh Hầu không có giết chết Tác Ngọc Đường, tuy nhiên năm vị trưởng lão cũng vẫn bị xử tử toàn bộ dưới tình huống không có chút chứng cớ nào, cũng mang ý nghĩa Hung Linh Hầu đã thỏa hiệp với Giới Chủ.
Cái chuyện xấu này hẳn là sẽ có một kết thúc như vậy, ai cũng sẽ không lại nghị luận lại truy cứu, tựa như cái gì cũng đều không có xảy ra.
- Bá Vương!
Một vị sứ giả Sí Thiên giới đến Bá Vương phủ vào đêm khuya đi.
- Đã trễ như vậy, Lâm trưởng lão tới có chuyện gì không?
Bá Vương khôi phục tư thái lạnh nhạt bình thường.
- Giới Chủ có mật lệnh!
Sứ giả có chút ngẩng đầu.
Bá Vương đứng dậy, hành lễ với phương hướng Sí Thiên giới.
Sứ giả nói:
- Khương Phàm, Triệu Thế Hùng, chết bởi ngoài ý muốn!
Một câu nói kia mới ra đến, toàn thân Bá Vương đã nổi lên cơn sóng nhiệt, kích động nắm chặt nắm đấm.
Ha ha, thật sự đã chết rồi!
Không có Triệu Thế Hùng, Hung Linh Hầu lại khó cấu thành uy hiếp đối với Bá Vương phủ.
Không có Triệu Thế Hùng, thông gia Triệu gia và Đổng gia cũng tan rã.
Không có Khương Phàm, cũng mất các loại phiền phức trong tương lai.
- Chuyện đột nhiên xảy ra, thân phận bọn hắn lại đặc biệt, Giới Chủ không nguyện ý lại nháo ra oanh động.
- Đêm nay bí mật truyền tin cho các vương phủ hầu phủ của Hạo Thiên Thánh Quốc cùng Bá Vương Chiến Quốc. Đừng rêu rao việc này, nếu có người không hỏi, liền mịt mờ biểu thị Khương Phàm cùng Triệu Thế Hùng đều đã là cửu trọng thiên, bắt đầu chuẩn bị Sinh Tử cảnh, từ hôm nay trở đi sẽ ở Sí Thiên giới bế quan chiều sâu, bất kỳ người nào cũng không được quấy nhiễu.
- Lâm trưởng lão, xảy ra điều gì ngoài ý muốn?
Bá Vương cố ý hỏi.
- Bá Vương vẫn không nên dò xét, chuyện kết thúc như vậy, đừng lại tiếp tục nghị luận, đừng lại điều tra thêm, càng đừng có lộ ra.
Sứ giả sau khi nghiêm túc nhắc nhở liền cáo từ rời khỏi.
Sau đó không lâu, Sở Thương Minh kìm nén không được, gõ phòng Bá Vương:
- Phụ vương, ta vừa thấy hình như là Lâm trưởng lão, đã trễ thế như vậy mà hắn lại tới đây, là Giới Chủ có an bài đặc biệt gì sao?
Bá Vương hàm súc nhắc nhở:
- Từ nay về sau, chuyên tâm tu luyện, tôi luyện tâm trí, đừng lại có áp lực. Mặc dù ngươi không phải Thiên phẩm linh văn, nhưng ngươi sinh ra ở Bá Vương phủ, chỉ cần trở thành Bán Thánh liền có thể thuận lợi tiếp quản Chiến quốc.
Tiếp quản Chiến quốc?
Có ý gì!
Sở Thương Minh vừa mừng vừa sợ, mắt đầy mong đợi nhìn phụ vương, hy vọng có thể được câu trả lời khẳng định chắc chắn.
- Đã muộn rồi, đi về nghỉ ngơi đi.
- Phụ vương...
- Không nên hỏi, cũng đừng nói lung tung với bên ngoài.
- Vâng!
Sở Thương Minh liên tục hành lễ, lui ra khỏi gian phòng.
Chẳng lẽ chuyện ngày đó là Triệu Thế Hùng bị Tác Ngọc Đường tính kế?
Lão tặc lấy được đan dược từ chỗ nào?
Mặc dù phụ thân không có nói ra miệng, nhưng ý tứ trong lời nói đã rất rõ ràng.
Đã chết rồi sao?
Chỉ có Triệu Thế Hùng chết rồi, hay là đều đã chết?
Yêu Linh Phần Huyết Đan quá bá đạo.
Hắn còn tưởng rằng sau khi trúng kế thì có thể kiên trì một thời gian, không nghĩ tới nhanh như vậy đã chết!
Thế nhưng, đây là sự thực sao?
Sở Thương Minh vẫn còn có chút khó có thể tin.
Triệu Thế Hùng bị hắn coi là đối thủ lớn nhất, vậy mà lại chết như vậy?
Còn có tên Khương Phàm càn rỡ phách lối kia cũng xong đời như thế?
…
Tác Ngọc Đường quá mệt mỏi, hôn mê ba ngày mới tỉnh lại, nhưng bộ dáng thê thảm của bốn vị trưởng lão trước khi chết còn giống như ác mộng cứ mãi quanh quẩn trong đầu hắn, vung đi không được.
- Hung Linh Hầu đáng chết, không có Triệu Thế Hùng, ngươi còn có tư cách gì để mà cuồng!
Tác Ngọc Đường chống thân thể lên, cau mày, tự hỏi đối sách.
Mặc dù hắn đã giết Khương Phàm, giải quyết Triệu Thế Hùng, nhưng cũng đã triệt để đắc tội Giới Chủ, cũng đắc tội cả Hung Linh hầu phủ. Nếu như không khai thác chút biện pháp nào, hắn coi như khôi phục kinh mạch, cũng rất khó tiếp tục chờ đợi ở Sí Thiên giới.
Thế nhưng, rời khỏi Sí Thiên giới, thiên hạ này thật không có nơi để hắn sống yên ổn.
Hắn nhất định phải ở lại nơi này, cũng nhất định phải thắng được địa vị.
- Muốn đơn độc khai sáng phe phái đã là không thể nào, ta chỉ có thể tìm những phái hệ khác làm nơi nương tựa.
Tác Ngọc Đường nghĩ tới đây liền nổi nóng.
Hắn đã từng là tôn chủ Nam Bộ được vạn người kính trọng, ngưỡng mộ, vậy mà bây giờ lại luân lạc tới tình trạng này.
Tất cả đều do Khương Phàm ban tặng!
Hắn thật không nghĩ tới, một tên điên lại có thể hủy cả toàn bộ cuộc đời hắn.
- Lý gia!
Tác Ngọc Đường nghĩ đến mục tiêu tìm nơi nương tựa.
Lý gia cùng Bá Vương phủ là minh hữu, mà Lý gia cùng Triệu gia lại là quan hệ cạnh tranh, Bá Vương phủ cùng Hung Linh hầu phủ càng là minh tranh ám đấu. Bọn hắn không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất của mình.
Mà, trong tay hắn có Trường Sinh Đan mà Lý gia mong đợi, Bá Vương phủ càng biết bởi vì hắn diệt trừ Triệu Thế Hùng mà cảm kích hắn.