Đan Đại Chí Tôn

Chương 1439: Suy diễn khả năng




- Giao cho ta! Chỉ cần có thể giết chết Khương Phàm, coi như sau này ta không thể luyện đan, cũng không thèm đếm xỉa!
- Cho ngươi thời gian mười ngày điều trị. Thuận tiện, thả Yêu Điệp ngươi nuôi ra, tìm tới Khương Phàm. Hắn giống như trốn ở một nơi nào đó tại Sí Thiên giới.
- Giao cho ta, nhất định Yêu Điệp của ta có thể móc hắn ra.
Nơi cực sâu trong rừng già tại Sí Thiên giới!
Dạ An Nhiên mượn nhờ sơn hà rừng rậm xung quanh, diễn dịch Tiểu thế giới sinh cơ bừng bừng, phối hợp Khương Phàm cảm ngộ Sơn Hà Đại Táng.
Mặc dù Tiểu thế giới chỉ là hình dáng, nhưng đối với Linh Hồn cảnh Khương Phàm mà nói, đã đủ rồi.
Khương Phàm giống như đứng ở thời đại Viễn Cổ đang khai thiên tích địa, khí tức Hỗn Độn tràn ngập, khí tức Huyền Hoàng lắng đọng, thảm thực vật trong rừng rậm vừa mới thai nghén, đại địa sông ngòi vừa mới thành hình.
Loại cảm giác vi diệu này, có thể làm cho hắn cảm ngộ đại địa diễn biến rất tốt, sơn hà biến thiên ảo diệu.
Nhất là tiểu thế giới mà Dạ An Nhiên khống chế, na di núi cao, phương pháp vặn vẹo sơn hà, cùng quá trình hủy diệt Chôn vùi Thế giới Ngũ Hành, cũng kích ra cảm ngộ của Khương Phàm đối với Sơn Hà Đại Táng.
Hiểu rõ bản chất, mới có thể thôi diễn tốt hơn.
Hiểu rõ ảo diệu, mới có thể khống chế tốt hơn.
Mà trong quá trình Khương Phàm cảm ngộ một ít tâm đắc, cũng sẽ cùng Dạ An Nhiên nghiên cứu thảo luận, trợ giúp Dạ An Nhiên khống chế Ngũ Hành tốt hơn, thôi diễn Sơn Hà - Căn cơ của thế giới này.
Hai người hỗ trợ nhau, hoàn toàn trầm luân ở bên trong.

Đối với nhau, bọn hắn đều là trợ thủ tốt nhất.
Nhưng, đến ngày thứ bảy.
- Ngươi có cảm nhận được không?
Dạ An Nhiên nổi bồng bềnh giữa không trung, Tiểu Thụ Ngũ Hành trước mặt tỏa ra ánh sáng mông lung.
Khương Phàm không có nghe được Dạ An Nhiên đang la lên, hắn đang chìm ngâm ở bên trong suy nghĩ.
Tại thời điểm hắn cùng Dạ An Nhiên nghiên cứu thảo luận, đột nhiên nghĩ đến tàn đao truyền thừa.
Thức thứ ba của tàn đao là Tế Thiên Thức!
Là dưới tuyệt cảnh sinh tử, tại thời khắc không màng sống chết, thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt tiềm chất, thiêu đốt bản thân, hướng Thương Thiên... Mượn lực!
Có thể mượn tới bao nhiêu lực lượng, có thể thể hiện ra bấy nhiêu uy lực và năng lượng, toàn bằng năng lực chịu đựng của ngươi, cùng tình cảnh đặc biệt điên cuồng cùng chấp niệm.
Cái giá của bộ võ pháp này vô cùng lớn, tương đương với lấy mạng đổi mạng.
Thế nhưng, nếu như cải tiến phương thức thi triển Tế Thiên Thức, phối hợp với Sơn Hà Đại Táng thì thế nào?
Hai bên kết hợp, hắn có thể không cần thiêu đốt sinh mệnh liền có thể mượn nhờ Sơn Hà Đại Táng phóng xuất ra Tế Thiên Thức. Hắn cũng không cần trực tiếp hủy diệt sơn hà, chỉ cần mượn nhờ Tế Thiên Thức điều động khí tức tai nạn mai táng sơn hà.
Quả thực là tuyệt phối!
- Ta cảm thấy….
Dạ An Nhiên nhắm mắt lại, thông qua Ngũ Hành Thụ, cảm ngộ Sí Thiên giới.
Thời điểm trước đó, nàng suy đoán có thể là Sí Thiên giới dùng một loại Ngũ Hành pháp trận nào đó, phối hợp với năng lượng không gian, hình thành không gian độc lập.
Sở dĩ dùng xiềng xích kết nối cùng thế giới bên ngoài, càng giống như đang hấp thu linh khí của thế giới bên ngoài, bảo đảm Sí Thiên giới diễn biến bình thường.
Thế nhưng, thời điểm khi nàng mời ra Ngũ Hành Thụ, lặp đi lặp lại diễn biến tiểu thế giới, phối hợp Khương Phàm cảm ngộ, càng phát ra cảm giác Sí Thiên giới này có chút kỳ quái.
Cho tới hôm nay, loại cảm giác này lại càng rõ ràng, cũng mãnh liệt.
- Đó là một tiểu thế giới độc lập. Sinh sôi hoàn toàn độc lập, năng lượng Ngũ Hành hoàn toàn độc lập. Năng lượng nơi này vô cùng nồng hậu lại dày đặc, không gian nơi này vô cùng ổn định. Nơi này... Tựa như là một Thế giới Ngũ Hành cổ lão.
Dạ An Nhiên thì thào khẽ nói.

Khương Phàm vẫn đắm chìm bên trong cảm ngộ của riêng mình, yên lặng diễn biến dung hợp phương thức, khai sáng uy lực võ pháp hoàn toàn mới lại to lớn.
Thật lâu...
Dạ An Nhiên mở hai mắt sáng tỏ ra, toàn thân bất chợt nóng lên.
Ta đã hiểu rồi!!
Nơi này thật sự là Thế giới Ngũ Hành!!
Nhớ kỹ Ngũ Hành Thần Thụ đã từng nói.
Mười vạn năm trước, hắn có nuôi dưỡng một con Thần Long, đưa ra khỏi Thượng Cổ Thần Đình.
Ba vạn năm trước, hắn nuôi dưỡng một con người, cũng đưa ra khỏi Thượng Cổ Thần Đình.
Thần Long thất bại, trở lại Thượng Cổ Thần Đình, chết ở trước mặt Thần Thụ.
Con người thất bại, chiến tử ở bên trong sự kiện nguy hiểm nào đó.
Nhưng, bất luận là Thần Long hay là con người kia, cuối cùng đều đã vô cùng cường đại, cũng khẳng định đã diễn biến ra thế giới độc lập thuộc về bọn hắn.
Hai thế giới kia đều không ở Thượng Cổ Thần Đình cũng liền mang ý nghĩa, bọn chúng đã ở lại thế giới thật sự.
Sí Thiên giới, chẳng lẽ chính là một trong hai cái sao?
Dạ An Nhiên ngắm nhìn rừng rậm mênh mông:
- Ngũ Hành Thần Thụ từng nói. Tràng kiếp ba vạn năm trước nạn kia, suýt nữa đều đã hủy nó, có thể suy đoán truyền nhân kia đã gặp phải cường địch vô cùng khủng bố, thời điểm hắn nghênh chiến, có khả năng đã mang theo Thế giới Ngũ Hành vọt tới. Mà con Thần Long mười vạn năm trước kia là tự mình về tới bên cạnh Thần Thụ, còn chết tại nơi đó. Cho nên... Sí Thiên giới là thế giới mà Thần Long để lại!

Dạ An Nhiên càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Nếu thật sự là như thế này, Sí Thiên giới chính là một gốc Ngũ Hành Thụ cổ lão, sâu trong Sí Thiên giới càng chôn dấu di tích Thần Long.
Nếu thật sự là như thế này, nàng hoàn toàn có thể hấp thu nơi này năng lượng đến tẩm bổ Ngũ Hành Thụ của nàng, thậm chí là dung hợp nó, tiếp quản nó!
- Huynh đi cùng ta, hay là ở lại nơi này?
Dạ An Nhiên muốn xác định nơi Ngũ Hành Thụ cắm rễ, cũng chính là đầu nguồn của Sí Thiên giới.
- Muội muốn làm gì?
Khương Phàm từ trong trầm tư thức tỉnh lại.
- Ta cần xác định một chuyện.
Sau khi Dạ An Nhiên hòa tan vào thân thể vào Ngũ Hành Thụ, nàng đi đến rừng rậm tươi tốt.
- Ta đi cùng muội.
Khương Phàm bước nhanh đuổi theo, nơi này mặc dù hoang vắng, nhưng nói không chừng ở chỗ nào đó liền có thể có một lão gia hỏa ẩn thế, nếu như nàng giải thích không rõ thân phận của mình thì sẽ rất phiền toái.
- Mười vạn năm trước, Ngũ Hành Thần Thụ đã từng thai nghén qua một Hạt giống Ngũ Hành, đưa cho một con Giao Long bên trong Thánh Hồ, trợ giúp nó hóa thân thành Thần Long. Thần Long rời khỏi Vĩnh Hằng Thánh Sơn, cố gắng ở bên ngoài một một thời gian, cuối cùng về lại tới Thượng Cổ Thần Đình, chết bên cạnh Thần Thụ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.