- Chuẩn bị sẵn sàng. Bí mật này liên quan đến thân phận thật của ngươi, cùng ngươi... Rốt cuộc là một dạng tồn tại gì.
- Ta không rõ ý của ngài.
Lý Dần nghe được thì hồ đồ, sao lại gọi là ta là dạng tồn tại gì?
Ta là người mà, là người sống sờ sờ cơ mà!
- Lần đầu tiên gặp được ngươi là tại thánh địa, ngươi còn nhớ chứ.
Khương Phàm bắt đầu nói cho Lý Dần quá trình bọn hắn gặp nhau, linh văn của Lý Dần xuất hiện, cùng suy đoán về Bất Tử Điểu, cũng nói về tình huống của Lý Tịch ở Cổ Hoa, cùng chuyện bọn hắn gặp nhau cùng dung hợp tại Vương Quốc Hắc Ám. Cuối cùng nói đến nam tử gặp phải đêm nay, Lý Phong.
- Cho nên ta có một loại phỏng đoán nghe rất không thể tưởng tượng nổi. Tại mười mấy năm trước, có thế lực nào đó, hoặc là người nào đó, ở Thương Huyền đại lục bí mật buông xuống ba, năm cái phân thân. Những phân thân này sẽ chủ động đi theo đến một ít bên cạnh thánh văn, phục chế bọn linh văn của hắn, phục chế tính cách của bọn hắn, phục chế hành vi cử chỉ của bọn hắn, sau đó dung nhập bên cạnh người kia, tu luyện võ pháp mà người đó tu luyện.
- Tình huống bình thường mà nói, trăm vạn dặm sơn hà ở Thương Huyền đại lục, các ngươi rải rác ba năm người, khoảng cách giữa nhau đều là mấy chục vạn dặm, đều là sinh sống trưởng thành trong Thế giới của riêng phần mình. Sẽ không gặp nhau, cũng sẽ không gây nên hoài nghi, càng sẽ không bị người phát hiện bí mật.
- Sau đó chờ đợi một ngày nào đó, chủ nhân có triệu hoán, các ngươi sẽ bí mật rời khỏi, trở lại bên cạnh hắn, dung nhập thân thể của hắn, linh văn phỏng chế cùng võ pháp tu luyện những năm này của các ngươi, toàn bộ đều phản hồi cho hắn.
- Nhưng, nếu như hai phân thân nào đó bởi vì trong tình huống ngoài ý muốn mà gặp qua nhau liền sẽ tạm thời mất đi ý thức, nổi điên phát cuồng, chém giết giống như dã thú, thắng lợi thì sẽ nuốt kẻ thất bại cái kia, cũng đạt được linh văn của cùng võ pháp hắn tu luyện. Tựa như trước đây ngươi đột nhiên nhiều thêm một Thiên Dương kiếm văn, cùng một ít võ pháp đặc thù, cũng là bởi vì lúc ngươi ở Vương Quốc Hắc Ám đã dung hợp Lý Tịch của Cổ Hoa. Đêm nay ngươi lại mất khống chế, cũng là bởi vì đã cùng phân thân thứ ba gặp nhau. Tuy nhiên, linh văn của phân thân này rất đặc thù, là Thái m Cực Diễm, đối với Hỏa hệ linh văn có năng lực khắc chế tự nhiên. Hắn tu luyện bí thuật đại mạc, cũng có thể áp chế một ít lực lượng huyết mạch, ví dụ như Thú linh văn.
- Cho nên, mặc dù hắn chỉ có một linh văn, ngươi có hai linh văn, nhưng vẫn chế trụ được ngươi.
Lý Dần ngây dại, nhìn sư phụ mơ hồ trước mặt mình, thất thần thật lâu.
Ta, là phân thân?
Ta, là vật chứa?
Ta, không phải ta?
Ta là đang vì người khác mà sống?
Sư phụ là đang biên cố sự sao?
Làm sao ta có thể không phải là ta được! Làm sao ta có thể chỉ là một vật chứa!
Khương Phàm nhìn Lý Dần hoảng hốt, âm thầm lắc đầu.
Loại chuyện này rơi vào trên thân ai, chỉ sợ đều rất khó tiếp nhận. Tất cả kinh lịch, tất cả cố gắng cũng là vì tế hiến sau cùng.
Tất cả tình cảm, cái gọi là người yêu, cuối cùng đều giống như một giấc mộng.
Nếu như thời điểm giữa phân thân gặp nhau sẽ liền mất đi ý thức, điên cuồng chém giết, như vậy, thời điểm Chân thân giáng lâm, phân thân cũng có thể sẽ đột nhiên mất đi ý thức, không có chút lực phản kháng nào mà chủ động đi qua, kính dâng mình.
Đối với phân thân mà nói, hết thảy đều im bặt mà dừng, tất cả tất cả đều tương đương với tan thành mây khói.
Thật lâu... Thật lâu...
Lý Dần giật mình một cái bừng tỉnh, toàn thân nổi lên ý lạnh thấu xương, trong ánh mắt lắc lư, bất chợt chảy xuống huyết lệ sợ hãi:
- Sư phụ, đây đều là thật?
- Đây mặc dù chỉ là suy đoán của ta, nhưng cách chân tướng hẳn là rất gần. Ta thậm chí còn hoài nghi, đại lục khác, hải vực khác, cũng sẽ có phân thân như thế này.
Nếu Khương Phàm đã quyết định nói rõ toàn bộ mọi chuyện với Lý Dần liền sẽ không có giấu diếm gì nữa.
Lý Dần chán nản, ngơ ngác ngồi tại đỉnh núi.
Bờ môi ngẫu nhiên động mấy lần, muốn nói cái gì đó, nhưng cái gì cũng đều không nói ra miệng được.
- Nếu chân thân của ngươi có thể bí mật bố trí như thế này, cướp đoạt thánh văn cùng võ pháp thiên hạ, hẳn là đến từ một hoàng đạo nào đó, chỉ là ta tạm thời đoán không được là hoàng đạo nào.
Trong trí nhớ kiếp trước của Khương Phàm chưa bao giờ gặp qua bí thuật nào tà ác như thế này, bao gồm cả tám Đế Quân kia.
Cho nên, khả năng nhất là có ai đó đột nhiên đạt được một loại lực lượng truyền thừa cổ xưa nào đó, cũng có thể là một loại linh văn đột nhiên biến dị nào đó.
- Sư phụ, ta sống còn quan trọng sao?
Lý Dần thì thào khẽ nói.
- Đương nhiên phải sống, còn phải sống thật tốt. Ta nói bí mật cho ngươi, không phải muốn ngươi chán chường, là muốn để cho ngươi làm chút chuẩn bị. Mạng của ngươi là do ngươi quyết định, không do trời. Coi như vận mệnh đã định, sư phụ cũng sẽ cùng ngươi nghịch thiên mà đi, chống lại tất cả.
- Thế nhưng...
- Không có cái gì là không thể cả, ngươi có ta đây! Ngươi biết thân phận của ta, ta có thể bảo vệ ngươi! Từ nay về sau, ngươi chỉ cần từ đầu đến cuối ở lại bên cạnh ta, bất kỳ vấn đề gì, ta đều có thể sớm phát hiện. Về phần cái gọi là chân thân kia, chẳng cần biết hắn là ai, có bối cảnh lai lịch gì, nếu như tới tìm ngươi, thì phải bước qua cửa sư phụ trước.
Lý Dần nhìn vẻ mặt Khương Phàm kiên định, trong lòng chảy qua dòng nước ấm, con mắt lại lần nữa ướt át:
- Sư phụ, ngài gánh vác sứ mệnh đã rất nặng, vì ta, đắc tội một hoàng đạo, đáng sao?
Khương Phàm lộ ra nụ cười thản nhiên:
- Ta là sư phụ ngươi, cái này đã đủ.
Lý Dần nhúc nhích bờ môi, nước mắt trượt xuống hốc mắt ướt át, hắn đứng dậy, quỳ xuống trước Khương Phàm, nói một câu thật sâu:
- Sư phụ...
- Đừng như vậy. Cái ngày mà ta chấp nhận ngươi đó thì ta đã chấp nhận hết thảy mọi thứ về ngươi. Hãy cố gắng sống tốt, vì bản thân ngươi, cũng là vì Hứa Đan. Không phải ngươi đã nói sao, muốn đi Chí Tôn Kim Thành cưới nàng, nàng còn đang chờ ngươi đây.
- Ừm!
Lý Dần đứng dậy, lau đi khóe mắt nước mắt.