Nếu như Khương Phàm thật có thể kết giao đến một nửa phe phái, cũng tất nhiên có thể ảnh hưởng đến thái độ của Sí Thiên giới đối với Trấn Nam Yêu Quốc.
Mà, mặc dù Khương Phàm đã rời khỏi thánh địa, thế nhưng quan hệ cùng Vô Hồi thánh địa và Ly Hỏa thánh địa đều còn ở đó. Triệt để đắc tội Khương Phàm, tương đương với đắc tội Sí Thiên giới cùng liên minh Thánh Địa Nam Bộ.
Trấn Nam Yêu Quốc từ đây về sau, liền sẽ đứng trước nguy hiểm cạn lương thực.
Thế nhưng nếu như tạo mối quan hệ thì sao, chẳng khác nào tạo mối quan hệ với Sí Thiên giới cùng Ly Hỏa thánh địa, muốn cầu đan đến đâu liền có thể cầu đến đó.
Nhị hoàng tử xem xét là lạ, tranh thủ thời gian liền muốn ngăn cản, lại bị Khương Phàm nơi đó vượt lên trước một bước:
- Cổ Hoa hẳn là đã cho các ngươi rất nhiều hứa hẹn, nhưng bọn hắn là hoàng tộc phương bắc, đánh xong một trận liền sẽ muốn rút lui, các ngươi lại phải sinh sống mãi tại Nam Bộ. Vì chút lợi cực nhỏ, gãy mất tương lai của mình? Đáng sao!
- Sư huynh, không được bị hắn mê hoặc. Sí Thiên giới khẳng định chỉ là thu hắn, sẽ không nhúng tay vào sự kiện Đại Hoang, chỉ cần chúng ta có thể tiêu diệt Kiều gia cùng Ác Nhân cốc, số lượng lớn tài nguyên sẽ được phân chia, nhất là vị Thánh Nhân Kiều gia kia, chúng ta tuyệt đối cho các ngươi cả bộ thi thể.
Nhị hoàng tử tranh thủ thời gian khuyên can.
Nhưng...
Hoàng Kim Sư Tử càng quả quyết hơn so với Khương Phàm tưởng tượng, con mắt xoay chuyển, cởi mở cười to, triệt để trở mặt:
- Chúc mừng Khương huynh đệ gia nhập Sí Thiên giới, sau này chúng ta đều là bằng hữu hoàng tộc, phải lui tới nhiều hơn rồi.
- Đó là đương nhiên.
Khương Phàm cũng cười đáp lại.
- Hoàng Kim Sư Tử, các ngươi muốn trái với hiệp nghị sao?
Nhị hoàng tử bỗng nhiên biến sắc.
Quá đột nhiên, đầu hắn đều ông ông.
- Giữa chúng ta có hiệp nghị gì?
Hoàng Kim Sư Tử liếc mắt nhìn hắn, bốn cái đầu đều đang cười lạnh.
Nếu như Khương Phàm chỉ là đệ tử thánh địa bị đuổi đi, Trấn Nam Yêu Quốc không hề cố kỵ, hoàn toàn có thể làm ước định lợi ích muốn làm gì thì làm, nhưng Khương Phàm lại đột nhiên trở thành trưởng lão của Sí Thiên giới, cục diện liền thay đổi hoàn toàn.
Mặc kệ Sí Thiên giới có nhúng tay vào sự kiện Đại Hoang hay không, chỉ cần Khương Phàm tiến vào Sí Thiên giới, tương lai nhất định sẽ trở thành Thiên phẩm Đan Thánh, hơn nữa còn là do Hung Linh Hầu tiến cử, lực ảnh hưởng tại Sí Thiên giới càng lớn hơn.
Trấn Nam Yêu Quốc bọn hắn đang cố gắng tranh thủ hợp tác với Sí Thiên giới, há có thể bởi vì chút lợi ích này, mà hủy cả tương lai.
- Ngươi...
Nhị hoàng tử rất muốn mắng to, nhưng lại cố kiềm nén lại.
Khương Phàm mỉm cười nói:
- Sư huynh bây giờ hẳn là vội vã về yêu quốc, vậy ta không giữ ngươi lại nữa, chờ lần sau ngươi trở về, ta khẳng định sẽ xếp đặt yến hội tại Bá Vương Chiến Quốc.
Bốn cái đầu của Hoàng Kim Sư Tử cũng hơi sững sờ, vội vã về nước?
Đây là đuổi ta đi?
Không còn bàn bạc điều kiện?
Tuy nhiên nó phản ứng coi như nhanh, lập tức hiểu được.
Các phương đã sắp bắt đầu vây bắt, Thánh Sư Trấn Nam Yêu Quốc cũng đã xuất quan, đây là đang nhắc nhở hắn nhanh đi về ngăn lại.
- Vậy trước hết ta xin cáo từ, chờ ta trở về, Khương huynh phải bày yến hội thật to cho ta đấy.
Hoàng Kim Sư Tử cũng mịt mờ nhắc nhở Khương Phàm, không để ý Nhị hoàng tử đang mãnh liệt phản đối, trực tiếp mang theo đội ngũ rời khỏi.
Trong phòng chỉ còn lại có Nhị hoàng tử và Khương Phàm, còn có các cường giả Cổ Hoa sắc mặt khó coi đang sẵn sàng chiến đấu.
Bầu không khí trở nên khẩn trương, lại lộ ra mấy phần xấu hổ cùng quái dị.
Trong lòng Nhị hoàng tử đã uất ức tới cực điểm, cao điệu giáng lâm đến Bá Vương Chiến Quốc, kết quả người ta ngay cả mặt cũng không thấy, đang nghĩ ngợi phải giải quyết vấn đề như thế nào, kết quả minh hữu lại làm phản.
Vượt qua địa vực làm việc, là khó khăn như thế sao?
Mẹ nó, cho ta chút mặt mũi đi chứ!
Nhị hoàng tử cắn răng nói:
- Khương Phàm, đừng vui mừng quá sớm, coi như không có Trấn Nam Yêu Quốc, Kiều gia và Vô Hồi thánh địa cũng trốn không thoát!
- Ngươi cho rằng rút lui chỉ là Trấn Nam Yêu Quốc? Trấn Nam Yêu Quốc vừa rút lui, tất cả thế lực Nam Bộ đều sẽ muốn rút lui. Lực lượng liên minh khí thế hung hăng các ngươi đây, tương đương với việc đã tan rã một nửa.
- Ngươi đánh giá quá cao bọn hắn rồi. Cổ Hoa Thánh Tổ thứ ba của chúng ta đã tới, còn có Thánh Tổ thứ năm, ba vị Bán Thánh, lại phối hợp Thánh Tổ của Chí Tôn Kim Thành, đủ để san bằng Đại Hoang.
- Vậy chúng ta liền rửa mắt mà đợi.
- Hừ!! Chờ xem.
Nhị hoàng tử giận dữ rời khỏi, nếu không mang Khương Phàm đi được, vậy mang toàn bộ tinh lực phóng tới bên trên việc vây bắt Kiều gia cùng Ác Nhân cốc.
- Chậm đã! Ta để cho ngươi đi rồi?
- Ngươi còn muốn giết ta? Ngươi không dám! Mặc dù Sí Thiên giới có thể bảo hộ ngươi, nhưng tương tự cũng hạn chế ngươi.
- Giết ngươi? Ngươi quá đề cao mình, ngươi còn chưa đủ tư cách.
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
- Mời ngươi đến Hung Linh hầu phủ làm khách!
- Ngươi có ý gì?
- Ngươi nói xem là ý gì! Thời điểm hôm nay ngươi bái phỏng, Hung Linh hầu phủ bởi vì nguyên nhân đặc biệt nên không thể tiếp đãi, mất cấp bậc lễ nghĩa, cảm giác áy náy sâu sắc. Đêm nay đặc biệt nhờ tiểu hầu gia, tự mình đến mời.
Khương Phàm vừa dứt lời, bất chợt sát khí lạnh thấu xương từ bên ngoài xông vào tàn phá gian phòng.
Triệu Thế Hùng mang theo số lượng lớn cường giả, ngăn ở ngoài cửa:
- Xin mời Nhị hoàng tử Cổ Hoa, đến Hung Linh hầu phủ làm khách!
Bầu không khí bỗng nhiên khẩn trương lên.
Nhị hoàng tử đã hiểu, đây là muốn cưỡng ép giam bọn hắn!
- Mời đi, Nhị hoàng tử.
Trong ánh mắt Khương Phàm lộ ra uy hiếp.
Hắn bây giờ còn đang trong kỳ khảo sát của Sí Thiên giới, xác thực không thể nào lại gây tai hoạ được, nhưng mời khách dự tiệc cũng có thể mà.
- Nếu như ta không đi!
Nhị hoàng tử nằm mơ cũng đều không có nghĩ đến, người không mang đi, minh hữu thì làm phản, còn mình thì bị bắt ép.
- Nơi này là Bá Vương Chiến Quốc, chúng ta biên cố sự gì, bên ngoài sẽ truyền tin tức đó. Chỉ cần ngươi không muốn cõng tội danh khiêu khích Chiến quốc bị cưỡng ép bắt lấy, liền ngoan ngoãn đi theo chúng ta đi.
Khương Phàm cùng Triệu Thế Hùng đụng chút ánh mắt.
Triệu Thế Hùng cao giọng nói:
- Xin mời Nhị hoàng tử, đến Hung Linh hầu phủ dự tiệc!