Đan Đại Chí Tôn

Chương 1332: Nhân nô hoàng đạo




Uy lực Ngũ Hành hội tụ toàn diện đến bên trên Ngũ Hành Thụ, khí tức Hỗn Độn hỗn tạp, triệt để dung hợp cùng cánh tay phải Dạ An Nhiên, giống như biến thành một tiểu thế giới sinh cơ bừng bừng.
Rống!!
Thiên Long hoành không, long khí dâng lên, m Dương uy lực, phong cấm uy lực, tại thời khắc này phóng thích đến cực hạn.
Răng rắc!!
Hai bóng người va chạm nhau!
Bầu trời run rẩy, kỳ quang xông loạn.
Toàn thân Dạ An Nhiên run rẩy, bị cường đại trùng kích vô tình đánh bay ra ngoài, máu tươi từ trong kẽ răng bắn ra.
Nhưng Thế giới Ngũ Hành nàng thả ra lại ầm vang về lao phía trước trong kiên trì ngắn ngủi, dễ như trở bàn tay đánh xuyên Thiên Long uy mãnh, lấy tình thế rung động thẳng đến Điêu Lãnh Phong.
Hai mắt Điêu Lãnh Phong nhanh chóng khôi phục sáng rực, từ trên thân Cự Long băng diệt kéo ý thức ra.
Hắn cực lực muốn chặn đường, nhưng Thế giới Ngũ Hành đã sớm dẫn bạo.
Ầm ầm!
Khí tức tịch diệt, lực lượng hủy diệt, Ngũ Hành đều giống như trăm ngàn con sông nặng nề, liên tục tiến lên đánh vào trên người hắn.
Cơ thể Điêu Lãnh Phong vô cùng cứng rắn, nhưng phần năng lượng này vẫn vượt qua cực hạn tiếp nhận của hắn.
Toàn thân be bét máu thịt, bay khỏi mặt đất, đập ầm ầm xuống lại.
- Oa...
Điêu Lãnh Phong còn không có đứng lên đã phun ra một ngụm máu tươi.

Khí tức của hắn uể oải, bộ dáng chật vật.
Tuy nhiên, chiến ý vẫn cao như cũ.
- Còn không có kết thúc...
Điêu Lãnh Phong vươn người đứng dậy, dữ tợn gào thét.
Nhưng, một lực lượng cường đại đột nhiên dắt lấy hắn quỳ xuống, đầu bỗng nhiên va chạm xuống sàn đấu.
Ngũ Hành Tiểu Thụ!
Tại thời điểm Thế giới Ngũ Hành nổ tung, nó đã theo cuồng triều năng lượng oanh đến trên thân Điêu Lãnh Phong. Giờ phút này, nó đã nhanh chóng lan tràn ra vô số sợi đằng, quấn quanh lấy thân thể của hắn, cũng phóng thích pháp trận Ngũ Hành xuống phía dưới, gắt gao cầm cố lại.
- A!!
Điêu Lãnh Phong lên cơn giận dữ, làm thế nào đều không thể động đậy, chật vật quỳ ở nơi đó, đầu cũng không ngẩng lên được.
Tư thế lúng túng, chật vật Quỳ lạy để hắn tức giận muốn điên.
Nhưng, cái này còn không có kết thúc, Ngũ Hành Tiểu Thụ lan tràn sợi đằng, tàn nhẫn đâm xuyên qua da thịt rách rưới của hắn, tiến vào trong thân thể, quấn chặt lấy từng chỗ phong ấn vũ khí cùng huyết nhục.
- Ta có thể tháo rời toàn bộ bọn chúng ra, cũng có thể để ở lại bên trong. Đều phải do ngươi đến quyết định.
Dạ An Nhiên huy động hai cánh Ngũ Hành, đứng ngạo nghễ giữa trời cao, hai tay quấn quanh Ngũ Hành Linh Châu, hướng về phía Điêu Lãnh Phong.
Điêu Lãnh Phong ớn lạnh toàn thân, lập tức ngừng giãy dụa lại.
- Ta đang chờ ngươi trả lời.
Ánh mắt Dạ An Nhiên lạnh lẽo, bộc lộ ra uy thế cường đại.
- Ta...
Điêu Lãnh Phong âm trầm sắc mặt, toàn thân đều đang run rẩy.
Làm sao hắn có thể nhận thua được?
Làm sao hắn có thể thua bởi một nữ tử?
Hắn lại làm sao có khả năng thua ở một không gian hắc ám không đáng chú ý này!
Hắn chính là Điêu Lãnh Phong, hắn là Phong Ma thiên văn, là người được Vạn Đạo Thần Giáo đối đãi như sát khí Ma tộc tại Thiên Khải chiến trường!
- Ngươi thua, ngươi là của ta. Đồ của ngươi, cũng nên thuộc về ta.
Dạ An Nhiên quả quyết khống chế dây leo, kéo lấy những vũ khí cùng huyết cốt kia, muốn mạnh mẽ tháo rời ra.
- Dừng tay!! Ta nhận thua!!
Điêu Lãnh Phong xấu hổ giận dữ gào thét, hồng hộc thở hổn hển.
Nhận thua?
Toàn trường xôn xao!

Điêu Lãnh Phong nhận thua?
Chẳng phải là muốn thuộc về Dạ An Nhiên rồi?
Tiêu Lạc Lê lắc lư ánh mắt, sắc mặt trắng bệch.
Kỳ thật tại thời điểm Điêu Lãnh Phong lọt vào pháp trận Ngũ Hành, nàng đã ý thức được muốn hỏng, nhưng vẫn ôm lấy mấy phần hi vọng đối với Điêu Lãnh Phong, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thất bại.
Bị thua một cách triệt để!
Bị thua mà không có bất kỳ lo lắng gì!
Cái này sao có thể?
Người của thánh địa lại có thể thắng hoàng đạo?
Từ xưa đến nay từng có tiền lệ sao?
Khương Phàm thở phào, lộ ra nụ cười hiểu ý.
Không hổ là thân thể được Thần Thụ Thế Giới cải tạo, bây giờ Dạ An Nhiên không chỉ đơn giản là khống chế năng lượng Ngũ Hành như vậy, rõ ràng chính là nhìn trộm đến ảo diệu ‘diễn biến thế giới’.
Không biết nếu hắn cùng Dạ An Nhiên đối đầu, có thể có bao nhiêu phần thắng.
Bầu không khí tại diễn võ trường tiếp tục oanh động, ai cũng không dự liệu được kết quả, vậy mà liền oanh oanh liệt liệt hiện ra tại trước mặt bọn hắn như thế.
Truyền nhân đến từ thánh địa thô bạo trấn áp thiên kiêu hoàng đạo.
Cái này so năm đó Khương Phàm đoạt được Võ Hầu đều vô cùng rung động.
Trong sương phòng trên đài cao, các thế lực khắp nơi đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.
Bọn hắn không chỉ thấy được thực lực Dạ An Nhiên, càng thấy được tiềm lực của nàng.
Nàng lại có thể diễn biến ra phong vũ lôi điện, tinh thần ánh sáng, thậm chí là hắc ám cùng hư vô trong Ngũ Hành.
Đây vẫn chỉ là ở Linh Hồn cảnh cao giai, nếu như vượt qua Sinh Tử cảnh, bước lên Niết Bàn cảnh, nàng sẽ cường hãn tới trình độ nào?
Khương Phàm rất cường hãn đã đủ điên cuồng, bây giờ còn có được nữ tử như vậy làm bạn, không lâu trong tương lai, bọn họ chắc chắn sẽ vang danh thiên hạ.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Khương Phàm có thể sống sót dưới sự liên hợp đuổi bắt của các phe.
- Đại Tự Tại điện, còn đang chờ cái gì? Nên tuyên cáo kết quả.
Khương Phàm cao giọng nhắc nhở, đám gia hỏa kia giả ngu sao?
Tập thể trưởng lão Đại Tự Tại điện trầm mặc.
Bọn hắn sao có thể tuyên bố thiên kiêu thần giáo đã trở thành nô lệ của người khác?
Ai làm dám ra nói câu này, chẳng khác nào làm nhục thần giáo, tất nhiên sẽ nhận trừng phạt nghiêm khắc.
Khương Phàm hô to:
- Người của Đại Tự Tại điện đâu? Ngủ hết rồi sao, hay là muốn chơi xấu!
Diễn võ trường nhanh chóng an tĩnh lại, lần này không có người nào còn ồn ào ồn ào, dù sao người quỳ trên lôi đài chính là thiên kiêu thần giáo.
Các trưởng lão Đại Tự Tại điện mặt mũi tràn đầy khó xử, liên tiếp nhìn về phía một sương phòng, nơi đó có người phụ trách của Đại Tự Tại điện, Điêu Đức Nguyên!
- Tuyên bố đi, chờ cái gì?
Trong sương phòng truyền ra thanh âm uy nghiêm.
Các vị trưởng lão sau khi lẫn nhau xô đẩy, một vị nhiều tuổi nhất trong đó kiên trì đi tới, cao giọng tuyên cáo:
- Dạ An Nhiên thắng, Điêu Lãnh Phong bại. Dựa theo ước định nhân nô, hôm nay Điêu Lãnh Phong thuộc về Dạ An Nhiên.
- Tiếp nhận rồi?
Biển người trên khán đài rối loạn tưng bừng, Đại Tự Tại điện cũng thật ác độc, vậy mà lại tuyên bố thật.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.