Đan Đại Chí Tôn

Chương 1328: Ngũ hành áp chế 2




Điêu Lãnh Phong lấy huyết nhục dưỡng kiếm, ngưng tụ ra kiếm hồn, chỉ cần động ý thức liền có thể khống chế hoàn mỹ.
Kiếm uy lẫm liệt, tàn phá bừa bãi, cuồng kích mấy ngàn thước.
Ngũ Hành lĩnh vực thật lớn lập tức hỗn loạn, giống như muốn bị tươi sống tiêu diệt.
Toàn trường xao động, tiếng kinh hô liên tiếp vang vọng.
Linh văn của tên Điêu Lãnh Phong này là gì?
Thân thể trong lúc triển khai, huyết cốt, kiếm khí cứ tùy tiện phóng thích, bản thân hắn là vật chứa sao?
Thiên phẩm linh văn quả nhiên phi phàm, bọn hắn thật sự là theo không kịp.
- Ngũ Hành lĩnh vực của ta, không gì có thể phá!
Dạ An Nhiên cường đại càng tự tin, năm ngón tay huy động, một tay khống chế.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ bên trong Ngũ Hành lĩnh vực xao động, ngưng tụ thành ngàn vạn tấm lụa, cường thế xen lẫn.
Cùng với tiếng oanh minh kịch liệt, năng lượng Ngũ Hành xen lẫn thành một chiến binh cường đại, cao tới mười mét, trong tay cầm cây giáo, khí thế cường đại.
Chiến binh hét lên một tiếng, đuổi giết lợi kiếm.
Chiến binh giống như là người sống thật sự, lại như là sứ giả tự nhiên, cùng năng lượng Ngũ Hành giao hòa, càng có thể khống chế Ngũ Hành.

Ngũ Hành, tự nhiên uy lực, thế giới uy lực.
Cây giáo bạo kích, dẫn phát toàn bộ lĩnh vực rung chuyển.
- Phá cho ta!
Điêu Lãnh Phong lù lù bất động, cường thế thét lên ra lệnh.
Trong chớp mắt, kiếm khí bay lên trời, tia sáng lấp lóe lạnh thấu xương, xoay tròn ra ba ngàn kiếm quang, hình thành sóng triều tiễu sát thảm liệt, tràn ngập đất trời che mất chiến binh.
Rống!!
Chiến binh cuồng kích, nâng thương chấn kích, điều động Ngũ Hành lĩnh vực, nhấc lên hình ảnh to lớn.
Thủy nguyên lực ngưng tụ thành thủy triều, lao nhanh không dứt, Mộc nguyên lực hiện ra rừng rậm, mênh mông phập phồng, Hỏa nguyên lực hình thành liệt diễm, sôi trào thiên địa, Thổ nguyên lực hình thành núi lớn, ầm ầm sóng dậy, Kim nguyên lực hình thành mê quang kim loại, tràn ngập đất trời.
Cảnh tượng thành hình giống như một bức tranh, càng giống như thế giới đang thai nghén.
Một nguồn năng lượng cường thế chấn động không gian, tuỳ tiện phá hủy kiếm triều nhìn như cường đại.
Trong diễn võ trường nhấc lên liên miên tiếng kinh hô, thanh triều kéo dài.
Trước đó đều hy vọng Điêu Lãnh Phong hiện ra thực lực, kết quả Dạ An Nhiên lại kinh diễm toàn trường.
Đông Hoàng Như Ảnh ở trong sương phòng khẽ nói:
- Ngũ Hành lĩnh vực thật mạnh! Ngũ Hành linh văn vốn đã phi phàm, có thể khắc chế nguyên tố linh văn, càng có thể diễn biến thế công cường đại. Nếu như có thể đạt tới Thiên phẩm, cơ hồ là chân chính khống chế một phần uy lực Ngũ Hành Thiên Địa, lĩnh vực, có thể so với thế giới nguyên thủy.
- Dạ An Nhiên này, trước đó không phải Thánh phẩm sao? Nàng lại là từ chỗ nào có được cơ duyên.
Đông Hoàng Như Yên càng khó có thể tin hơn.
Vượt qua giữa Thánh phẩm cùng Thiên phẩm gần như là không thể nào làm đến, từ xưa đến nay đều không có bao nhiêu người, nàng là bởi vì đạt được Huyền Hoàng Thạch có thể ảnh hưởng vận mệnh mới làm được.
Rốt cuộc Khương Phàm và Dạ An Nhiên là đã xảy ra chuyện gì?
- Thiên phẩm Hoàng đạo, chỉ có chút năng lực ấy?
Dạ An Nhiên thôi động Ngũ Hành Linh Châu, trấn áp phía dưới, ánh sáng càng phát ra càng sáng chói, hóa thành khí lãng mông lung, mãnh liệt đổ xuống.
Toàn bộ lôi đài đều hoàn toàn mông lung, giống như một cái hồ lớn bị đông kết băng, Càn Khôn Phong Cấm, triệt để nắm trong tay nơi đó.

- Ngươi còn chưa đủ tư cách xem nhẹ Thiên phẩm hoàng đạo. Bây giờ sẽ để ngươi kiến thức một chút, Thiên phẩm linh văn của Điêu Lãnh Phong ta. Linh văn, Phong Ma!
- Phong Ma cấm thuật, Càn Khôn Phong Cấm!
Điêu Lãnh Phong hét lớn, thanh âm ù ù, vang động trời, hắn kích phát linh văn, triệt để phát uy.
Toàn thân làn da hiện ra vô số điểm lấm tấm, mặc dù nhỏ bé, nhưng lại đều là từng cái vòng xoáy, đang cường thế thôn nạp nguyên lực thiên địa.
Ngũ Hành lĩnh vực lập tức rung chuyển, Ngũ Hành Linh Châu rủ xuống ánh sáng mê vụ đã bị cưỡng ép cướp đoạt, tràn vào vòng xoáy, tiến vào thân thể Điêu Lãnh Phong.
Ngay cả không gian trên lôi đài đều nổi lên gợn sóng, giống như là muốn bị cưỡng ép xé rách.
- Phong Ma?
Toàn trường kinh hô, hắn có thể phong ấn hết thảy sao?
Trách không được trong thân thể có thể phóng thích huyết cốt và kiếm khí, thì ra là phong ấn ở trong thân thể.
- Hắn là Phong Ma linh văn.
Khương Phàm khẽ nói, ký ức có liên quan với Phong Ma linh văn rõ ràng trong ý thức.
Loại linh văn này danh xưng có thể phong thiên nạp địa, giam cầm càn khôn, mặc dù khoa trương chút, nhưng xác thực vô cùng cường đại. Nhất là thời điểm giao đấu Ma tộc, đối với ma khí Ma tộc có uy lực áp chế tự nhiên.
Sắc mặt Tiêu Lạc Lê hơi chậm, mặc dù không thích nam tử này, nhưng cũng có thể chấp nhận hắn, chủ yếu cũng là bởi vì thân phận cùng sự cường đại của hắn.
Dạ An Nhiên lập tức nghịch chuyển uy lực Ngũ Hành, muốn thu hồi lại, lại bị Điêu Lãnh Phong bão nổi cưỡng ép hấp thu, không ngừng liên tục hút vào thân thể.
Dạ An Nhiên mấy lần nếm thử không có kết quả, nàng nhấc lên tay phải, lần nữa phóng thích Ngũ Hành Linh Châu mới, hoành không nở rộ, muốn mạnh mẽ khống chế Ngũ Hành lĩnh vực. Nhưng...

- Ngươi quá coi thường ta! Ở giữa Thánh phẩm cùng Thánh phẩm, có sai biệt thực lực, ở giữa Thiên phẩm cùng Thiên phẩm, càng có!!
Điêu Lãnh Phong đứng ngạo nghễ trên diễn võ trường, Điểm lấm tấm phóng đại, vòng xoáy tăng vọt uy thế, trong cái mỗi nước xoáy đều có một tiểu nhân ngồi xếp bằng, cùng cơ hồ giống Điêu Lãnh Phong như đúc.
Bọn chúng huy động hai tay, khống chế vòng xoáy, không ngừng liên tục thôn nạp linh lực, phong tiến thân thể Điêu Lãnh Phong.
Điêu Lãnh Phong không chỉ có Phong Ma linh văn, còn có thể chất phi phàm khác hẳn với người bình thường.
Toàn bộ thân thể hắn đều đã rèn đúc thành binh khí, có thể nuốt nạp gấp mười lần linh lực so với sự cường đại của hắn.
Dạ An Nhiên trầm ổn tỉnh táo, không hoảng không loạn, tay trái tiếp tục tranh đoạt quyền khống chế Ngũ Hành lĩnh vực, tay phải khống chế lại năm viên Linh Châu mới xông vào lĩnh vực kia, thành công diễn biến thành tám chiến binh tự nhiên, cầm trong tay vũ khí, vây bắt Điêu Lãnh Phong.
- Ha ha, trả lại cho ngươi!
Điêu Lãnh Phong đột nhiên cười lạnh, uy lực Ngũ Hành bị nuốt nạp phong ấn, ở trong chớp mắt nghịch hướng cuồn cuộn, hình thành tình thế dâng lên cuồng liệt, trong nháy mắt đảo loạn Ngũ Hành lĩnh vực.
Ầm ầm!
Lôi tràng bạo động, Ngũ Hành lĩnh vực đang chỗ sụp đổ, năng lượng hỗn loạn hình thành sơn hà loạn cùng nhau, lấy tình thế rung động va chạm bình chướng lôi tràng, nhấc lên từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Biển người bên ngoài khán đài kinh hô, bọ họ bị dọa đến chật vật lui lại.
Từ góc độ của bọn hắn nhìn sang, bên trong lôi tràng tựa như là một thế giới đang sụp đổ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.