Cổ Hoa hoàng thành của hắn lại bị một tên đệ tử thánh địa nho nhỏ đảo loạn?
Con của hắn lại là bị một tên đệ tử thánh địa giết?
Hắn nguyện Khương Phàm là truyền nhân của một vị cường giả ẩn thế nào đó bồi dưỡng, cũng tuyệt đối không thể nào tiếp thu được sự thực như vậy.
- Khương Phàm là đệ tử thánh địa?
Cường giả Cổ Hoa xôn xao.
Không phải thánh địa là trung lập tuyệt đối sao?
Không phải thánh địa cùng hoàng tộc nước sông không phạm nước giếng sao?
Thánh địa Nam Bộ ở đâu ra lá gan, lại có thể dung túng đệ tử đến hoàng tộc phương bắc làm loạn?
Càng chủ đạo cho Kiều gia phản bội chạy trốn?
- Ta không biết vì sao Khương Phàm làm như vậy, nhưng ta đề nghị Nhân Hoàng trực tiếp hướng thánh địa Trung Ương đòi người, tuyệt đối không nên một mình đến Nam Bộ.
- Vì sao??
- Cổ Hoa hoàng thành thuộc về Bắc Bộ, xâm nhập Tây Bộ đã gây nên mâu thuẫn cho rất nhiều thế lực Tây Bộ, chỉ là tình huống đặc thù, Tây Bộ mới lựa chọn ngầm đồng ý. Nếu như các ngươi chạy thật nhanh một đoạn đường dài, vượt ngang nam bắc, tiến đến Nam Bộ, có khả năng sẽ gặp phải hoàng tộc Nam Bộ đuổi đi, thậm chí là vây bắt.
- Chỗ thánh địa của Khương Phàm càng là tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, mà tính tình Vô Hồi Thánh Chủ lại nhanh nhẹn dũng mãnh, vừa mới khống chế lại liên minh Nam Bộ. Nếu như các ngươi tùy tiện đi qua rất có thể sẽ bị nàng lợi dụng, náo thành chiến tranh. Cuối cùng liền xem như Khương Phàm đuối lý, đều có thể trở thành sai lầm của các ngươi. Nếu như các ngươi trực tiếp hướng thánh địa Trung Ương đòi người, liền không tồn tại tai hoạ ngầm như thế này.
- Khương Phàm làm loạn Cổ Hoa đã là sự thật, thánh địa Trung Ương cũng không thể nào bao che cho hắn, nhất định phải bắt lấy Khương Phàm giao cho Cổ Hoa xử lý.
- Đương nhiên, Nhân Hoàng cơ trí cũng có thể sẽ có cách khác càng dễ làm hơn.
…
Ngày cuối cùng của tháng bảy, Khương Phàm và Khương Diễm thuận lợi xuất quan.
Khương Diễm có hiệu quả cường liệt nhất, không chỉ có lột xác thành Liệt Ngục Yêu Hoàng, còn thành công bước vào Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên.
Vượt qua cao giai Niết Bàn cảnh vô cùng khó khăn, không chỉ cần phải tích lũy tài nguyên cực lớn, càng cần có cơ duyên cực lớn hơn, cho nên vô số thiên tài cường giả truy cứu cả đời đều khó mà bước lên cao giai, sau khi tiến vào cao giai lại càng khó tiến vào nửa bước.
Khương Diễm đều không có nghĩ đến mình lại nhanh như vậy đã chạm đến cửu trọng thiên!
Khương Phàm thành công dung hợp xương cột sống, cảnh giới tăng lên tới thất trọng thiên đỉnh phong, nhìn hiệu quả không phải quá rõ ràng, nhưng hắn đã vô cùng hài lòng. Bởi vì hiệu quả của dung hợp xương cột sống là ở sau đó, cũng chính là sau khi chân chính tiếp nhận thân thể mới, mới có thể kích phát ra tới.
- Chú ý an toàn, nghĩ sâu tính kỹ, mưu tính sau đó lại quyết định.
Tô Niệm ôm lấy Khương Phàm, chui ở trong ngực hắn.
- Ở cùng phụ thân phụ mẫu nhiều hơn, sau này rời khỏi, chỉ sợ rất khó trở lại nữa.
Khương Phàm cũng ôm chặt Tô Niệm, vẻ mặt đắng chát.
Thật vất vả mới gặp nhau, lại phải phân biệt, giống như không có gì khác biệt như tiền thế.
- Cho thiếp thời gian ba năm, thiếp sẽ khống chế Đại La sơn, chuẩn bị cho chúng ta một con đường lui.
Tô Niệm càng không muốn bỏ, nhưng nàng rất rõ ràng bọn hắn trùng sinh không phải vì mình, mà là vì toàn bộ thần triều, vì những tượng đá còn đang đau khổ trấn thủ Đông Nam Thiên Môn kia, vì khí vận thần triều phong tồn kia.
Khương Phàm buông Tô Niệm ra, cố gắng nở nụ cười:
- Một ngàn năm đều sống qua tới, không kém ba năm này.
Tô Niệm thay Khương Phàm chỉnh lý y phục, nói:
- Trở lại Vô Hồi thánh địa, thu Dạ An Nhiên.
Khương Phàm thể hiện cứng đờ:
- Thu?
- Tùy chàng làm thế nào.
- Có ý gì?
- Ý tứ chính là thứ đã xuất hiện trong đầu chàng kia.
- Đầu ta... Không có... Có ý gì chứ.
- Bên trong khí hải của nàng có lực lượng Ngũ Hành, lại là Chúa Tể Đại Hoang Tù Thiên Trận, ba năm trước đây đã tiến vào Thiên phẩm, có nàng chiếu cố chàng, ta sẽ yên tâm.
- Dạ An Nhiên đã là Thiên phẩm rồi?
- Nàng từng chiếm được cơ duyên gì tại Vĩnh Hằng Thánh Sơn sao?
Thiên Hậu an bài Diêm bá tự mình đi quan sát qua Dạ An Nhiên, không nghĩ tới nàng lại có thể từ Thánh phẩm bước lên Thiên phẩm, đây cũng không phải là công hiệu của Đại Hoang Ấn, mà là cơ duyên phi phàm.
- Nàng đã được Ngũ Hành Thần Thụ chỉ điểm.
Khương Phàm mặc dù biết Ngũ Hành Thụ có thể cải tạo Dạ An Nhiên, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã liền bước lên Thiên phẩm.
- Thu nàng, càng nhanh càng tốt.
Khương Phàm thể hiện xấu hổ, cẩn thận nói:
- Chúng ta giữ vững chút quan hệ, rất tốt.
Thiên Hậu nói:
- Ngũ Hành Thụ có thể khống chế Ngũ Hành, diễn biến thế giới, cũng sẽ từ từ kích phát ra thần tính, đến lúc đó rất có thể nàng sẽ mất đi tình cảm con người. Nếu như chàng không ra tay trước, cô ấy không chỉ sẽ quên chàng, còn có thể rời khỏi chàng.
Khương Phàm có chút hé miệng, đang muốn do dự, Đan Hoàng trong thức hải đã nhịn không được:
- Nhìn đi! Chính ngươi nhìn đi! Phong phạm của chính thất! Ngươi nhìn lại ngươi xem, ngươi già mồm cái rắm!
Khương Phàm khẽ giật mình, sư phụ mắng chửi người rồi?
- Tiểu tử, ta nhịn ngươi rất lâu rồi! Chuyện khác như bị nghẹn điên, chuyện này lại như bị thiến. Trước đây ngươi lo lắng Thiên Hậu, bây giờ nàng đều đã lên tiếng, ngươi còn do dự nữa chính là già mồm!
Đan Hoàng đổ ập xuống mắng Khương Phàm một trận, mới thoáng bình phục cảm xúc:
- Ta hơi nóng nảy! Các ngươi tiếp tục đi!
…
- Tô Triệt! Ngươi có thể chịu được sao?
Ở bên ngoài mấy trăm mét, bọn người Thẩm Minh Thu, Lữ Lương Nhân đằng đằng sát khí, kéo căng cái miệng, mắt đỏ ngầu, nắm chặt nắm đấm, giống như là ác khuyển tùy thời muốn bị buông dây thừng ra.
- Phụ thân, rốt cuộc Khương Phàm đã nói với ngài cái gì, mười viên đan dược liền bán Niệm nhi đi?
Lần đầu tiên Tô Triệt chất vấn phụ thân, mà là chất vấn vô cùng nghiêm khắc.
Niệm nhi mới mười một tuổi liền cùng nam tử ôm ấp với nhau rồi?
Nếu như là người khác, hắn còn có thể thuyết phục mình, dù sao sớm muộn phải lập gia đình.
Thế nhưng Khương Phàm?
Hắn đã rất cố gắng, nhưng bây giờ hắn thật sự không thể thuyết phục được bản thân mình.
- Tình huống có chút phức tạp.
Tô Thiên Sóc lắc đầu, không biết nên giải thích làm sao cùng bọn nhỏ.