Đan Đại Chí Tôn

Chương 1281: Tình huống không đúng




- Tốt!!
Tộc lão Kiều gia, bọn người Khương Diễm phấn chấn gào thét, hai mắt sung huyết, toàn thân run rẩy.
Rống!
Bất Diệt Thiên Hoàng giương cánh gáy to, cuồn cuộn liệt diễm đốt cháy thiên khung, mênh mông sa mạc đều chiếu bị ánh giống như ban ngày.
Ngoài ba mươi dặm, Khương Phàm đón lấy cát bụi nồng đậm đập vào mặt, nhìn qua cuộc chiến đấu xa xa.
Đó chính là thực lực Thánh Nhân!
Lực lượng cường đại áp đảo phía trên phàm nhân.
Lấy cảnh giới Bán Thánh của Kiều Vô Hối thiêu đốt tiềm lực bắt đầu dùng Thiên Hoàng bí thuật, phối hợp tượng đá bảy ngàn năm, hơn ba mươi vị lão tổ Kiều gia, còn có Ác Nhân Vương và các Huyết Sát, càng tiêu hao cả Cấm Nguyên Cổ Thụ, Thạch Trụ Không Gian, vậy mà mới chỉ là lưu đày Thánh Nhân, mà không phải là giết.
Còn là phải phối hợp tinh diệu, liều chết chặn đánh.
Khương Phàm yên lặng nhìn qua, cũng dấy lên khát vọng lực lượng đối với Thánh Nhân.
Trước kia, hắn cũng đã từng đạt đến qua cực hạn trong cảnh giới kia.
Thánh Nhân!
Thánh Vương!

Thánh Hoàng!
Hắn từng bước một đi tới đỉnh phong, thẳng đến Thần Hoàng!
- Đó chính là thực lực tiên tổ? Ngài ấy chém Cổ Hoa Thánh Tổ!
Giọng Kiều Phương Hoa run rẩy, nói không nên lời là kích động hay là sợ hãi.
Kiều Vạn Sơn gian nan nuốt ngụm nước bọt, nhẹ giọng hỏi đại ca ở bên cạnh:
- Đều đã đến bây giờ, chúng ta có thể biết thân phận của tiểu tổ chưa?
- Không phải ta cố ý giấu diếm, mà là can hệ đến trọng đại.
Kiều Vạn Niên nhìn bóng lưng Khương Phàm ở trước mặt mình, thanh âm ép đến thấp nhất:
- Mỗi một thời đại, chắc chắn sẽ có một truyền kỳ hoành không xuất thế, đè ép thiên kiêu một đời. Tại ngàn năm trước, có một truyền kỳ, mang theo một đám truyền kỳ, thay đổi cách cục một thời đại, đưa tới oanh động cho toàn bộ thiên hạ. Người đó chính là Thần Hoàng Chu Tước.
- Người đó khai phách Vạn Thế thần triều, thành tựu hoàng đạo đầu tiên của Thương Huyền, thay đổi cách cục Thương Huyền, hiệu lệnh mười hai hoàng đạo.
- Tại thời đại kia, người đó chính là chủ nhân Thương Huyền, là Thần Linh mà ức vạn sinh linh Thương Huyền tôn thờ.
- Người đó thần võ ngút trời, anh hùng cái thế, vương hầu chiến tướng dưới trướng tính ra đến hàng trăm. Người đó thống Ngự Thần trước sau chín mươi tám lần chinh chiến Thiên Khải chiến trường, người đó càng là đại biểu Thương Huyền nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải.
- Người đó là truyền kỳ của Thương Huyền, càng là truyền kỳ của thời đại kia, người đó muốn thay đổi địa vị Thương Huyền, thay đổi cách cục thiên hạ, nhưng, khi người đó quật khởi cuối cùng vẫn mạo phạm lợi ích các phương, khiến cho trong ngoài Thương Huyền liên hợp chống cự.
- Hơn một ngàn năm trước, Đế Quân tám phương chứng kiến, hoàng đạo thiên hạ chú mục, Phần Thiên Thần Hoàng một mình đi đến Đăng Thiên Kiều, tuyên chiến Thương Thiên. Nhưng bách tộc nghịch hành, vây bắt thần triều, Phần Thiên Thần Hoàng thời khắc sống còn đã nhận quấy nhiễu trí mạng. Cuộc chiến Xưng đế, cuối cùng thảm bại.
- Vạn Thế thần triều đi đến hướng tan tác. Đoạn lịch sử này, cũng bị các phương liên thủ mai táng.
Kiều Vạn Niên nhẹ giọng nói nhỏ, nói lên đoạn sử thi chiến tranh ầm ầm dậy sóng kia.
Kiều Vạn Sơn, Kiều Phương Hoa có chút há mồm, ánh mắt lắc lư.
Thương Huyền vậy mà lại từng phát sinh qua đoạn lịch sử như thế này một?
Mà còn chỉ là ngàn năm trước đó?
Vậy mà… bọn hắn đều không biết?
Nhưng, tại sao lại muốn nói những này cùng bọn hắn?

Kiều Vạn Niên nói:
- Phần Thiên Thần Hoàng từng có đoạn tình cảm với tổ tiên chúng ta, tổ tiên tên là Kiều Hinh, cũng vì Thần Hoàng mà có có một đứa con. Hài tử kia, chính là tiên tổ mà các ngươi nhìn thấy, Kiều Vô Hối, lại có tên là Khương Thủ Linh. Kiều Hinh, chính là nữ tử trong quan tài thủy tinh ở tổ từ.
- Kiều gia chúng ta đời đời kiếp kiếp luyện chế đan dược, kỳ thật chính là đang kéo dài sinh mệnh cho bọn họ, chờ đợi Thần Hoàng luân hồi trùng sinh.
Sắc mặt Kiều Vạn Sơn kịch biến, gắt gao tiếp cận Khương Phàm ở trước mặt.
Kiều Phương Hoa dùng sức che môi đỏ, thân thể mềm mại nhẹ nhàng lay động.
- Ngàn năm trước, trước khi Thần Hoàng chiến tử, tổ tiên Kiều Hinh đã từng chạy về Kiều gia cầu cứu, kết quả bị Cổ Hoa hoàng thất cùng các tộc liên hợp trấn áp, sau đó càng buộc nàng tự vẫn. Bây giờ, Thần Hoàng luân hồi trở về, muốn cứu vớt tổ tiên, cũng muốn báo thù Cổ Hoa. Cái này, chính là đáp án mà các ngươi chờ đợi.
Kiều Vạn Niên nói rất nhẹ, rất chậm, nhưng cảm xúc lại cuồn cuộn, khí huyết sôi trào, hắn nhìn bóng lưng Khương Phàm, nhìn qua Bất Diệt Thiên Hoàng đang nổi giận ở nơi xa, một sự hào hùng rung động đến tâm can tuôn ra từ nội tâm.
Từ hôm nay trở đi, Kiều gia bỏ qua tất cả, đi theo tiên tổ nghênh chiến thiên hạ.
Đoạn đường này nhất định có gió tanh mưa máu, trận chinh chiến này càng sẽ thương vong thảm trọng.
Nhưng có thể chứng kiến lịch sử, sáng tạo lợi ích, hắn không oán trách không hối hận.
Kiều Vô Hối sau khi nhai nát đầu Cổ Hoa Thánh Tổ, hắn ngồi vào trong sa mạc, bắt đầu cường thế luyện hóa năng lượng Thánh Nhân bên trong.
Toàn thân hắn bạo động liệt diễm, giống như là lò luyện mãnh liệt, tỏa ra kinh khủng uy thế, không ngừng liên tục khuấy động sa mạc.
Năm năm trước, hắn bởi vì huyết mạch Chu Tước mà được kích phát tiềm lực, tẩm bổ huyết nhục, một lần nữa về tới cảnh giới Bán Thánh, cũng bởi vì linh văn biến đổi, cùng thân thể đã giải trừ phong ấn toàn diện, thực lực càng ngày càng mạnh.
Năm năm qua, hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn tu luyện, đang điều trị, đang kích ra tiềm lực chân chính thuộc về Bất Tử Thiên Hoàng, khoảng cách tới cảnh giới Thánh Linh chân chính chỉ thiếu chút nữa.
Bây giờ nuốt sống nửa phần thân thể Thánh Nhân, thánh huyết đang lao nhanh khắp cơ thể, kích thích huyết mạch thần hồn, thôi động hắn bước lên Thánh Linh cảnh cường thế chân chính.

Oanh!
Oanh!
Rầm rầm rầm...
Ba mươi sáu cái quan tài liên tiếp xông ra sa mạc, phân tán đến xung quanh Kiều Vô Hối. Bên trong là thi hài các đời Ác Nhân Vương cùng Huyết Sát, phong tồn khí tức, cùng huyết khí nguyên thủy nhất.
Giờ khắc này, theo Kiều Vô Hối bắt đầu trùng kích Thánh Linh cảnh, những đệ tử bọn hắn đây làm ra phụ tá sau cùng —— toàn thể tế hiến!
Bảo đảm tuyệt đối không xảy ra sai lầm!
Sâu trong hoàng cung Cổ Hoa!
Trong tổ từ mặt an trí một tòa ‘Tế Đàn Sinh Mệnh’, cung phụng nguyên hỏa sinh mệnh các nhân vật quan trọng của hoàng thất.
Có năm Đại Thánh tổ Cổ Hoa, có ngũ đại Bán Thánh Cổ Hoa, còn có hai mươi bảy vị tộc lão quan trọng, cùng Nhân Hoàng và hoàng tử.
Khi nguyên hỏa sinh mệnh tượng trưng cho một vị Thánh Tổ mãnh liệt nhảy lên, tộc lão trấn thủ nơi này lập tức cảnh giác.
Nguyên hỏa sinh mệnh sau khi mãnh liệt nhảy lên năm giây đã nhanh chóng ảm đạm, mà trở nên phiêu hốt.
Sắc mặt tộc lão trấn thủ đại biến, đây là nguyên hỏa sinh mệnh của Thánh Tổ thứ năm, chẳng lẽ ở bên ngoài đã bị phục kích?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.