Cường quang nương theo mùi thuốc nồng nặc dâng lên, tràn đầy không trung.
Một viên đan dược sáng long lanh, lẳng lặng lơ lửng tại đỉnh lô.
Tinh bia lơ lửng ở không trung liên tiếp chuyển động, tập trung rõ ràng vào đỉnh lô, phóng đại hình ảnh hoàn chỉnh hiện ra cho toàn trường xem.
- Xong rồi!
Khương Phàm khẽ nói, đưa tay nắm đan dược, từ trên cao xuống tới.
Đông Hoàng Như Yên kinh ngạc nhìn Khương Phàm.
- Ngươi làm sao làm được?
Khương Phàm giao đan dược cho nàng:
- Mang về, xin mời Thiên Cung kiểm tra.
- Ngươi thật có thể luyện đan? Thiên Nhân Đan!
Đông Hoàng Như Yên thực sự không cách nào bình tĩnh được.
Có thể luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm, không khác nào cấp bậc Đại Tông sư đỉnh cấp.
Một tên con buôn chiến tranh, đổi nghề thành luyện đan rồi?
Trong lúc này, sẽ có khoảng cách quá lớn hay không!
Cái tên như thổ phỉ lưu manh này cải tà quy chính hay đầu bị lừa đá!
Khương Phàm lạnh lùng nói:
- Tiểu nha đầu, sau này ta sẽ cùng ngươi tính sổ sau, bây giờ làm chính sự trước.
- Chúng ta có chuyện gì để tính?!!
Đông Hoàng Như Yên hừ một tiếng, tiếp nhận đan dược trở lại trên đài cao.
Đông Hoàng Thánh Kiệt tiếp nhận đan dược, giao cho Luyện Đan sư của Thiên Cung ở bên cạnh, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung nhìn chằm chằm Khương Phàm.
Trên đài cao, tất cả mọi người đều cùng nhau trông qua, đang mong đợi kết quả.
Vị Luyện Đan sư tóc trắng xoá kia cẩn thận kiểm tra đan dược, sau đó lại chau mày, tiếp theo lai nếm thử một chút mùi, gật đầu nói:
- Là Thiên Nhân Đan, phẩm chất không tệ.
- Thật sự là Thiên Nhân Đan? Còn phẩm chất không tệ?
Đài cao oanh động, nhanh chóng truyền khắp toàn trường.
- Xong rồi!! Hắn thật luyện thành Thiên Nhân Đan?
- Ta xxx tổ tông nhà nó, tên điên này thật đổi nghề rồi?
- Luyện Đan sư có được Thiên phẩm linh văn. Thiên phẩm Luyện Đan sư?
- Hắn mới hơn hai mươi tuổi liền có thể luyện được đan dược Chuẩn Thánh phẩm, nếu qua thêm tám năm, mười năm, chẳng phải là có thể luyện thánh đan sao!
- Trách không được Kiều gia dám cầm Cấm Nguyên Châu cùng Trường Sinh Đan bồi Khương Phàm đánh cược, thì ra là thật sự có lòng tin.
- Võ, hắn dẫn dắt Kiều gia tấn thăng vị trí đầu tiên của cửu đại gia tộc Cổ Hoa, đan, hắn có thể luyện Chuẩn Thánh phẩm. Đây là tên quái tài gì!!
Toàn trường oanh động, ai cũng không cách nào bình tĩnh được.
Bọn người Kiều Vạn Niên, Kiều Vạn Sơn càng không cách nào bình tĩnh.
Thuật luyện đan cùng võ pháp khác nhau, cái này không được là thật không được, không có khả năng cũng là thật không có khả năng, không phải ngươi cứ quyết tâm, cứ liều mạng liền có thể thay đổi kết quả được.
Khương Phàm biến mất bảy năm này, thật sự khổ tu đan thuật rồi?
Nhưng cảnh giới của hắn làm sao lại còn có thể đến thất trọng thiên?
Đông Hoàng Như Yên mang theo Thiên Nhân Đan trở lại đài diễn võ, giao cho Khương Phàm:
- Của ngươi.
Khương Phàm cất kỹ Thiên Nhân Đan, hướng về đài cao hô to:
- Còn ai muốn cược? Các ngươi vạn dặm xa xôi tới đây, chính là ngồi không?
- Ngươi không nghỉ ngơi một chút??
Kiều Linh Vận kinh hô, nói đùa cái gì vậy, nào có ai liên tục luyện đan, lại còn là Chuẩn Thánh phẩm.
Rất nhiều người trên đài cao cũng sửng sốt một chút, tiếp tục??
- Mỗi ngày đánh cược hai trận, hai viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm.
Khương Phàm cao giọng tuyên cáo.
- Hoa...
Bầu không khí lập tức bạo động.
Mỗi viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm đều cần khoảng mười giờ, nhanh nhất đều phải là muốn bảy, tám giờ, nói cách khác, mỗi ngày Khương Phàm chỉ nghỉ ngơi hơn bốn giờ?
Tên điên này quả nhiên là điên cuồng, luyện đan đều chơi kích thích như thế.
- Viên thứ hai, Bát Bảo Lưu Ly tông chúng ta tới.
Đại biểu Bát Bảo Lưu Ly tông lập tức đứng dậy, đây là một nam tử mặt đầy phúc hậu.
Hắn cười ha hả ra hiệu với bên cạnh đi đưa dược liệu lên.
Vốn cho rằng mỗi ngày chỉ luyện một viên, Khương Phàm lại muốn liên tục.
Hắn cũng không khách khí!
- Đây là dược liệu của Đại La Xích Dương Đan.
Sau khi thị vệ biểu hiện ra, lập tức giao nhẫn không gian cho Khương Phàm.
Kiều Linh Vận hô to:
- Trận chiến đánh cược thứ hai, Đại La Xích Dương Đan, đánh cược Cấm Nguyên Châu, bắt đầu.
Khương Phàm dùng mấy viên đan dược, điều trị đơn giản, sau đó mang theo nhẫn không gian lên tới không trung, bắt đầu luyện chế viên đan dược thứ hai.
- Tên điên chính là tên điên, từ trong lòng lộ ra tới khí chất không thay đổi được, coi như trở thành Luyện Đan sư, làm việc cũng điên cuồng như vậy.
- Ta dám nói, Luyện Đan sư bên trong tất cả Đại cấp bậc Tông sư Cổ Hoa, không có bất kỳ một người nào dám trong vòng một ngày liên tục luyện chế hai viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm.
- Có dám hay không, thật đúng là khó mà nói được, nhưng hẳn không có ai thử qua, bởi vì dược liệu đều thu thập không đủ.
Bầu không khí tại diễn võ trường đã trở nên sốt ruột, lần đầu tiên cảm giác chuyện luyện đan khô khan như thế vậy mà lại kích thích hơn so với chém giết, càng có thể điều động người chờ mong.
Các đại biểu cường tộc phương bắc lại không có tâm tư nghị luận, tất cả đều nhìn qua tinh bia chú ý tới biểu hiện Khương Phàm.
Khương Phàm thể hiện bình tĩnh, trầm ổn chăm chú, không nhìn thấy bất kỳ bối rối hay gấp gáp nào, cùng với lần luyện đan đầu tiên cơ hồ giống nhau như đúc.
Bọn hắn thật sự đã bị kích thích.
Bởi vì luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm tiêu hao rất nhiều tinh khí thần. Tình huống bình thường không chỉ cần phải chuẩn bị đầy đủ, cảnh giới càng phải từ Linh Hồn cảnh bát trọng thiên, hay thậm chí cao hơn nữa, đừng nói kỹ xảo cùng kinh nghiệm.
Tên Khương Phàm này chỉ mới hai mươi mấy tuổi, cũng mới vừa đến Linh Hồn cảnh thất trọng thiên. Vậy mà hắn lại có thể liên tục luyện chế.
Mấy lão Đan sư cao ngạo Đan Dương cổ địa cũng bắt đầu so sánh, nếu như mình đứng ở nơi đó, có thể làm được càng tốt hơn hay không.
Sắc trời dần tối, ráng chiều đổ đầy trời.
Bầu không khí tại diễn võ trường tiếp tăng vọt, không có bất kỳ người nào có ý muốn rời khỏi.
Khương Phàm bình tĩnh, thể hiện không có thay đổi, khống chế hai loại hỏa diễm trong đỉnh lô dung luyện các loại dược liệu.
Từ buổi chiều đến đêm khuya, lại đến rạng sáng!
Liệt diễm rốt cuộc cũng ngừng lại, Khương Phàm cũng xốc đỉnh lô lên, lấy ra viên đan dược thứ hai —— Đại La Xích Dương Đan.
- Xin mời kiểm tra.
Khương Phàm thở ra một hơi thật dài, tinh thần vừa buông lỏng, mỏi mệt chợt giống như thủy triều lao tới.
Thị vệ của Bát Bảo Lưu Ly tông cầm đan dược đưa tới đài cao, giao cho trong tay người phụ trách vẫn mang theo sắc mặt phức tạp.
Sau khi người phụ trách cẩn thận kiểm tra, nhắm mắt nói:
- Là Đại La Xích Dương Đan. Có chơi có chịu, thuộc về ngươi.
Diễn võ trường oanh động lập tức phá vỡ bình tĩnh lúc nửa đêm.
Khương Phàm không chỉ có chứng minh được mình có thể luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm, mà còn không thể tưởng tượng nổi, một ngày hoàn thành hai viên.