So với bảy năm trước, tướng mạo giống như không có thay đổi gì, nhưng khí chất rõ ràng có khác biệt.
Thiếu đi mấy phần khinh cuồng, nhiều hơn mấy phần vững vàng.
Chỉ là trong độc nhãn kia lóe lên ánh sáng dã tính, lại hình như đang nói rõ hắn vẫn không thay đổi.
Một tên cuồng nhân chiến tranh như thế này, lại muốn luyện đan?
Càng không thể tin hơn chính là, bọn hắn lại còn mơ mơ hồ hồ đến nơi này.
- Hắn thật là Thiên phẩm sao?
Gia chủ các đại gia tộc Cổ Hoa vẫn không cách nào tiếp nhận được.
Thánh phẩm biến đổi Thiên phẩm, chỉ có dưới tình huống cực kỳ đặc thù mới có thể phát sinh.
Đặc thù đến Cơ hồ là không.
Loại này kỳ tích vậy mà lại xuất hiện ở trên thân đứa nhà quê này.
- Nhân Hoàng.
Kiều Vạn Niên đi đến đài cao, sau khi hành lễ với Nhân Hoàng thì ngồi xuống vị trí đầu tiên dưới tay trái Nhân Hoàng.
- Cấm Nguyên Châu cùng Trường Sinh Đan đều đã chuẩn bị xong?
Gia chủ Đường gia lãnh đạm chào hỏi.
- Đều đã chuẩn bị xong, phải xem các ngươi có thể cầm đi hay không.
Kiều Vạn Niên động thân ngồi ngay ngắn.
Các nhà lắc đầu liên tục, làm giống như thật.
Bọn hắn cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc Khương Phàm muốn náo đến cái gì.
Nếu như đùa nghịch bọn hắn, đùa nghịch các tộc phương bắc, hôm nay cũng không kết thúc nỗi.
Khương Phàm nhìn quanh toàn trường, độc nhãn sáng tỏ đảo qua những đại biểu cường tộc trên tầng cao nhất kia.
Bầu không khí náo nhiệt thoáng an tĩnh lại.
- Ta đi theo ân sư, bế quan bảy năm. Tu võ pháp, tập đan thuật. Bây giờ học thành trở về, đặc biệt mượn vùng đất Cổ Hoa, hướng phương bắc hiện ra đan thuật. Hôm nay, chỉ luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm. Bao gồm Đại La Xích Dương Đan, Thiên Nhân Đan, Thái Sơ Mệnh Hồn Đan, Thiên Địa Tạo Hóa Đan, Kim Dương Cửu Huyền Đan.
Giọng Khương Phàm cao vút, truyền khắp toàn trường.
- Xin mời tất cả thế lực đã chuẩn bị tốt dược liệu, đưa dược liệu lên phía trước.
Mấy chục vạn đôi mắt sáng tỏ toàn bộ đều nhìn về chỗ cao, chờ đợi những đại tông đại phái kia ra tay.
Đan dược Chuẩn Thánh phẩm, dược liệu đều là quá quý giá, nhất là những thuốc dược liệu quan trọng giống như kíp nổ kia, không có giá trên trời thì cũng là chí bảo, cho dù có tiền thì cũng chưa chắc đã mua được.
Chỉ có đại tông đại phái có được tài lực hùng hậu cùng nội tình phong phú, mới có thể tập hợp đủ.
Nhưng, đài cao vẫn an tĩnh, không có người nào ra tay.
Rất nhiều thế lực xác thực đều đã mang theo dược liệu tới, nhưng bọn hắn sưu tập dược liệu không dễ dàng, há có thể nói lấy ra liền lấy ra.
Đại biểu của Đan Dương cổ địa đánh vỡ bầu không khí an tĩnh:
- Ta muốn cùng ngươi xác định một chuyện trước, ngươi hôm nay thật sự là đến luyện đan?
- Nếu không thì muốn như nào?
- Ha ha, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi. Chúng ta vạn dặm xa xôi chạy tới đây, cũng không phải chơi trò chơi với ngươi, nếu thật là luyện đan, ngược lại cũng dễ nói, nếu như ngươi có mục đích đặc thù gì, ta chỉ sợ ngươi không kết thúc được!
- Ta nói luyện đan, chính là luyện đan.
- Dược liệu cho đan dược Chuẩn Thánh phẩm đều rất quý giá, coi như Đan Dương cổ địa chúng ta đều thu thập không dễ. Nếu như ngươi lãng phí thì thế nào?
- Ta đã nói xong. Ta lãng phí một viên đan dược, trao đổi một viên Cấm Nguyên Châu.
- Trong tay ngươi có bao nhiêu?
- Năm viên Cấm Nguyên Châu.
Khi Khương Phàm đang nói chuyện, bọn người Kiều Vạn Sơn, Kiều Phương Hoa, Kiều Linh Vận hầu ở phía sau hắn lần lượt lấy ra hộp gấm, biểu hiện ra Cấm Nguyên Châu với toàn trường.
Trong này có hai viên là lúc trước ở lại Kiều gia, có một viên là Khương Phàm còn lại, còn có hai viên là cầm tới từ Tô gia nơi đó.
- Cấm Nguyên Châu!!
Bầu không khí toàn trường lập tức nóng lên, mấy chục vạn người trông mong nhìn ra xa.
Đây là linh vật cấm kỵ có thể ngưng kết thời gian, có một số thậm chí có thể nghịch chuyển thời gian!
Là bảo vật tuyệt hảo để giữ mệnh.
Có người thậm chí còn so sánh nó là áo giáp phòng ngự cứng rắn nhất trên đời. Thời khắc sống còn, giam cầm thời gian, đủ để chống cự hết thảy, nghịch chuyển hết thảy.
Trên đài cao, các cường tộc phương bắc đều nhíu mày nhìn ra xa.
Cấm Nguyên Châu không thể nghi ngờ chính là bảo vật truyền kỳ của phương bắc, từng làm cho vô số thế lực ngấp nghé.
Nếu như không phải bởi vì Cổ Hoa hoàng thành có thực lực cường đại, cùng tư thái trung lập, chỉ sợ sớm đã dẫn phát chiến tranh rồi.
Ngay cả các đại gia Cổ Hoa đều lộ ra vẻ mặt tham lam.
Tô gia biến mất, mấy viên Cấm Nguyên Châu này không thể nghi ngờ là tuyệt phẩm, giá trị còn cao hơn.
- Trận đại điển luyện đan này hôm nay là một trận đánh cược, ta đánh cược cùng Cổ Hoa hoàng thành và các tộc phương bắc. Dùng đan dược Chuẩn Thánh phẩm, đánh cược Cấm Nguyên Châu. Nếu như ta luyện thành, đan dược thuộc về ta, nếu như ta thất bại, Cấm Nguyên Châu thuộc về các ngươi. Nếu như số lần ta thất bại đạt tới năm lần, Kiều gia sẽ còn hướng toàn bộ phương bắc, công bố phương thuốc và thuật luyện Trường Sinh Đan.
Khương Phàm nói xong câu nói sau cùng, các thế lực Đan Dương cổ địa, Bát Bảo Lưu Ly tông, cùng Tà Quân phủ mới chính thức lộ ra hứng thú.
Mặc dù Cấm Nguyên Châu vô cùng quý giá, nhưng bọn hắn là đang mong đợi Trường Sinh Đan!
Giống như Cấm Nguyên Châu, Trường Sinh Đan cũng là đan thuật cường đại để phương bắc mơ ước.
Thánh đan vốn là hiếm thấy, mỗi viên đều cực kỳ quý giá, không phải là bị hoàng tộc nắm giữ thì chính là ở trong cực kỳ thế lực đặc thù, ví dụ như Đan Dương cổ địa, Ly Hỏa thánh địa các loại.
Mà Trường Sinh Đan trong thánh đan, không thể nghi ngờ là một loại cực kỳ đặc thù.
Người có thực lực càng mạnh, càng là cần nó.
Một lão nhân khô gầy bên trong Tà Quân phủ đứng lên, thanh âm khàn khàn, lại rõ ràng truyền khắp toàn trường:
- Ta đề nghị đổi quy tắc.
- Điều kiện của ta còn chưa đủ mê người?
- Cấm Nguyên Châu, rất mê người. Trường Sinh Đan, cũng rất mê người. Tuy nhiên ta đề nghị tốt nhất là giao Trường Sinh Đan cho thế lực nào đó, mà không phải là toàn bộ phương bắc.
Đề nghị của ông lão lập tức được các thế lực khác tán thành.
Bởi vì trước khi bọn hắn đến, thế giới dưới đất đã lưu truyền thuyết pháp này.
Trường Sinh Đan quá quý giá, giao cho phương bắc, rất nhanh sẽ truyền khắp thiên hạ, đến lúc đó thì không có chút ý nghĩa nào nữa.
Nếu như là bị thế lực nào đó đơn độc khống chế, ý nghĩa liền hoàn toàn khác nhau.
Như thế này mới có thể thể hiện giá trị chân chính.