Thiên phẩm linh văn hơn năm trăm năm được Ngụy gia sinh ra, từ bắt đầu ngày thức tỉnh đó liền bị lão tổ tông Ngụy gia mang vào tổ từ, tự mình bồi dưỡng, truyền thụ kỹ nghệ luyện đan.
Ngụy Vô Đạo trầm mê luyện đan, bình thường rất ít khi xuất hiện, người ngoài càng là khó gặp được.
Không nghĩ tới hôm nay lại hắn hấp dẫn đến đây.
- Công tử, ngài nói Khương Phàm là Thiên phẩm linh văn?
Mấy vị Luyện Đan sư làm bạn bên cạnh Ngụy Vô Đạo mặt mũi tràn đầy chấn kinh.
- Hắn đang khắc chế, mà linh nguyên cũng đã hoàn toàn dung hợp cùng linh hồn. Nếu như không phải cùng là Thiên phẩm, sẽ không cảm giác được năng lượng linh văn của hắn.
Linh văn trên trán Ngụy Vô Đạo đang lóe lên, rõ ràng là đang chứng minh với hắn, liệt diễm trên đỉnh núi kia là đồng loại.
- Thiên phẩm linh văn! Luyện Đan sư Thiên phẩm linh văn!
Các Luyện Đan sư ở xung quanh hít vào từng hơi.
- Hắn là Thiên phẩm linh văn?
Càng ngày càng có nhiều người kinh hô, gây nên càng nhiều oanh động.
Ngắn ngủi vài phút, mấy ngàn tân khách tụ tập nơi đó đã là một mảnh xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Khương Phàm lập tức càng thêm rung động cùng kính sợ.
Trách không được lại tự tin như vậy, thì ra là Thiên phẩm linh văn!
Đối với bất cứ kẻ nào mà nói, Thiên phẩm linh văn vĩnh viễn là ngưỡng vọng vô hạn của bọn hắn.
Không chỉ là bởi vì bọn hắn có được tiềm lực phi phàm, cũng là bởi vì thực lực sẽ áp đảo được phẩm cấp khác tuyệt đối, còn bởi vì vấn đề bọn hắn có khả năng đạt tới trong tương lai.
Thánh phẩm linh văn truy cứu cả đời, bất luận phấn đấu cỡ nào, cuối cùng cũng đều sẽ dừng lại tại cao giai Niết Bàn cảnh. Chỉ có một số cực kỳ ít, hạng người tài hoa xuất chúng, lại sau khi đạt được cơ duyên phi phàm, mới có thể chạm đến vấn đề Bán Thánh, nhưng cũng đều dừng bước tại đây.
Mà cực hạn của Thiên phẩm linh văn, lại là đối ứng với cảnh giới Thánh Linh, là vấn đề Thánh Thú, Thánh Nhân.
Đó là vấn đề không cách nào với tới được, càng là cần ngưỡng vọng hơn, càng là có thể trực tiếp hủy diệt sự cường đại của bọn hắn.
Bình thường mà nói, Thiên phẩm linh văn sẽ chỉ sinh ra tại hoàng tộc, một khi thức tỉnh, tất nhiên sẽ được dốc hết khả năng mà bồi dưỡng, tương lai dẫn dắt hoàng tộc, bảo vệ hoàng tộc.
Mà Thiên phẩm linh văn bình thường đều sẽ tu luyện võ pháp, chỉ có tình huống cực kỳ đặc thù, ví dụ như thế gia luyện đan như Ngụy gia đây, sẽ chọn tu luyện thuật luyện đan, làm Luyện Đan sư.
Cho nên, Thiên phẩm linh văn đã hiếm thấy lại quý giá, Thiên phẩm Luyện Đan sư càng là phượng mao lân giác(*).
(*) Lông Phượng Hoàng và sừng Kỳ Lân, chỉ sự vương giả.
- Thiên phẩm??
Lý Hoàng còn chấn kinh hơn, vượt qua hết tất cả mọi người.
Vốn là một Thánh phẩm, làm sao lại đột nhiên biến thành Thiên phẩm rồi?
Phẩm cấp linh văn là đẳng cấp sinh tồn nhất định của Thiên Mệnh. Phẩm cấp không thể vượt qua, vận mệnh không cách nào thay đổi, nếu không chính là hành vi trái ý trời. Ngoại trừ chủng tộc cực kỳ đặc thù, bởi vì một ít nguyên nhân càng đặc biệt, còn cần đủ thiên tài địa bảo càng cường đại, mới có thể thực hiện đột phá, tình huống bình thường căn bản là không thể nào.
Khương Phàm là Thú linh văn, không tồn tại huyết mạch loại hay nguyên nhân đặc biệt, làm sao có thể đột phá?
Luyện Đan sư!
Lý Hoàng đột nhiên nghĩ đến vị sư phụ thần bí mà Khương Phàm nói kia.
Cứu được Khương Phàm!
Giấu Khương Phàm đi!
Càng làm cho loại cuồng nhân chiến đấu như Khương Phàm này, đổi tính trở thành Luyện Đan sư!
Vị sư phụ thần bí kia khẳng định là nhân vật phi phàm. Cũng có thể là do vị sư phụ kia giúp Khương Phàm biến đổi linh văn.
Nhưng, Thánh phẩm đến Thiên phẩm??
Luyện Đan sư đan dược có thể thay đổi phẩm cấp linh văn?
Lý Hoàng chưa từng nghe thấy!
- Thiên phẩm? Nói đùa cái gì vậy!
Hứa Đan sau khi nghe được tiếng kinh hô thì đều ngẩn người.
Khương Phàm rõ ràng là Chí Tôn Thánh phẩm, trốn trong Thạch Điện ở Địa Ngục hơn ba năm, ăn dùng Đồ tốt đều là nàng cho tặng, mặc dù đều rất đặc biệt, nhưng không hề liên quan tới việc tăng lên linh văn.
Làm sao lại đột nhiên thành Thiên phẩm rồi?
Lại nói, Thánh phẩm làm sao có thể trở thành Thiên phẩm.
Trò đùa này quá mức rồi!
Khi diễm dần dần tản ra trên đỉnh núi liệt, biển người dưới núi nhanh chóng an tĩnh.
Khương Phàm thở phào một hơi, mặc dù đã tiêu hao rất nhiều sức lực, tinh thần cũng rất mỏi mệt, tuy nhiên bằng vào cảm nhận của hắn, đan dược trong đỉnh lô hẳn là đã thành hình.
Đan Hoàng cũng xuyên qua ý thức Khương Phàm, chú ý tình huống trong đỉnh lô.
Đây là viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm thứ ba mà Khương Phàm luyện. Dựa theo ước định giữa hắn cùng Khương Phàm, chỉ có cam đoan toàn bộ mười viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm hoàn mỹ thành hình, lực khống chế, cảm giác lực nhấc lên đến trình độ hoàn mỹ Đăng phong tạo cực(*), mới có thể nếm thử luyện chế đan dược Thánh phẩm, cũng chính là Thánh đan mà bọn hắn chuẩn bị cho Kiều Hinh.
(*) Lên được tới đỉnh cao nhất.
Dưới núi, các Luyện Đan sư nín thở định thần, khẩn trương chú ý.
Trong vòng một ngày liên tục luyện chế hai viên đan dược Chuẩn Thánh phẩm, tuyệt đối là khảo nghiệm to lớn, ngay cả những Đại tông sư kinh nghiệm phong phú danh uy ở bên ngoài kia cũng không dám thử.
Nếu quả như thành công thật, nói rõ kỹ nghệ luyện đan của Khương Phàm đã đạt đến trình độ khá cao. Cũng tuyệt đối sẽ nhất chiến thành danh, mượn nhờ sự kiện đại hôn ở Hải Thần đảo, truyền khắp hải vực.
Oanh!
Nắp đỉnh được mở ra, nhiệt độ nóng bỏng mang theo mùi thuốc nồng nặc tràn ngập khắp đỉnh núi.
Mấy ngàn đôi mắt tập trung tới đỉnh lô, nơi đó có viên đan dược màu ngà sữa mượt mà đang chậm rãi dâng lên, sáng long lanh, giống như mỹ ngọc, tản ra ánh sáng mê người.
- Được rồi??
- Xong rồi!! Hắn thành công!!
- Đại La Xích Dương Đan, Thiên Nhân Đan, trong vòng một ngày liên tiếp thành hình, quả là kỳ tích.
Dưới núi lập tức vang lên rất nhiều tiếng nghị luận.
Đối với vô số Luyện Đan sư mà nói, Chuẩn Thánh phẩm vĩnh viễn là độ cao luyện đan mà bọn hắn tha thiết ước mơ.
Mà trong tay Khương Phàm, hai viên Chuẩn Thánh phẩm vậy mà lại thành hình trong một ngày.
Cái này đã khiến cho bọn hắn hổ thẹn, càng làm cho bọn hắn kính sợ.
Khương Phàm thu Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, từ đỉnh núi đi xuống, dưới ánh mắt phức tạp của vô số người, Thiên Nhân Đan được đưa tới trước mặt Lý Hoàng:
- Mới ra lò, cất kỹ. Đại La Xích Dương Đan của ta đâu, có thể trả lại cho ta không?
Lý Hoàng không có đụng đến Thiên Nhân Đan, mà là cau mày, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Phàm.
Khương Phàm cười nhạt:
- Không tin? Có thể xin mời chư vị Luyện Đan sư kiểm tra thực hư.
- Ngươi... là Thiên phẩm linh văn?