Đan Đại Chí Tôn

Chương 1096:




Rống!! 
Một tiếng hổ gầm vang vọng toàn trường, còn vượt lên trên cả thanh triều bách thú của Khương Phàm. 
Tất cả mọi người la thất thanh, thấy rõ tử khí xung quanh Ngu Thiên Khải hội tụ thành một con mãnh hổ, hùng tráng uy nghiêm, hung mãnh đáng sợ, khí tức kia đơn giản là quá kinh khủng, phảng phất Diệt Thế Hung Thú. 
Theo Ngu Thiên Khải mãnh liệt vung đánh, mãnh hổ gào thét, phóng lên tận trời. 
- Bạch Hổ? 
Trong sương phòng, rất nhiều đại biểu các thế lực kinh hô. 
Đây cũng không phải võ pháp mãnh hổ bình thường, mà là ngưng tụ ra "Bạch Hổ"! 
Ngu Thiên Khải là huyết mạch Thiên Phẩm, cũng chính là đạt đến huyết mạch Hỗn Độn. 
Hỗn Độn, nguyên khí vạn vật, có thể thông qua diễn biến cực hạn, hình thành hình thái Thần Tổ Vạn Vật, thậm chí có thể sinh ra uy thế tương tự. 
Đây tuyệt đối là Bạch Hổ! 
Trên diễn võ trường, mãnh hổ gào thét, nhanh chóng phóng tới, chấn động khủng bố quét sạch toàn trường, tất cả Thú linh văn cách bình chướng đều bị kích thích, ngay cả Hàn Ngạo ở phía ngoài cũng đều cảm nhận được áp bách bức người. 
Ầm ầm! 
Bách Thú Kinh Thế Quyền nổ tung, liệt diễm sụp đổ, cuồn cuộn khắp trời cao, hư ảnh bách thú tái hiện, liên miên bị chôn vùi, tràng diện thảm liệt đến rung động. 
Bạch Hổ hoành hành, băng diệt hết thảy tất cả. 
Khí thế cường đại, chấn nhiếp toàn trường. 
- Tứ trọng thiên thì như thế nào?? Ngươi là thánh văn, tu luyện thánh pháp, ta là Thiên phẩm, thi triển thiên pháp. 
Ngu Thiên Khải rống to, chiến ý dâng cao, hắn đạp trên tử khí phóng lên, cánh tay phải tráng kiện khoa trương, giống như là bàn tay Bạch Hổ, một kích mãnh liệt khiến cho cả không gian đều rung chuyển, nhấc lên tử khí kinh khủng, che mất Khương Phàm. 
Đây đúng là hình thái Bạch Hổ, mà còn sinh ra uy lực Bạch Hổ rất vi diệu, cường đại vô địch. 
- Thiên pháp?? 
Khương Phàm sôi trào nhiệt huyết, chiến ý cuồn cuộn, hắn không có tránh né, mà là giương cánh gáy to, trước người nhanh chóng hiển hiện phù trận thần bí khổng lồ, trải rộng ra mấy chục mét, phù trận cuồn cuộn liệt diễm, kim quang hừng hực như mặt trời, ở giữa lại lấp lóe huyết quang, ngưng tụ thành hình dáng Thần Điểu. 
Ầm ầm!! 
Phù văn xoay tròn, hình thành khí tức thôn phệ kinh khủng. 
Trong chớp mắt, cả mảnh trời đều thanh minh, bạo tạc trước đó đã làm tán loạn tử khí mãnh hổ và bách thú liệt diễm, bây giờ lại đều biến mất không thấy gì nữa, toàn bộ đã bị pháp trận thôn phệ. 
Toàn trường kinh hô, đây là võ pháp gì? 
Pháp trận tăng vọt ánh sáng, kịch liệt xoay tròn, diễn biến ở bên trong một lần nữa trở về khí tức nguyên bản. 
Khương Phàm vỗ cánh lao xuống, cuồng kích phù trận trước mặt. 
Một tiếng vang thật lớn, phù trận nhanh chóng diễn biến, tiếp tục áp súc, vờn quanh đến bên trên hai cái móng vuốt của Khương Phàm. 
Chu Tước Bác Thiên Thuật, phối hợp Quy Nguyên Thuật hấp thu năng lượng khủng bố, uy thế lại lần nữa tăng vọt. 
Ngu Thiên Khải cảm thấy uy hiếp, nhưng hắn đã giết tới không trung, tránh cũng không thể tránh, càng không nghĩ đến sẽ phải tránh né. 
Hắn kích phát huyết khí, ngang nhiên huy động bàn tay Bạch Hổ, mãnh kích đập vào mặt móng vuốt cường đại. 
Một tiếng vang thật lớn, liệt diễm xung quanh móng vuốt bạo động, giống như phiến biển lửa đang phóng thích, quét sạch trời cao. 
Móng vuốt của Khương Phàm khuấy động xé rách đi uy thế khủng bố, cùng Ngu Thiên Khải giết chóc, cánh tay rắn chắc va vào nhau. 
Trong chốc lát, toàn thân Ngu Thiên Khải run rẩy, cánh tay phải máu thịt be bét, thân thể hùng tráng từ trên trời rơi xuống, hung hăng đập vào trên lôi đài. 
Lôi đài lay động mãnh liệt, giống như muốn sụp đổ. 
Toàn trường quá bất ngờ, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, tất cả mọi người khó có thể tin được mà nhìn qua Khương Phàm đang đứng giữa không trung. 
Đây là võ pháp gì? 
Hắn đang cướp đoạt thế công của Ngu Thiên Khải? 
Ngay cả bọn người Ngu Kình Thương đều bị kinh hãi. 
Khương Phàm cưỡng ép tăng thực lực lên, bọn hắn không để ý. 
Bởi vì Ngu Thiên Khải là Thiên phẩm, toàn lực bạo phát xuống hoàn toàn có thể triệt tiêu chênh lệch cảnh giới. 
Mà loại này vượt cảnh giới này chỉ kéo dài trong thời gian rất ngắn, thời gian vừa đến, Khương Phàm sẽ nhanh chóng suy yếu, đến lúc đó sẽ không hề có lực hoàn thủ. 
Nhưng, Khương Phàm đột nhiên thi triển võ pháp, thật sự là đã kinh động đến bọn hắn. 
- Người của Đại Tự Tại điện đâu? Đã chết hết rồi sao? 
Trong sương phòng Chí Tôn Kim Thành, Hứa Như Lai đột nhiên hô to. 
- Khương Phàm ăn đan dược, cưỡng ép tăng thực lực lên, chẳng lẽ các ngươi mù sao? 
- Hắn không có ăn đan dược. 
Bên trong Đại Tự Tại điện truyền đến thanh âm già nua, quanh quẩn khắp toàn trường, rõ ràng truyền đến bên tai mỗi người. 
- Không có? Vừa mới bắt đầu hắn vẫn là tam trọng thiên, bây giờ lại là tứ trọng thiên, các ngươi là mù thật, hay là cố ý giả mù? 
- Xin mời Hứa Vĩnh Thọ, quản giáo tốt tộc nhân của mình. 
- Mẹ kiếp, còn không cho nói? 
Hứa Như Lai giận. 
Nhưng, càng kỳ quái là, các sương phòng đều rất trầm mặc. 
Bởi vì các đại biểu những thế lực kia đều nhìn ra vấn đề, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Khương Phàm, không có vội vã phán đoán. 
Trên diễn võ trường, trận đấu vẫn tiếp tục, không có bất kỳ sự ngừng lại nào. 
- Quả nhiên có chút bản lĩnh! 
Sau khi Ngu Thiên Khải rơi xuống, trong nháy mắt đã huy động lại lực lượng, đùi phải tráng kiện giống như roi sắt đánh lên trời. 
Kim mân lấp lóe, khuấy động tử khí, giống như Thần Binh trọng khí, không gian đều bị nhấc lên gợn sóng. 
Khương Phàm đã giết tới, hắn muốn nhân cơ hội đánh đối thủ trọng thương, không nghĩ tới Ngu Thiên Khải lại phản ứng bén nhọn như vậy. 
Trong chớp mắt, Khương Phàm căng cứng hai cánh giống như là Thiên Đao bổ tới. 
Ầm ầm! 
Bạo hưởng kinh khủng khuấy động diễn võ trường, không gian rung động. 
Khương Phàm tung bay, Ngu Thiên Khải tháo chạy. 
Ngu Thiên Khải mượn nhờ cơ hội tháo chạy, nhanh chóng kéo dài khoảng cách. 
Toàn thân lượn lờ kim quang, nhanh chóng khép lại hai tay rách rưới. 
Khương Phàm ở giữa không trung cưỡng ép giữ vững thân thể, giương cánh oanh minh, liệt diễm bạo động, hai cánh như đao, lại lần nữa lao đến Ngu Thiên Khải. 
Hai người tăng vọt chiến ý, nhiệt huyết sôi trào, đều đánh ra cảm giác, cũng đánh ra cuồng tính. 
Ngu Thiên Khải phóng lên tận trời, một mảnh phù văn huyễn lệ lan tràn ở dưới chân, mỗi một bước dẫm xuống đều bộc phát ra uy thế hủy diệt, tràn ngập đất trời bao phủ Khương Phàm. 
Kỳ Lân Chiến Bộ!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.