Đại Viên Vương

Chương 132: Bức họa là nhà lao, án phạt tù tám ngày








" Chính là nước miếng của Tiểu nương tử. Ta phải đến nếm thử mới được!"

Vương Phật Nhi mau nhanh nhón chân, áp miệng vào cặp môi anh đào của Tinh Tuyết, nhẹ nhàng chụt một tiếng rồi cố ý chép chép miệng tỏ vẻ hết sức đắc ý. Tinh Tuyết bị Vương Phật Nhi đánh lén thành công, nhất thời ngây người ra.

" Thật không ngờ ngươi lại là một tiểu hòa thượng hư đốn như vậy!"

Vương Phật Nhi vô cùng sảng khoái trong lòng, cảm giác cuối cùng cùng xả ra được nỗi ấm ức trong ngực, trả thù chuyện rồi cô bé giảo hoạt này đã bắt sống hắn. Đối với việc Tinh Tuyết làm mặt giận trách mắng, hắn vui vẻ chịu đựng, chẳng hề xấu hổ mà lại cảm thấy vinh quang.


" Tinh Tuyết tỷ tỷ bảo ta chơi đùa cho ngươi vui vẻ, nghe xong chuyện xưa này của ta, không phải ngươi quả thật rất vui vẻ sao?"

Tinh Tuyết giơ ngón tay áp lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn của mình, trong lúc lơ đãng lại toát ra cái thần thái vô cùng phong tình quyến rũ kia khiến cho Vương Phật Nhi trông thấy mà tim đập thình thịch. Hắn thầm nghĩ:" Đáng tiếc là ta còn chưa lớn đến tuổi phát dục, không thể nào sử dụng thủ đoạn lừa gạt cô nàng này được. Nói thì thấy cũng kỳ quái, ta tới Trung thổ Thần Châu cũng đã hơn một năm rồi, như thế nào thân thể một chút phát dục cũng không có, vẫn ở mức nhỏ như thế này!"

Tinh Tuyết đối với Vương Phật Nhi đánh cũng không ra đánh, chửi mắng cũng không ra chửi mắng, một lúc lâu sau mới khe khẽ thở dài, vươn ngón tay ngọc ngà thon dài hung hăng cốc vào đầu hắn một cái, mới cảm thấy tốt hơn chút ít.

" Lần sau mà tên tiểu quỷ nhà ngươi còn đùa kiểu này thì hãy xem bà cô ngươi mà không chém cái đầu trọc lốc của ngươi xuống thì cũng đem ngươi cho Thứu gia gia ăn!"

Vương Phật Nhi đã sớm vận kình lên đầu, võ công của hắn cao cường hơn nhiều so với Tinh Tuyết, chịu một cái cốc bằng này ngón tay ngọc này thì cảm thấy không đau không ngứa. Hắn chỉ cười hì hì hỏi:" Tinh Tuyết tỷ tỷ có thể dẫn ta đi xem bia đá võ công của hai vị tiền bối Tinh, Yến hay không?"

" Ngươi tưởng dễ dàng như thế ư! Muốn xem võ công bí quyết của bộ tộc chúng ta thì hãy trao đổi võ công của Đại Lạn Đà tự các ngươi đi!"

Vương Phật Nhi cười đáp:" Nếu Tinh Tuyết tỷ tỷ muốn học võ công của Lạn Đà tự thì ta sẽ sao chép lại một phần võ công độc môn mật truyền của Lạn Đà tự chúng ta cho ngươi là được!"

Trong lòng đã quyết định chủ ý, hắn quay lại lập tức sao chép một phần đồ hình và kinh văn rườm rà. Trong thế giới này còn chưa có võ công muốn luyện phải tự thương mình, chắc là chẳng biết đến câu mở đầu kinh điển là muốn bắt đầu luyện thần công phải rút dao tự cung. Sao chép ra chắc cũng không thể bị phát hiện ra sơ hở.


Tinh Tuyết thấy Vương Phật Nhi đáp ứng nhanh như vậy, cười xòa một tiếng rồi bảo:" Ngươi cho là ta thực sự không biết công phu của Lạn Đà tự sao? Ta ngay cả công phu gia truyền cũng không thích luyện tập, nói chi đến võ học của đám hòa thượng phải luyện tập vô cùng vất vả. Lạn Đà tự có vài thần công trấn môn truyền lưu rộng rãi, thôn chúng ta cũng thu thập, có mấy vị thúc thúc bá bá cũng luyện một chút. Ngươi tuổi nhỏ như vậy, võ học có thể học được thì cũng sẽ không cao thâm gì, nói không chừng đã có trong thôn chúng ta từ lâu rồi." Truyện "Đại Viên Vương "

Vương Phật Nhi gãi gãi đầu, có chút mất mác vì âm mưu không thực hiện được. Tinh Tuyết cười cười nói:" Ngươi muốn đi xem bia đá võ công thì bây giờ ta sẽ dẫn ngươi tới đó. Tuy nhiên, ta cần phải nói trước với ngươi là bia đá võ công do hai vị Thủy tổ lưu lại thập phần cao thâm, mọi người trong thôn đều đã xem qua, nhưng có thể hiểu được thì cũng chưa quá ba hay năm người! Ngươi học không được thì cũng đừng trách ta."

Vương Phật Nhi kỳ thật cũng không có nhiều hứng thú lắm đối với việc học tập cái loại võ học tổ truyền của hai nhà Tinh, Yến. Đi tới thế giới này, hắn mong muốn nhất chính là sống sót, sau đó cũng chỉ là sống không tồi. Mục tiêu đầu tiên thì bây giờ đã không còn là vấn đề lớn, bây giờ ước mơ lớn nhất của hắn chính là có thể làm cho việc kinh doanh của Đại Lôi Âm tự được phồn vinh hưng thịnh, thóc lúa đầy bồ, mình ngồi không thu thuế má, tô điền.

Tinh Tuyết bừng bừng hứng trí lôi kéo Vương Phật Nhi ra khỏi nhà sàn. Mấy cái hành vi này của cô ta tựa như một tiểu cô nương rất tịch mịch đột nhiên gặp bạn chơi, đem tất cả bảo bối và bí mật của bản thân mình ra chia xẻ.

" Nhìn kìa! Nhà ở bên kia là phòng ở của Yến thúc thúc. Võ công của Yến ca ca đích rất là lợi hại đó, chắc chắn là ngươi đánh không lại hắn. Nghe nói Tây Địch có cái gì là năm đại cao thủ trẻ tuổi, Đại Càn vương triều có cái gì là tân thất đại thần tướng, nhất định cũng đều không bằng Yến ca ca của ta!"

Vương Phật Nhi nhìn lướt qua về hướng bên kia, thầm nghĩ:" Tân thất đại thần tướng, Lí Quy Niên và Lệ Hưu Ngôn cái gì đó thì cũng vừa phải thôi, nhưng Thái Tuyền Thương thì lại quá là mạnh mẽ. Cứ cho là Yến ca ca của ngươi có nuôi dưỡng mười vạn hoạn binh cũng không nhất định có thể đuổi kịp tốc độ tiến bộ của tên quái vật đó!"

Tới chỗ bia đá võ công, Vương Phật Nhi trông thấy hai chiếc cột đá hình chữ nhật, chiều cao hơn mười lăm thước, chiều rộng thì có thể làm khải hoàn môn, bên trên chẳng hề có chữ viết nào. Hắn đang nghi hoặc thì Tinh Tuyết đã vỗ hai tay hết sức phấn khởi. Từ trên đỉnh hai khối bia đá võ công bắn ra một đạo kim quang, Vương Phật Nhi không kịp né tránh, lập tức bị kim quang xuyên vào. Truyện "Đại Viên Vương "

" Lần trước bị ta lừa gạt, lần này cũng vẫn bị ta lừa gạt, tại sao tiểu hòa thượng này cũng không thông minh lên! Bia đá võ công là trấn thôn chí bảo của Long thứu thôn chúng ta không sai, tuy nhiên...... trong đó có chút ảo diệu, người ngoài sẽ không thể biết được."

Sờ sờ vào môi mình, Tinh Tuyết có chút tức giận dậm chân nói:" Ngươi, cái tiểu tặc trọc này lại có dũng khí đùa giỡn bổn cô nương, ta muốn đem ngươi phong ấn ở trong bia đá võ công này, cho nếm đủ đau khổ rồi mới phóng thích ra."


Vương Phật Nhi nhất thời không để ý, bị hút vào trong tấm bia đá võ công. Chờ hắn xoay người lại thì đã ở giữa một tòa thần điện cực kỳ lớn. Trong thần điện đã có sắn tới mười người, hoặc là ngồi nhắm mắt, hoặc là lấy tay thay kiếm hoa vẽ những chiêu số, nhưng không một ai để ý đến hắn.

Những người này đều không lớn tuổi, chỉ từ hơn mười tuổi đến hai mươi tuổi, nhưng còn có một hán tử thoạt nhìn khoảng trên ba mươi đang chắp tay đứng yên, chăm chú nhìn chằm chằm vào những văn tự trên tường.

Vương Phật Nhi lặng lẽ đi tới, phát hiện trên tường thần điện có khắc vô số văn tự, đồ hình. Hắn nhìn theo ánh mắt của hán tử trung niên kia xem một lúc, phát hiện văn tự đều tối nghĩa khó hiểu, bí quyết cũng được coi là thập phần thâm ảo. Truyện "Đại Viên Vương "

" Nơi này mới là bia đá võ công ảo diệu, ta đã đến thì cũng chẳng ngại xem xem rốt cuộc là ghi chép cái gì!" Vương Phật Nhi cứ xem từ trên xuống dưới, rất nhanh chóng để ý được phần mở đầu, tìm ra được khẩu quyết nhập môn.

Thiên địa chi đạo vô cùng, kiền kiền biến hóa...... Tử vi tinh đấu, huyền vũ thất túc......

Xem một lúc lâu, Vương Phật Nhi thấy phần khẩu quyết này cũng không có chỗ nào huyền bí, bỏ không thèm tiếp tục quan sát nữa mà nhìn xuống một bộ đồ hình tạo thành hơn mười chiêu kiếm pháp. Bộ kiếm pháp này thập phần đơn giản, cũng giống như Đại Nhật hỏa diễm đao, chỉ là đem những chiêu số đơn giản nhất tổ hợp lại, rèn luyện tay mắt bộ pháp.

Cứ cưỡi ngựa xem hoa như vậy một hồi lâu, Vương Phật Nhi mới phát hiện đây là đường " Kiếm quyết" do Yến Xích Đan từ mấy trăm năm trước truyền lại. Đó là một bộ võ học từ nông cạn đi vào thâm sâu, nông cạn nhưng tinh xảo, vốn là lấy yếu thắng mạnh, lấy xảo khắc chế cường, lập ra chuyên để đối phó với địch nhân có cấp bậc cao hơn bản thân mình.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.