Đại Viên Vương

Chương 123: Thiên địa chi tàng, vật cùng tất phản








" Hỏa viên Đại tướng!" Truyện "Đại Viên Vương "

" Chính là bổn nhân!"

Đệ lục Ma đồng đấu nhãn với Hỏa viên Đại tướng, không khí ở khoảng không gian giữa hai người cũng lập tức bị đốt nóng lên.

Đại Lôi Âm tự là thông đạo duy nhất dẫn vào phương nam của Vô tận lâm hải. Vô tận lâm hải có dược liệu, linh thú và vô số tài nguyên nhiều tác dụng khác, Hỏa viên Đại tướng làm sao lại không nghĩ đến việc thu vào trong túi? Sau khi Hỏa viên Đại tướng hiện thân, Hỏa Nha quân đang cải trang làm thi binh cũng đều bộc lộ nguyên hình.


Hỏa Nha quân vốn là bộ đội tinh nhuệ do một tay Hỏa viên Đại tướng huấn luyện nên, quân số chỉ có một ngàn sáu trăm người. Lần này hắn cho tất cả ẩn thân trong đám thi binh, dẫn tới thảo nguyên hoang dã ở phương nam.

Đệ lục Ma đồng chợt phát kình gào lên một tiếng làm tối sầm trời đất, đoạn đi tới đối đầu với Hỏa viên Đại tướng, chậm rãi nói:" Ngươi hết lần này đến lần khác đánh trộm ta ở trong Đại Lôi Âm tự, giờ hẳn là lần thứ ba gặp ngươi rồi!"

Hỏa viên Đại tướng chắp hai tay đằng sau lưng, chiến bào đỏ rực như lửa bay phần phật, lạnh nhạt nói:" Chỉ vì ngươi quỷ kế đa đoan, ta đã ba lần xuất thủ mà chưa thể g!ết chết được ngươi!"

Đệ lục Ma đồng lạnh lùng cười hỏi:" Chẳng biết lần này thì Hỏa viên Đại tướng có mấy thành nắm chắc sẽ g!ết chết được ta?"

Hỏa viên Đại tướng lắc đầu giận dữ đáp:" Mặc dù ta ngày đêm khổ tu Thôn Nhật ma sách, nhưng dù thế nào cũng không thể đột phá được cảnh giới nhị phẩm. Đánh nhau tay đôi thì ta vẫn như trước không có mười thành chắc chắn......" Hỏa viên Đại tướng ngừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nói:" Tuy nhiên, theo tính cách của ta, cho dù chỉ nắm chắc được có ba thành thì cũng đã đi làm rồi, huống chi bây giờ ngươi đã rời khỏi Đại Lôi Âm tự, mất đi địa lợi, ta có phần thắng đến ít nhất là sáu thành rưỡi, đáng để thử một lần chứ!"

Nói xong câu này, Hỏa viên Đại tướng nhẹ nhàng hất đầu mủi chân một cái, thần binh Bắc Đẩu của Vương Phật Nhi làm rơi trên mặt đất liền bay vào trong lòng bàn tay hắn. Thanh tinh thần thần binh này vừa vào trong tay của Hỏa viên Đại tướng thì lập tức toàn thân tỏa lam quang mờ mờ, lộ rõ vẻ vô cùng hưng phấn.

Hỏa viên Đại tướng vuốt thân đao, khẽ thở dài:" Đao vương Tinh Dật Vũ tung hoành nhân gian gần ba trăm năm, dùng sức lực bản thân đột phá những hạn chế về võ học của mình rồi sáng chế ra tiêu chuẩn về đao đạo ở cấp thần thoại, cuối cùng phá vỡ hư không mà đi. Thanh Bắc Đẩu này là một trong số những thanh thần binh hiện thời của Trung thổ Thần Châu có nhiều hi vọng tiến vào số mười loại vũ khí hàng đầu nhất."

Đệ lục Ma đồng trông thấy Hỏa viên Đại tướng nhẹ nhàng tuốt thanh Bắc Đẩu ra khỏi vỏ, phác thử một nhát chém trong không trung. Đó chỉ là một động tác đơn giản nhưng một loại khí thế tự nhiên cũng thoáng hiện ra, trong lòng hiểu rằng đối thủ đã đạt đến cấp tinh thần rồi.

Hỏa viên Đại tướng có nói là nắm chắc được thêm một thành rưỡi nữa, chính là nhờ vào thanh Bắc Đẩu này. Truyện "Đại Viên Vương "

Thầm hô một tiếng “thất sách”, Đệ lục Ma đồng khẽ huơ song chưởng, mười tám luồng liệt diễm bay ra, nối đầu đuôi với nhau hình thành nên một con Hỏa giao long. Gặp đối thủ mạnh mẻ như Hỏa viên Đại tướng, hắn lúc này mới thể hiện ra thực lực vốn bị kiềm nén của bản thân.


Là thành viên của Đế Già xà tộc, Đệ lục Ma đồng khi còn sống cũng là một cao thủ tu hành Thập long ngự nhật thần công. Môn thần công này tu luyện đến mức thần thông cao nhất, nghe nói có thể khống chế mười con rồng lửa bay lên không trung ngăn địch, được coi là một môn tuyệt học có công thủ ngang bằng nhau nhất trong số những võ học kì công hiện thời của Trung thổ Thần Châu. Truyện "Đại Viên Vương "

" Dùng một con hỏa long ngăn địch, Đệ lục Ma đồng ngươi xem thường ta sao?"

Hỏa viên Đại tướng gầm lên một tiếng, hư ảo bổ thanh Bắc Đẩu từ trên xuống dưới một nhát, tự nhiên sinh ra một đạo đao khí. Nội kình Thôn Nhật ma sách của hắn cộng hưởng với đao khí của thanh thần binh Bắc Đẩu, hình thành nên một đạo kình kỳ dị gồm hai màu xanh đỏ giao thoa, còn chưa đến gần đã khiến cho con hỏa long đang rít gào bay lượn quanh thân Đệ lục Ma đồng có ý sợ hãi.

" Một con hỏa long đương nhiên không dưới trừng trị được Hỏa viên nhà ngươi, cho nên ta dự bị cho ngươi thêm một cước!"

Bùn đất dưới chân Hỏa viên Đại tướng đột nhiên văng tung tóe, một đạo hỏa quang bốc lên tận trời, một con hỏa long khác từ dưới đất chui ra, tàn độc cắn vào th@n dưới của Hỏa viên Đại tướng. Thì ra Đệ lục Ma đồng chẳng những có đường lối võ công là hỏa hệ, mà còn tinh thông thuật pháp thổ hệ, đã sớm âm thầm truyền hỏa kình xuống dưới đất, thời khắc này mới bộc phát ra.

" Hay! Đệ lục Ma đồng ngươi chơi bời có chút mới mẻ hơn. Ta làm sao có thể không phụng bồi?"

Hỏa viên Đại tướng gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên biến mất khỏi chỗ đứng, như là dùng Biến ma thuật lại xuất hiện bên người Đệ lục Ma đồng, chĩa thẳng thanh thần binh Bắc Đẩu thẳng lên trên trời rồi nghiêng vai uốn lưng trảm xuống một đao.

Nếu không biết tường tận về Hỏa viên Đại tướng, chắc chắn sẽ nghĩ rằng có thể sử dụng xuất ra một đao đến mức xuất quỷ nhập thần như thế thì nhất định là hắn phải nghiên cứu đao đạo nhiều năm. Chỉ có Đệ lục Ma đồng là đối thủ cũ thì mới hiểu rõ vũ khí của Hỏa viên Đại tướng vốn không phải là đao mà là côn!

Người của Bạch Nguyệt yêu tộc, nếu tuyển dụng vũ khí, thì lựa chọn đầu tiên bao giờ cũng chỉ là côn.

Khi kịch chiến cùng bọn Vương Phật Nhi, chiếc cần câu vẫn nằm lăn lóc ở trên tảng đá, đến lúc này đột nhiên lại giống như một vật thể sống, tự động nhảy vọt lên ngắn chặn nhát đao quỷ khóc thần kinh này của Hỏa viên Đại tướng.

Người của Đế Già tộc nếu tuyển dụng vũ khí thì hơn chín thành đều tuyển chọn dùng trượng. Chiếc cần câu xanh biếc ướt át này chính là một trong năm đại thần binh của Đế Già xà tộc, nổi danh cùng với Thiên Xà trượng của Vu Đạo Toại, gọi là Trúc Diệp thanh thanh.


Cũng chỉ có thần binh cấp bậc này mới có đủ khả năng đón đở một nhát trảm của thanh thần binh Bắc Đẩu mà vẫn bình yên vô sự.

Hai đại cao thủ bắt đầu đối chiến, thần binh Bắc Đẩu và Trúc Diệp thanh thanh hóa thành một đạo lam quang, một bóng ảnh xanh biếc, trong khoảnh khắc đã qua hơn trăm chiêu. Hỏa viên Đại tướng có võ công cương mãnh bá đạo, còn Thập Long ngự Nhật thần công của Đệ lục Ma đồng cũng có những chiêu số bá đạo. Hai người lại cùng tu luyện võ học hỏa hệ, trận chiến này tuyệt đối không thể phân chia thắng bại trong khoảng thời gian ngắn được.

Nhìn thấy Hỏa viên Đại tướng xuất hiện, Yến Xích Mi liền hiểu rằng mình cuối cùng thì không phải tử trận rồi. Hắn bị Đệ lục Ma đồng đánh trọng thương, sau khi điều hòa chân khí một lúc lâu thì đã có thể miễn cưỡng hoạt động. Hỏa Nha quân chính là thân binh của Hỏa viên Đại tướng, ngày thường mắt cao quá trán, không bao giờ coi trọng những võ tướng khác hệ với hắn, nên cũng không có ai tới giúp đỡ hắn.

Yến Xích Mi gắng gượng đứng lên, đi tìm kiếm hai tấm phong trấn ở trên thân đồng đội, trong đó thi yêu trong một tấm phong ấn đã bị Đệ lục Ma đồng đánh tan xác, không có cách nào phục hồi được nữa rồi.

Hắn chợt động lòng a, nghĩ rằng trên thân thể bị đánh đến xương cốt chẳng còn của Vương Phật Nhi chắc cũng phải có các loại phong trấn, vội vàng tới chỗ Vương Phật Nhi bạo thể để tìm kiếm. Nhưng hắn tìm tới tìm lui cũng không hề phát hiện ra được một thứ gì.

" Kỳ quái, chẳng lẽ ngoại trừ thanh thần binh Bắc Đẩu, trên thân tên tiểu tử này không có bất cứ cái gì ư? Ít nhất là cái Kim Lân mộc hắn vừa sử dụng kia thì phải còn chứ!"

Yến Xích Mi tìm mãi không ra thì cũng bỏ không tìm nữa, dồn toàn bộ tâm trí vào theo dõi trận đại chiến giữa Hỏa viên Đại tướng và Đệ lục Ma đồng. Hắn tràn đầy tin tưởng đối với Hỏa viên Đại tướng, nhưng với tu vi hiện thời của hắn, thật sự là không có cách nào nhìn ra đến tột cùng là ai chiếm thượng phong.

" Thiên địa chi tàng, vật cùng tất phản, âm cực dương sinh, sinh tử vô thường......"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.