Đại Viên Vương

Chương 119: Trông mây đoán mưa








Yến Xích Mi phát hiện Vương Phật Nhi tạm dừng quân đội lại liền hổn hển chạy tới. Lần này hắn học được chút thông minh, dẫn theo hai đồng đội cùng hai tên thi yêu. Hắn thấy Vương Phật Nhi đang điều động quân đội liền hét lớn:" Truy binh đuổi sát ngay đằng sau, ngươi mau đưa phong trấn thi yêu cho ta? Ba người chúng ta phải hợp sức thì mới đánh đuổi được đám truy binh, sau đó quay lại tấn công Đại Lôi Âm tự!"

Vương Phật Nhi nhìn đểu Yến Xích Mi, nhẹ nhàng cười nói:" Ta sẽ thống lĩnh quân đội của Huyết Trư vương cùng với các ngươi ngăn cản truy binh ở đằng sau. Còn về chuyện Đại Lôi Âm tự thì các ngươi không phải lo, ta đã bắt được hai tên thi yêu, chiếm được Nam Thiên quan!"

Yến Xích Mi và ba đại tướng lĩnh đều tỏ vẻ kinh hãi, so với tám Đại trưởng lão của Lạn Đà tự thì còn mạnh hơn nhiều. Yến Xích Mi nghĩ đến đầu tiên là chuyện bác bỏ, cho rằng cái tên tiểu hài tử xấu xa này đang khoác lác.

Tuy nhiên, Huyết hải ma Trư vương đứng ở sau lưng Vương Phật Nhi giống như một bằng chứng thập phần có sức thuyết phục. Có thể thu phục được Huyết Trư vương ngay tại trận trước mặt hai bên quân đội thì xông vào Đại Lôi Âm tự hàng phục hai tên thi yêu tựa hồ cũng không phải chuyện không có khả năng.


Yến Xích Mi đành phải nín nhịn, lớn tiếng hỏi:" Vậy ngươi muốn đến bao giờ mới trả lại ta thi yêu phong trấn?"

Vương Phật Nhi chỉ về phương hướng Đại Lôi Âm tự, thản nhiên nói:" Chúng ta tới được Đại Lôi Âm tự thì sẽ lập tức trả lại thi yêu phong trấn cho ngươi!"

Yến Xích Mi rất muốn gây sự, nhưng khí tức lưu chuyển mờ ảo trên thân thể cho thấy hiển nhiên là mới đây Vương Phật Nhi lại có đột phá, hắn cũng không đủ tự tin có thể đánh bại được vị trụ trì trẻ tuổi này.

Tên tướng lĩnh béo mập khẽ kéo áo giáp của Yến Xích Mi, tiến lên phía trước một bước nói:" Lần này tới đây, chúng ta là đại biểu của Hỏa Viên Đại tướng. Đại tướng cực kì coi trọng số thi binh này."

Vương Phật Nhi cười đáp:" Trong tay ta đã có ba tên thi yêu, cũng không quan tâm đến việc có thêm chiếc này của các ngươi. Tới Đại Lôi Âm tự, ta sẽ chịu trách nhiệm giúp các ngươi bổ sung binh lực vào cho đến đầy thì thôi. Thi binh du đãng có đầy khắp nơi ở bên ngoài Đại Lôi Âm tự."

Nghe thấy Vương Phật Nhi cam đoan, ba tên tướng lĩnh của Hỏa Viên quân cũng được an tâm đôi chút, ngồi xuống bên Vương Phật Nhi. Có thêm cẩu đầu quân sư Phượng Sồ, tất cả bắt đầu thương lượng về bước tiếp theo của kế hoạch tác chiến.

Vương Phật Nhi đau đầu nói:" Bây giờ binh lực song phương cũng không hơn kém bao nhiêu, chỉ là cái tên thi yêu hung hãn nhất Đệ lục Ma Đồng kia chẳng biết ẩn thân ở nơi đâu. Ta phỏng chừng thủ hạ của hắn ít nhất có một đội thân binh có sức chiến đấu tương đương với Huyết Trư kỵ binh, số lượng thi binh dưới trướng chắc phải vượt qua hai vạn. Hơn nữa vũ kỹ của bản thân hắn rất cao cường, chúng ta tuyệt đối không dễ ứng phó được." Truyện "Đại Viên Vương "

Yến Xích Mi mặc dù chỉ là một viên mãnh tuớng trong quân đội nhưng vẫn có thể hiểu được xu thế mạnh yếu. Ba người bọn họ đều hiểu sâu sắc rằng trong thời điểm hai quân huyết chiến, một đội kì binh đột kích thì sức sát thương sẽ lớn đến mức độ nào.

Ba viên tướng của Hỏa Viên quân đều chỉ biết thống lĩnh quân đội xông pha chém giết chứ không rành về chiến lược, nên những chuyện về sau đều vô kế khả thi, không nhĩ được ra biện pháp gì tốt cả. Hồ lô nơi thắt lưng Phượng Sồ cũng đã cạn từ lâu rồi, không có rượu uống thì hắn cũng có vẻ không còn tinh anh nữa, chiếc quạt lông trong tay lúc này cũng không quạt ra gió nữa.

Vương Phật Nhi thấy hắn trầm mặc, giơ tay vỗ một cái hét lớn:" Kê Sồ tiên sinh, ngươi có mưu lược gì thì cứ nói ra đừng ngại!"


Phượng Sồ giận dữ nói:" Gọi ta là Phượng Sồ, không được gọi là Kê Sồ!"

Vương Phật Nhi giả bộ lương thiện, lập tức nói:" Phượng Sồ tiên sinh, ngươi thấy cái tên tiểu Kê Sồ Đệ lục Ma Đồng kia như thế nào? Hắn có dẫn quân mai phục chúng ta ở phía trước hay không?"

Phượng Sồ ho khan một tiếng đáp:" Ta cho rằng tên Kê Sồ rất có thể......" Đang nói tới chỗ này, Phượng Sồ tức thì nổi gân xanh trên mặt, hét lớn:" Không được nhắc lại hai chữ Kê Sồ!"

Vương Phật Nhi khoát khoát tay điềm nhiên nói:" Giờ ta không đề cập tới nữa. Phượng Sồ tiên sinh có phán đoán gì về việc Đệ lục Ma Đồng ẩn thân ở phương nào hay không?"

Bọn Yến Xích Mi là ba viên tướng, hiển nhiên không quen loại phong cách nghị sự này, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ vô cùng xấu hổ. Phượng Sồ liếc mắt nhìn bọn họ, rồi mới nói:" Muốn ta phán đoán thì ta cho rằng căn bản là không cần quan tâm tới đại quân Đệ lục Ma Đồng vì thi binh hành động chậm chạp, bất luận là hắn mai phục ở nơi nào thì bây giờ muốn vượt qua chúng ta đều cũng không kịp nữa rồi. Điều duy nhất phải lo lắng chính là Đệ lục Ma Đồng sẽ vứt bỏ đại quân, học theo thủ đoạn của Vương Phật Nhi trụ trì một mình một ngựa cưỡi đuổi theo, tìm cơ hội ám sát! Theo truyền ngôn thì hắn có tu vi đệ nhị phẩm, nếu đánh lén thì không ai bên ta có thể may mắn tránh thoát được."

Vương Phật Nhi nghe được những lời này thì lập tức thấy kinh hãi trong lòng, đối với phán đoán của Phượng Sồ cũng tin tưởng vài phần. Bây giờ, hai đơn vị quân đội thi binh của Vương Phật Nhi đã được điều chuyển đi tách nhau. Phật Đà Cái và mấy trưởng lão đã dẫn tiền quân xuất phát, Vương Phật Nhi liền động lòng định thông báo cho bọn họ thì lại bị Phượng Sồ kéo ống tay áo giữ lại.

" Đệ lục Ma Đồng nhất định sẽ không đi ám sát tám vị trưởng lão, bởi vì chọn hồng thì chọn quả nhũn, nơi này chúng ta có một quả như thế!"

Vương Phật Nhi nghe vậy lập tức lại ngồi xuống. Mặc dù hắn hiểu rằng bây giờ phải lập tức điều tám Đại trưởng lão trở về hộ giá mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu nắm chắc thời cơ này thì sẽ ổn định được khí thế.

" Đệ lục Ma Đồng có tu vi cao thâm khó lường, vượt qua đại đội nhân mã dễ như trở bàn tay, rất có thể bây giờ đang ẩn núp ở trong đám thi binh chờ cơ hội xuất thủ. Nếu ta bây giờ hấp tập vội vàng thì chỉ sợ sẽ tạo cho tên thi yêu này cơ hội dò xét được thực hư, ngược lại là không hay!" Truyện "Đại Viên Vương "


Bọn Yến Xích Mi thấy Vương Phật Nhi trầm ngâm không nói gì, chẳng biết hắn tính toán thế nào. Viên tướng có thân hình béo mập thử tham vấn:" Chi bằng chúng ta tập trung hết tất cả thi binh lại. Có hơn một vạn thi binh, chỉ một mình thì dù Đệ lục Ma Đồng có võ công cao đến như thế nào cũng chưa chắc có can đảm xông đến động thủ."

Vương Phật Nhi lắc đầu không nói, hai tay bắt quyết một môn pháp thuật, vỗ xuống mặt đất một cái, sau đó đứng lên vén khố đái vào một bãi nước tiểu của đồng tử. Một khối bùn đất nhỏ bị nước tiểu thủy thấm ướt liền bắt đầu động đậy. Khối đất bùn nhỏ này uốn lượn một lát rồi vươn ra một cái đầu nho nhỏ, theo sau là cái thân thể khá dài, tất nhiên là một con rắn đất bé nhỏ. Truyện "Đại Viên Vương "

Vương Phật Nhi xé lấy nửa vạt áo phía dưới, lấy ra một cây bút, viết vội vàng mấy hàng chữ nhỏ, buộc vào đầu con rắn đất rồi vỗ một cái, con rắn đất liền chui tọt xuống dưới đất, không thấy tung tích đâu nữa.

" Hy vọng là ta đã học được hoàn toàn môn niệm pháp này, có thể truyền tin tức tới tay tám vị trưởng lão ở nơi đó!"

Vương Phật Nhi quay sang nói với Yến Xích Mi và hai viên tuớng:" Ba nguời các ngươi cần phải lúc nào cũng ở bên nhau, gọi hai tên thi yêu đến bên người làm hộ vệ. Ở cách ta tốt nhất vào khoảng năm mươi bước, không thể xa quá hay gần quá!"

" Hừ! Cứ cho là Đệ lục Ma Đồng có võ công rất cao đi, ta cũng phảin cho hắn biết rằng trí tuệ của người sống còn mạnh hơn sự hung hăng của bọn tử quỷ!"

Bọn Yến Xích Mi chẳng biết Vương Phật Nhi nói năng một hồi như vậy, rốt cuộc là an bài cái kế hoạch gì, đành phải tuân theo lời phân phó, triệu hồi hai tên thi yêu tới bên người, một tấc cũng không rời xa.

Vương Phật Nhi tung người bay lên trên mông Chiến trư của Huyết Trư vương. Có thủ hạ với bản lãnh hùng mạnh này làm chỗ dựa, hắn cũng yên lòng hơn một chút.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.