Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 35: Thẩm Vấn2






“Được.”Trác Uyên vẫy vẫy tay, trong lòng đã hiểu rõ tất cả, đôi mắt chợt lóe lên ánh sáng, nhìn về phía Tiểu Thúy nói: “Sao các ngươi biết sơn chủ bị Lạc Chấn Nam đánh lén, là các ngươi tận mắt nhìn thấy sao?”“Dương sư huynh nhìn thấy!”“Như vậy, Hồi Long Chưởng có thể trị được thương thế của sơn chủ, cũng là Dương sư huynh nói sao.” Mày của Trác Uyên cong lên, Tiểu Thúy mở to mắt, mạnh mẽ gật đầu.
Trong mắt lại mang theo vẻ ngạc nhiên, dường như đang nói sao mà ngươi biết được.Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Trác Uyên chậm rãi thu bàn tay đang đặt ở trước ngực Lôi Vũ Đình về.Nhưng mà đúng lúc này đột nhiên vang lên một tiếng quát nhẹ: “Trác Uyên, ngươi ở trong phòng làm gì vậy?”Vừa dứt lời, Lạc Minh Ngọc đẩy cửa mà vào, phía sau là Lạc Minh Viễn và Bàng thống lĩnh.

Mà vừa thấy tình cảnh trong phòng, ba người lập tức sợ ngây người.Hai thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp quần áo không chỉnh tề, móng heo của Trác Uyên còn đang ở trước ngực người ta.
Lạc Minh Viễn thấy vậy thì, kinh sợ há to miệng, một đôi mắt linh động lại đang không ngừng chuyển động.Đột nhiên Lạc Minh Ngọc che hai mắt của hắn ta lại rồi quát Bàng thống lĩnh: “Mau đưa thiếu gia về phòng đi.”Bàng thống lĩnh vội vàng gật đầu, nâng Lạc Minh Viễn rời đi, nhưng trước khi đi, lại cho Trác Uyên một nụ cười mà người nam nhân nào cũng hiểu.“Trác quản gia!”Lạc Minh Ngọc giận dữ rồi lập tức gọi hẳn thân phận của Trác Uyên: “Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Tiềm Long Các, sao ngươi có thể làm bậy như vậy ở chỗ của người ta chứ?”Trác Uyên nhún vai rồi nhẹ nhàng nói: “Ta làm như vậy đều là vì Lạc gia.”“Vì Lạc gia?”Lạc Minh Ngọc tức đến cười: “Ngươi mang hai nữ nhân không đứng đắn về nhà, làm bừa một đêm, còn nói là vì Lạc gia? Không phải ngươi nói muốn trở nên mạnh sao, không phải ngươi nói muốn làm cho Lạc gia vượt qua bảy thế gia trong vòng mười năm sao, ngươi làm như vậy sao?”Trác Uyên không khỏi ngạc nhiên, ngày thường Lạc Minh Ngọc này đều rất đoan trang hiền thục, khi tức giận cũng có thể duy trì hình tượng, sao hôm nay lại tức giận, đánh mất phong phạm ngày thường như vậy?Hết cách lắc đầu, Trác Uyên nhẹ nhàng nói: “Nếu như ngươi biết các nàng là ai thì sẽ không nói như vậy.”Nghe thấy lời này, Lạc Minh Ngọc tò mò nhìn về phía Trác Uyên.“Các nàng là nữ sơn tặc của núi Hắc Phong, ta vừa mới thẩm vấn các nàng.” Trác Uyên nhìn hai nữ nhân quần áo không chỉnh tề rồi cười nhạo nói: “Dù là sơn tặc, nhưng đối với nữ nhân mà nói thì thủ đoạn này vẫn có hiệu quả nhất.”“Cái gì, các nàng là sơn tặc…”Không có để ý đến câu nói kế tiếp của Trác Uyên, Lạc Minh Ngọc vừa nghe đến ba chữ “Núi Hắc Phong” đã đỏ bừng mắt, nguyên lực toàn thân bùng nổ trong nháy mắt, đánh một chưởng về phía Lôi Vũ Đình: “Trả mạng cho phụ thân ta.”Bốp!Một tay của Trác Uyên bắt được tay của nàng ta rồi nhẹ nhàng nói: “Ngươi bình tĩnh một chút, ta cảm thấy ân oán của núi Hắc Phong và Lạc gia sẽ không đơn giản như vậy.
Có khả năng tất cả những thứ này đều do Ngự Hạ Thất Thế Gia giở trò quỷ.”Cái gì?Nghe xong lời của Trác Uyên, Lạc Minh Ngọc lập tức ngây dại, Lôi Vũ Đình và Tiểu Thúy cũng quay đầu nhìn về phía hắn, trong mắt đều là vẻ ngạc nhiên.Dù là Lạc gia hay là Núi Hắc Phong, ở trong mắt của Ngự Hạ Thất Thế Gia thì cũng chỉ là một gia tộc nhỏ không bằng một con kiến.
Không cần tốn nhiều sức lục đã có thể tiêu diệt bọn họ, hà tất phải đi một vòng lớn như vậy chứ.Trác Uyên cũng không nghĩ ra điểm này, nhấc ngón tay lên, Lôi Vũ Đình đã khôi phục lại cử động.“Lôi tiểu thư, ta có một yêu cầu quá đáng.” Trác Uyên cung kính thi lễ, nhàn nhạt nói: “Ta muốn ngươi dẫn ta đi Núi Hắc Phong một chuyến, ta muốn làm rõ ràng ngọn nguồn của việc này.”“Hừ, muốn đi vào Núi Hắc Phong chúng ta, không có cửa đâu.” Lôi Vũ Đình hừ lạnh một tiếng, cả giận nói.Trác Uyên hơi mỉm cười, nhìn về phía Lạc Minh Ngọc nói: “Tiểu thư, mời đưa công pháp Hồi Long Chưởng cho ta.”“Ngươi muốn làm gì?”Lạc Minh Ngọc hỏi như thế, nhưng vẫn lấy ngọc giản từ trong nhẫn ra rồi đưa sang.
Nếu như là người khác muốn ngọc giản này thì nàng ta sẽ luyến tiếc.

Nhưng là với thân phận trận sư ngũ cấp của Trác Uyên thì sẽ không tham võ kỹ Linh Giai của nàng ta.Đưa ngọc giản cho Lôi Vũ Đình, Trác Uyên cười nói: “Lôi tiểu thư, đây là Hồi Long Chưởng các ngươi muốn.
Có điều đây chỉ là một quyển võ kỹ, không thể trị được thương thế của sơn chủ các ngươi.
Ta chỉ muốn ngươi đưa ta đến Núi Hắc Phong xem xem rồi điều tra rõ chân tướng, có lẽ cái tên Dương Minh kia vẫn luôn lừa các ngươi.
Nếu không mà nói, lần này dù là Lạc gia hay là Núi Hắc Phong đều sẽ diệt tộc trong ân oán của bảy thế gia.”“Dương sư huynh là người tốt, sẽ không lừa chúng ta.” Tiểu Thúy ngẩng đầu hét lên.Không để ý đến nàng ta, Trác Uyên chỉ nhìn về phía Lôi Vũ Đình: “Dương Minh có thể nhẹ nhàng xúi giục quản gia vài thập niên của Lạc gia làm nội ứng, lại có thể nhẹ nhàng lôi kéo quan hệ với U Minh Cốc của Ngự Hạ Thất Thế Gia.
Lôi cô nương, ngươi là vị hôn thê của hắn ta đã thật sự hiểu hắn ta sao?”Suy nghĩ trong chốc lát, trải qua một lúc thuyết phục của Trác Uyên, trong lòng Lôi Vũ Đình đã lập tức tràn ngập nghi vấn.

Vỗ về ngọc giản Hồi Long Chưởng trong tay, Lôi Vũ Đình nhìn về phía Trác Uyên rồi hơi gật đầu.Nếu người ta đã đưa võ kỹ gia truyền Hồi Long Chưởng cho mình, chuyện này lại có nhiều điểm nghi vấn như vậy, không có lý do từ chối hắn.
Huống hồ, Núi Hắc Phong là địa bàn của nàng, mà Trác Uyên chỉ có một người, hắn cũng không thể làm ra trò gian gì.Thấy nàng đáp ứng, Trác Uyên vừa lòng gật đầu.
Có điều, một lát sau lại xấu hổ mà ho khan một tiếng: “Khụ khụ khụ… Lôi cô nương, cẩn thận cảm lạnh.”“A!”Giờ này phút này, Lôi Vũ Đình mới tỉnh táo lại, vừa rồi quần áo của nàng đã bị tên quản gia ác độc trước mắt này này xé rách, hiện tại chỉ có thể vội vàng dùng một ít quần áo còn lại che chắn thân thể.Lạc Minh Ngọc và Tiểu Thúy đồng thời đẩy Trác Uyên ra ngoài cửa: “Cút.”Binh một tiếng đóng cửa lớn lại, ba cô nương liếc nhau, không khỏi cười khẽ ra tiếng.
Nhưng rất nhanh đã ý thức được, bây giờ chuyện vẫn chưa được sáng tỏ thì bọn họ vẫn là kẻ địch, vì thế lại lạnh lùng trở lại.Lúc này, ngoài cửa lại vang lên giọng của Trác Uyên: “Lôi cô nương, nhớ kỹ lần sau mặc nhiều chút, cũng có thể chống đỡ lâu một chút.”Nghe thấy lời này, Lôi Vũ Đình quýnh lên, trong mắt là ngọn lửa phẫn nộ xen lẫn với đỏ bừng mặt….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.