Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 525: Yết bảng (1)




“Đừng vội, ta phải ấp ủ một chút...” Hứa Thất An ngồi ở một bên, bưng chén trà nóng bỏng, làm bộ dạng trầm ngâm.
Vì ngăn chặn Lâm An cùng Hoài Khánh lại xảy ra xung đột, hắn vị nô bộc ba họ này kẹp ở giữa thế khó xử, Hứa Thất An sau khi vất vả suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc nghĩ ra đối sách.
Lâm An không phải thích nghe chuyện xưa sao, vậy Hứa Thất An liền cho nàng chuyện xưa.
Phố phường có không ít đề tài tài tử giai nhân, thậm chí tiểu Lưu Bị (đồ chơi tình d*c), những thứ này có thể thỏa mãn nhu cầu của Lâm An, nhưng Hứa Thất An cảm thấy, làm một Hải Vương thành thục, nên bắt lấy tất cả cơ hội, để cá không rời mình.
“Tên sách là 《 Tình Thiên Đại Thánh 》, tình của tình yêu, Chung sư tỷ đừng viết lầm đó.”
Hứa Thất An thấy nàng chưa động bút, nói: “Chung sư tỷ? Có phải tóc quá dài thấy không rõ hay không, cần ta vén một chút không?”
Chung Ly chậm rãi lắc đầu, “Tên sách thật kỳ quái.”
Truyện bây giờ, phổ biến lấy “ký”, “truyện”, “chí” để đặt tên, từ bài danh kiểu này, có một bộ tiêu chuẩn đặt tên ước định thành thông lệ.
“Ngươi đừng quản, dựa theo ta nói đi viết.” Hứa Thất An khoát tay, mang câu chuyện của mình từ từ kể ra.
Tình Thiên Đại Thánh kể là một câu chuyện tình yêu xảy ra ở thiên đình, nữ nhân vật chính là con gái thiên đế, tên là Tử Hà tiên tử. Nam nhân vật chính là một thị vệ trong thiên cung, là thân phận Yêu tộc.
Tên là Long Ngạo Thiên.
Yêu tộc ở thiên đình là tồn tại thấp kém nhất, bị các tiên nhân kỳ thị, chỉ có thể làm việc nặng nhọc, thị vệ, sở thích là hát nhảy hát nhảy rap.
“Nơi này có cái vấn đề...”
Chung Ly nói: “Tên của Long Ngạo Thiên phạm vào kiêng kị, dựa theo bối cảnh thiên đình vi tôn trong sách, không nên xuất hiện cái tên như vậy.”
... Hứa Thất An nghĩ nghĩ, chỉ có thể nói: “Chúng ta đừng để ý những chi tiết nhỏ này đi.”
Chuyện xưa tiếp tục:
Nhưng chính là hai nam nữ thân phận chênh lệch thật lớn này, bọn họ bất ngờ yêu nhau. Một người là lãng uyển tiên ba, một người là mỹ ngọc vô hà (lấy từ bài Uổng Ngưng My của Tào Tuyết Cần, lãng uyên tiên ba = hoa nở vườn tiên).
“Đợi chút.” Chung Ly dừng lại đầu bút lông, nhíu mày nói: “Lãng uyển tiên ba chỉ là Tử Hà tiên tử nhỉ, vậy mỹ ngọc không tỳ vết chính là Long Ngạo Thiên... Nhưng hắn là Yêu tộc thấp hèn, từ xuất thân mà nói, không xứng với bốn chữ “mỹ ngọc vô hà (Mỹ ngọc không tỳ vết)”, ta cảm thấy cần sửa chút.”
Ngươi con mẹ nó là giang tinh (Giang Tinh là một từ thông dụng trên internet, dùng để chỉ những người thường đạt được khoái cảm bằng cách nâng cao quan điểm, những người luôn phản đối và những người cố tình giữ ý kiến trái ngược khi tranh luận) sao... Hứa Thất An tức giận muốn hỏng mất, khóe miệng run rẩy: “Ngươi đang dạy ta viết sách?”
Phát hiện “bùa hộ mệnh” cảm xúc không đúng, Chung Ly biết điều không nói chuyện nữa.
Chuyện xưa tiếp tục:
Hai người ở trong thiên cung hẹn hò, từ nắm tay ngắm mặt trời lặn mây tía, đến ôm hôn môi, lại đến lên giường trong mật thất, một loạt tình huống này, Hứa Thất An nói cực kỳ kỹ, từ bắt đầu đến chấm dứt, chi tiết miêu tả rất đến nơi đến chốn.
Ở thời đại này, sách cấm kiểu này cũng có miêu tả kỹ, thậm chí còn phối hợp câu thơ, Hứa Thất An chém thơ còn được, tự mình viết thơ là không có khả năng, cho nên chưa múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Nhưng, tình yêu của Tử Hà tiên tử cùng Long Ngạo Thiên, bị một vị thần quan tham luyến sắc đẹp của Tử Hà tiên tử phát hiện, vì thế tố giác hai người.
Thiên đế tức giận, mang Long Ngạo Thiên lột da rút xương, đẩy vào luân hồi, đời đời làm súc vật. Mà Tử Hà tiên tử cũng bị vĩnh viễn giam cầm ở Quảng Hàn cung, làm bạn với rét lạnh, gắn bó với tịch mịch.
Chuyện xưa đến đây dừng lại.
“Bao nhiêu chữ rồi.” Hứa Thất An nâng chén uống trà, thấm ướt cổ họng
Chung Ly tính nhẩm một lát, “Đại khái tám vạn chữ.”
Chung Ly viết chữ rất nhanh, viết một lần là hai canh giờ, không ngừng nghỉ chút nào, thường thường Hứa Thất An nói xong một câu, nàng liền viết xong. Người thường không làm tới loại trình độ này.
Không hổ là ngũ phẩm thuật sĩ... Hứa Thất An âm thầm líu lưỡi, phi thường hài lòng.
Chuyện xưa thật ra rất bình thường, ít nhất rất bình thường ở trong mắt Hứa Thất An, nhưng thời đại này còn chưa xuất hiện buôn bán, cho dù là chuyện xưa Hứa Thất An phê bình, tính thú vị cũng mạnh hơn đại bộ phận những câu chuyện sáng tác tràn lan.
“Sớm nửa năm gặp được Chung Ly thì tốt rồi, ta nói nàng viết, nàng chính là hệ thống phân biệt giọng nói của ta, ta có thể mở một tiệm sách, bán truyện mà sống...”
Hứa Thất An sau đó phủ quyết ý tưởng này, đầu tiên là địa vị hắn giờ này ngày này, không cần kinh thương nữa. Tiếp theo, thu nhập canh gà, chia hoa hồng hàng năm đã đủ hắn trải qua cuộc sống buồn tẻ thê thiếp thành đàn.
Cuối cùng, loại truyện này nếu là ở kiếp trước của hắn, cũng không tính là gì. Nhưng ở thời đại này, là phải mất đầu.
Không đáng không đáng.
“Được rồi, câu chuyện này tạm như vậy đã, nửa bộ sau ta lại châm chước một chút. Chúng ta tiếp tục quyển tiếp theo.”
Ngón tay Chung Ly run lên...
Quyển thứ hai viết là chuyện tình yêu một vị nữ quân Ma giới cùng thư sinh Nhân tộc, Hứa Thất An trực tiếp sử dụng tuyến đường chủ tịch bá đạo kiếp trước, chẳng qua mang nhân vật nam nữ chuyển đổi.
Nữ quân bá đạo, cường hãn, cơ trí lại lãnh khốc, thư sinh nhân tộc đầy bụng kinh luân, nhưng thiện lương ôn hòa, nho nhã lễ độ.
Nữ chủ tịch bá đạo vs thư sinh ngốc nghếch trắng trẻo ngọt ngào.
Không hề nghi ngờ, quyển sách này là viết cho Hoài Khánh đọc.
Sách cho Lâm An đọc, nam nữ chính là công chúa thiên đình và tiểu thị vệ, Hứa Thất An dụng tâm hiểm ác, đang lầm đường quan điểm tình yêu cùng quan điểm giá trị của Lâm An.
Khi nàng trầm mê, trong lòng sẽ tưởng tượng ra một vị nhân vật loại hình “thị vệ” anh tuấn tiêu sái, năng lực xuất chúng, nói chuyện lại thú vị.
Lâm An sẽ phát hiện, nha, cẩu nô tài của ta không phải là người như vậy sao, thì ra chân mệnh thiên tử ngay tại bên cạnh ta.
Đây là điều vô cùng có khả năng, đám thiên kim tiểu thư nuôi ở trong khuê phòng đó, si mê đối với truyện tài tử giai nhân, giấc mộng vị hôn phu tương lai giống với trong truyện... Không phải là ví dụ tốt nhất sao.
Về phần Hoài Khánh, nàng là một cục xương khó gặm, thông minh, bình tĩnh, có chủ kiến, nữ nhân như vậy rất khó dẫn đường.
Hứa Thất An thậm chí hoài nghi nàng không đọc thứ thông thường tới nát ra rồi, đương nhiên, sự việc không có tuyệt đối. Hoài Khánh là công chúa tính cách nữ chủ tịch bá đạo, mà ở thế giới nam tôn nữ ti này, hầu như không đọc được 《nữ quân bá đạo yêu ta 》 như vậy.
Hứa Thất An tin tưởng, cái này tất nhiên sẽ dẫn lên h@m muốn đọc của Hoài Khánh công chúa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.