Đại Niết Bàn

Chương 184: Tô Xán thích màu đỏ?




Ngày thứ ba trong lễ trở về trường là diễn đàn kinh tế và phát triển thành phố, trước đó đã đưa ra lịch trình nội dung diễn đàn này, trong đó đáng chú ý nhất, Tống Chân tổng giám đốc danh dự mới nhậm chức của tập đoàn Sâm Xuyên đại khu Thượng Hải, được mời tam gia diễn đàn này để chỉ ra con đường tu thân dưỡng tính phát triển cho xí nghiệp TQ, báo chí truyền thông bản địa đã đem tầm mắt khóa chặt lên người mỹ nữ tổng giám đốc mới từ nước ngoài về này.
Vì chiến lược nội địa của tập đoàn Sâm Xuyên, Tống Chân được tạo dựng hình ảnh đưa ra tuyên truyền rất nhiều, từ tạp chí MBA, tới người mẫu thời trang, người ta luôn thấy hình ảnh cô gái mang cả tài hoa lẫn vẻ đẹp làm người ta hưng phấn này.
Chỉ thoáng một cái Tống Chân đã trở thành đề tài bàn tán lớn ở ĐH Thượng Hải, hiện giờ còn sắp phát biểu trên diễn đàn thu hút sự chú ý lớn làm Lâm Quang Đống nuối tiếc không thôi, thấy Tô Xán không khác gì đồ phá gia chi tử, có ưu thế như vậy mà vứt bỏ, giờ người khác giành hết tiên cơ rồi.
Tô Xán và ba tên bạn sáng sớm kéo nhau tới lễ đường học viện kinh tế, chỉ làm bốn người khách bình thường.
Lâm Quang Đống và Lý Bằng Vũ tới sau, mấy ngày qua Lâm Quang Đống giải thích Lý Bằng Vũ một số việc quản lý nội bộ của Truyền thông Ba La, làm trợ lý của Tô Xán, tất nhiên không đơn giản chỉ lo công việc của Facebook TQ. Lâm Quang Đống thấy Tô Xán thì nhìn y với ánh mắt ai oán, làm Tô Xán sởn hết gai ốc, thầm nghĩ không phải tên này bị đả kích tình cảm nên sở thích chuyển hướng chứ?
Lúc này Đường Vũ cùng Đồng Đồng và một số cô bạn cùng KTX số 17 kéo nhau tới, lâu nay không gặp Tô Xán rồi, hai người Tô Đường bị đám nữ sinh trêu chọc tới đỏ mặt.
Cho dù thời gian lễ về trường diễn ra nhìn ở đâu cũng người ra người vào nườm nượp, nhưng quá nhiều hoạt động, mỗi học viên có hoạt động riêng, những nơi đông khách nhất là khu ẩm thực, sân khấu của học viện nghệ thuật, còn buổi diễn giảng liên tiếp thời gian qua dù không khí học thuật ở Đh Thượng Hải có cao đến mấy thì người ta bắt đầu nhàm.
Thế nên hôm nay lễ đường học viện chật kín người thế này là hiếm có.
Trương Tiểu Kiều thì cười khẩy:
- Dám cá nửa buổi là non nửa đám người này ngủ gật hoặc là bỏ về thôi.
Tô Xán mỉm cười, hiểu ý Trương Tiểu Kiều muốn nói gì, nhìn ra phía cửa là hai hàng nữ sinh mặc sườn xám đủ màu tiếp khách, học viện vì diễn đàn ngày hôm nay chuẩn bị hết sức cẩn thận, lúc nãy Tô Xán nhìn thấy mấy người vốn định đi qua nhưng thấy hai hàng mỹ nữ lập tức chuyển hướng.
Nổi bật nhất trong số đó phải kể tới Trình Thông Thông, mặc chiếc sườn xám đỏ rực, nơi chỗ xẻ của chiếc váy thi thoảng lấp ló cặp đùi thon thả trắng muốt, mái tóc vấn trên đỉnh đầu, hơi nghiêng về phía sau, vừa đen vừa bóng, gài một chiếc trâm Hỉ Thước, trông vừa trang nhã vừa quyến rũ, lông mày cực mảnh, một đôi môi đầy to sơn đỏ cám dỗ vô cùng.
Thôi nói thẳng ra tâm điểm chú ý mọi người chắc chắn là bầu ngực cực đẹp của Trình Thông Thông nơi chiếc sườn xám thêu hai bóng hoa chỉ vàng như muốn thu hút mọi ánh mắt vào đó, nhìn góc độ nghiêng, Tô Xán hiểu được lời Trình Thông Thông nói thế nào bầu ngực tự nhiên không cần độn, không dùng khung nâng rồi, không phải là vòng cung đầy ắp cao ngất hướng lên trên, mà hơi trĩu xuống, nhìn qua lớp vải tựa hồ vẫn thấy được sóng dợn bên trong, thứ đầu tiên Tô Xán liên tưởng tới là quả bóng bay chứa nước, không khỏi nhớ tới hôm ở hồ bơi đó, thực sự đó là bộ ngực rất đẹp...
"Á" Tô Xán đang nhìn ngây người thì bị nhéo một cái đau điếng, quay sang thì Đường Vũ đã mặt tự nhiên như không cười nói với đám Đồng Đồng, như vừa rồi không phải mình nhéo y vậy.
Tô Xán cười ngượng quay đầu đi.
Bãi đỗ xe bên cạnh lúc này không ngừng có xe đi vào, trong đó có bốn người từ một chiếc xe đi ra, một trong số đó không ngờ là Tạ Tư Kiền mới gặp tối hôm kia, nhìn thấy nhóm Tô Xán đứng ở cửa, cười nhạt một cái, sau đó đi theo đường dành cho khách quý vào lễ đường.
- Hai người biết mấy người đi bên cạnh Tạ Tư Kiền là ai không?
Tô Xán quay đầu hỏi Lâm Quang Đống và Lý Bằng Vũ:
Hai người lắc đầu, Lâm Quang Đống nói nhỏ:
- Tập đoàn Cảng Hồng và xí nghiệp của Sâm Xuyên ở Hong Kong đang vì thu ngành kinh doanh khách sạn ở Hong Kong mà triển khai đấu đá quyết liệt. Tạ Tư Kiền gần đây xuất hiện ở Thượng Hải, có khi liên quan tới tin đồn kia....
Đang nói thì một đám đông chừng mười một mười hai người đi tới, có cả nam lẫn nữ, tuổi tác từ ba mươi tới bốn mươi, đi đầu dẫn đường là một vị phó hiệu trưởng. Đi đầu là Đào Tình, mẹ Tống Chân vừa mới về nước, tóc búi kiểu quý phụ, cũng mặc bộ sườn xám nhũ bạc, vai khoác thêm khăn choàng lâu màu trắng.
Dù sao là bậc trưởng bối, Tô Xán chủ động đi xuống bật thềm:
- Cháu chào dì Đào.
- Tô Xán, đi cùng với bạn học sao? Chân Chân nó lại không nói với dì cháu đang học Đh Thượng Hải, con bé đó thật là.
Làm nhân tuyển con rể thì Tô Xán còn thiếu nhiều lắm, nhưng đơn thuần từ nhìn nhận góc độ bình thường, Đào Tình thừa nhận Tô Xán là chàng trai dễ mến, rất được lòng người, lần trước Tống Chân chỉ giới thiệu Tô Xán có nghiệp vụ qua lại với Tấn Thông, không ngờ còn là sinh viên:
- Cháu đang học nghiên cứu sinh hay là?
- Dạ cháu là sinh viên năm thứ hai.
- Ồ, vậy cháu phải ít hơn Chân Chân hai tuổi.
Đào Tình cười rất hiền hòa, nhìn nhóm người bên cạnh Tô Xán, ánh mắt đó chừng như không bỏ xót một ai:
- Được rồi, dì phải vào trong đây, lát nữa gặp cháu sau, Chân Chân lát nữa lên phát biểu đấy, có cơ hội phát biểu ở diễn đàn thế này là hiếm có, các cháu ủng hộ con bé nhé.
- Nhất định ạ, gặp lại dì sau.
Tô Xán gật đầu.
Đào Tình đi rồi, nhưng bất kể là vẻ đẹp hay lời ăn tiếng nói đều để lại cho người ta một ấn tượng khó quên.
Lý Hàn nhìn bóng lưng Đào Tình, tặc lưỡi:
- Đó là mẹ Tống Chân sao? Chẳng trách sinh ra cô con gái xuất sắc như vậy.
Phía kia thấy Tô Xán đi rồi, Trình Thông Thông rời bỏ đội ngũ chào đón, tới bên cạnh Đường Vũ, ưỡn ngực lên nói:
- Đường Vũ, có phải Tô Xán thích màu đỏ không?
Đồng Đồng bên cạnh cười khanh khách, Đường Vũ chỉ biết mím môi quay đầu đi, mặc hai cô bạn trêu chọc, ở chủ đề này cô thua tuyệt đối.
…..
Đào Tình vừa bước vào lối đi dành cho Vip, nụ cười tắt dần, khuôn mặt chuyển sang tâm sự trùng trùng, gần đây bà bị bảo phủ bởi nhiều tin tức không tốt, đối thủ cạnh tranh đang chuẩn bị dùng phương thức không chính đáng nhắm vào tập đoàn Sâm Xuyên, thời gian trước mối số công ty liên doanh với Sâm Xuyên bị tra xét, mặc dù tới nay đang giằng co, nhưng cho thấy chuyện không còn là tin đồn nữa.
Đương nhiên tập đoàn Sâm Xuyên cũng có đáp trả tương ứng, bọn họ có đủ chỗ dựa từ nhân vật lớn ở kinh thành, tới quan viên chấp chính địa phương, đối phương muốn đối đầu sẽ phải trả giá.
Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, vấn đề là một số nguồn tin cho thấy đối thủ muốn nhắm vào con gái bà bằng thủ đoạn không chính đáng để ngăn chặn đối thủ mạnh trong tương lai.
Đi tới chỗ ghế khách quý, Đào Tình nhận được liên tiếp mấy cuộc điện thoại, từ cha Tống Chân, cậu Tống Chân, thậm chí là có vị đại lão ở kinh thành, những cú điện thoại này làm Đào Tình yên tâm không ít.
Mang vẻ mặt đúng mực, mỉm cười vỗ tay, thi thoảng quay sang nói vài câu với người bên cạnh, thực chất chỉ là phép lịch sự, Đào Tình chẳng quan tâm người ta nói gì, cuối cùng cũng tới giây phút bà chờ đợi, MC lên nói:
- Tiếp theo xin mời cô Tống Chân tổng giám đốc công ty hữu hạn cổ phần Sâm Xuyên Trung Quốc lên phát bảo, chủ đề là con đường tu thân dưỡng tính cho xí nghiệp Trung Quốc, vâng xin mờ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.