Đại Năng Giả

Chương 84: Bóng đen khẩn cầu




Cái bóng đen không hề do dự đáp lại, "Phải."
Ân Cửu U cười xì, giọng hàm chứa vô tận mỉa mai, "Chủ nhân của người là một kẻ yêu thích bị ngược, hay hắn là kẻ dạy dỗ ngươi, khiến ngươi trở thành kẻ thích bị ngược?"
Cái bóng đen tức giận quát, "Không được phỉ báng chủ nhân ta!"
Ân Cửu U như trước, nở nụ cười mỉa mai treo trên môi châm chọc, "Nga, nãy giờ ta chỉ ở khinh thường ngươi chứ chưa từng khinh thường chủ nhân ngươi."
"Nhân loại, ngươi còn muốn sống sót trong đấu trường sinh tử thì nghe ta, nếu không ta sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục." Bóng đen ra giọng uy nghiêm nói.
"Oa, ta thực sợ hãi." Nàng đưa tay vuốt vuốt trái tim, cái bóng đen còn chưa hiểu nàng đây là có ý gì thì thấy thân hình Ân Cửu U đột nhiên đứng dậy, bàn chân nhanh chóng đạp lên hắn, chà sát dưới mặt đất, giọng nói ẩn chưa sát khí, "Chủ nhân ngươi không dạy ngươi khi khẩn cầu ai đó thì cần có lòng thành à? Nếu hắn không dạy ngươi thì để ta dạy ngươi."
Nói xong nàng đưa lên hai ngón tay, trong miệng niệm khẩu dụ, cái bóng đen cảm nhận đến đau đớn lập tức bỏ chạy đến một góc tối trong phòng Cửu U.
Ân Cửu U nhìn xuống gầm giường, thấy mấy sợi huyết khí lơ lửng mà buồn nôn trong lòng, "Cút!"
"Ngươi cho ta thấy mặt." Cái bóng đen cố chấp không tha.
"Bằng cái gì mà ta phải cho ngươi xem?"
"Bằng vào......" Ta là chủ nhân của đấu trường Tuyệt Thế.
Nhưng lời đó bị nó nuốt lại vào bụng, yên lặng không nói. Đầu óc nó chợt thông minh lên một chút, nói tiếp, "Chỉ cần tháo xuống mặt nạ, ta có thể không xem mặt ngươi. Trong vòng một cái hô hấp thôi cũng được."
Nó gần như vứt hết toàn bộ mặt mũi đi cầu xin.
"Nga, dựa vào cái gì? Cho ta một lý do để ta tháo xuống mặt nạ."
"Ta có thể cho ngươi một cái pháp bảo." Bóng đen lên tiếng.
Nói xong lời này nó mới chợt thông minh lên hẳn. Sao nó lại quên mất một chuyện quan trọng cơ chứ? Trên thân nó không có gì đáng giá, chỉ có pháp bảo là nhiều.
"Pháp bảo gì?" Ân Cửu U có chút hứng thú hỏi.
"Một cái không gian giới chỉ vô tận." Cái bóng đen lên tiếng.
Ân Cửu U xì một tiếng khinh miệt, "Tự thân ta có thể làm ra một cái." Điều nagy nàng không có nói ngoa, chỉ cần tinh thần lực của nàng đạt đến cập bậc nhất định, nàng có thể khắc lên trận pháp không gian làm không gian giới chỉ vô tận cũng.
Cái bóng đen chợt thấy pháp bảo nhà nó thật vô dụng với người trước mặt, "Cho ngươi một cái vũ kỹ tu luyện gọi Cửu Ngục Chi Cảnh."
Cửu Ngục Chi Cảnh? Ân Cửu U nhớ không làm thì đây là bí tịch dùng hồn lực công kích gây ảo giác a. Cái này... Nàng có rồi.
"Ta có rồi." Lời nàng vừa nói ra cái bóng đen lập tức run lên.
Giọng nó gấp gáp quát, "Không có khả năng, Cửu Ngục Chi Cảnh là chủ nhân nhà ta viết nên. Trên đời này không có người thứ hai có thể biết..." Nó còn định nói gì đó lập tức im bật.
Nhớ ra một điều...
"Ngươi... Ngươi là ai?" Lần này bóng đen có chút run rẩy hỏi.
"Ta gọi là Tịch." Tịch là nhũ danh của nàng, vì không muốn dùng tên thật nên mới lấy nhũ danh.
"...." Trát tâm, người này dùng tên giả. Nó có xúc động muốn giết người.
Nó hiện tại hiểu ra, dù bây giờ nó có hỏi nàng học được chiêu này ở đâu, chắc chắn người này sẽ không nói.
"Cầu xin ngươi, ở trên người ngươi ta cảm được khí tức của chủ nhân, cái mặt nạ kia làm che đi khí tức đó, ta không thể cảm nhận rõ ràng mới muốn ngươi đem mặt nạ tháo xuống. Ta dùng sinh mệnh của bản thân ra đảm bảo, ta không hề có ý định làm hại ngươi."
Nó hết cách rồi, người này biết khống hồn thuật, nó gần như là một dạng linh hồn, vẫn bị khống hồn thuật này ảnh hưởng tới. Muốn ra tay với nàng là điều không thể.
Ân Cửu U hơi ngẩn ra, trên người nàng cảm nhận ra được khí tức chủ nhân của thứ này.
Trong đầu nàng chợt hiện lên hình ảnh Ân Thập Cửu. Cửu U nhớ ra ca ca có rất nhiều điểm kỳ lạ, cũng có rất nhiều điều che giấu nàng, có thể ca cũng giống nàng, nhớ được kiếp trước.
Rất có thể kiếp trước Thập Cửu là chủ nhân của cái bóng đen này cũng nên. Dù sao nó đã đảm bảo sẽ không hại đến nàng, cho xem cũng không sao.
Ân Cửu U tháo xuống mặt nạ, nhưng sau đó nhanh chóng mang lên lại, vừa chuẩn mộ cái hô háp rưỡi gian. Với người khác là quá ít, nhưng với bóng đen kia là quá đủ.
Nó nhận rõ ràng, khí tức trên người nàng là của chủ nhân nhà nó.
"Ta nơi ngươi ân tình, kể từ nay về sau ngươi muốn ta làm cái gì ta sẽ làm cái đó, tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của ngươi." Bóng đen nghiêm nghị âm thanh nói.
Ân Cửu U khinh thường, "Đừng có quấy rầy ta là ta đã thấy vui rồi, cút đi."
Nàng vừa dứt lời, bóng đen liền biến mất. Cái tốc độ này... Hảo nhanh a.
Bóng đen vừa đi ra, những cái bóng đen khác quay quanh hắn, hỏi.
"Thế nào? Có cảm nhận được gì không?"
"Người này có phải không?"
"Tên tiểu tử kia có lừa chúng ta không?"
"Đại nhân, ngài nhanh nói a."
Bóng đen phát ra tia huyết khí quát ầm lên, "Các ngươi tranh hết lấy gì ta nói!"
Mấy cái bóng đen xung quanh chợt im miệng, ngoan ngoãn lắng nghe bóng đen phát ra tia huyết khí nói, "Tên tiểu tử kia không lừa chúng ta, các ngươi quay về Ma Huyền Vực, thả tên tiểu tử đó ra. Cũng nói với hắn một tiếng đa tạ, dù sao... Hắn cũng là chủ mẫu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.