Đại Ma Vương

Chương 808: Không Linh thành




Hàn Thạc và Rosie đi suốt hai năm mới qua được Tử Vong thần vực tới Thời Không thần vực.
Hàn Thạc không hề vội. Dọc đường đi, hắn rong chơi khi ở trong các thành thị của Tử Vong thần vực, Lôi Điện thần vực, lặng yên suy nghĩ khi qua các núi lớn sông dài, thu gom rất nhiều dược liệu luyện đan quý giá và các tài liệu chế tạo ma khí quý hiếm.
Hàn Thạc gác bỏ hết các trọng trách, trong hai năm này tâm cảnh vô cùng yên bình, dùng nhiều loại đan dược thần kỳ bồi dưỡng Ma nguyên lực tăng tiến rất nhanh, mơ hồ có dấu hiệu đột phá cảnh giới Thiên Ma.
Tử Vong hệ thân ngoại hóa thân và Hủy Diệt hệ thân ngoại hóa thân trong hai năm này đã đến cảnh giới Trung vị thần hậu kì. Dọc đường đi, một khi khiếm khuyết Tử Vong và Hủy Diệt thần lực thì Hàn Thạc lùng bắt một số Liệp Thần giả lẩn khuất ở núi cao sông lớn nên hai thân ngoại hóa thân đều đến bên bờ đột phá, sắp tiến vào cảnh giới Thượng vị thần.
Hàn Thạc dung hợp xong thần chi lĩnh vực, vận dụng càng ngày càng thành thạo. Hai Trung vị thần thân ngoại hóa thân đã dung hợp hình thành thần chi lĩnh vực mới, chiếm ưu thế tuyệt đối trong trận chiến với Rosie, áp chế thần chi lĩnh vực của Rosie xuống chỉ còn một tấc vuông phòng ngự.
Chỉ với thời gian hai năm ngắn ngủi, Hàn Thạc vận dụng tất cả những điều từng trải để tu luyện tâm cảnh, làm cho tâm cảnh được đề cao cực kỳ nhanh chóng, khiến cho người khác cảm giác hắn càng ngày càng thâm sâu không lường được, ngay cả Rosie vẫn đi cùng cũng cảm thấy Hàn Thạc càng ngày càng không nhìn thấu nữa.
Đương nhiên, Rosie cũng nhận được từ Hàn Thạc rất nhiều lợi ích. Hắn thu thập các tài liệu quý hiếm ở khắp nơi, luyện chế ra đan dược đắt tiền nhưng không hề keo kiệt mà chia cho Rosie cùng hưởng, làm cho thân thể nàng thoát thai hoán cốt, mỗi một lần sử dụng Tuyền Cơ đan tu luyện thì tâm cảnh đều yên tĩnh, luôn luôn lĩnh ngộ ra những điểm mới về phương diện lực lượng Hắc Ám.
Trải qua một thời gian lặng lẽ tu luyện, được đủ loại đan dược bồi dưỡng, thực lực của Rosie tiến vùn vụt, cũng đến tình trạng sắp đột phá.
Cả ngày cả đêm ở cùng Hàn Thạc, Rosie phát hiện hắn chưa bao giờ đối xử với nàng như là một nô bộc mà trái lại mỗi khi có gì tốt thì nhất định không để nàng thiếu một phần. Hai năm ở cùng nhau, Rosie vô tình đã tạo thành thói quen ỷ lại vào Hàn Thạc, trong lúc nói chuyện hàng ngày cũng đã cười nhiều hơn, những chuyển biến này có nghĩa là trong tiềm thức, nàng đã chấp nhận thân phận của bản thân, tiếp nhận Hàn Thạc.
Hàn Thạc và Rosie vừa mới đến Thời Không thần vực liền phát hiện nơi này không giống với bất cứ một thần vực nào.
Gặp nhiều nhất ở ba đại thần vực Tử Vong, Hắc Ám, Hủy Diệt là người tu luyện ba loại lực lượng này, có rất ít tu luyện lực lượng phong, hỏa, lôi điện, đại địa, còn tu luyện lực lượng sinh mệnh, quang minh, thủy thì căn bản là không thấy.
Thời Không thần vực thì khác. Ở trong núi lúc đêm khuya thường thấy các vị thần tu luyện đủ loại lực lượng đi qua đi lại. Thần linh tu luyện lực lượng thuộc mười hai đại hệ có ở khắp nơi, đối với nhau như nước giếng không phạm nước sông, không hề cứ gặp mặt là chém giết như ở ba đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt.
Vùng Đất Hỗn Loạn ở giữa Thời Không thần vực và Vận Mệnh thần vực. Chỉ cần đi thêm một chút, nhiều lắm là ba tháng, Hàn Thạc sẽ có thể đến được đó. Tuy nhiên sau khi đặt bước chân đến lãnh thổ Thời Không thần vực, Hàn Thạc không vội rời đi.
Theo ước hẹn với Ngũ Hành Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu, hắn sẽ gặp bọn họ ở Không Linh thành trong Thời Không thần vực. Tính toán ngày tháng, thời hạn cũng sắp đến rồi nên Hàn Thạc dự định ở lại Thời Không thần vực đợi một thời gian, gặp Ngũ Hành Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu rồi tính sau.
Đã lâu không gặp Ngũ Hành Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc quả thật rất nhớ. Cả Ngũ Hành Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu khi chia tay Hàn Thạc đều có thực lực không phải là xuất chúng. Hắn lo lắng cho an nguy của bọn họ giống như một người cha nhớ mong đứa con phiêu bạt bên ngoài.
Ngũ Hành Giáp Thi được luyện chế từ ngũ hành nguyên lực, có sức lĩnh ngộ bản năng đối với lực lượng ngũ hành. Sau khi tu luyện được lực lượng đại địa, sinh mệnh, hỏa, thủy, kim thì sẽ có lĩnh ngộ về mặt tâm cảnh nên Hàn Thạc không quá lo lắng. Hắn tin tưởng chỉ cần chúng có thể tăng cường thần lực lên thì tiến bộ sẽ nhanh hơn so với Huyết Linh, Gilbert.
Vài chục năm không gặp, Hàn Thạc tràn đầy mong đợi đối với Ngũ Hành Giáp Thi, không biết bọn họ giờ đã tu luyện tới cảnh giới gì rồi. Nếu không có gì bất thường, chắc Ngũ Hành Giáp Thi ít nhất cũng phải tiến vào cảnh giới Trung vị thần rồi? Hàn Thạc thầm nói.
Ngoài Ngũ Hành Giáp Thi, hắn còn đáp ứng McKinley tu luyện lực lượng Thời Không pháp tắc ở bên trong Chén Thánh là sẽ đến Thời Không thần vực một chuyến, cho nên cũng cần tạm thời ở lại đây một thời gian.
Ma đầu lượn quanh dãy núi này một vòng, Hàn Thạc lấy Chén Thánh ra, thần thức kết nối với McKinley:
- McKinley, ta đến Thời Không thần vực rồi, tiếp theo nên làm như thế nào?
- Ngươi đến Thời Không thần vực rồi ư?
McKinley vừa nhận được tin tức của Hàn Thạc, lập tức hưng phấn hẳn lên, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi thực sự đã đến Thời Không thần vực rồi à?
Hàn Thạc lâu rồi không liên lạc với McKinley, nhưng đã đáp ứng với ông ta là sẽ đến Thời Không thần vực. McKinley chờ đã quá lâu, giờ thấy có cơ hội được giải thoát, linh hồn có vẻ vô cùng linh hoạt.
- Thời Không vào đêm khuya là một nơi thật thú vị, ha ha, ta bây giờ đã đứng ở trên lãnh thổ Thời Không thần vực rồi, nói đi, ta phải làm gì? - Hàn Thạc truyền tin hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
- Trước hết hãy đến Không Linh thành, trước kia ta ở đó. - Linh hồn McKinley hưng phấn nói.
Thời Không thần vực có diện tích nhỏ hơn Hắc Ám thần vực, chỉ có ba thành thị chính là Không Linh thành, Thánh Linh thành, Ảo Không thành. Ba thành thị này chiếm đến hai phần ba diện tích của Thời Không thần vực, không hạn chế qua lại, thần linh tu luyện bất cứ loại lực lượng áo nghĩa gì cũng có thể vào ở trong đó.
Cũng tương tự, Thần Vệ ở ba thành thị cũng không can thiệp nhiều vào cuộc sống của cư dân trong thành. Những trận đánh nhỏ hoặc là tranh chấp vẫn thường xảy ra ở Thời Không thần vực nhưng chẳng ai quan tâm. Chỉ khi có những cuộc tỷ đấu lớn hoặc là những chuyện ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của ba thành thị thì Thần Vệ mới xuất hiện can thiệp.
Không phải tất cả Thần Vệ của Thời Không thần vực đều tu luyện thời không pháp tắc, phần lớn gia nhập một cách tự phát, tồn tại chỉ để duy trì hoạt động bình thường của ba thành thị. Bọn họ vì tránh né chiến tranh ở các thần vực khác mà đến Thời Không thần vực, yêu thích cuộc sống phóng khoáng tự do tự tại ở đây, không muốn có người phá hỏng mọi thứ ở Thời Không thần vực.
Thời Không Chủ Thần luôn đi lại khắp các vị diện, rất ít khi ở Thời Không thần vực, có thái độ mặc kệ mọi việc ở nơi này, trao quyền lực trong tay mình cho cấp dưới làm người chủ trì, khiến cho Thời Không thần vực thành một khu vực vô cùng đặc biệt.
Vừa nghe nói trước hết cần đến Không Linh thành, Hàn Thạc lập tức cười nói:
- Vậy thì tốt quá, ta cũng chuẩn bị đến Không Linh thành, có cùng mục tiêu thì ta cũng không cần phải đi đường vòng nữa!
- Ngươi đi Không Linh thành làm gì? - Lần này đến lượt McKinley thấy lạ. Ông ta biết Hàn Thạc trước nay chưa từng đến Thời Không thần vực, bởi vậy không rõ vì sao hắn lại muốn đến Không Linh thành trước tiên.
- Không có gì, chỉ là ước hẹn gặp người ở đó.
Hàn Thạc truyền tin cho McKinley, nghĩ ngợi một lát rồi lại hỏi:
- Tới chỗ nào trong Không Linh thành? Gặp ai? Làm như thế nào?
Linh hồn McKinley bên trong Chén Thánh do dự một lát, sau đó mới đáp:
- Trước hết hãy đến Không Linh thành đi, biết rõ tình hình hiện giờ ở đó rồi tính, tạm thời ta còn chưa quyết định.
Hàn Thạc hiểu rằng McKinley giờ chỉ có linh hồn, không có năng lực phản kháng, một khi hắn quyết định mà gặp phải người có ý đồ đối với hắn thì hắn căn bản chẳng có cách nào phản kháng nên hắn nhất định phải suy nghĩ thận trọng.
- Được rồi, ta đi Không Linh thành, ngươi còn có thời gian suy nghĩ cho kỹ! - Hàn Thạc không nói thêm, bèn thu Chén Thánh chứa McKinley lại.
- Thần hồn bên trong Chén Thánh vô cùng mạnh, hắn là ai thế? - Rosie hỏi vẻ kinh ngạc. Hàn Thạc và McKinley trao đổi nhưng không giấu nàng, cho nên nàng cảm nhận được dao động của thần hồn McKinley ở bên trong Chén Thánh.
- Một Thượng vị thần xui xẻo. Lần này đến Thời Không thần vực cũng là để thu xếp cho hắn. - Hàn Thạc thuận miệng nói một câu giải thích.
Rosie có vẻ vô cùng kinh ngạc, sững sờ một lát mới hờ hững hỏi:
- Thần hồn đó ở cảnh giới gì?
- Thượng vị thần hậu kỳ, ha ha, giờ bị mất thần thể, chỉ có thể ở trong Chén Thánh một cách đáng thương như vậy.
Trả lời Rosie xong, Hàn Thạc hít sâu một hơi, cười nói:
- Đi thôi, đến Không Linh thành sớm một chút đi!
Sau nửa tháng, Hàn Thạc và Rosie vào đến Không Linh thành. Không Linh thành không giống bất cứ một thành thị nào của Hắc Ám thần vực, Thần Vệ nơi này không hề phòng ngự nghiêm mật, thậm chí không bắt bọn Hàn Thạc nộp tinh tệ, chỉ xem thần bài của hai người rồi cho qua.
Thời Không thần vực không phải lo đối phó các thần vực khác tập kích, nói cách khác là bên trong thành không hề xảy ra tỷ đấu quy mô lớn. Thực chất những Thần Vệ này chỉ cần duy trì một số luật lệ đơn giản là được, đối với Không Linh thành mà nói thì sự tồn tại của bọn họ dường như có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Có thể gặp thần linh tu luyện các loại lực lượng áo nghĩa ở khắp nơi bên trong Không Linh thành. Có lẽ vì Thời Không thần vực chỉ có ba chủ thành nên nơi này náo nhiệt hơn các thành thị mà Hàn Thạc đã đi qua, có đủ các loại cửa hàng buôn bán thần khí, quyển trục, năng lượng tinh thạch, dược tề phân bố khắp các ngõ ngách.
Không Linh thành cực rộng, cho dù là phi hành cũng phải mất hai ba ngày mới có thể đi hết toàn bộ thành, đối với Thượng vị thần và Trung vị thần bình thường thì thời gian này còn lâu hơn một chút.
Hàn Thạc cũng không tỏ ra quá chú ý đối với sự náo nhiệt của Không Linh thành. Từ lúc vừa tiến vào thành, hắn đã phóng ra thần thức, dẫn Rosie lượn khắp mọi nơi trong thành.
Ngũ Hành Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu do Hàn Thạc dùng máu của mình luyện chế thành, ở trong phạm vi nhất định thì hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ. Chỉ cần có một người bọn họ ở trong Không Linh thành thì sau khi đi một vòng, Hàn Thạc nhất định có thể tìm ra!
Phóng toàn bộ thần thức ra, dẫn Rosie phi hành qua từng đường phố, nhưng hơn nửa ngày trôi qua mà hắn vẫn chưa phát hiện được khí tức của bất cứ một ai, chẳng lẽ chúng còn chưa đến? Hay có điều gì bất ngờ? Hàn Thạc hơi lo lắng trong lòng, nhủ thầm.
Đúng lúc Hàn Thạc đang phập phồng lo lắng thì đột nhiên cảm nhận được khí tức của Thổ Giáp Thi.
Hắn hết sức vui mừng, lập tức tăng tốc dẫn Rosie chạy vội về hướng đó.
Đại Ma Vương
Quyển 5

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.