Đại Ma Vương

Chương 302: Xung phong




- Làm sao lại có hắc ám sinh vật? - Tên Hồng Hồ Tử Rodda ngạc nhiên, động tác chỉ huy thuộc hạ công kính Tháp Lý sơn bất giác bị khựng lại, ngẩn người ra nhìn đám bất tử sinh vật lúc nha lúc nhúc đang tới gần.
- Lão đại, ta nghĩ mục tiêu của cái đám hắc ám sinh vật đáng chết này là bọn ta!
Tên cường đạo nhát gan run lẩy bẩy, bị con ngươi lấp loé ánh tử sắc quang mang của Tiểu Khô Lâu nhìn chằm chằm, đột nhiên cảm thấy thời tiết ngày xuân ấm áp tựa hồ trở nên băng giá, lại là một thứ băng giá khiến người ta dựng tóc gáy.
- Quang hệ ma pháp sư, giết sạch đám hắc ám sinh vật dơ dáy này cho ta! - Rodda đương nhiên cũng nhìn ra chuyện không ổn, liền quay sang hô hoán mấy tên ma pháp sư đang đứng phía trước đối diện Tháp Lý sơn.
Ở Csia đại lục, ma pháp sư không có nhiều như kiếm sĩ hay kỵ sĩ. Trong một đội ngũ cường đạo như thế này lại có thể có được vài tên ma pháp sư, đủ thấy rõ thực lực của đội ngũ cường đạo này thật không tầm thường. Một tên Quang hệ trung cấp ma pháp sư, lại thêm một tên Quang hệ cao cấp ma pháp sư, nhận định rõ ràng là đám hắc ám sinh vật phải do bọn họ tới đối phó. Sau khi hai người nghe được tiếng Rodda phát ra liền bắt đầu ngâm xướng ra ma pháp.
Từng đạo quang kiếm, quang cầu mỹ lệ, nhấp nháy ánh quang mang thánh khiết trong suốt dần dần bắn về hướng đám bất tử sinh vật đang tới gần. Thổ giáp thi ở phía ngoài cùng vừa thấy Quang hệ ma pháp giáng xuống, liền ngẩn người gãi gãi đầu rồi đột nhiên từ trên Hỏa diễm hắc giáp chiến mã lọt nhào xuống đất. Nhưng một đạo bình phong do tro bụi ngưng tụ tạo thành đột nhiên xuất hiện, ngăn chặn gần hết số quang kiếm, quang cầu.
Một số quang kiếm quang cầu lọt qua được tới đám hắc ám sinh vật, quả nhiên đã tịnh hóa được mấy tên khô lâu chiến sĩ. Đáng tiếc là số lượng thật sự hơi thiếu một chút, so với đám hắc ám sinh vật hằng hà sa số này thì Quang hệ ma pháp trình độ cỡ này căn bản là không thu được tác dụng gì lớn lắm.
Hai tên Quang hệ ma pháp sư này dù sao cũng không phải như Quang hệ đại ma đạo sư Ferguson, có thể phóng thích ra ma pháp sát thương Quang Chi Diệu Huy trong một diện tích thật lớn. Đối diện với hơn ngàn tên bất tử sinh vật này thì quang mang tấn công rải rác lấm chấm thế này căn bản không cách nào cản trở được bất tử đại quân xâm nhập, huống chi là trong đám bất tử đại quân, lại có thêm ba tên gia hỏa tiểu khô lâu không sợ Quang hệ ma pháp.
Đương nhiên loại Tà Ác kỵ sĩ có đẳng cấp rất cao, mang theo giáp trụ đen ngòm có khả năng chôn vùi Quang hệ ma pháp rất tốt. Cho nên dưới sức tấn công của quang kiếm, quang cầu, bước đi của quân đoàn do hắc ám sinh vật tạo thành vẫn không hề dừng lại một bước, vẫn cuồn cuộn xông về phía đám cường đạo thổ phỉ do Rodda dẫn theo.
- Ngu như heo, nuôi đám gia hỏa các ngươi thật là vô dụng mà!
Rodda chửi đổng một câu, lấy từ trong không gian giới chỉ ra một thanh khoát kiếm hai cạnh sáng ngần rồi quay sang đám thuộc hạ phía sau gào lên:
- Lên cho ta, đập tan cái đám cốt đầu bẩn thỉu này đi.
Rodda cưỡi ngựa tiên phong phóng thẳng tới. Đám cường đạo tụ tập dày đặc bên cạnh hắn khoảng chừng ba ngàn tên. Đám cường đạo ô hợp này không hiểu bố cục chiến lược gì, chỉ như ong vỡ tổ theo sau người Rodda, xông thẳng về phía đám Hắc ám sinh vật như hung thần ác sát.
Cranley dẫn theo một đám binh sĩ bàng hoàng khiếp đảm, tách riêng biệt hẳn hai bên với đám hắc ám sinh vật. Đám binh sĩ của thành Brettel sợ sệt nhìn thành chủ Hàn Thạc đang trôi nổi giữa đám bất tử sinh vật, tựa hồ nghĩ tới sự tàn nhẫn của hắn nên không tên nào dám thối lui. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Chuẩn bị cung tên, nỏ tiễn, bắn chết bọn chúng cho ta. Cái đám đần độn ngu xuẩn các ngươi, tập trung sức chú ý cho ta.-- Cranley nhìn thấy đám binh sĩ bên cạnh mình trên chiến trường vẫn còn dám ngó tới ngó lui, nhịn không được liền lớn tiếng mắng chửi.
Đám binh sĩ đã quen bị chửi, trong tiếng chửi rủa, tên nào tên nấy đều nhấc cung tên nỏ trong tay lên, nhắm ngay đám Hồng Hồ Tử đang xông lên bắn loạn xạ một chập. Mặc dù mức chính xác của đám người này chẳng ra sao, nhưng đội ngũ đám Hồng Hồ Tử thật dầy đặc quá. Chỉ cần lực đạo của cung tên nỏ đủ sức, là có thể triệt để thấy được máu khi bắn xuống đám người đang xông lên.
Một phía là đám binh sĩ mới được huấn luyện không lâu lần đầu dám ra đối kháng cường đạo. Một phía là đám cường đạo nóng nảy thuần tuý do đám mãng phu hội tụ lại mà thành, căn bản chẳng hiểu chút gì về kỹ xảo chiến tranh, dùng thân làm phòng ngự với cung tên nỏ trong tay đám binh sĩ, quả thật là phải chịu lực sát thương không nhẹ. Từng lớp mũi tên bắn xuống như mưa, hơn ba trăm tên cường đạo bị chết oan uổng, lại thêm năm sáu trăm tên bị thương cả nặng cả nhẹ.
Sau khi đám cường đạo trả giá bằng ba trăm tính mạng, cuối cùng cũng từ dưới chân núi xông lên được. Lúc này đám cường đạo có hai chọn lựa. Hoặc là đám binh sĩ thành Brettel đang đóng quân ở tảng đá bên trái, hay là đám bất tử quân đoàn ở ngay trước mặt vẫn đang cứ từ từ tiến tới trước.
Lúc này Rodda nổi cơn thịnh nộ không ngừng, rốt cuộc cũng nhận ra được cái đám người dám công kích thủ hạ của hắn không ngờ lại là đám binh sĩ nhu nhược của thành Brettel. Cái đám binh sĩ này lần nào cũng bỏ chạy như chuột vậy, trong mắt đám đại công quốc và cường đạo chỉ là trò hề mà thôi.
Nhưng hôm nay đám binh sĩ này không những dám cầm vũ khí tấn công thủ hạ của hắn, mà lại còn tạo ra tổn thất không nhỏ. Chuyện này đối với tên thổ phỉ Rodda mà nói quả thực là một sự sỉ nhục không thể bỏ qua được. Vì thế sau khi từ dưới chân núi xông lên, gã lập tức điên cuồng hò hét:
- Các huynh đệ, bằm nát cái đám này cho ta.
Rodda vẫn một ngựa phóng đi trước, phẫn nộ gào thét xông thẳng tới đám binh sĩ do Cranley thống lãnh mà không hề tấn công đám bất tử sinh vật phía trước như đã định trước đó. Nhưng hắn mặc dù không công kích đám bất tử sinh vật, bọn chúng lại do Hàn Thạc cùng Tiểu Khô Lâu điều khiển, lại không nể mặt mà bỏ qua cho bọn hắn.
Đến khi Vong Linh Thiên Mạc trở nên xanh thẫm, chắn luôn ánh sáng đỏ au của màn đêm buông xuống, một loại tử khí dầy đặc từ chỗ Vong Linh Thiên Mạc trùm xuống dần dần khuếch tán ra. Xương cốt của đám bất tử sinh vật đang tắm gộì dưới Vong Linh Thiên Mạc đều lấp loé ánh sáng tà ác. Tốc độ tiến công đang chầm chậm đột nhiên gia tăng gấp ba. Ngay cả đám Tăng Ác chiến sĩ hành động chậm chạp cũng đều bắt đầu tăng tốc như Thạch tượng quỷ.
Nương theo một tràng ma pháp chú ngữ huyền ảo, từng đạo dịch thể màu xám gợn sóng lăn tăn từ giữa không trung trút xuống. Trên con đường đám cường đạo đang xông tới chỗ binh sĩ của Cranley, dịch thể Toan Tính Chiểu Trạch màu xám dội xuống bốc lên khói xanh nghi ngút.
Đám cường đạo đạp phải những Toan Tính Chiểu Trạch (vũng nước axít) này, tên nào tên nấy đều đột nhiên bắt đầu kêu gào thảm thiết. Những chỗ bị Toan Tính Chiểu Trạch ăn mòn, da thịt bị lột ra khỏi xương cốt. Chỉ trong nháy mắt, đã có năm sáu chục bộ xương sống động muôn hình vạn dạng xuất hiện tại các vũng nước axít.
- Quỷ tha ma bắt. Tránh đạp trúng cái thứ bốc khói đó đi!
Rodda quát lớn một câu, sau đó phẫn nộ nhìn tới Hàn Thạc đang tao nhã phóng thích Vong Linh ma pháp rồi rống lên:
- Tên Vong Linh pháp sư tà ác kia, ngươi vì sao lại đối địch với bọn ta. Ta hẳn chưa hề đắc tội với ngươi mà.
Hàn Thạc tạm thời ngừng ngâm xướng ma pháp, đưa mắt hứng thú liếc nhìn Rodda, trên mặt mang theo nụ cười mỉm đầy dụ hoặc, rồi nhẹ giọng nói:
- Thành Brettel là lãnh địa của ta. Ngươi ở trong lãnh địa của ta mà lại giết chóc cướp đoạt thì không kể là đắc tội với ta à?
- Ha ha, thì ra ngươi chính là cái tên thành chủ mới lên xui xẻo kia. Ngươi cho rằng thành Brettel là thành Hải Lam sao. Đây là một địa phương đã bị bỏ rơi. Một tên Vong Linh pháp sư như ngươi làm sao có thể thay đổi cuộc diện? - Rodda vừa thấy Hàn Thạc hiển lộ thân phận, không ngờ lại cười nhạo châm chọc.
- Không thử thì làm sao biết được đây!
Hàn Thạc cười nhạt trả lời, khô lâu pháp trượng trong tay chỉ về phía Rodda rồi phân phó:
- Các hài tử, xé xác bọn chúng!
Tiểu Khô Lâu đang cưỡi trên người một bất tử sinh vật khổng lồ, ánh tử quang từ trong Tử Ma Nhãn tràn đầy một thứ hào quang mông lung, đưa mắt nhìn tới đám bất tử sinh vật đang ùn ùn xông về phía Rodda, dùng xương tay phải vỗ một phát lên bất tử sinh vật bên dưới. Con bất tử sinh vật này trông giống như một con nhím khổng lồ, từ hai bên hông đột nhiên giũ ra đôi cánh hẹp dài tựa hồ do da thịt thúi rữa màu xanh dài ba đến năm thước. Cánh màu xanh của con bất tử sinh vật khổng lồ vừa phất một cái thì nó đã trực tiếp mang theo Tiểu Khô Lâu bay lên, phóng về phía của Rodda.
Cứ như là kèn lệnh xung phong, Tiểu Khô Lâu cùng con bất tử sinh vật kia vừa bay lên, đám Thạch tượng quỷ đang lẩn quẩn phía trước, đột nhiên nhanh chóng rung động đôi cánh như dơi, nhanh chóng bám sát theo sau người con bất tử sinh vật toàn thân đầy gai nhọn kia, tiến hành công kích tới đám Hồng Hồ Tử Rodda.
Hàn Thạc đang lơ lửng trên không, thông qua sự đánh giá của Âm Ma tới con bất tử sinh vật người đầy gai nhọn kia, không biết vì sao đối với mớ gai trắng dầy đặc trên người nó lại có chút quen thuộc. Sau khi thông qua Âm Ma đánh giá kỹ càng một hồi, Hàn Thạc đột nhiên nhớ tới lần trước ở Cấm kỵ chi địa, Tiểu Khô Lâu cùng Thổ giáp thi thu thập được rất nhiều gai xương của ma thú siêu cấp. Đám gai xương đó có ẩn hàm một thứ năng lượng kỳ dị, thật giống đến kinh người với gai xương trên thân bất tử sinh vật.
- Chẳng lẽ bất tử sinh vật chưa hề thấy qua này là do Tiểu Khô Lâu luyện ra?
Không biết vì sao trong lòng Hàn Thạc lại chợt có một ý niệm, nhưng lại lập tức bị hắn lắc đầu phủ nhận, bởi vì ý tưởng này thật sự quá mức tưởng tượng. Một tên khô lâu do hắn luyện chế ra, sao lại có cái thứ thủ đoạn kỳ quái như vậy.
- Không cần giết hắn. Ta cần để cho tên đầu lĩnh kia còn sống!
Tiểu Khô Lâu cưỡi trên con bất tử sinh vật kỳ lạ kia nhanh chóng bay tới bầu trời phía trên Rodda. Nhìn thấy Tiểu Khô Lâu cùng con bất tử sinh vật bổ nhào xuống gã, Hàn Thạc đột nhiên nói.
Từ trong miệng Dick, Hàn Thạc biết được cái tên cường đạo Rodda này mấy năm nay không biết đã tới thành Brettel bao nhiêu lần để cướp bóc rồi. Một tên cường đạo đã cướp bóc vơ vét không biết bao nhiêu tài phú thế này, Hàn Thạc cần phải khiến bọn chúng nhả ra hết toàn bộ tài phú. Dù sao trước mắt thì thành Brettel cũng cần một lượng lớn kim tệ. Chỉ mang tới vẻn vẹn hai mươi vạn kim tệ, căn bản không đủ để tiếp tục duy trì chống đỡ nữa.
Đại Ma Vương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.