Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 81: Tùy tiện diệt sát!




Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mặt trời cũng sắp mọc lên cao.
Mà trong Tiên Ma Thành khu vực thứ ba trở xuống khu vực thứ sáu đều xôn xao về việc Trần gia truy nã một vị nam tử tuấn mỹ.
Trần gia quyền thế ngập trời, là bá chủ khu vực thứ hai, chỉ trông chốc lát lệnh truy nã ban bố gần như các khu vực, mà thấy lệnh truy nã lập tức liền có vô số người hành động, tìm kiếm Vương Bá Ngưu.
Trần gia ra phần thưởng mười vạn trung phẩm linh thạch đều có thể để tán tu mua rất nhiều tài nguyên tu luyện tu luyện một hai năm, để vô số người tham lam, vì Trần Gia ban thưởng quá phong phú.
Mặc kệ nhiều người đang điên cuồng tìm hắn, Vương Bá ngưu đang ở ngoài sân nhắm mắt ngủ say.
Đêm qua đi dạo một đêm,hắn cũng thu thập được khá nhiều tin tức bổ ích.
Thẳng đến mặt trời lặn dưới chân núi, màn đêm chậm rãi buông xuống, mặt trăng treo cao trên trời, Vương Bá Ngưu mới chậm rãi mở ra một đôi mắt.
“Aizz...Thật là chuyện gì cũng không muốn làm a! Cứ như vậy nằm ở chỗ này, có thể bễ nghễ vô địch thiên hạ, vậy cũng tốt.” Nằm tại trên ghế bành, nhìn xem vô vàng ngôi sao sáng trên bầu trời, Vương Bá Ngưu thì thào tự nói.
“Ra ngoài tiêu khiển một đêm nữa, ngày mai đi bên ngoài tùy tiện diệt cái gọi là Trần Gia, lập nên cứ điểm mới ở đây,làm bàn đạp xâm chiếm Tu Chân Tinh Vực này.” Vương Bá Ngưu vươn người đứng dậy, duỗi cái lưng mệt mỏi ngáp một cái.
Vuơng Bá Ngưu lười biếng nhấc chân, đi ra khỏi sân, đi tới gian cửa hàng trong phòng, nơi đây chất chứa rất nhiều binh khí, mà ở trong phòng binh khí này là hai bộ thi thể mới chết không lâu máu tươi nhuộm đỏ khắp phòng, chính là kiệt tác của Vương Bá Ngưu, tối qua hắn tùy ý đi vào tính ngủ một đêm, ai ngờ chủ nhân biệt viện này dám ra tay đánh hắn, đáng tiếc, Vương Bá Ngưu đành phải giết chết.
Nhìn xem vô số binh khí, Vương Bá Ngưu ngoắc ngón giữa, thu sạch vào trong hệ thống không gian.
Ngu sao không cầm.
Sau đó mở cửa mà đi, trực tiếp rời đi.
Ban đêm đi trên đường phố, ánh đèn sáng chói, người đi đường đông đúc nhộn nhịp.
Vương Bá Ngưu không nhanh không chậm đi bộ, khoảng chừng mười phút sau, hắn đi tới một tửu lâu nhìn qua có vẻ không tệ.
Lên lầu hai, tìm một chỗ vị trí gần cửa sổ, lật xem menu món nào đắt nhất, tùy ý gọi.
Thịt rượu dâng đủ, Vương Bá Ngưu chậm rãi uống rượu, nhấm nháp vài món đặc sản của tửu lâu này.
Tửu Lâu này Không có phòng Vip riêng nên bầu không khí nơi này khá ồn ào, mọi người một bên ăn uống một bên trò chuyện cười nói.
“Ăn nhanh lên, ăn xong đi khu thứ nhất nhìn ‘Thải Điệp tiểu thư’ biểu diễn cầm nghệ, nghe nói lần này ai may mắn có cơ hội được gặp riêng Thải Điệp tiểu thư.”
“Thật? Thải Điệp tiểu thư là Tiên Ma thành đệ nhất nữ thần a! Hôm nay nàng xuất hiện biểu diễn Túy Tiên lâu sao? Ăn nhanh lên, ăn xong ta muốn đi xem nữ thần của ta.”
“...”
Quần chúng nơi này vừa nghe đến bốn chữ "Thải Điệp tiểu thư" đều sôi trào lên, đám người lập tức liền yên tĩnh trở lại, không còn trò chuyện ồn ào nữa, đều ăn ngấu ăn nghiến, vội vàng ăn xong, vội vàng rời đi.
Rất nhanh cả tửu lầu chỉ còn mỗi Vương Bá Ngưu.
Vương Bá Ngưu kinh ngạc, chẳng lẽ Thải Điệp tiểu thư gì đó thật sự xinh đẹp tài năng như vậy?
“Có ý tứ, lâu rồi ta chưa gần nữ sắc, thật hoài niệm a...” Khóe miệng Vương Bá Ngưu tà ý nhếch lên, thầm nói.
Tuy vậy Vương Bá Ngưu cũng không giống đám người ăn vội ăn vàng, hắn chậm rãi từ tốn thưởng thức món ngon, người mà hắn muốn chỉ có thể là của hắn, không thể thoát khỏi ma trảo của hắn, nên hắn cũng không vội vàng.
Ăn uống no đủ về sau, Vương Bá Ngưu không nhanh không chậm đi ra tửu lâu này, chỉ trong chốc lát hắn đã đi tới truyền tống trận.
“Dcm! Nhiều người xếp hàng như vậy muốn chờ tới khi nào? Đến phiên ta truyền tống có lẽ nữ thần của ta đã biểu diễn xong đi!”
“A a a! Làm sao nhiều người như vậy a! Nữ thần của ta a! Ta muốn thấy nữ thần của ta.”
“...”
Truyền tống trận khu thứ hai có mười hai cái, nhưng bây giờ trực tiếp đều full, mười hai hàng đội ngũ nối đuôi nhau xếp hàng dài gần một cây số, đủ thấy sức hút của Thải Điệp tiểu thư.
Một đám người hộ vệ đội của phủ thành chủ đem nơi này phong tỏa, ai cũng không dám chen ngang hoặc là nháo sự, chỉ có thể mắng to trong miệng chứ không làm được gì, phi thường không cam tâm.
“Thật là náo nhiệt!” Vương Bá Ngưu đi tới gần, nhìn xem đám Man tộc nhân xếp hàng dài hơn cả vạn lý trường thành, Vương Bá Ngưu ánh mắt chờ mong, lẩm bẩm: “Xem ra Thải Điệp tiểu nha đầu chính là Rau ngon chờ ta đến hái.”
Vương Bá Ngưu liếc nhìn đám thủ vệ đằng xa, hắn cũng không muốn xếp hàng chờ, liền chủ động đi tới đám thủ vệ đứng đằng trước.
“Dừng lại!” Mới vừa đi tới khu vực bị phong tỏa, đám hộ vệ liền quát lớn.
“Hửm? Sao ta thấy ngươi nhìn rất quen mắt?” khi nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của Vương Bá Ngưu, vị hộ vệ này khẽ ồ lên một tiếng, sau đó hắn dường như nhớ ra cái gì, vỗ đầu một cái, ngạc nhiên nói: “Là ngươi!”
“Làm sao? Ngươi biết ta?”Vương Bá Ngưu kinh ngạc, sau đó hắn hếch mũi lên trời, kiêu ngạo nói: “Nếu biết ta, nhanh cút ngay lập tức đi mở cho ta một cái truyền tống trận đi khu thứ nhất, nhớ, là lập tức, ta rất thiếu kiên nhẫn.”
“Haha!” Vị hộ vệ đội trưởng này nở nụ cười, vẻ mặt nhìn Vương Bá Ngưu giống như nhìn một thằng ngu, cười tiện tiện: “Xem ra mười vạn trung phẩm linh thạch tới tay.” 
Khuôn mặt vị hộ vệ đội trưởng chợt trầm xuống, quát lớn: “Ngươi đi theo ta.”
Quát xong, hắn đưa tay liền chụp tới bả vai Vương Bá Ngưu như muốn bắt lại hắn.
“Lão tử để ngươi mở một cái truyền tống trận, ngươi không nghe thấy?” Vương Bá Ngưu vươn tay với tốc độ không thể tưởng được chụp vào đầu lâu vị hộ vệ đội trưởng này, sau đó nhẹ nhàng dùng lực.
"boẹt" một tiếng, cái đầu lâu vị hộ vệ đội trưởng vỡ nát tương như trái dưa hấu, máu tươi cùng óc bắn tung toé.
“Mẹ nó, ngươi muốn chết!” Vương Bá Ngưu ra tay quá nhanh khiến đám hộ vệ không kịp phản ứng, hơi sững sờ mười giây, mới tím mặt hét lớn.
Vương Bá Ngưu lấy khăn giấy lúc nãy ăn xong chùi sạch bàn tay dính máu tươi cùng óc nhão, khinh thuòng ngoắc ngoắc ngón giữa, nói: “Tới đây!”
“VCl, nam tử này là ai? Làm sao gan to bằng trời như thế, dám giết Thành Phủ Chủ hộ vệ đội? Hộ Vệ Đội trưởng tu vi Nguyên Anh kỳ liền bị nam tử này tùy tiện diệt sát, hẳn là Phân Thần thậm chí Độ Kiếp kỳ tu sĩ trở lên.” Bốn phía vang lên vô số tiếng hô to xì xào bàn tán.
“Dám giết Vũ đội trưởng, các anh em cho ta giết chết hắn!” Vị phó đội trưởng còn lại quát lớn, sát ý đằng đằng nhìn Vương Bá Ngưu.
“Ta đến!” Một vị hộ vệ cưỡi phi kiếm tiến đến, tự thân Kim Đan kỳ viên mãn tu vi triển lộ, tay khác cầm đại đao sắc bén bổ vào đầu Vương Bá Ngưu.
Nhưng sau đó, một màn kinh người xuất hiện.
Vương Bá Ngưu đưa tay phải ra chụp tới đại đao của vị hộ vệ này, lập tức, mọi người liền thấy thanh Pháp Bảo đại đao liền bị Vương Bá Ngưu hời hợi bóp nát.
Phốc!
Vương Bá Ngưu tiến lên một bước, một bàn tay tát thẳng vào mặt vị hộ vệ này.
Chỉ thấy ""boẹt"" một tiếng, đầu của vị hộ vệ này liền bị Vương Bá Ngưu một tát đập nát đầu, thi thể không đầu như vòi rồng phun máu, chậm rãi ngã xuống đất.
Thủ đoạn giết người tàn nhẫn của Vương Bá Ngưu như thế để cho bốn phía Man Nhân đều kinh hãi không thôi.
Mà Vương Bá Ngưu còn gan to bằng trời, tại bên trong Tiên Ma Thành lại dám động thủ giết chết Tiên Ma Thành Chủ nuôi hộ vệ đội. 
Vương Bá Ngưu chậm rãi lắc đầu, Kim Đan kỳ liền tương đương với Đại Võ Sư chi cảnh, phàm nhân sâu kiến một dạng, cộng với tu chân tinh vực tu luyện khí chi đạo, chú trọng trường sinh, dựa vào ngoại lực là nhiều, không giống như Võ Đạo tinh vực của Vương Bá Ngưu, chú trọng rèn luyện thân thể, từ đó lấy bản thân làm Thiên Địa. 
Cho nên thân thể của đám người tu chân này giống như giấy, tu vi lại không bằng hắn rất niều, bị hắn tùy ý một tát liền tan nát thân thể.
“Mẹ! Có chút bản lãnh, các huynh đệ! Cùng tiến lên, giết chết hắn.” Lấy lại tinh thần, vị phó đội trưởng gào to một tiếng, lấy ra bản mệnh trường đao dẫn đầu ngự không phi hành bay tới, quanh thân linh khí tung hoành, chém ra một đao cương thật dày vung tới đầu lâu của Vương Bá Ngưu.
Do tu luyện chi đạo khác biệt, dù còn là phàm nhân sâu kiến chưa độ kiếp, đám tu chân tu sĩ đều có thể bằng vào Kim Đan kỳ ngự không phi hành, thân thể của bọn hắn chỉ tẩy luyện linh khí nên có thể nhẹ tựa lông hồng, còn tu luyện võ đạo liền thân thể trầm trọng, phải võ Vương Chi cảnh mới có thể chân chính phi hành.
“Giết!”
Sau lưng vị phó đội trưởng kia là hơn sáu mươi người, đều động thời bạo khởi toàn thân tu vi, tế ra bảo khí, bày ra thiên la địa võng chém tới Vương Bá Ngưu.
Đám người xung quanh thấy vậy vội vàng lui đến đằng xa quan sát.
Vương Bá Ngưu không nói, một đống bò sát hắn tiện tay liền bóp chết.
Vương Bá Ngưu vận một phần trăm công lực, triệu hồi thiên địa chi lực hóa thành một bàn tay khổng lồ bao phủ đám sâu kiến này, bàn tay ẩn chứa thiên địa chi lực khẽ nắm chặt lại, hơn sáu mươi người liền như giấy vụn triệt để bị bàn tay khổng lồ bóp nát thành biển máu.
Vương Bá Ngưu khẽ phất tay, bàn tay khổng lồ vung mạnh biển máu lên không trung, trong phút chốc cả bầu trời biến thành một cơn mưa máu rải xuống mặt đất.
Đám người bốn phương tám hướng sắc mặt kinh hãi nhìn Vương Bá Ngưu, bọn hắn triệt để bị thủ đoạn tàn bạo của Vương Bá Ngưu hù dọa, mặc kệ mưa máu rơi xuống trên mặt bọn hắn.
Phất tay diệt sát gần trăm người, thủ đoạn của Vương Bá Ngưu đơn giản như thần tiên không khác. 
“Lăn!” Vương Bá Ngưu nhấc chân đi tới một cái truyền tống trận phía trước, nhàn nhạt phun ra một chữ.
Rầm rầm!
Chỉ một thoáng một đám người xếp hàng dài cả cây số liền nhanh chóng biến mất chừa lại truyền tống trận cho Vương Bá Ngưu, tất cả đám người đều kinh hoảng né tránh ra một bên, hoảng sợ nhìn Vương Bá Ngưu bóng lưng.
“Ai có linh thạch, cho ta mấy khối đi!” Nhìn xem lỗ khảm linh thạch trống rỗng, Vương Bá Ngưu sờ túi một lúc, mới thản nhiên nói.
“Ta có!” Bên ngoài truyền tống trận, một vị thiếu niên anh tuấn vội vàng chạy tới, tại lỗ khảm linh thạch đặt vào mười khối trung phẩm linh thạch.
Tiến về khu thứ nhất chính là mười khối trung phẩm linh thạch, mà không phải hạ phẩm.
“Vị Đại nhân có thể cho ta đi cùng một chỗ?” Vị thiếu niên này vẻ mặt nịnh nọt cung kính dò hỏi.
“Hạng sâu kiến dám ở chung với ta?”Vương Bá Ngưu lẳng lặng nhìn hắn, một đôi mắt u ám như bầu trời ban đêm kém chút khiến vị thanh niênnày tâm thần thất thủ, lảo đảo rời té ngã xuống đất rời đi truyền tống trận.
Vương Bá Ngưu khởi động truyền tống trận, tại trước mắt bao người biến mất ngay tại chỗ.
“Mẹ nó! Ngoan nhân, đây tuyệt đối là một kẻ hung ác, quá kinh khủng.”
“Các ngươi không cảm thấy, hắn nhìn rất quen mắt sao? Ta giống như đã gặp ở nơi nào.”
“Đúng a, hình như vị nam tử tuấn mỹ vừa rồi chính là vị mà Trần gia khu thứ hai phát lệnh truy nã đó sao?”
""Mẹ nó, Trần gia muốn hố chúng ta rồi, cho dù Độ Kiếp kỳ cường giả đều không có thủ đoạn như thần tiên như thế, cái gì mười vạn trung phẩm linh thạch, cho dù cực phẩm linh thạch cũng không ai dám đụng đến nam tử đó a..""

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.