Đại Ma Đầu

Chương 273: Thiên Ma cung Hoàng Phủ Sách (thượng)





Trên thực tế thì mười năm trước, tuyệt đại đa số người cũng không xem trọng Lôi Động. Lúc Lôi Động mới chỉ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng một thì Hoàng Phủ Sách đã là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng bốn, thời gian mười năm thì liệu Lôi Động có thể đuổi theo được bao xa? Nhưng cũng có một số ít người nghĩ Lôi Động dám khiêu chiến Hoàng Phủ Sách, khẳng định là có lý do nào đó.
Rất nhanh, không đến mấy năm sau mọi người đã nghe tin Lôi Động ở trong Ma Điện bộc lộ tài năng. Ở bên ngoài đã sôi sục đồn đại về hắn, nói là hắn trong lòng Ma Điện, địch lại Đạm Thai Băng Vân, nộ trảm Vương Huy Tiêu Dao Đạo. Mà hai người này trong môn phái đều là những người tuổi trẻ nổi bật. Vương Huy đã chết, Tiêu Dao Đạo cũng phải né tránh cùng đám minh hữu khác không dám ra mặt, đã lâu không còn thấy hắn.
Nhưng Đạm Thai Băng Vân cũng từng nói qua một câu nói với bên ngoài, Âm Sát Song Anh phải sửa lại thành Âm Sát Song Anh Nhất Hùng mới đúng. Lôi Động Âm Sát Tông so với Đông Phương Phức và Đinh Uyển Ngôn chỉ hơn chứ không kém chút nào, mà Đạm Thai Băng Vân nàng cũng phải cam bái hạ phong.
Đạm Thai Băng Vân chính là một đệ tử kiệt xuất nhất trong vòng một trăm năm mươi năm qua của Thiên Âm Cung, hiện nay thanh danh của nàng cũng rất lớn, trở thành nhân vật thần tượng của những người trẻ tuổi bên chính đạo, mà ngay cả một ít hạng người có tên tuổi bên ma đạo đối với tên nàng cũng giống như sấm rền bên tai.
Nàng được như vậy mà lại đi tôn sùng Lôi Động, tự nhiên làm cho thanh danh của Lôi Động trong đám người trẻ tuổi trở nên quật khởi, cũng làm cho sinh tử chiến ước hẹn mười năm này tăng thêm vài phần gay cấn. Tuy vậy nhưng cũng có nhiều tên tuổi trẻ không hiểu chuyện, cho rằng Đạm Thai Băng Vân đang cảm thấy trống trải trong lòng, vì thế cho nên mới không kể đến chính ma hai đạo, cứ như vậy đi tôn sùng một tên ma đạo mới nổi, có thể nói là khí độ phi phàm.
Nhưng mà Lôi Động đối với Đạm Thai Băng Vân lại có chút lý giải, hắn biết nàng cố ý làm như vậy. Thông qua phương pháp này làm cho Hoàng Phủ Sách sinh ra tâm tư cảnh giác. Hoàng Phủ Sách vốn không phải là hạng người hời hợt, nếu như hắn đã liều mạng tu luyện, sớm làm tốt chuẩn bị thì Lôi Động khó thoát chết dưới kiếm của hắn. Chính là bởi vì như vậy nên trong năm năm hắn đã tiến vào trạng thái bế quan sinh tử, ai cũng không biết hiện nay Hoàng Phủ Sách có tu vi như thế nào.
Đạm Thai Băng Vân lại càng muốn Lôi Động phải chết đi. Đối với diễn xuất bậc này của nàng, Lôi Động cũng không có phản cảm chút nào, ngược lại có chút thưởng thức là đằng khác. Đối với địch nhân, nhất là tử địch thì dù có sử dụng thủ đoạn đê tiện như thế nào cũng được, miễn là đạt được mục đích, không thể bàn đến chuyện hạ thủ lưu tình được.
Lôi Động thủy chung vẫn cho rằng, chỉ có giết chết địch nhân mới là cách xử lý địch nhân tốt nhất. Đương nhiên, thưởng thức thì thưởng thức mà thôi, nhưng điều này lại càng kích phát thêm ý niệm trong đầu Lôi Động nhất định phải diệt trừ nàng khi có cơ hội. Nữ nhân này không chỉ có thực lực phi phàm, mà tâm kế cũng có chút thâm trầm, tại thời điểm này nàng so với Đông Phương Phức và sư tỷ thì chắc chắn là lợi hại hơn.
Hiện nay hai nhân vật chính vẫn chưa xuất hiện, nhưng trong quảng trường lúc này cũng đã tập trung chờ đợi lên đến mấy nghìn người. Cao cao tại thượng chỉ có Kim Đan lão tổ mới có tư cách ngồi trên khán đài, lúc này cũng đã có năm người. Diễm Ma, Dương Mạc, Khô Cốt U Minh, còn có Vạn Quỷ Lão Tổ.
Những lão tổ khác nếu như không bế quan thì có lẽ cũng đã đến đây quan khán. Dù sao thì đây cũng là sinh tử chiến giữa hai đệ tử trẻ tuổi cực kỳ xuất sắc của Âm Sát Tông, thành bại của bọn họ không những liên quan đến chuyện sinh tử của bọn họ, lớn hơn nữa còn liên quan đến Âm Sát Tông sau này.
Hiện nay một mạch Vạn Quỷ càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, vừa xuất hiện một yêu nghiệt như Đinh Uyển Ngôn còn chưa nói, tên Lôi Động kia cũng là hạng người vạn chúng chú mục. Có khả năng ở Tâm Ma Điện dùng lực lượng chèn ép các đệ tử tông phái khác liệu có thể đơn giản được hay sao?
Cái khác không đề cập tới, chỉ riêng chuyện một trăm năm trước Âm Sát Tông phái đệ tử tham gia đánh một trận ở Tâm Ma Điện kia, cuối cùng đều chết sạch không còn một người nào, lúc đó tư chất của bọn họ so với Hoàng Phủ Sách cũng không kém là mấy. Điều này cũng là nguyên nhân chính làm cho các lão tổ nguyện ý đến xem trận đấu này. Một nguyên nhân khác chính là người đã kiếm được nhiều tiền rồi thì lại muốn kiếm được nhiều tiền hơn nữa, mà đã thua tiền rồi thì tự nhiên phải muốn trở mình lấy lại.
Nhất là Khô Cốt lão tổ kia, nếu như lần này thua tiền thì thực sự là táng gia bại sản, không chỉ linh thạch thua sạch sẽ mà còn phải bán đi rất nhiều linh khí, pháp khí tồn kho, cùng với mấy sản nghiệp bên ngoài, lúc đó mới miễn cưỡng có thể trả được khoản nợ đánh cuộc. Có thể nói là nguyên khí đại thương.
Mà Diễm Ma và Vạn Quỷ thắng cuộc thì tựa hồ như thoáng cái đã trở nên phát đạt. Nhất là Diễm Ma lão tổ, có người nói để kiếm được tiền đã phải chuẩn bị rất nhiều, cuối cùng nếu thắng cuộc thì sẽ được một kiện cực phẩm pháp bảo, từ nay về sau sẽ trở thành một nhân vật không bình thường chút nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Về phần Vạn Quỷ lão gia hỏa thì tựa hồ như thoáng cái đã giàu có lên, nếu như không dùng cho mình tu luyện thì cũng có thể cấp cho môn hạ đệ tử làm phần thưởng, có thể giúp cho rất nhiều đệ tử Vạn Quỷ nhất mạch, bất luận là linh khí hay pháp khí chất lượng tốt đều có thể cung cấp cho đệ tử không kể đến tu vi của chúng.
Lúc đó tuy rằng vẫn không thể so sánh được với Thiên Ma Cung lâu đời kia, nhưng mà so sánh với các động quật và đỉnh núi khác thì đã không còn thua kém chút nào. Vạn Quỷ Quật trước kia là một địa phương như thế nào thì ai mà chẳng biết?
Chỉ có một điều mà mọi người không biết lúc này, đang chờ cuộc đấu còn có một gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang âm thầm quan sát...
Trên quảng trường có hai người nữ tử đứng sát ở trên vị trí đầu, hai người đều đang lẳng lặng đứng thẳng cách sân đấu không đầy ba thước. Bất luận là từ hình dáng bên ngoài hay là khí chất bên trong, hai nữ tử này đều là người nổi bật trong đám tu sĩ. Tuy vậy nhưng không có ai dám xúm lại bên người các nàng.
Đó chính là Âm Sát Song Anh, theo thực lực của các nàng không ngừng tăng trưởng, hiện nay mọi người chỉ dám đứng từ xa ngưỡng mộ ngắm nhìn các nàng chứ không dám làm ẩu điều gì cả. Đông Phương Phức đứng ở bên trái, vẫn đeo khắn che mặt như trước, hai tay chắp phía sau lưng. Trong ánh mắt luôn cực kỳ bình tĩnh trước kia của nàng lúc này lại có một chút ba động, quay sang nữ tử bên phải mình nhẹ giọng truyền âm nói:
- Uyển Ngôn, có tin tức của Lôi Động chưa?
Đinh Uyển Ngôn mặc một bộ trang phục của nữ đệ tử Trúc Cơ kỳ, hiện lên vóc người tuyệt mỹ, đứng thẳng trước sân thi đấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.