Đại Ma Đầu

Chương 178: Sưu hồn thuật (thượng)





Đừng nhìn nước Trần này chỉ đứng ở sau top 10 các quốc gia, mà nhân khẩu lại tới ngàn vạn người, cho nên có nhiều tu tiên giả, nhất là tán tu, bởi vì có không ít tán tu, cho nên thường xuyên vì món đồ vật rẻ hơn vài linh thạch nên mua chúng.
Bởi vậy, đạo sinh tồn của Trần gia không tệ.
Lôi Động một thân áo đen, bởi vì toàn thân có sương mù che phủ cho nên không người nào có thể nhìn thấu, tu vi cao không thể chạm tới, cho nên có hai Luyện Khí kỳ tầng ba tầng bốn, chính là người trẻ tuổi của Trần gia chạy tới, cung kính mới hắn vào, châm trà rót nước, cũng nói lời khách khí với hắn, cũng mơ hồ dò hỏi ý đồ tới của Lôi Động.
- Bản thân ta nghe nói Tú Hồ Sơn Trang nhiều thế hệ kinh doanh sinh ý cầm đồ, tình hình kinh tế vừa vặn có chút dư dả, cho nên muốn tìm kiếm một hai kiện linh khí vừa tay.
Lôi Động vừa uống trà, bất động thanh sắc nói ra:
- Đương nhiên, nếu có công pháp ưu tú thì càng thỏa đáng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Linh khí?
Hai người trẻ tuổi run lên, chợt hiểu ra người ở trước mặt bọn họ tuyệt đối không phải Luyện Khí đẳng cấp cao trong tưởng tượng của bọn họ, mà là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thần sắc người trẻ tuổi cầm đầu cung kính, gương mặt nghiêm nghị, liền cúi đầu nói:
- Thỉnh tiền bối chờ chút, việc này vãn bối không thể làm chủ được, vãn bối đi mời thúc gia gia đến!
Lôi Động rất tùy ý, gật đầu bảo hắn làm đi.
Người tuổi trẻ kia đi rất nhanh, sau đó liền trở lại, tiếp tục châm đầy nước trà, ân cần mà gọi một tiếng tiền bối thân mật.
Không qua bao lâu, một âm thanh vang vọng khắp phòng:
- Không biết là đạo hữu phương nào tới chơi, Trần mỗ không thể tiếp đón từ xa, xin thứ lỗi.
Trong chớp mắt, có một lão gia tóc hoa râm xoải bước đi từ cửa vào, lão giả tuy già nhưng vẫn tráng kiện và tinh thần vô cùng phấn chấn, lộ ra nụ cười mang đặc điểm của người làm ăn, nói:
- Trần mỗ chính là nhị đương gia của sơn trang, bái kiến đạo hữu, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?
- Kẻ hèn này họ Đinh!
Lôi Động không mặn không nhạt nói ra:
- Thời gian của Đinh mỗ quý giá, Trần nhị đương gia nên đi vào chính đề!
- Thì ra là Đinh đạo hữu.
Lão giả họ Trần cũng không phải mới gặp khách hàng như thế này lần đầu, người tính tình nôn nóng như thế, lợi nhuận từ đó ngược lại càng lớn, hắn tươi cười híp mắt, nói:
- Không biết Đinh đạo hữu, có yêu cầu đặc thù gì với linh khí hay không? Ngoài ra, công pháp pháp thuật, dựa theo phẩm chất chia làm sơ giai, trung giai, thượng giai, đỉnh giai, dựa theo tu vi của đạo hữu, cũng không nên để mặt tới công pháp đỉnh cấp, bởi vì loại công pháp này cũng chỉ có các tông phải đỉnh cấp mới có, nhưng chúng ta đây có một bộ công pháp thượng giai, không biết đạo hữu có hứng thú hay không?
- Linh khí chỉ cần Thượng phẩm hoặc Cực phẩm, về phần thượng giai công pháp, lấy ra cho ta nhìn một cái.
Lôi Động chậm rãi nói ra.
Bỗng nhiên sắc mặt của tên lão giả họ Trần trầm xuống, trở nên khó chịu, nói:
- Thì ra đạo hữu tới là cố ý bới móc Thượng phẩm linh khí, đây là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, bổn trang cho dù có, cũng không có khả năng bán ra ngoài, về phần Cực phẩm, khẩu khí của Đinh đạo hữu đúng là quá lớn a!
- Bới móc?
Lôi Động cười ha hả, hắn móc từ trong trữ vật thủ trạc ra một cái túi Trung phẩm linh thạch, vung tay lên, xuất hiện một đống lớn Trung phẩm linh thạch, linh thạch chồng chất trên bàn trà, chồng chất lên giống như tòa núi nhỏ, lòe lòe tỏa sáng, linh khí tinh túy tán dật ra khắp nơi.
Kỳ thật nếu nhìn mà xem, thực tế chỉ có mấy trăm khỏa Trung phẩm linh thạch mà thôi, nhưng thoáng cái đã tung ra, lại làm cho lão giả họ Trần kia rung động tâm thần, tuy hắn thân là nhị đương gia, nhưng thoáng cái nhìn thấy nhiều Trung phẩm linh thạch như vậy, ánh mắt cũng tỏa sáng, sau đó lộ ra thần sắc khiếp sợ, ý niệm tham lam xuất hiện trong đầu, hắn đang suy nghĩ làm thế nào tiêu diệt tên tu sĩ họ Đinh này.
- Ngươi nói đúng lắm, Đinh mỗ tới đây chính là cố ý bới móc.
Đột nhiên khói đen trên người Lôi Động tràn ra đậm đặc, giống như đám cá đang bơi ra khắp nơi, trong nháy mắt tiếng gào khóc thảm thiết như u minh luyện ngục vang vọng khắp căn phòng, chấn nhiếp nhân tâm.
- U Minh đại pháp!
Sắc mặt lão giả họ Trận trắng bệch hét lên.
Lão giả họ Trần, phản ứng cũng cực kỳ linh mẫn. Hoảng sợ kêu to, toàn thân xuất hiện ánh lửa, sau đó lao nhanh ra. Giờ này khắc này, ý niệm trong đầu của hắn hiện giờ chính là giữ mạng, về phần đứa cháu trai có thiên phú không tệ này, cũng bất chấp nhiều như vậy.
Tốc độ độn tốc của hắn rất nhanh, nhưng Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động cũng không phải mặt hàng bình thường, nhất là khi được U Minh đại pháp gia trì, quỷ ảnh hiện ra trùng trùng điệp điệp, trong chốc lát hắn đã xuất hiện ở cửa ra vào, lúc hắn đánh ra một trảo, còn mỉa mai:
- Muốn đi? Chê cười!
Lôi Động đã có chuẩn bị từ sớm, làm gì có chuyện một tên tu sĩ Trúc Cơ tầng hai lại có thể chạy trốn được chứ?
Mà U Minh Quỷ Trảo rộng vài thước, giãy giụa mà đi, trong hoàn cảnh được U Minh đại pháp tạo ra này, quỷ trảo giống như giao long nhập hải (thuồng luồng vào biển), như hổ thêm cánh, uy thế lăng không tăng vọt thêm mấy thành, khí phách mười phần muốn bắt lấy hắn.
Lão giả họ Trần cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu, ngạnh sanh ngừng gấp lại ở giữa không trung, uốn éo xoay người đánh ra một chưởng, một đạo hỏa diễm tinh túy biến ảo thành một cự chưởng, trực tiếp đón đỡ quỷ trảo đang bắt tới.
Cùng lúc đó, hai người trẻ tuổi kia cũng thi triển thân pháp của mình, nhanh chóng lao ra bên ngoài, nhưng trong mắt Trúc Cơ kỳ như Lôi Động, tốc độ của bọn họ quá chậm, hơn mười đạo u minh quỷ khí cuốn về phía bọn họ, không ngừng quấn quanh thân thể của bọn họ, đột nhiên tốc độ của bọn họ ngừng lại, giống như thân hãm vào trong bùn lầy, không thể triển khai thân pháp. Sắc mặt hai tên này vô cùng tái nhợt, càng sợ hãi hơn nữa.
- Rống ~
Một lão hổ toàn thân trắng đen giao nhau, cao ba thước gầm lên một tiếng đầy tức giận, thân hình xẹt qua, tàn ảnh hiện ra liên tục.
Trong giây lát nhào tới chỗ hai tên trẻ tuổi kia. Mà lão hổ này, chính là Phệ Hồn Ảnh Hổ mà Lôi Động nuôi dưỡng nhiều năm, hiện giờ còn chưa trưởng thành hoàn toàn, nhưng đã có thực lực tương đương với Luyện Khí kỳ tầng mười. Cho nó đối phó hai tên trẻ tuổi này, đúng là đại tài tiểu dụng.
Oanh!
Cự chưởng do hỏa diễm tạo thành và U Minh Quỷ Trảo va chạm với nhau, trong chốc lát có khí lãng bắn ra kịch liệt, kích phá những thứ trang trí trong phòng thành bụi phấn, mãnh vỡ bị hỏa diễm đốt cháy, ánh lửa bắn ra khắp nơi, còn cự chưởng bằng hỏa diễm tiêu tán đi, nhưng U Minh Quỷ Trảo, chỉ lắc lư mấy cái, hư ám đi không ít, nhưng vẫn như trước, lao về phía trước và chộp lấy.
U Minh Quỷ Trảo, chính là một loại pháp thuật phi thường xuất sắc của Âm Sát Tông, Lôi Động vô cùng ưa thích loại pháp thuật này, cho nên bỏ không ít thời gian khổ tu, hiện giờ được U Minh đại pháp gia trì, làm gì có đạo lý bị đánh tan dễ dàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.