Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 76: Mộ gia tử sĩ




Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên
Chương 76: Mộ gia tử sĩ
“Hắn không chỉ thực lực rất mạnh mà thân pháp rất quỷ dị, nếu đánh thế này thì không ổn.” Dù không muốn thừa nhận, nhưng đó đã là sự thật rành rành ra trước mắt. Dương Khai hắn không còn là đối thủ xứng tầm của Tinh Hồn được nữa.
Sau khi giết chết được một gã đệ tử Linh Lôi Tông kia, bọn chúng xuất thủ rất cảnh giác, chủ yếu thiên về phòng ngự, lại hành động rất chặt chẽ, khiến cho Tinh Hồn khó mà hạ thủ được.
Dương Khai sau khi thi triển thủ đoạn thì thực lực bạo tăng, tốc độ cũng nhanh hơn trước, có thể tình trạng này kéo dài không lâu, nhưng tạm thời gây phiền phức cho Tinh Hồn không ít.
Tông môn đệ tử hay các thế gia đệ tử, mặc dù kinh nghiệm chiến đấu rất ít, nhưng bản thân lại có những thứ để bảo vệ bản thân cũng như một số thủ đoạn khiến thực lực trở nên mạnh mẽ trong thời gian ngắn, so với tán tiên hành động một mình thì lợi thế hơn rất nhiều.
Dương Khai cuốn lấy Tinh Hồn, công kích điên cuồng, khiến cho Tinh Hồn không thể phân tâm làm chuyện khác.
Bởi vì chỗ này quá hẹp, Dương Khai không thể phát huy được hết sức mạnh, vậy nên dùng lực lượng cường hãn của bản thân với số lượng đông người, bức cho Tinh Hồn buộc phải ra bên ngoài.
Dĩ nhiên đám đệ tử Thiên Kiếm Tông và Linh Lôi Tông vẫn không quên bao vây, để cho Tinh Hồn không có cơ hội chạy thoát.
La Vi thì đã bị Mộ Bạch Phi bắt lại, không để cho nàng dính dáng gì đến cuộc chiến này.
- Sử dụng Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận cho ta.
Dương Khai vừa cuốn lấy Tinh Hồn, vừa ra lệnh cho đám đệ tử Thiên Kiếm Tông. Đi theo Dương Khai có khoảng chừng gần hai mươi người, ngoại trừ hắn ra thì toàn bộ đều tiến gian trung kỳ Phàm Tiên Cảnh, nếu kết thành Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận thì uy lực cũng không hề yếu.
Đây cũng là mục đích mà Dương Khai dẫn dụ Tinh Hồn ra bên ngoài.
Xung quanh không có một bóng người nào cả, dễ dàng thuận tiện cho việc kết trận.
Mộ Bạch Phi cùng với những cao thủ khác đi cùng với hắn liên thủ với Dương Khai, tranh thủ thời gian để cho đám đệ tử Thiên Kiếm Tông kết trận thành công.
Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận này Tinh Hồn không hề xa lạ gì, ngày đó tại Vĩnh Dạ Thâm Uyên, đám Dương Khai đã dùng trận pháp này để vây khốn Lục Nhãn Tử Văn Hạc.
Trận pháp này rất lợi hại, mặc dù đang triển khai trước mắt không bằng ngày đó, được năm tiên giả hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh làm chủ trận, nhưng áp lực vẫn là rất lớn.
Mặc dù tự tin với thực lực bản thân, Tinh Hồn cũng không cho rằng mình có thể phá được Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận này.
“Không thể để cho bọn chúng kết trận thành công, nếu không mình khó mà thoát được.” Tinh Hồn tự nhủ một câu.
- Trò vặt.
Tinh Hồn nheo mày, khinh thường nói một câu. Đột nhiên sau lưng hắn lóe lên một vầng kim quang, tựa hồ như một tiểu thái dương vậy, ánh sáng chiếu ra rất đau mắt, lại ẩn chứa một cỗ pháp lực phi phàm, Dương Khai, Mộ Bạch Phi và ba người còn lại không thể không lùi lại.
Có âm thanh tiếng kêu chói tai, đột ngột trong không gian xuất hiện vô số đám côn trùng kỳ quái, phía bụng thì tỏa ánh sáng lấp lánh, còn gương mặt thì giống như khô lâu, trông rất đáng sợ và quỷ dị.
- Lại là đám côn trùng này.
Dương Khai sắc mặt khó coi, ngày đó, khi Tinh Hồn chỉ mới tiến giai sơ kỳ Phàm Tiên Cảnh, còn hắn tu vi hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, chính bởi do bầy côn trùng mặt quỷ này nên Dương Khai mới phải nhận trái đắng bởi tay Tinh Hồn.
Thế trận hiện tại, Tinh Hồn buộc phải gọi ra bầy đom đóm để quấy rối đám đệ tử Thiên Kiếm Tông đang muốn kết trận.
Việc chuẩn bị cho Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận tốn khá nhiều thời gian, bởi vì vậy nên Tinh Hồn mới có được khoảng thời gian đó.
Chỉ thấy bầy đom đóm tỏa ra ánh sáng bảy màu rực rỡ, đôi cánh vỗ rất nhanh, tạo thành một đợt tấn công âm ba công kích tứ phương bát hướng.
Âm thanh sóng âm ba này rất khó chịu, công kích vào thẳng tinh thần của tiên giả.
Tinh Hồn sau khi đột phá, tinh thần lực mạnh mẽ hơn trước đây khi còn ở sơ kỳ Phàm Tiên Cảnh cơ hồ gấp ba lần, thời gian để duy trì bầy đom đóm dài hơn rất nhiều.
Nhờ bản thân là chủ nhân của bầy đom đóm, Tinh Hồn không hề bị ảnh hưởng bởi những đợt tấn công âm ba.
Hắn dùng ý chí truyền lệnh cho bầy đom đóm chủ yếu tấn công vào Dương Khai và Mộ Bạch Phi, hai kẻ đã đắc tội với hắn, còn với những người khác thì chỉ tập trung vào việc cô lập và quấy rối, không để cho bọn họ tương trợ cho Dương Khai và Mộ Bạch Phi.
Trong mắt lộ ra sát khí, Tinh Hồn cầm bảo kiếm xông đến chỗ Dương Khai và Mộ Bạch Phi, một kiếm trảm xuống, đường kiếm lạnh lùng sát phạt, không cho Mộ Bạch Phi có cơ hội tránh né.
Mộ Bạch Phi thực lực kém hơn Dương Khai, thế nên được Tinh Hồn nhắm đến đầu tiên.
Có điều, Mộ Bạch Phi thực sự không phải kẻ dễ dàng bị giết chết. Ngay lúc bản thân rơi vào nguy cơ sinh tử, Mộ Bạch Phi hoảng sợ hét lớn:
- Người đâu, mau hộ giá.
Ngay sau khi Dương Khai hét toáng lên, bỗng nhiên Tinh Hồn cảm nhận được một cỗ sát ý đang nhắm đến mình.
Trong tích tắc, Tinh Hồn lập tức khựng lại, ngay lúc đó, một kiếm nhận từ không trung trảm xuống, ầm một tiếng làm cho mặt đất nổ vang.
Một vài viên đá nhỏ vỡ nát sắc bén chém vào thân thể Tinh Hồn, tạo ra một vài vết thương nhỏ.
Nhưng bởi vì sự khôi phục đáng kinh ngạc của Hư Không Chiến Thể, mấy vết thương ngoài ra đó khép miệng lại rất nhanh, ngay cả một giọt máu cũng không kịp chảy ra.
Tinh Hồn thu lại bầy đom đóm, Tinh Hồn ngẩn đầu lên nhìn trên cao, chỉ thấy đứng trên mái nhà có hai người mặc áo đen.
Hai người này chỉ để lộ ra đôi mắt huyết lãnh đang nhìn chằm chằm, sát khí không hề che giấu mà hướng thẳng đến Tinh Hồn.
Hai người áo đen này chính là hai gã tử sĩ mà Mộ gia ban xuống để bảo vệ tính mạng cho Mộ Bạch Phi.
Gương mặt Mộ Bạch Phi mừng rỡ, cảm tưởng như bản thân vừa mới đi vòng qua quỷ môn quan.
- Giết hắn cho ta.
Hai người áo đen liếc nhìn Mộ Bạch Phi, thân thủ rất nhanh đã di chuyển xuống mặt đất. Một trong hai người giọng nói lạnh lùng đáp lời Mộ Bạch Phi.
- Đây là yêu cầu của công tử?
Dường như muốn ra lệnh cho hai người này phải đánh đổi một thứ gì đó vậy.
- Phải, sau khi làm xong, các ngươi có thể trở lại gia tộc.
Mộ Bạch Phi cắn răng, nhưng bởi vì căm hận Tinh Hồn, rốt cuộc thốt ra câu này.
- Được, xác nhận yêu cầu nhiệm vụ, bắt đầu thực thi.
Hai gã tử sĩ này giống như một cỗ máy được lập trình sẵn vậy, tiếp nhận nhiệm vụ xong thì lập tức thực thi. Thanh kiếm sau lưng rút ra khỏi vỏ, một tiếc rít chói tai vang lên.
Tu vi hai tên tử sĩ này so với Tinh Hồn không hề thua kém, nhưng tử sĩ rất lợi hại, bọn chúng chỉ biết thực thi nhiệm vụ, dù phải chết cũng làm cho bằng được. Đây chính là chỗ đáng sợ của tử sĩ, bởi tính mạng của tử sĩ không thuộc về chính bản thân họ.
- Công kích sóng âm.
Đối đầu với hai tử sĩ tu vi hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, Tinh Hồn không dám phân tâm làm việc khác, buộc phải toàn tâm ứng phó.
Công tính tinh thần của bầy đom đóm mặt quỷ rất lợi hại, hướng thẳng để hai gã tử sĩ. Nhưng ngoại trừ tạo thành một vài vết thương ngoài da, cũng như làm cho bước tiến hơi chậm lại thì không còn tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào khác.
Tâm trí của tử sĩ kiên cường, dù rất đau đớn, nhưng không hề khiến cho ý định muốn giết Tinh Hồn bị ngăn cản.
Hai thanh kiếm màu đỏ rực áp sát Tinh Hồn, một kiếm từ trên chém xuống, kiếm còn lại từ bên phải chém qua, hơn nữa còn lưu lại hậu chiêu, chỉ cần Tinh Hồn mà lùi lại là liền bị trọng thương ngay tức khắc.
Quả nhiên tử sĩ khác biệt với những tên tông môn đệ tử như Dương Khai hay Mộ Bạch Phi, không chỉ công kích cường hãn mà còn rất quyết đoán.
Lại nói, mặc dù hai kiếm xuất ra khiến cho toàn thân hai gã tử sĩ này lộ ra rất nhiều sơ hở, nhưng nếu người khác tấn công vào thì lập tức mất mạng ngay.
Công kích của tử sĩ chính là mạng đổi mạng.
Tuy nhiên, đó là trường hợp của người khác, còn Tinh Hồn, hắn vừa luyện thành Hư Không Chiến Thể, lực lượng thân thể trở nên cường hãn, tầng ngoài da chẳng khác gì sắt thép, rất cứng cáp, dù có bị thương thì vết thương cũng phục hồi cực nhanh.
- Đánh kiểu trâu húc trâu, ta tiếp các ngươi y chang như vậy.
- Mô Phỏng Thuật – Truy Phong Kiếm.
Kiếm trong tay Tinh Hồn mặc dù là pháp khí trung phẩm, nhưng nhiêu đó là không đủ để sử dụng Trảm Tam Kiếm, thế nên Tinh Hồn bèn sử dụng thần thông Mô Phỏng Thuật, sao chép lại tuyệt chiêu của Dương Khai.
Đặc điểm của Mô Phỏng Thuật là có thể sao chép lại bất kỳ tuyệt chiêu nào nằm trong phạm vi năng lực mà Tinh Hồn có thể thừa nhận được, còn về uy lực phải thuộc về lĩnh ngộ cũng như thực lực của người sử dụng nó.
Dương Khai lĩnh ngộ Truy Phong Kiếm chỉ miễn cưỡng thuộc về nhập môn mà thôi, nhưng nhờ Tinh Hồn sau khi sử dụng đến Hư Không Chiến Thể thì thực tăng mạnh, uy lực so với Truy Phong Kiếm mà Dương Khai xuất ra cơ hồ mạnh hơn gấp bội.
Một kiếm này xé gió, cuồng phong rít lên, tựa hồ như một đầu phong long cuồng bạo, hướng thẳng đến mi tâm của gã tử sĩ dùng kiếm chém từ trên xuống.
Uy lực của cuồng phong khiến cho gã tử sĩ chém từ bên phải qua bị đẩy lùi một chút.
- Muốn chết.
Hai gã tử sĩ cũng thập phần kinh ngạc, cách đánh của Tinh Hồn cũng chẳng khác gì hai người bọn chúng cả, đều là dùng mạng đổi mạng. Gặp là kẻ khác thì có lẽ chấp nhận bị thương mà thoái lui, nhưng còn Tinh Hồn này, thực sự tính cách điên cuồng hơn bọn chúng tưởng.
Nhưng chiêu đã xuất ra, sự việc lại diễn ra quá nhanh, chớp mắt chỉ vài hơi thở mà thôi, không ai kịp thu lại kiếm chiêu của mình cả.
Gã tử sĩ dùng kiếm trảm từ trên xuống bị Tinh Hồn sử dụng tuyệt chiêu Truy Phong Kiếm đâm xuyên qua đầu, uy lực mạnh đến nỗi khiến cho cái đầu nổ tung, máu me với dịch não bắn tung tóe.
Gã tử sĩ này chắc chắn đã chết, nhưng kiếm chiêu của hắn không hề dừng lại, vẫn tiếp tục trảm xuống đỉnh đầu của Tinh Hồn, còn kẻ còn lại mặc dù bị kình phong đẩy lùi, nhưng đường kiếm vẫn nằm trong phạm vi tấn công, có chăng chỉ là hơi chậm một chút.
Trong tưởng tượng của chúng nhân, Tinh Hồn dù nghịch thiên cách mấy cũng khó mà trốn thoát, nhất định sẽ bị trảm thành bốn mảnh, chết một cách bi thảm. Nhưng sự việc sẽ diễn ra như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.