Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 251: Muốn giết ta?




Uy áp giáng xuống thân thể Tinh Hồn, khóa chặt hắn lại không cho hắn bất kỳ cơ hội nào để tẩu thoát. Chu Lâm gương mặt độc ác, tiên lực lưu động, bàn tay hóa thành một cái trảo ấn, khí thế lăng thiên, nhắm vào Tinh Hồn chụp đến:
- Thiên Bằng Trảo.
Trảo ấn phảng phất giống như một tôn Thiên Bằng sắc bén so với pháp khí bảo kiếm còn muốn sắc bén hơn, một trảo ấn tràn đầy uy lực, thiên địa nguyên khí xung quanh tụ hội lại khiến cho uy lực gia tăng thêm bội phần. 
Không thể không nói, thực lực của Chu Lâm so với hai gã tiên giả Linh Tiên cảnh trước đây Tinh Hồn từng đối đầu, nữ trưởng lão Tà Âm tông Tôn Khuê và trưởng lão Tuyên Vũ môn Lưu Hắc Đạt cơ hồ mạnh hơn rất nhiều. 
Bất quá, tựa hồ Chu Lâm đối với Tinh Hồn khinh thường, mặc dù trước đây từng tận mắt chứng kiến Tinh Hồn một chưởng đánh lui cháu của hắn là Chu Kình, một quyền giản đơn đả bại Chu Kình. 
Bảy ngày tu hành tại Vân Vụ Linh Tuyền, Chu Lâm cảm giác thực lực của Tinh Hồn đã mạnh mẽ hơn, trùng kích bình cảnh bước vào hậu kỳ Phù Tiên cảnh, chiến lực cũng vì vậy mà mạnh hơn. 
Bất quá, mạnh mẽ hơn thì như thế nào? 
Trong suy nghĩ của Chu Lâm, cho dù Tinh Hồn có đột phá hậu kỳ Phù Tiên cảnh, tiến giai sơ kỳ Địa Tiên cảnh thì cũng không phải là đối thủ của hắn. 
Địa Tiên cảnh, cảnh giới cao nhất trong Linh Hậu kỳ, chung quy vẫn là ngụy tiên mà thôi, chỉ khi tiến giai Linh Tiên cảnh, nắm giữa thiên địa pháp tắc riêng của bản thân, chính là chân tiên chân chính. 
Địa Tiên cảnh và Linh Tiên cảnh tuy chỉ hơn nhau một cái ranh giới, nhưng ranh giới đó giống như trời với đất, không thể nào so sánh được. 
Vì vậy, Chu Lâm mới càng thêm tự tin hơn trong chuyện tru sát Tinh Hồn. 
Suy nghĩ của Chu Lâm không hề sai, nhưng trong trường hợp đó không phải là Tinh Hồn. 
Nếu là một tiên giả Địa Tiên cảnh khác, đối diện với Chu Lâm, có lẽ mười phần chết chắc. 
Nhưng đáng tiếc hắn, đối thủ lần này của hắn lại là Tinh Hồn, người trước đây đã một mình ứng phó với hai tên tiên giả Linh Tiên cảnh mà vẫn còn mạng trở ra. 
Cuồng phong ập đến, mang theo phong nhận vô hình ẩn trong không khí, công kích sắc nhọn nguy hiểm muốn chụp lấy người hắn. 
Gương mặt Tinh Hồn từ đầu đến giờ tựu chung vẫn rất bình tĩnh, không chút gợn sóng. Nhưng bây giờ trong đôi mắt lóe lên một tia âm trầm sát cơ. 
Có thể hắn chưa chân chính thành tiên, mới chỉ là một tên ngụy tiên, nhưng chiến lực so với chân tiên cơ hồ không khác biệt. 
Trấn Ngục Huyền Thể toàn lực triển khai, lại thêm Hư Không Chiến Thể gia trì, trong mắt linh quang lóe lên, trên người hắn đột nhiên biến đổi kỳ lạ, tràn ngập phong thái cuồng bạo, giống như một tôn mãnh thú vừa mới xổng chuồng. 
Khi mà Chu Lâm đã xông tới trước mặt, khoảng cách chỉ còn khoảng hơn nửa thước mà thôi, trong sát na đó, Tinh Hồn đột ngột đánh ra một quyền đầy bất ngờ, một quyền này thuần túy nguyên thủy, một quyền đơn giản không chút hoa lệ, giống y hệt như một quyền mà hắn đã từng đánh trọng thương Chu Kình vậy. 
Nhưng một quyền nguyên thủy này lại chồng chất sức mạnh cuồng bạo, so với một kích của tiên thiên hoang thú không hề khác biệt, tràn đầy lực lượng đủ khiến một toàn cự sơn sụp đổ. 
Quyền kình nhất thời tề phát, không ngờ lại khiến không gian vang lên thứ âm thanh sụp đổ đáng sợ. 
Chu Lâm đôi xuất lần đầu tiên xuất hiện sự hỗn loạn, bởi vì hắn cảm giác được, một quyền thuần túy nguyên thủy kia khiến cho tính mạng của hắn bị uy hiếp. 
Nhưng tất cả diễn ra quá nhanh, khoảng cách lại quá gần đi, vậy nên không cách nào tránh né được cả. 
Trong sự chấn kinh của rất nhiều vị tử y trưởng lão, của Nguyên Tử chân nhân, và của Vô Cực kiếm tiên, những người nắm trong tay quyền lực tối cao của Thiên Kiếm tông, Chu Lâm một tiếng hét thảm vang lên, từ cơ thể vang lên âm thanh xương cốt vỡ nát, thân thể bị chấn bay ngược về phía sau, lưng đập vào vách tường đá cứng rắn, rồi sau đó miệng phun một ngụm máu lớn. 
Không khí trong một cái sát na im lặng đến kỳ lạ. 
Toàn bộ hít vào một ngụm khí lạnh. 
Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Một tên tiên giả trung kỳ Linh Tiên cảnh tấn công một tên hậu bối hậu kỳ Phù Tiên cảnh, không những không có kích sát được mà còn bị đẩy lùi, thậm chí phản phệ trọng thương, xương cốt vỡ nát? 
Ai nấy miệng há rất lớn, đủ để nhét vào một cái nắm đấm, hai mắt mở to, thậm chí nhiều người không tin nổi trước mắt là sự thật liền dụi dụi mấy cái, nhưng dù có làm gì đi chăng nữa cũng không thể thay đổi được sự việc trước mắt. 
Chu Lâm, nội môn trưởng lão Thiên Kiếm tông, tu vi trung kỳ Linh Tiên cảnh chiến bại dưới tay Tinh Hồn, một gã ngay cả Địa Tiên cảnh còn chưa bước vào. 
- Bắt ta? Ngươi xứng sao?
Nhìn vào Chu Lâm bộ dạng thảm hại, một tay bị đánh gãy nát thành mấy khúc, máu thịt hỗn tạp, Tinh Hồn ngữ điệu khinh bỉ nói. 
Câu nói này của hắn, cơ hồ công kích thẳng vào đạo tâm của Chu Lâm, thuần túy là muốn đập nát cái ý chí của hắn, giống như cái cách mà hắn từng làm với Chu Kình vậy. Chỉ hơi tiếc một điều là, hắn không thể thi triển thần thông Nguyệt Đồng để đập cỡ hoàn toàn ý chí.
Bất quá, như thế này cũng đủ để sỉ nhục Chu Lâm rồi. 
Đường đường là một tên chân tiên cao cao tại thượng, một nhân tài thiên tư trách tuyệt, còn trẻ đã nắm giữ địa vị cao cường, vậy mà bị một tên nội môn đệ tử đánh bại chỉ bằng một quyền đơn giản. 
Không thể không thừa nhận, đây đúng là một đả kích vô cùng lớn. 
Hôm nay nếu không giết được Tinh Hồn, nhục nhã này mãi mãi sẽ in sâu trong tâm trí hắn, biến thành một cái bóng ma ám ảnh đạo tâm. Không giải trừ được bóng ma này, về sau tu vi đừng hòng tiến bộ.
Người của Chu gia sắc mặt đặc biệt khó coi.
Chu gia đến nay đã thất thủ dưới tay Tinh Hồn bốn lần. Lần thứ nhất là Chu Văn Thành, trên Sinh Tử Đài bị Tinh Hồn chém chết; tại Vân Vụ Linh Tuyền, Chu Đào bị chặt xuống một tay, kế tiếp Chu Kình một chưởng trọng thương, về sau biến thành một tên khùng khùng điên điên; và lần thứ tư này, Chu Lâm vẫn bị đánh bại, mà còn là đánh bại một cách triệt để. 
- Cùng xông lên, ngày hôm nay không giết hắn, Chu gia sau này đừng hòng nhìn mặt người khác. 
Một tên trưởng lão Chu gia sắc mặt đen xịt, mặc dù không phải đích thân ra tay, nhưng đường đường là cao thủ Linh Tiên cảnh đánh thảm hại như vậy, tâm trạng há có dễ chịu gì?
Một câu của tên trưởng lão Chu gia này khiến chúng nhân hoàn hồn trở lại, Chu gia đích hệ gương mặt trầm xuống giận dữ, liền theo đó khí thế bộc phát, sát khí bạo tạc, đồng thời rời khỏi trụ đá xông về hướng Tinh Hồn. 
- Tên súc sinh, lão phu liền lấy mạng chó của ngươi. 
- Súc sinh chết tiệt, ngươi liền chết rất khó coi. 
- …….
Giận dữ vì Tinh Hồn, chẳng buồn giữa mặt mũi nữa, đám Chu gia đích hệ liền liên thủ bao vây Tinh Hồn, muốn dạp chết hắn ngay tại đương trường. 
Không gian tràn ngập khí thế hung bạo. 
Tinh Hồn nhìn bảy người đang hướng về phía mình, trong số đó có một người tu vi trung kỳ Linh Tiên cảnh, chính là người đã vực dậy tinh thần của Chu gia đích hệ, còn sáu người khác, tu vi đều là sơ kỳ Linh Tiên cảnh. 
- Từ lúc đến Đại Thiên Thế Giới vẫn chưa một lần bộc lộ hoàn toàn sức mạnh, hôm nay liền bạo một lần đi. 
Tinh Hồn thanh âm khe khẽ vang lên trong bão táp phong ba đầy nguy hiểm, chỉ thấy sau lưng hắn lóe lên chín vầng kim quang rất đẹp mắt.
Đó chính là chín cái không gian động thiên mà Tinh Hồn đi theo con đường tu luyện Thiên Đạo hình thành, một con đường tu tiên khác biệt so với phần còn lại, con đường một bình hắn độc mộc. 
Chín không gian động thiên xuất hiện, thiên địa linh khí xung quanh bạo động dữ dội, như bị một cỗ sức mạnh vô hình hấp dẫn đến, điên cuồng tập trung đến vị trí Tinh Hồn đang đứng. 
“Hắn đang muốn làm gì? Mà chín quả cầu kim sắc kia là gì vậy?”
Chúng nhân thập phần hiếu kỳ, ẩn ẩn trong long có cảm giác không ổn. 
Chỉ thấy Tinh Hồn nguyên lực, chín không gian động thiên sau lưng không ngừng xoay tròn, nguyên lực chậm rãi truyền vào thân thể, cung cấp năng lượng cho trận quyết chiến khốc liệt này. 
Từ khi mở ra Nhất Tuyến Thiên, phi thăng Đại Thiên Thế Giới, Tinh Hồn chưa một lần phát huy toàn bộ khả năng của hắn, cho dù là lúc đối diện với hàng trăm thiên kiêu tại Phong Lâm thành trong cuộc thi tuyển bạt đệ tử Thiên Kiếm tông, hay là lúc một mình ứng phó với hai gã tiên giả Linh Tiên cảnh, những lần nguy cấp đó, Tinh Hồn cũng không hề triển khai toàn lực. 
Nhưng hoàn cảnh bây giờ, hắn phai đối diện với một tôn quái vật Thiên Kiếm tông, một trong số những cự đầu thực lực mạnh nhất Phi Lan châu, nếu còn không phát huy toàn bộ khả năng, vậy thì tỉ lệ rất lớn hắn sẽ phải bỏ mạng lại tại Thiên Kiếm tông. 
Phơi xác ở nơi đây, dĩ nhiên là không thể, bởi nguyện vọng còn chưa thành, làm sao có thể chết được. 
Cuộc chiến này chính là cuộc chiến tranh giành mạng sống. 
- Vẫn câu đó, muốn giết ta, các ngươi xứng sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.